Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1092

Cường giả cấp chín đều đang khôi phục chiến lực, Ngô Khuê Sơn cũng đang khôi phục, những người khác không lấy được tinh hoa sinh mệnh, cũng chỉ dám hâm mộ và bất đắc dĩ.
Chiến đấu vẫn phải dựa vào những cường giả này.
Tinh hoa sinh mệnh có hạn, bọn họ không lấy được, cũng không thể trách ai. Còn Phương Bình... người ta cho hết cả một bình lớn, còn nói gì được?
Bộ trưởng Vương cũng chua xót vô cùng, ban nãy nói như thật, Phương Bình tốt xấu gì cũng sẽ cho mình một chút, rốt cuộc một chút cũng không có.
Phương Bình đột nhiên nhớ tới Bộ trưởng Vương hình như từng cho mình vật chất bất diệt, lại gần nhỏ giọng nói: “Bộ trưởng, không sao, thứ này không là gì cả, ta lại đi kiếm thêm mấy cân, đến lúc đó giảm giá cho ngươi...”
Bộ trưởng Vương dễ chịu trong lòng, nhưng vẫn nhịn không được thấp giọng mắng: “Thứ này không là gì cả? Ngươi... thôi, không thèm nói nữa.”
Mấy cân tinh hoa sinh mệnh này có lẽ đủ để hoàn toàn thay đổi chiến cuộc!
Hơn nữa, chuyện này còn chưa xong. Biến cố quá nhiều, sau này còn phải thẩm tra thằng nhóc này chi tiết hơn. Cuối cùng, Bộ trưởng Vương nhìn thoáng qua di hài của Dương Đạo Hoành, than nhẹ một tiếng, đúng là phải hỏi rõ ràng, ít nhất phải cho thành Trấn Tinh một câu trả lời.
Còn hai người Lý Mặc thì thôi, không chết là được, cũng không trông cậy bọn họ hiện tại có thể khôi phục tham chiến, cứ giao cho thành Trấn Tinh xử lý, bọn họ cũng không có điều kiện cứu viện.
Qua hơn nửa tiếng, Nam Vân Nguyệt đồng loạt thu công.
Không ít người nhìn lướt qua Ngô Khuê Sơn còn đang hấp thu tinh hoa sinh mệnh, có chút đỏ mắt, đậu xanh, người ta sống khá hơn bọn họ nhiều. Ai cũng cho rằng Ngô Khuê Sơn chỉ còn chờ chết. Kết quả người ta còn chưa ra khỏi địa quật, thương thế đã gần khỏi hết!
Nhìn nhìn thi thể thành chủ thành Sắc Vi cách đó không xa! Hoàn chỉnh!
Nam Vân Nguyệt cùng Trương Vệ Vũ đều đi lên kiểm tra rồi một chút, xác định chỉ là tinh thần lực mất đi, thi thể cường giả cấp chín như vậy đủ để cho tất cả cấp tám đỏ mắt.
Bọn họ giết nhiều cấp chín như vậy, chỉ còn lại một đống thi thể tàn tạ không đầy đủ. Giờ phút này, mọi người đều không nhịn được nhìn đám người Phương Bình.
Trước đây, danh tiếng của Phương Bình cấp sáu ở võ đại cũng không nhỏ, nhưng xét theo cả nước, đặc biệt là trong mắt cấp chín, đúng là có rất ít người để ý. Không đến cấp bảy, cường giả cấp chín làm sao có thời gian quan tâm ngươi là ai.
Nhưng hiện tại, thằng nhóc này chính là phúc tinh.
Nếu không phải thời gian gấp gáp, không đúng thời cơ, vài vị cấp chín đều muốn chạy đến tạo quan hệ, nói không chừng thằng nhóc này lại có thể hốt một cú nữa, có thể dùng để cứu mạng.
Không chỉ Phương Bình, không ít người cũng nhìn về phía Vương Kim Dương!
Nhìn xem!
Võ giả bị nhốt trong địa quật nhiều năm đều có thể bị tìm trở về, nếu mình có học sinh như vậy, thật sự là nằm mơ đều có thể cười tỉnh.
Mấy thằng nhóc này vì tìm người, làm rất nhiều chuyện kinh thiên động địa.
Cấp chín đều đã chết khá nhiều, đạo sư cấp sáu lại bị tìm trở về, tuy rằng thoạt nhìn xác suất khôi phục không lớn, nhưng chỉ cần còn sống là đã tốt lắm rồi. Đương nhiên, có một số việc mọi người cũng không tiện hỏi.
Có một số thứ, Phương Bình thật ra kể rất mơ hồ, đám nhóc này có không ít bí mật. Lần này có thể tồn tại, còn có thành quả như vậy, chỉ sợ tuyệt đỉnh đều phải chấn động. Đặc biệt là Giới Vực, sau khi chiến tranh kết thúc, đại khái sẽ có tuyệt đỉnh tự mình hỏi đến.

Bởi vì Ngô Khuê Sơn còn đang khôi phục, đám người Nam Vân Nguyệt cũng không vội đi tìm thành chủ.
Vài vị cấp chín, giờ phút này như một đám hổ rình mồi nhìn Phương Bình.
Đều đang nhìn chằm chằm hắn!
Phương Bình hồi hộp tim đập bùm bùm, đều nhìn ta làm gì? Ta cho hết đồ rồi mà!
Chẳng lẽ ghi giấy nợ, các ngươi khó chịu, chuẩn bị tìm ta gây sự sao?
Trầm mặc một hồi, Nam Vân Nguyệt muốn nói lại thôi... Sau một lúc lâu mới nhịn không được nói: “Nhóc con, sau này đừng mạo hiểm thế nữa, chờ lên tới cấp bảy, chuyên môn giúp chính phủ trộm tinh hoa sinh mệnh, thấy sao?”
“Khụ khụ khụ!” Phương Bình thiếu chút nữa bị sặc chết!
Lời thế này mà cũng nói được hả?
Nam Vân Nguyệt thấy thế nghiêm túc nói: “Hoa Quốc không thiếu chiến lực cấp bảy, tác dụng của ngươi không nằm ở chính diện chém giết, ta nghe nói lúc trước ngươi cũng từng trộm Nam Giang địa quật một lần. Vậy đi, lần sau chúng ta đánh nhau với cao cấp địa quật, dẫn đi cấp chín, ngươi chuyên môn đi trộm...”
Sắc mặt Phương Bình đầu tiên là đen nhánh, sau đó... Phương Bình vuốt cằm, trầm ngâm nói: “Có thể suy xét, nhưng chuyên làm cái này thì không được, khi nào ta cần chúng ta có thể hợp tác.”
Nam Vân Nguyệt nghĩ nghĩ nói: “Cũng đúng, cái này làm một lần hai lần còn được, làm nhiều, vùng cấm có lẽ sẽ nhắc nhở đám Yêu Thực, lại phải cẩn thận đối phương mai phục giết ngươi.”
Giờ phút này, Nam Vân Nguyệt cảm thấy, Phương Bình rất quan trọng, thậm chí có thể so với cấp chín. Nghĩ vậy, Nam Vân Nguyệt lại nói: “Vậy ngươi cùng những người khác, bao gồm người những người bị thương, trước tiên lui ra ngoài...”
Đại chiến sẽ sớm bắt đầu, nếu là lan đến gần bên này, giết chết Phương Bình giết chết, thì sẽ tổn thất rất lớn. Hắn chính là… máy ăn trộm hình người đó!
Chỉ bằng bản lĩnh thu lại hơi thở, lẻn vào mở quặng vương thành, Nam Vân Nguyệt cảm thấy nhất định phải bảo vệ Phương Bình cho tốt.
Nam Vân Nguyệt còn đang nói, Lý Đức Dũng bỗng nhiên lộ ra biểu tình như bà ngoại sói, tươi cười ra mặt nói: “Phương Bình, tốt nghiệp xong có muốn đến Quân bộ không? Không, hiện tại cũng có thể. Đi Quân bộ, bộ hậu cần còn trống vị trí phó bộ trưởng, ngươi đi...”
“Phó tư lệnh Lý!”
Trương Vệ Vũ nhíu mày, không quá vừa lòng nói: “Lấy công làm tư cũng không phải là chuyện Quân bộ nên làm!”
Nói xong, Trương Vệ Vũ nhìn về phía Phương Bình nói: “Đừng để ý đến ông ta, Phương Bình, có thể suy xét tới Trấn Thủ Phủ...”
“Các vị đại Tông sư...” Bộ trưởng Vương chen vào, buồn bã nói: “Đây là người của Bộ Giáo Dục, hiện giờ chiến tranh còn chưa kết thúc, các vị đại Tông sư bây giờ nói thế có hơi vội thì phải?”
Hắn dù gì cũng là Phó bộ trưởng Bộ Giáo Dục. Nếu Phương Bình thật sự bị cướp đi, Bộ trưởng Trương chắc chắn sẽ tìm hắn tính sổ.
Nhìn Ma Võ là biết rồi! Ma Võ hiện tại là điều kiện gì?
Mỗi người một thanh thần binh, nhưng vẫn chưa đủ, lần này chắc lại được đổi thần binh rồi.
Người khác có một thanh thần binh cũng đã xem như báu vật, Ma Võ bên này thì ngược lại, Lý Trường Sinh có lẽ sẽ đổi thần binh cấp chín, Ngô Khuê Sơn cũng là cấp chín. Lữ Phượng Nhu đại khái cũng có thể đổi cấp tám, những người khác cũng không cần lo, dù có thêm vài vị Tông sư cũng đủ dùng.
Hơn nữa, xem đống đá đá năng lượng, quả năng lượng, cùng với tinh hoa sinh mệnh mà Ngô Khuê Sơn uống như nước lã kia đi… khác gì trong nhà có mỏ khoáng đâu.
Còn có, thấy thi thể của Sắc Vi Vương, Bộ trưởng Vương bỗng nhiên cười tủm tỉm nói: “Phương Bình, có muốn bán thi thể thành chủ thành Sắc Vi không?”
Phương Bình vẫn luôn không hé răng, chờ Bộ trưởng Vương hỏi cái này, lập tức nói: “Bao nhiêu?”
“5... 5 tỷ?”
Phương Bình đen mặt, ngươi cho là ta chưa thấy qua tiền sao? Ta là người nghèo hả? Ngươi cho ăn mày hay gì!
Bộ trưởng Vương cũng có chút ngượng ngùng, không có tiền mà, dù Phương Bình nói ghi giấy nợ thì không phải ai cũng ký được, lung tung ký nhận ba năm chục tỷ, không trả nổi thì phải làm sao?
Lão Ngô ký giấy nợ 50 tỷ, là vì ông ta có thể trả được.
Một cây thần binh cấp chín đáng giá hơn 50 tỷ nhiều. Phương Bình cũng đang tính toán, nếu giấy ghi nợ vượt quá khả năng chi trả chắc cũng sẽ không tính. Nếu không, cứ để Tần Phượng Thanh ký giấy nợ 1 ngàn tỷ cho mình chẳng phải là được rồi còn gì?
Giấy nợ có tính giá trị tài phú hay không còn phải xem xét lại.
Nếu không tính, hắn sẽ bảo lão Ngô gán thần binh trả nợ cho mình, sau đó lại cho ông ấy mượn sử dụng, chắc thế là được, lần trước thần binh cũng làm như thế.
Phương Bình còn đang suy nghĩ, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, mở miệng nói: “Hoa Tường Vi chết chưa?”
“Chưa chết.”
Phương Bình vừa nghe chưa vị giết, tức khắc hưng phấn nói: “Thật hả? Ta nghe nói thành chủ thành Sắc Vi và Hoa Tường Vi có gian tình...”
Mọi người đồng thời ngơ ngác! Ngươi đùa ta hả! Không chỉ cấp chín, mấy người cấp bảy, tám đều chạy tới, có chuyện này luôn hả?
Giờ phút này, tâm trạng của mọi người đều nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Chiến lực cấp chín đều khôi phục, nhân số không ít hơn đối phương, hiện tại cũng là thời điểm an toàn nhất từ khi tiến vào địa quật đến giờ.
Lúc này, nghe có mùi drama thì phải chạy ngay đến hóng chứ sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận