Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1002: Thiên Nam Địa Quật Mở

Lữ Phượng Nhu liếc nhìn qua bên kia, trầm ngâm nói: "Chắc là có lý do, có lẽ di thể của cường giả tuyệt đỉnh có liên quan đến cái gì đó. Thậm chí... Liên quan đến bí mật của cường giả tuyệt đỉnh.
Có lẽ, tìm được di thể, nói không chừng có thể sinh ra cường giả tuyệt đỉnh mới cũng nên, ngươi thấy sao?"
Ngô Khuê Sơn gật đầu, cũng có thể có khả năng này.
Nhiều năm qua chỉ có duy nhất bộ trưởng Trương là tuyệt đỉnh từ bên ngoài thế giới đi ra.
Tuyệt đỉnh đã khó đột phá như vậy, có lẽ quả thực có một vài nguyên nhân.
Hiện tại cường giả cấp chín không ít, Hoa Quốc hơn mấy chục người, toàn quốc khoảng trăm người.
Nhưng gần trăm năm qua, tuyệt đỉnh rất ít, có thể đếm trên đầu ngón tay.
"Cảnh giới tuyệt đỉnh..."
Ngô Khuê Sơn lẩm bẩm, cảnh giới này cách bọn họ quá xa, tạm thời cũng không muốn nghĩ đến.
Còn về thành Trấn Tinh cũng không cần quan tâm, kệ bọn họ vậy.
...
Phương Bình bọn họ vừa mới đến thị trấn dưới chân núi, vẫn chưa biết bản thân đã bị người ta chú ý.
Thị trấn nhỏ lúc này đã được quân đội bao vây.
Người bình thường đều đã được giải tán hết, chỉ còn lại người trong quân đội và sinh viên võ đại ở lại tuần tra.
Phương Bình bọn họ xuất trình thẻ võ đạo nên cũng không bị làm khó, bọn họ chính là lệnh bài sống của võ đại, đa số đều biết bọn họ.
Đi được một lúc, Phương Bình nhìn Dương Kiến và Lưu Nhược kỳ nói: "Các ngươi nhanh chóng rời khỏi đây đi, không cần đi cùng bọn ta, buổi chiều bọn ta lên núi thăm dò tình hình."
"Được, các ngươi cẩn thận!"
Hai người cũng không nói nhiều, bắt đầu từ hôm nay, võ đại cũng phải lần lượt rút đi, bọn họ chỉ võ giả cấp một cũng nằm trong phạm vi giải tán.
Nhìn hai người rời đi, Phương Bình cười nói: "Chút nữa ta đi gặp lão sư của Ma Võ, mọi người tùy ý, đợi đường nối ổn định, chúng ta sẽ vào."
Mấy người đều gật đầu, Vương Kim Dương lướt nhìn Thanh Mang Sơn, ánh mắt phức tạp.
Từ hai năm trước, sau khi rời khỏi Thiên Nam, hắn chưa từng quay lại đây.
Ngày đó, hắn nói đợi đến cảnh giới Tông sư sẽ đến mở đường không gian, đi cứu lão sư.
Bây giờ, hai năm trôi qua, cảnh giới Tông sư vẫn cách xa vời, đợi mãi đến khi đường không gian tự động mở.
Người không biết không sợ, hai năm trước, hắn nghĩ sau khi hạ quyết tâm, không hẳn không thể nhanh chóng đột phá trở thành Tông sư, hiện tại... Vương Kim Dương thở dài, khoảng cách vẫn rất xa.
...
Ngày 26 tháng 4.
Bên trong Thanh Mang Sơn.
Lúc này, giữa thung lũng, cửa địa quật trực tiếp bị đào ra.
Xung quanh thung lũng có vô số pháo đài ngắm thẳng vào của đường nối.
Bên phía ngoài, vô số thiết bị quân sự hiện đại đã sẵn sàng hành động bất cứ lúc nào.
"Một khi có người lao ra... Thanh Mang sơn cũng không tồn tại nữa rồi."
Đường Phong nói một câu, tiếp đó lắc đầu nói: "Nhưng nếu thật sự có lúc đó, chúng ta không ngăn được...Có nghĩa cấp chín không chỉ có một người, thực ra tác dụng cũng không lớn."
Hiện đại hóa khoa học kỹ thuật vũ khí đối phó với đám cấp bảy trở xuống không khó. Nhưng đối với cường giả cấp bảy thực ra cũng có hy vọng.
Bên quân đội, thậm chí có pháo năng lượng cỡ lớn, uy lực cường đại không gì sánh bằng, vô số pháo năng lượng cỡ lớn cùng nhau bắn ra, diệt sạch đám cấp bảy cũng không khó.
Nhưng đối với cảnh giới cấp tám... Những thứ này gần như không có tác dụng.
Kim thân cấp tám được gọi là bất tử bất diệt.
Mặc dù cấp tám cũng sẽ chết, nhưng cường giả chỉ có thể bị cường giả tiêu diệt, những người này cho dù ở trung tâm hạt nhân, trừ khi là kẻ ngốc không nhúc nhích, bằng không, đầu đạn còn chưa bắn tới, người đã chạy mất rồi.
Nhiệt độ của đầu đạn hạt nhân đủ để đốt cháy tất cả vật chất bất diệt.
Quan trọng ở chỗ, độ cơ động của mục tiêu quá mạnh, bắn không trúng.
Lực phá hoại của dư chấn chưa chắc có thể tiêu diệt đám cấp tám.
Phương Bình không quá để ý điều này, mà nhìn xung quanh líu lưỡi nói: "Nhiều Tông sư tới như vậy, ta đoán có khoảng hơn 80 người, cấp chín cũng phải đến năm sáu người!"
Nói xong, Phương Bình cười nói: "Đường lão sư, ngài mới cấp bảy lại còn là sơ kỳ mà vẫn phải đi, sẽ không vào trước chứ?"
Nếu như nguy hiểm, vẫn là những người đi trước nguy hiểm hơn.
Đường Phong lắc đầu, nhẹ nhàng nói: "Phía Ma Võ, hiệu trưởng tiên phong, bọn ta theo sau."
Nói xong, bổ sung thêm: "Cường giả cấp chín, lần này tổng cộng tới 12 người!"
"Nhiều như vậy sao?"
Phương Bình ngạc nhiên, 12 vị cấp chín, hắn thật sự chưa từng thấy... Không, cường giả cấp chín hắn quen biết cũng không nhiều như vậy.
Hiện tại, cường giả cấp chín hắn quen biết tính ra cũng chỉ có Ngô Xuyên, Triệu Hưng Võ, Nam Vân Nguyệt, Trương Vệ Vũ, Phạm lão.
Phương Bình nhìn thấy Nam Vân Nguyệt cũng nhìn thấy Trương Vệ Vũ, Ngô Xuyên không lúc nào không có mặt, vậy mà lần này không tới.
Trương Vệ Vũ ở đây cũng là điều bình thường, ông là Trấn Thủ Sứ phía Tây.
Mà Thiên Nam địa quật nằm ở khu vực phía Tây Nam, thuộc phạm vi trông coi của ông.
Những người này, lúc này trấn thủ xung quanh thung lũng, không rời đi.
Đường Phong nhỏ tiếng giới thiệu bọn họ cho Phương Bình, ra hiệu nói: "Phía Bắc có người đàn ông trung niên mặt chữ điền, nhìn thấy không?"
"Vâng."
"Cường giả đỉnh cao đến từ trung tâm chính phủ, đại Tông sư cấp chín, tên Vương Vũ, xếp thứ 10 trong bảng xếp hạng cấp chín Hoa Quốc."
"Ông ấy? Là người đứng sau trấn thủ Ngô đúng không?"
Phương Bình vội vàng phủ mấy lớp lá chắn bằng lực lượng tinh thần, nhỏ tiếng nói: "Lão Ngô yếu như vậy, trung tâm chính phủ bảo vị đại Tông sư này đến sao?'
Mặt Đường Phong chỉ có một từ để diễn tả: Đen!
Mẹ nó, ngươi cho rằng ngươi cấp mấy?
Người ta cấp chín xếp thứ mười, ngươi chê người ta yếu?
Không, ngay cả Ngô Xuyên cũng bị chê nữa!
Đường Phong cắn răng, thấp giọng nói: "Đừng nói lung tung, đại Tông sư Vương Vũ không yếu, một tay phá thiên thương, từ cấp sáu đã được gọi là Bắc Thương Vương, vô cùng nổi tiếng."
"Bắc Thương Vương?"
Phương Bình nhỏ tiếng nói: "Lẽ nào còn có Nam Thương Vương?"
"Có, có điều lần này không tới."
Đường Phong nói xong, tiếp tục ra hiệu nói: "Vị phía Tây Bắc, đứng bên cạnh đại Tông sư Vương Vũ, là cường giả đại Tông sư, Long Vương - Lâm Long, cũng đến từ trung tâm chính phủ."
Phương Bình gật đầu, nói: "Vị đó hình như ta từng nhìn qua tư liệu, xếp vị trí thứ 17 trong bảng xếp hạng cấp chín."
"Đúng, chính là ông ta." Đường Phong tiếp tục nói: "Phía Tây, vị tóc bạc, cái người tóc dài..."
Phương Bình vội vàng nói: "Ta từng nhìn thấy hình, Phủ Vương - Hình Khai Văn, xếp hạng 21 trên bảng cấp chín, nghe nói lúc trẻ dùng kiếm, sau này bị người ta đánh gãy kiếm, đổi thành rìu chiến rồi..."
Đường Phong ho nhẹ một cái, thấp giọng nói: "Đừng nói bừa... Là do trấn thủ Ngô đánh đấy."
"Hả?"
"Trấn thủ Ngô khi còn trẻ, cũng... cũng tương đối kiêu ngạo, lão hiệu trưởng là cao thủ dùng kiếm, năm đó danh xưng của Phủ Vương là Kiếm Vương... Dù sao chỉ là tùy tiện lấy danh xưng, kết quả trấn thủ Ngô không vui... So tài với ông ấy mấy lần, ép người ra đổi dùng rìu chiến rồi."
"Khụ khụ khụ..."
Phương Bình cười nhỏ nói: "Còn có cả vụ này? Không ngờ nha."
"Ngươi còn không biết nhiều chuyện lắm." Đường Phong cũng cười nói: "Đúng rồi, ở đây còn có một vị cường giả dùng kiếm, là vị phía Đông, cái người mặc quân trang, biết không?"
Phương Bình nhìn chằm chằm một lúc, kết quả hình như bị người ta phát hiện, người đàn ông trung niên khuôn mặt lạnh lùng nhìn về phía cậu gật đầu, coi như ôn hòa.
Đường Phong và Phương Bình cũng vội vàng gật đầu ra hiệu, Phương Bình nhỏ tiếng nói: "Không biết, nhìn trang phục gần giống Tư lệnh Chu, là phó tư lệnh của quân đội sao?"
"Đúng, là phó tư lệnh quân đội, xếp thứ hai..."
Phương Bình lập tức nhận ra nói: "Ta biết rồi, là đại Tông sư Lý Đức Dũng, lão Lý từng nhắc một lần, ông ấy được coi như là nửa học trò của Tư lệnh Lý, có quan hệ họ hàng xa với lão Lý..."
Đường Phong lườm cậu một cái, thằng nhóc này gọi thẳng tên người ta như vậy là không biết phép tắc.
Nhưng lười không chỉnh cậu, Đường Phong giải thích: "Họ hàng bắn đại bác còn chưa tới, người mang họ Lý nhiều, có điều quả thật là... là đồng hương của viện trưởng Lý.
Lần này, bên quân đội, ông ấy là người chịu trách nhiệm chính."
Phương Bình gật đầu, đại Tông sư cấp chín, lần này mình biết không ít rồi.
Trong đó có một vị bộ trưởng của ba bộ và một vị trấn thủ sứ.
Mấy vị cường giả đại Tông sư của trung tâm chính phủ, cường giả đại Tông sư quân đội, cường giả đại Tông sư của nhân dân... Nói là nhân dân, chức vụ cao hay thấp cũng đều treo ở chính phủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận