Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2394: Ta Rất Giỏi Kéo Quái (3)

“Rất mạnh mẽ!”
Kim thân của Phương Bình cũng bắt đầu rạn nứt, nhưng khác với Đầu Sắt, có thể duy trì được khá lâu. Kim thân rạn nứt nhưng cơ thể đang không ngừng tu bổ. Lượng lớn vật chất bất diệt xuất hiện. Phương Bình lúc này cảm thấy mình đã mạnh lên khá nhiều! Cực hạn sức mạnh của hắn sau khi cộng tất cả tăng cường là khoảng 600.000 cal khí huyết. Lúc này, hắn ít nhất mạnh lên ba phần! Phương Bình chân chính có thực lực của Chân Thần yếu, có thể sánh với 800.000 cal khí huyết của cấp chín. Tuyệt đỉnh yếu không thay đổi được thế cuộc. Nhưng có thần khí trong tay thì sao? Không phải một thanh thần khí, mà là nhiều thanh.
Hơn nữa, cung của lão Vương là thần khí có tính công kích xa.
"Che lấp hơi thở, bắn tên, bắn chết bọn họ!”
Ánh mắt Phương Bình sáng như tuyết, hắn biết mình nên làm gì, liệu đối phương có thể ngờ tới mình hiện tại có thực lực Chân Thần sao? Một khi không toàn lực phòng ngự, bị chính mình bắn chết cũng không có gì lạ. Nghĩ tới đây, Phương Bình cũng không dám kéo dài. Thời gian cấp bách! Mình cũng nên ra tay rồi. Phương Bình im lặng không lên tiếng, dựng cung, dùng Diệt Thần Thương làm tên, ngắm chuẩn mục tiêu, khẽ quát một tiếng, kéo cung, một mũi tên bắn về phía một cường giả Chân Vương tương đối yếu đang đấu với nhân loại. Mũi tên kéo theo tiếng xé gió, nhưng vẫn không có bất kỳ khí tức nào. Trong chiến trường hỗn loạn, tiếng xé gió quá bình thường. Vị cường giả bị nhắm đến đang giao chiến, nghe tiếng gió phía sau, nhưng vì không có khí tức, nên hắn cũng không quá để ý. Dù có dư âm lan đến thì cũng không hẳn có thể tổn thương được hắn. Nhưng vào lúc này, một vị cường giả bên cạnh quát to: “Cẩn thân!”
“Cẩn thân?”
Người này đã cảm nhận được tiếng xé gió phía sau đầu, nhưng cũng không đến nỗi phải cẩn thận chứ, lẽ nào là viên đá trên Ngự Hải Sơn bị dư âm đánh văng ra? Cũng chỉ có viên đá như thế mới không bị mọi người tại đây hủy diệt. Người này mới vừa nghĩ như thế, thì sắc mặt kịch biến, nguy hiểm! Cảm giác nguy hiểm! Hắn vừa định tránh thì đã chậm, do trước đó không quan tâm nên lúc này hắn không thể tránh khỏi. Diệt Thần Thương đã ở sau gáy! Ầm ầm!
Một tiếng nổ truyền đến, trường thương bùng lên cường độ khí huyết thuộc về tuyệt đỉnh. Một thương này trực tiếp nổ nát đầu đối phương. Không những vậy, lực lượng tinh thần của đối phương vừa xuất hiện, trên Diệt Thần Thương, bóng người của Diệu Thành Quân cũng xuất hiện, trường thương chớp mắt mờ đi, quét tan thể tinh thần của đối phương.
"Sao có thể!"
Thậm chí đến lúc này, người này vẫn còn chìm trong kinh ngạc, sao có thể bất chợt bộc phát ra năng lượng mạnh mẽ như vậy? Song hắn đã không có thời gian để suy nghĩ! Trường Thương đánh trúng, bùng nổ ra lực lượng tinh thần ít nhất trên 10.000 hz, lực lượng tinh thần của Chân Thần bình thường cũng khoảng này. Song, lực lượng tinh thần của Phương Bình và Diệu Thành Quân kết hợp với Diệt Thần Thương không phải là thứ mà lực lượng tinh thần của Chân Thần bình thường có thể so được. Thế là, đầu đối phương nổ tung, làm gì còn lực chống trả. Răng rắc! Một tiếng vang giòn truyền đến, thể tinh thần mờ ảo của đối phương lập tức bị đánh nát! Cảnh này khiến không ít người kinh ngạc. Phía sau, nhóm người Mệnh Vương đang dây dưa với Mạc Vấn Kiếm nhìn thấy cảnh này, Mệnh Vương đột nhiên gầm lớn: "Giết Phương Bình! Hắn có thể chuyển đổi khí tức, đây là một loại hợp kích chiến pháp đặc thù, giết hắn!".
Ánh mắt của cường giả rất sắc bén. Phương Bình vừa ra tay, bọn họ đã đoán được. Hợp kích chiến pháp đối với nhân loại có lẽ còn hơi xa lạ, nhưng đối với bọn họ mà nói, không có gì lạ cả. Phương Bình thật ra chỉ thể hiện một loại khác của hợp kích chiến pháp, mà hắn có thể thực hiện càng triệt để, không như Kỳ Huyễn Vũ, có mức độ bài xích nhất định. Kỳ Huyễn Vũ dung hợp sức mạnh của quân Thiên Mệnh mà cũng có thể tăng thực lực, huống chi là Phương Bình. Mà Phương Bình thì là triệt để dung hợp, không có bài xích! Mệnh Vương không chỉ nhìn ra điều này, mà còn nhìn ra những thứ khác. Không chỉ lão, rất nhiều người cũng đã nhìn ra.
"Thần khí!”
“Diệt Thần Thương!”
“Chiến Thần Cung!”
“Đó là Đế Khải!”
Cường giả cấp Đế các nơi cũng đã nhận ra, mấy vị Đế Tôn cổ xưa đều đỏ cả mắt! Đúng là Tứ Đế chuyển thế? Mang theo cả thần khí? Thấy vậy, Trương Đào cũng bất đắc dĩ, mấy thằng nhóc này, toàn gây chuyện, thêm phiền cho ông!
"Chạy!”
Trương Đào quát to một tiếng, còn không lo chạy, chờ những người này giết các ngươi à? Phương Bình nghe vậy, cũng không nhiều lời, phá không bỏ chạy. Vừa chạy, vừa quát: “Thần khí ở chỗ ông này, ta có bốn, năm món lận, thèm khát thì đến đây! Ông đây yếu, dễ giết, được cái chạy trốn hơi bị tốt!”
Dứt lời, Phương Bình ỷ vào sự mạnh mẽ của Đế Khải, sự mạnh mẽ của nhục thân, trực tiếp bay ngang qua Ngự Hải Sơn! Lúc giết người, hắn đã cân nhắc đến chuyện bị người nhận ra thần khí. Nhưng thế cuộc đã đến mức này, che giấu cũng không có tác dụng gì. Nếu có thể dẫn đi nhiều vị Đế Tôn thì cũng là một cách giúp nhân loại. Mình nên phát huy nghề cũ! Trước khi hắn không dám làm, làm cũng không được, bởi vì thực lực hắn yếu, tốc độ không đủ nhanh, rất dễ bị tóm. Nhưng hiện tại... Chỉ cần chạy trốn đến Cấm Kỵ Hải, mình lại có thể che lấp khí tức, chui vào biển trốn, mấy người này chưa chắc đã tìm được mình. Phương Bình gầm dữ dội một tiếng, sau đó cười to: "Ông đây quên nói, ta còn có truyền thừa chiến pháp của Tứ Đế! Thương Miêu còn đưa ta vài tuyệt học của Hoàng Giả, đến đây nào, đám già sống dai như đỉa, ai thèm thành Hoàng đến phát điện thì đến mà cướp này!"
Nghe vậy, mọi người thật sự đỏ mắt! Thực lực Phương Bình ra sao? Dù vừa rồi thể hiện ra thực lực mạnh mẽ bất ngờ, nhưng cũng chỉ miễn cưỡng đạt đến cấp Chân Thần. Giết Trương Đào, giết nhân loại, huyết tế Trái Đất là vì cái gì? Chính là vì thành Hoàng! Nhưng nếu giết Phương Bình, cướp lấy thần khí, có đạo của Tứ Đế, có đạo của Hoàng Giả, không hẳn không thể trực tiếp thành Hoàng! Về phần có đáng tin hay không... Có 7 phần đáng tin! Bởi vì Phương Bình mạnh mẽ khác người. Hắn chỉ là một võ giả vừa mới bước vào bản nguyên không lâu, nhưng lại có không ít Chân Thần chết trong tay hắn. Tên nhóc này tuyệt đối có gì đó không tầm thường. Hơn nữa, không tính những thứ khác, lúc này, Số lượng thần khí hiện có trên tay hắn cũng đã có 4 thanh rồi! Ngay lập tức, mấy vị Đế Tôn của tiên đảo hải ngoại trực tiếp đánh vẽ hư không, chạy đi truy sát Phương Bình. Phe thiên ngoại thiên, mấy vị Thiên Đế không tham chiến là những vị Thiên Đế từng hợp tác với nhân loại, lúc này thấy vậy, nghĩ đến tình thế khó xử, do dự khó quyết, chi bằng đi qua bên Phương Bình trước, có lẽ sẽ có thu hoạch. Lần này, này 6 vị Đế Tôn cũng không nói một lời, phá tan hư không, nhắm thẳng đến Phương Bình. Hơn mười vị Đế Tôn đuổi theo Phương Bình! Không chỉ vậy, Thường Dung Thiên Đế gầm dữ dội một tiếng, mặc kệ Long Biên, đánh ra một con đường, cũng nhanh chóng đuổi theo Phương Bình. Bình Dục Thiên Đế cười cười, liếc mắt nhìn Trương Đào và mọi người, suy nghĩ một chút, cũng cùng Công Quyên Tử vừa chiến vừa di chuyển về phía bên đó. Cảnh này khiến không ít người ngây dại. Đặc biệt là cường giả địa quật, ai nấy há hốc mồm, chưa từng thấy chuyện nào như vậy! Trước kia, địa quật bùng lên vài trận đại chiến với nhân loại, hình như đều có một lượng lớn cường giả đuổi giết Phương Bình. Bây giờ, rõ ràng đang vây giết nhân loại, thế mà hiện tại lại có hơn mười vị Đế Tôn truy sát một mình Phương Bình. Đâu chỉ những người này, Nguyệt Linh cũng nổi giận quát lớn, bỏ lại hai đại hộ giáo, cấp tốc chạy về phía bên kia. Di hài chồng bà còn ở trong tay Phương Bình, bây giờ Phương Bình thu lại hơi thở bỏ chạy, sau đó bà chưa chắc đã tìm được Phương Bình. Về phần giết hai tên hộ giáo, tính sau! Nguyệt Linh chạy, Thanh Đồng Đế Tôn cười cười, cũng rút lui một đoạn, không còn đánh với Nhẫn hộ giáo, nhìn Trương Đào, lại nhìn Phương Bình, cuối cùng lựa chọn Phương Bình. Qua chỗ Phương Bình dễ kiếm lợi hơn đi phụ Trương Đào. Hai người này rời đi, ba vị hộ giáo định vây đánh Trương Đào thì Nguyệt Linh lại xuất hiện, quát lớn một tiếng, một tay che trời, kéo ba người đi mất: "Đi cùng bản cung đi!"
Đơn giản là vì người của núi Vương Ốc còn đang giao chiến với Thần Giáo, tuy Nguyệt Linh không để ý đến sống chết của đám tỳ nữ, nhưng bọn họ còn có giá trị với bà. Huống hồ, người của Nguyệt Linh thì chỉ có bà ta được giết, người khác không có tư cách!
Không mang ba vị hộ giáo đi sao được! Ba đại hộ giáo giận không chịu được, nhưng Nguyệt Linh điển cuồng đánh giết bọn họ, ép bọn họ buộc lòng phải di chuyển chiến trường về phía Phương Bình. Lãnh tụ hai phe bỏ chạy, người của núi Vương Ốc và Thần Giáo liếc mắt nhìn nhau, rất ăn ý chạy về phía bên kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận