Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 721: Thu long mạch

Chương 721: Thu long mạch

Nếu như là ở Bất Hủ đại giáo, Vô Thượng Tiên Triều, sự biến hóa của khí vận long mạch sẽ có cường giả chuyên môn phụ trách quan sát và thủ hộ, lúc nào cũng cảnh giác khí vận biến hóa, từ đó có thể dự cảm trước sự thay đổi trong tương lai.

Loại sự việc này liên quan đến khí vận tương lai của tông môn đạo thống, ở Chu Tước cổ quốc thế mà không có ai chú ý, mặc cho nó phát triển.

"Lại nói nếu không có khí vận chi tử sinh ra, thì tiểu ma tước (chim sẻ nhỏ) dĩ nhiên vẫn là tiểu ma tước. Có cảnh tượng lớn lên thành rồng, vậy ít nhất cũng là xu thế đại giáo..."

Sau một khắc, Cố Trường Ca bước một bước, hư không trở nên mơ hồ, đã tìm được nơi của long mạch khí vận.

Rất nhanh cách trong lòng đất chừng ngàn trượng.

Cố Trường Ca xuất hiện ở đây.

Ở trước mặt hắn, có long mạch mênh mông đang hội tụ, cực kỳ nồng đậm, tựa như một con Chân Long du động trong bóng đêm.

Cố Trường Ca hơi kinh ngạc chính là long mạch đó đã có hình thức ban đầu của một con rồng, xuất hiện là đầu, râu, long trảo, đuôi rồng, chỉ có thân rồng là còn chưa ngưng thực.

Nếu như thời gian lâu hơn một chút, như vậy rất có thể sẽ trở thành Chân Long.

Phải biết Chu Tước cổ quốc ngay cả Chí Tôn cũng không có, từ tiểu ma tước trưởng thành đến một bước này, chính là chuyện khó thể tưởng tượng.

"Long mạch này…"

"Ta liền nhận vậy."

Trong tay Cố Trường Ca bộc phát từng trận thần quang, giống như thủy triều đáng sợ muốn bao phủ về phía trước.

Động tác của hắn rất nhanh, hóa thành đại chưởng ấn đáng sợ màu đen nhánh, phong tỏa ngăn cản vùng hư không này, phòng ngừa long mạch chạy thoát.

Về phần hậu quả sau khi Chu Tước cổ quốc mất long mạch này là như thế nào, cũng không phải là việc mà hắn quan tâm.

Rống! !

Mà chân long đang lẳng lặng thôn phệ long khí và khí vận ở bên kia, lúc này cũng chú ý tới Cố Trường Ca.

Cảm nhận được nguy hiểm đáng sợ trên người nam tử trẻ tuổi đột nhiên tiến vào đây.

Nó đã có linh trí, không nhịn được phát ra âm thanh trầm thấp gầm rú muốn uy hiếp Cố Trường Ca.

Khí tức hào hùng mà kinh khủng, phun trào trong mảnh hắc ám này, nếu không phải Cố Trường Ca dùng đại chưởng ấn ngăn cản khắp nơi, thì có lẽ cũng không tránh được sẽ bị tu sĩ ở bên ngoài phát giác ra.

"Không cần khẩn trương, ta không có ác ý." Cố Trường Ca mỉm cười, cất bước ở trong hư không, đi tới gần nó.

"Ngươi nhìn trong tay ta, đây là cái gì?"

"Có muốn hay không?"

Trong bàn tay hắn, một chiếc bình ngọc mở ra, trong đó lập tức hiện ra lục hà, khí tức vô cùng nồng đậm, tiên linh chi khí, phiêu tán trong bóng đêm.

Đây là Tiên Linh lúc đầu mà hắn tìm được ở trong tiên lộ, đến bây giờ còn chưa luyện hóa xong.

Loại vật này, đối với sự tồn tại của các loại long mạch mà nói, không khác gì độc dược, là dụ hoặc khó mà cưỡng lại.

"Ta chỉ là muốn kết bạn với ngươi mà thôi.”

Cố Trường Ca vẫn mỉm cười, thấy long mạch chỉ chú ý tới bình ngọc trên tay hắn nói, “Ta không phải người xấu.”

Cùng lúc đó, Đại Đạo Bảo Bình hiện ra, rủ xuống ô quang, chìm nổi sau lưng Cố Trường Ca, tỏa ra từng sợi ô quang.

Trong đó loáng thoáng có một lỗ đen thôn phệ đáng sợ ngập trời truyền tới.

"Không tin?" Thấy trong con ngươi linh động của long mạch kia toát lên thần sắc không tin, Cố Trường Ca không khỏi lắc đầu thở dài, "Kỳ thật ta cũng không tin."

Ông! !

Theo hắn dứt lời, sương mù màu xám kinh khủng và mênh mông từ sau lưng hắn cuốn tới, che khuất bầu trời, trong nháy mắt bao phủ mảnh hắc ám trong lòng đất này.

Long mạch hoảng sợ, muốn chạy khỏi nơi đây.

Nhưng trong không trung, Cố Trường Ca vỗ một chưởng xuống, bao trùm nó!

Giờ khắc này, Đại Đạo Bảo Bình tựa hồ hóa thành lỗ đen vô tận trong nháy mắt nuốt long mạch vào trong đó.

"Đáng tiếc, tương lai được định sẵn muốn hóa thành Chân Long.”

"Nhưng mà cảm giác này ngược lại là không tệ.”

Cố Trường Ca khoanh chân ngồi xuống, tu vi của bản thân đã đến Thánh Cảnh đỉnh phong, sau khi thôn phệ đoạn long mạch này bỗng nhiên mở rộng, liền đột phá đến Đại Thánh cảnh!

Trong sân, vô cùng yên tĩnh, trúc hoa chập chờn, vang sào sạt.

Chuyện Tô Thanh Ca muốn bàn giao kỳ thật cũng không phải là chuyện đặc biệt quan trọng.

Đối với nàng mà nói, chỉ là tu luyện trong ngày thường, tính cách, sở thích, thói quen,… của Cố Trường Ca, đương nhiên chính là liên quan đến cách mà nàng ở chung với Cố Trường Ca.

Ví dụ như Cố Trường Ca thích dùng phần Thụ Tâm Tuyền trăm vạn năm để uống trà, mỗi một phiến lá trà đều cần ngắt từ Thần Sơn rất xa xôi, sau đó thời gian pha trà không thể quá lâu, cần có hỏa diễm, còn có ba phần Thiên Hàn Viêm.

Linh quả ít nhất cần tám mươi vạn năm trở lên mới ăn, hạt nhiều không ăn,...

Tóm lại, yêu cầu của Cố Trường Ca đối với những phương diện này rất hà khắc, theo cách nói của hắn gọi là hưởng thụ.

Cơ Thanh Huyên ngược lại là nghe rất tỉ mỉ, cơ hồ là một chữ cũng không bỏ sót.

Xem ra, nàng đối với việc này rất là để tâm.

"Nhớ kỹ chưa?"

Sau khi Tô Thanh Ca nói xong, mỉm cười, nhìn về phía Tô Thanh Huyên như có điều suy nghĩ.

"Nhớ kỹ rồi tỷ tỷ, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ không để cho Trường Ca thiếu chủ phát giác được điểm khác thường." Cơ Thanh Huyên gật đầu, giống như là tiếp nhận một nhiệm vụ rất nghiêm trọng.

Tô Thanh Ca cười cười, "Vậy là tốt rồi."

"Vậy ta nói cho tỷ tỷ một chút tình huống bên ta, ngoại trừ đại sư huynh Sở Hạo, những người khác mà ngươi cần phải chú ý, nhất là kẻ tên Vương Tiêu, hắn không phải người tốt lành gì, tỷ tỷ ngươi phải cẩn thận một chút. Lần này người hộ đạo của ta xuống núi, thật ra là người của Vương gia, hoàn toàn không phải là người của Cơ tộc.”

Khi Cơ Thanh Huyên nhắc đến Vương Tiêu, trong mắt lộ ra sự chán ghét rõ rệt.

Hết chương 721.
Bạn cần đăng nhập để bình luận