Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 768: Nguyện dâng Chưởng Thiên Bình

Chương 768: Nguyện dâng Chưởng Thiên Bình

Mặc dù bọn họ là Chí Tôn nhưng so với người như Tử Dương Thiên Quân thì trong tương lai, thành tựu của hắn nhất định sẽ cách xa bọn họ. Vì thế nên bọn họ ít nhiều không tự tin.

Mấu chốt nhất là bọn họ không thể trêu chọc vào Bất Hủ Đại Giáo Tử Phủ.

Nói một cách khó nghe, kể cả thiên phú của Thanh Tiểu Y có tốt thể nào thì sau khi trưởng thành, nàng ta cũng không có khả năng chống lại Tử Phủ.

Chứ nói chi là hiện tại nàng ta còn chưa trưởng thành.

Sau lưng nàng ta không quyền không thế, ai sẽ vì một nhân tố chưa xác định như thế mà liều chết bảo vệ nàng ta?

Về phần lý do Thanh Tiểu Y bị bắt cóc, nếu ngay lập tức khẳng định có quan hệ với Tử Dương Thiên Quân và người thừa kế Ma Công thì thật quá võ đoán vì chẳng có chứng cứ gì.

Chuyện như này, một khi nói ra chính là vô duyên vô cớ đi bôi nhọ người khác.

"Ừm, ta tới rất đúng lúc. Vừa rồi đã kịp nghe được một chút."

Cố Trường Ca mỉm cười, nói: "Xem ra ta đã không bỏ qua chuyện gì."

Ba vị trưởng lão nghe vậy liền liếc mắt nhìn nhau, dáng vẻ cười khổ, không biết phải làm sao.

Bọn họ có thể đều là nhân tinh nên Cố Trường Ca nói đến đúng lúc là bọn họ đã khẳng định vừa hắn đã nghe được toàn bộ câu chuyện.

Lúc này, bọn họ còn có thể giải thích được cái gì?

"Trường Ca thiếu chủ thông minh như thế, có mấy lời này bọn ta cũng nên nói thẳng. Chuyện như thế này bọn ta thật sự lực bất tòng tâm, không dám nhúng tay vào trong đó."

"Cũng không phải do bọn ta không muốn quản."

Một vị trưởng lão cười khổ nói, hắn tất nhiên là mong muốn có thể cứu được Thanh Tiểu Y trở về.

Dù sao vừa hắn đã dùng một viên Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan để cứu sống Thanh Phong.

Hắn đã hy vọng đến lúc đó, Thanh Tiểu Y vì mang ơn nên sẽ bái hắn làm sư phụ. Theo tình thế hiện này chẳng phải là hắn đã tốn công vô ích hay sao? Hắn đang cảm thấy ruột đau như cắt.

Cố Trường Ca nghe vậy thì cười rồi gật đầu nói:

"Chuyện Thanh Tiểu Y bị bắt cóc, ta đã nghe nha đầu Tiên Nhi này nói qua từ trước. Thân là sư tỷ, nhưng nàng ta không thể bảo vệ được hai người đó cũng khó tránh khỏi tội lỗi."

"Ta thân là huynh trưởng của nàng, tất nhiên cũng phải chịu trách nhiệm. Vì thế nên nếu các vị trưởng lão đã tìm ra được kẻ bắt cóc Thanh Tiểu Y thì cứ nói với ta. Những chuyện còn lại cứ giao cho ta là được.”

"Đến lúc đó nên nói như thế nào, ta nghĩ mấy vị trưởng lão hẳn đã biết rõ, không cần Trường Ca phải nhắc lại nữa đúng không?"

"Trường Ca thiếu chủ yên tâm, chúng ta đều biết nên nói như thế nào."

Nghe nói như vậy, mặt ba vị trưởng lão đều biến sắc. Trong thoáng chốc, họ dường như nhìn thấy cảnh thương hải hoành lưu, long trời lở đất.

Biết Cố Trường Ca có ý định nhúng tay trong đó, bọn họ vội vàng gật đầu nói.

Với thân phận của Cố Trường Ca, tất nhiên hắn không cần phải kiêng kỵ Tử Dương Thiên Quân giống như bọn họ.

Bọn họ cũng đã nghe nói lúc trước giữa Cố Trường Ca và Tử Dương Thiên Quân có không ít mâu thuẫn.

Bây giờ trước mặt lại có cơ hội tốt như thế, sao Cố Trường Ca có thể tùy tiện bỏ qua?

Điều này khiến bọn họ vô cùng cảm thán. Trước đó, nguyên nhân cũng vì Cố Tiên Nhi mà Cố Trường Ca bấy giờ đã xung đột với Tử Dương Thiên Quân.

Hiện nay cũng lại bởi vì Cố Tiên Nhi ư?

Huynh trưởng như hắn đối với nàng ta thật đúng là tốt đến mức người ta phải ngưỡng mộ nha!

Lúc này, Cố Tiên Nhi vẫn yên lặng nhìn về phía Cố Trường Ca. Trên nét mặt thoáng qua vẻ ngạc nhiên.

Cố Trường Ca lại nhanh chóng đồng ý như vậy à? Đây hoàn toàn không phải là phong cách của hắn.

Trong tình huống này chẳng phải hắn nên từ chối trước hay sao? Điều này khiến Cố Tiên Nhi cảm thấy hoài nghi. Phải chăng Cố Trường Ca đang có âm mưu gì đó?

Trước đây, nguyên nhân vì nàng mà Cố Trường Ca đã hai lần xung đột với Tử Dương Thiên Quân.

Cuối cùng hắn đã dẫn theo một đám tùy tùng đến bao vây Tử Dương Thiên Quân, thẳng tay dạy dỗ cho hắn một trận, làm hắn mất hết thể diện. Từ đó về sau, hắn không còn ngẩng mặt lên được trước đám đệ tử.

Giả sử như không có nàng thì giữa Cố Trường Ca và Tử Dương Thiên Quân chắc là sẽ không có nhiều xích mích như vậy.

Nghĩ như vậy, trong lòng nàng ta lại có một dòng nước ấm chảy qua. Mặc dù Cố Trường Ca luôn thích ức hiếp nàng, nhưng thật sự chưa bao giờ để người khác bắt nạt nàng, sẽ không để cho nàng phải chịu một chút ủy khuất nào.

"Việc mấy lần vị Cố Trường Ca này xích mích với Tử Dương Thiên Quân đều có liên quan đến ta, chẳng trách vừa rồi Thanh Phong lại nói Cố Trường Ca rất sủng ta. Xem ra người ngoài đều nghĩ về hắn như vậy."

"Thế nhưng những lúc hắn ức hiếp ta thì có ai thấy được đâu."

Trong lòng Cố Tiên Nhi nhẹ nhàng “hừ” một tiếng.

"Quá tốt rồi, đa tạ Trường Ca thiếu chủ."

Nhìn thấy Cố Trường Ca bằng lòng một cách thoải mái như vậy, vẻ mặt của Thanh Phong trở nên vui vẻ. Hắn vô cùng cảm kích nói.

Lúc trước, hắn vẫn cho rằng Cố Trường Ca với bọn hắn không phải là người cùng chung một thế giới. Cho dù Cố Trường Ca đã từng giúp bọn hắn thì cũng chỉ là nhất thời thương hại mà thôi.

Vì thế nên lúc này, Cố Trường Ca chắc chắn sẽ không ra tay bảo vệ hai huynh muội yếu đuối như bọn hắn.

Nhưng thật không ngờ Cố Trường Ca lại thật sự đồng ý, không hề có chút do dự nào.

"Trường Ca thiếu chủ thật sự là một người quá nhiệt tình! Vậy mà trước đó ta lại có thành kiến với công tử." Thanh Phong có chút xấu hổ.

Sau đó, hắn lại nói với Cố Tiên Nhi bằng giọng đầy cảm kích.

"Tạ ơn Tiên Nhi sư tỷ."

Thanh Phong cũng biết Cố Tiên Nhi đóng vai trò quan trọng trong việc này.

Cố Tiên Nhi khẽ gật đầu: "Ngươi yên tâm đi."

"Từ xưa đến nay chuyện mà Cố Trường Ca đã đồng ý thì sẽ không nuốt lời."

Cố Trường Ca nhịn không được cười: "Từ lúc nào mà ngươi đã hiểu rõ ta như vậy?"

Cố Tiên Nhi lườm hắn một, không nói gì thêm.

"Trường Ca thiếu chủ, đây là Chưởng Thiên Bình. Đại ân đại đức của công tử, ta không thể báo đáp, chỉ có thể…"

Nghĩ tới đây, mặc dù trong lòng Thanh Phong có chút tiếc nuối nhưng vẫn chủ động đưa Chưởng Thiên Bình trong tay cho Cố Trường Ca.

Hiện nay, thân thể của hắn đã được Chưởng Thiên Bình âm thầm giúp cải thiện tốt lên, không cần phải giấu giếm khắp nơi như trước nữa.

Hắn đã có thể tu hành giống như một thiên kiêu chân chính.

Với hắn bây giờ, Chưởng Thiên Bình đã không còn tác dụng quá lớn như trước đây. Mặc dù trân quý, nhưng so với muội muội của hắn thì vẫn còn kém xa.

Mấy vị trưởng lão chứng kiến cảnh này, mặc dù nóng mắt nhưng cũng không dám nói thêm điều gì.

Việc này là do Thanh Phong tự nguyện, không ai ép buộc hắn.

Hết chương 768.
Bạn cần đăng nhập để bình luận