Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1729

Cơ Nam bất đắc dĩ, hồi lâu mới nói: "Dù hắn có thể ngụy trang đi nữa thì cũng chỉ là khí thế chứ không phải thực lực! Nếu như hắn thật sự ngụy trang thành ai thì có thực lực của người đó, hắn đã sớm ngụy trang thành Chân Vương để gây bạo loạn!"
Cơ Dao thở phào nhẹ nhõm, Cơ Nam vừa mới bày ra thực lực của, nói như vậy hẳn là không phải Phương Bình ngụy trang.
Nghĩ tới đây, Cơ Dao lại cắn răng nói: "Vương thúc, họ có thể giết hắn sao? Ngay cả... Chân Vương cũng không tìm được hắn, làm sao giết hắn?" Cơ Dao nhìn Thiên Du còn đang dò xét, gương mặt lộ vẻ cay đắng.
Vừa rồi loạn như vậy, Phương Bình có lẽ đã sớm chạy. Làm sao tra xét được?
Phạm vi bao trùm lực lượng tinh thần của Chân Vương rất lớn, thậm chí có thể bao trùm mấy ngày dặm. Nhưng đó chỉ là bao trùm, không phải là dò xét từng tấc.
Cách xa mấy ngàn dặm cũng chỉ có thể cảm nhận gợn sóng năng lượng.
Tuy nhiên, Phương Bình có thể thu lại khí tức, có thể trốn ở bất cứ đâu, còn có thể ngụy trang thành người khác, lúc này, chuyện hắn có thể làm quá nhiều!
Cơ Nam truyền âm nói: "Phong Vương có lẽ sẽ nhanh trở về, đến lúc đó, mấy vị Chân Vương liên thủ, phong tỏa toàn bộ thành Thiên Thực, hắn chạy không được!"
"Nhưng Phong Vương mất bao lâu để trở về?"
Cơ Dao hơi bất đắc dĩ, tuy Điện Chân Vương cách nơi này không xa, nhưng đó chỉ là khoảng cách tương đối. Hoàng thành cũng chỉ mới cho người đi báo tin cách đây không lâu, chờ người đó đến được Điện Chân Vương, ít nhất cũng phải mất một hai ngày.
Hơn nữa, dù đến nơi, Chân Vương cũng không phải luôn luôn ở trong Điện Chân Vương chờ người đến tìm.
Chân Vương cũng có việc bận!
Bọn họ có thể đã về vương vực, có lẽ đã đi Ngự Hải Sơn, cũng có thể đi du lịch đâu đó, Chân Vương không phải tùy tùng hay người hầu, gọi một tiếng là xuất hiện.
Cơ Nam cũng bất đắc dĩ, mở miệng nói: "Vậy thì tiếp tục phong tỏa hoàng thành! Bây giờ Thiên Du Chân Vương đã nổi giận, nhất định sẽ nghiêm tra, sẽ không để hắn dễ dàng rời khỏi thành Thiên Thực!"
"Hi vọng là vậy!" Cơ Dao lại thở dài, tiều tụy vì lo lắng, sao Phương Bình lại khó giết như vậy chứ?
Cô thật sự không ngờ, Chân Vương đích thân ra tay cũng vẫn chưa tìm được đối phương.
...
Trong hoàng cung, bên trong cung điện của Phong Diệt Sinh, các thi thể bên ngoài đều đã được người hầu mới đến dọn dẹp.
Phong Diệt Sinh vào cung một mình, không dẫn ai trong phủ Phong Vương theo cả. Phong Triết cũng đã đến Điện Chân Vương báo tin.
Lúc này, trong đại điện chỉ có một mình Phương Bình ngồi ở trên cao, có người muốn đưa thức ăn vào, bị Phương Bình nổi giận đuổi: "Cút ra ngoài!"
Những người kia đâu dám ở lại, lập tức ra ngoài, Phong điện hạ đang nổi giận, lửa giận ngập trời, bọn họ cũng không dám đi tìm chết.
Người ở trong cung cũng là người nắm được tin tức khá nhanh. Họ biết người gây ra bạo loạn như hiện tại tên là Phương Bình, hình như là kẻ thù lớn nhất của Phong Diệt Sinh. Bây giờ đối phương gây rối trong hoàng thành mà lại chưa bị bắt, Phong điện hạ tức giận là điều hiển nhiên.
Chờ bọn họ rời đi, Phương Bình lập tức lấy một bộ đồ trong nhẫn chứa đồ của Phong Diệt Sinh ra thay.
Mới vừa rồi vẫn có phần hơi nguy hiểm! Một khi có người mạnh hơn hắn hoặc cường giả cấp chín dò xét, sẽ phát hiện hắn đang mặc thần khải, có lẽ sẽ bị nghi ngờ.
"Mình không lấy được thần binh của Phong Diệt Sinh, không học được chiến pháp của hắn, mình mà ra tay sẽ bại lộ ngay… không nên ra tay, tuyệt đối không thể ra tay! Không biết ngày mai tiệc Thánh Quả có tiến hành như bình thường hay không, nếu tiến hành, tuyệt đối đừng đấu võ… Đậu xanh, mình phải học theo Tưởng mập, dựa vào gia thế dọa người!"
Phương Bình tính toán trong lòng, tốt nhất là đừng động thủ, động thủ dễ chết như chơi. Lần này, phải ra dáng một vương giả vô địch mới được!
"Lão Vương ơi lão Vương, lần này phải dựa vào các ngươi mới được, khẩn cấp lắm rồi! Nếu Vương Chiến Chi Địa không xảy ra chuyện, với tính cách của Phong Diệt Sinh, lúc này không giết được ta, hắn sẽ không chịu rời hoàng thành đâu!
Chỉ khi nào các ngươi gây ra chuyện lớn, ta mới có thể mượn cớ đi bắt các ngươi để ép Phương Bình xuất hiện, mới có cớ rời đi… Nếu không, chờ khi Phong Vương quay về thật… Ta không hẳn có thể ngụy trang được!"
Phương Bình hiện tại rất bất đắc dĩ. Nếu nhóm người lão Vương không ra sức gây động tĩnh lớn, hắn sắp chịu không nổi nữa rồi.
Phải gây chuyện, mượn cớ đi bắt họ để ép Phương Bình xuất hiện, đây mới là cách tốt nhất.
"Trời ơi, trước khi ta đến, ta thật sự không định gây hỗn loạn đến mức này, bây giờ ngay cả Chân Vương cũng muốn giết ta rồi…"
Phương Bình cảm thấy mình rất vô tội, trước khi hắn tới, hắn đâu biết tình hình cụ thể ở hoàng thành như thế nào, chỉ là có một vài dự định mà thôi, không ngờ mọi chuyện lại phát triển đến mức này.
Bây giờ, có một vị Chân Vương vẫn đang miệt mài lục soát tung tích của hắn ngay ở khu vực cách hoàng cung mấy ngàn mét kia kìa. Nếu không nắm bắt thời cơ cho tốt, mấy vị Chân Vương khác cũng sắp trở về rồi.
"Nơi này không thể ở lâu! Nếu lão Vương không thể gây nhiễu loạn, thì cầu trời, lão Trương à, ngài cũng chung tay góp sức gây loạn ở Ngự Hải Sơn giùm đi!"
Phương Bình cảm thán trong lòng, than nhẹ một tiếng. Thôi, hiện tại chỉ có thể chờ tin từ họ!
Chuyện trước mắt nên làm bây giờ là kiểm kê thu hoạch, kiểm lại tài sản của Phong Diệt Sinh một chút, phải dùng bớt điểm tài phú một chút, tránh để ngày mai vừa lấy được Thánh Quả thì giá trị của nó vượt mức tưởng tượng, lập tức khiến hệ thống đột phá một tỷ điểm thì chết dở.
Phương Bình nghĩ cũng dám nghĩ, cảnh tượng đó quá đáng sợ.
Hắn đang lo không biết giá trị của Thánh Quả có trên 10 ngàn tỷ hay không? Nếu giá trị trên 10 ngàn tỷ thì… Đậu xanh, không thể lấy!
Lúc đó ngay trước mặt Chân Vương...
"Cũng không đúng, lúc đó hẳn là mình đang trong tình thế nguy hiểm vô cùng, theo lý thuyết, cũng sẽ không tăng điểm tài phú, chỉ sợ hệ thống đột nhiên gặp sự cố, cảm giác mình không gặp nguy hiểm, chơi mình một vố…"
Phương Bình khẽ run, ngày mai có Chân Vương, có nhiều võ giả cấp thần tướng, bỗng nhiên mình bại lộ thân phận, mọi người đều nhìn mình...
Chậc! Phương Bình không nghĩ nữa, mới nghĩ đến thôi mà chân đã bắt đầu nhũn ra rồi.
"Phải dùng bớt điểm tài phú… về sau có lẽ mình sẽ có thể xây được một hồ vật chất bất diệt!"
Phương Bình nỉ non trong lòng, lần này làm nhiều quả cầu vật chất bất diệt như vậy, có lẽ thật sự có thể xây được một hồ vật chất bất diệt tương tự với Giới Vực, quả thật xa xỉ.
...
Nghĩ lung tung một trận, Phương Bình chăm chú kiểm kê tài sản.
Đây là lần đầu tiên Phương Bình lấy được nhẫn chứa đồ.
Lần trước ở Vương Chiến Chi Địa, hắn lấy được ngọc bội chứa đồ, không gian rất nhỏ, chỉ khoảng một mét khối. Hắn đưa cho Hoàng Cảnh dùng, sau đó lão Hoàng cho lão Lý.
Không gian nhẫn chứa đồ của Phong Diệt Sinh cũng không lớn, cũng không cần nhỏ máu nhận chủ, Phương Bình không biết là vì mình đã mô phỏng khí tức của Phong Diệt Sinh hay vì lý do gì khác, nói chung, hắn có thể trực tiếp mở nhẫn chứa đồ.
Không gian khoảng 5 mét khối. Dài rộng hơn 2 mét một chút, cao khoảng một mét, là một không gian hình hộp chữ nhật.
Bên trong ngổn ngang một vài thứ.
“Không gian chỉ to như vậy… mình tưởng không gian của nhẫn chứa đồ lớn lắm chứ?!”
Phương Bình đánh giá chiếc nhẫn màu bạc cổ điển trong tay.
“Có không ít tinh hoa sinh mệnh, gần 500 cân.”
Phong Diệt Sinh dự trữ không ít tinh hoa sinh mệnh, nhìn là thấy tên này sợ chết vô cùng, đáng tiếc, còn chưa được dùng tới thì đã mất mạng rồi.
500 cân tinh hoa sinh mệnh giá trị gần 1250 tỷ!
"Có không ít dịch năng lượng, tên này xa xỉ ghê, trong không gian chứa đồ chẳng có viên đá năng lượng nào, xem ra bình thường đều dùng dịch năng lượng để tu luyện và khôi phục, trong này chắc là hơn 1000 cân chứ?"
1000 cân dịch năng lượng, nồng độ khá cao, hẳn là gấp năm lần độ tinh khiết của đá năng lượng, tương đương 5000 cân đá năng lượng. Giá trị 1500 tỷ!
"Một đóa… Thiên Kim Liên! Ôi trời, đậu xanh, hắn có cả một đóa Thiên Kim Liên hoàn chỉnh luôn, mình chưa thấy bao giờ. Một đóa 8 cánh, 160 tỷ."
Phương Bình nhìn thấy đóa hoa Thiên Kim Liên vàng rực rỡ trong không gian, có hơi bất ngờ. Hắn chưa nhìn thấy một đóa hoàn chỉnh bao giờ, lúc ở Bách Vương Cung, hắn cũng chỉ đổi được 6 cánh hoa chứ không phải một đóa hoàn chỉnh 8 cánh.
"100 hạt hoa hướng dương, đây rõ là phần nhận hối lộ lúc còn ở thành Yêu Quỳ, giá trị 100 tỷ!"
"Năm thanh thần binh cấp bảy, giá trị ít nhất 60 tỷ, chắc là để dành khen thưởng cho thuộc hạ nhỉ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận