Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1189

Sau lượt của Tưởng Siêu, thi đấu tiếp tục.
Phương Bình hình như đang tính toán điều gì.
Đến khi vòng khiêu chiến của cấp sáu trung kỳ đến, Phương Bình bỗng nói: "Tử Tố, ngươi còn ba lần cơ hội khiêu chiến phải không?"
Tô Tử Tố gật gật đầu.
"Vòng này có định khiêu chiến không?"
"Không..."
Tô Tử Tố hơi ngại ngùng nói: "Ta muốn chờ làm người cuối cùng của danh sách, vậy thì ta đủ tiêu chuẩn rồi..."
Cô định nằm chờ thắng lợi, nên lúc nói ra hơi xấu hổ.
Phương Bình dở khóc dở cười, xác suất này không cao, Tô Tử Tố ít nhất phải thắng một trận mới được. Mấy vòng sau sẽ không khốc liệt như mấy vòng trước. Nghĩ tới đây, Phương Bình mở miệng nói: "Ngươi khiêu chiến Vương Kim Dương, sau đó chịu thua!"
Vương Kim Dương nhìn Phương Bình, Phương Bình nói: "Ngươi đã bị khiêu chiến một lần, để Tử Tố khiêu chiến ngươi, sau đó ngươi khiêu chiến Đầu Sắt, Đầu Sắt chịu thua, sau đó Đầu Sắt lại khiêu chiến lão Vương, Đầu Sắt lại chịu thua... Đầu Sắt, vòng này hãy đảm bảo để lão Vương thắng, chúng ta cần hao hết cơ hội bị khiêu chiến của lão Vương..."
Lý Hàn Tùng gật gật đầu, cũng không nói thêm cái gì.
Một bên, Diêu Thành Quân mở miệng nói: "Hay là để ta làm cho..."
"Phải luôn giữ thành tích thắng lợi, nếu không, lực lượng tinh thần của ngươi không khôi phục nhanh, nếu vòng kế tiếp có cơ hội, sẽ đảm bảo cho ngươi thắng. Sau đó, ngươi khiêu chiến Đầu Sắt, Đầu Sắt chịu thua... Trước hết cứ hao hết cơ hội bị khiêu chiến của mình rồi tính.
Đầu Sắt, ngươi... phải giữ lại hai cơ hội khiêu chiến, nhất định phải thắng một trận!"
Lý Hàn Tùng nghiêm mặt nói: "Yên tâm, nhất định thắng!"
Trong ba người bọn họ, phòng ngự của Lý Hàn Tùng mạnh nhất, khả năng khôi phục cũng nhanh, nếu xuất chiến, tỷ lệ thắng thật ra cao nhất.
Phương Bình tính toán, đến hiện tại, các đội đều đang cố gắng dùng hết cơ hội bị khiêu chiến của các cấp sáu trung kỳ cao kỳ kia. Đến lúc này, lẽ nào hắn còn chưa nhìn ra.
Tất cả mọi người đều để cường giả giữ lại cơ hội khiêu chiến, đến cuối cùng, nếu không có thành tích thắng trận, Lý Hàn Tùng bị người khác nhắm vào, có lẽ chỉ còn có thể khiêu chiến những cường giả tinh huyết hợp nhất và cường giả Tông sư.
Về phần Tô Tử Tố... Trong số mấy người cấp sáu trung kỳ, vẫn còn có người chưa bị loại, đây rõ là vấn đề của bọn họ. Thiếu đi một cơ hội khiêu chiến, không có gì to tát.
Rất nhanh, đến giai đoạn cấp sáu trung kỳ tiếp tục khiêu chiến, đám người Lý Hàn Tùng nghe theo hướng dẫn của Phương Bình, dùng bớt số lần bị khiêu chiến của nhau.
Lão Vương đã dùng hết ba cơ hội bị khiêu chiến, tất cả đều toàn thắng, chỉ cần hắn không chủ động khiêu chiến người khác, người khác không còn cơ hội khiêu chiến hắn.
Lý Hàn Tùng cũng đã dùng hai lần.
...
Một lát sau, vòng thứ tư bắt đầu rồi.
Vòng này, số lần chiến đấu không nhiều, khắp nơi hình như đang tính toán điều gì, đều đang dùng bớt cơ hội của một số người, đảm bảo cho một vài người chắc chắn giành được cơ hội vào vùng cấm.
Khi đến lượt vị râu ria rậm rạp của Thánh Địa Cổ Phật, hắn chưa bị ai khiêu chiến, cũng vẫn chưa khiêu chiến ai. Nhưng lúc này, tầm mắt nhìn Lý Hàn Tùng, chậm rãi nói: "Ta khiêu chiến Lý Hàn Tùng!"
Nghe vậy, sắc mặt Phương Bình khó coi. Lý Hàn Tùng bị khiêu chiến hai lần, khiêu chiến người khác hai lần, bây giờ lại bị khiêu chiến, vậy thì trận cuối hắn nhất định phải thắng mới được.
Tô Hạo Nhiên liếc mắt nhìn Phương Bình, Phương Bình nhẹ giọng nói: "Chịu thua."
Tô Hạo Nhiên cũng không nói nhiều, mở miệng nói: "Chịu thua!"
Đến lượt đội Núi Andes, cô gái mặc áo bào đen nhìn Diêu Thành Quân, nhưng nhìn một hồi, tầm mắt đối phương rơi vào người Đỗ Hồng.
Đỗ Hồng, cũng chỉ còn một cơ hội khiêu chiến.
Một lát sau, cô gái áo đen mở miệng: "Khiêu chiến Đỗ Hồng!"
Ánh mắt Phương Bình lạnh lùng nghiêm nghị, nhìn cô một cái, khẽ cười nói: "Xem ra, hai vị không hề xem kẻ yếu hèn như ta ra gì, cường giả cấp bảy quả nhiên lợi hại!"
"Tranh cướp tiêu chuẩn, mỗi người đều có thủ đoạn riêng." Cô gái nhàn nhạt trả lời một câu.
Đỗ Hồng không mở miệng, Tô Hạo Nhiên nói thẳng: "Chịu thua!"
Đỗ Hồng không thể xuất chiến, một khi bị đánh giết hoặc bị trọng thương, Hoa Quốc sẽ tổn thất cực lớn.
Nhưng như vậy, vòng tiếp theo, bất kể như thế nào, Đỗ Hồng đều phải khiêu chiến người khác, đồng thời phải giành thắng lợi, nếu không, lỡ vòng tiếp theo đã đủ nhân số, hắn sẽ trực tiếp bị loại.
Vòng kế tiếp, không chỉ Đỗ Hồng, Lý Hàn Tùng cũng phải nhất định thắng mới được.
Vòng này, khi đến lượt Tô Tử Tố, cô nàng cũng không còn tránh né nữa, cô cũng đã nhìn ra, hình như tránh né cũng không được, còn quá nhiều người.
Nếu cô không thắng một trận, sau đó có thể sẽ bị loại. Cũng may, mọi người hiểu ngầm nhau, các phe đều cho các võ giả trung kỳ cơ hội.
Đối thủ của Tô Tử Tố cũng là một võ giả cấp sáu trung kỳ.
Chờ cháu gái lên đài, Tô Hạo Nhiên bỗng nhiên nói: "Thật hy vọng nó thua..."
Nghe thế, đám người Phương Bình đều hiểu. Tô Tử Tố cấp sáu trung kỳ, nếu thắng, có lẽ không ai khiêu chiến cô, vậy thì cô chắc chắn vào vùng cấm. Nhưng Tô Hạo Nhiên không quá hy vọng cháu gái thắng, bởi thực lực này vào vùng cấm quá nguy hiểm.
Nhưng võ giả đi được đến bước này, dù được nuông chiều từ bé, cũng sẽ có chính kiến của mình, Tô Tử Tố nhất định muốn tham gia, ông cũng không tiện ngăn cản, bây giờ, chỉ có thể gửi hy vọng cháu gái mình bị người khác đánh bại.
Đáng tiếc, trời không nghe lòng người.
Có vài người muốn tiến vào vùng cấm cũng khó mà vào được, có vài người muốn thua, nhưng cũng khó mà thua nổi.
Tô Tử Tố thắng vị võ giả cấp sáu trung kỳ kia, nhận chiến tích 1 trận thắng.
Thấy vậy, Phương Bình bỗng nhiên cười nói: "Tô đại Tông sư, hay là để Đầu Sắt khiêu chiến Tử Tố, loại cô ấy giúp ngài nhé?"
Tô Hạo Nhiên liếc mắt nhìn hắn, lạnh nhạt nói: "Nếu nó thua thì thôi, nhưng nó thắng rồi... Không đến lượt các ngươi nhúng tay."
Nếu cô thua, cho Lý Hàn Tùng khiêu chiến Tô Tử Tố, ông không có ý kiến. Nhưng cô thắng rồi, lúc này Lý Hàn Tùng mà loại Tô Tử Tố thì không được.
Phương Bình cười cười, cũng không nói gì, xem ra, tâm tình của Tô Hạo Nhiên cũng khá phức tạp, vừa không muốn cháu gái đi, vừa không muốn nhường lại tiêu chuẩn, có lẽ ông cũng hy vọng cháu gái có thể trở thành Tông sư.
Dù sao thì tình hình ngày càng không ổn định, có cơ hội nhanh chóng thành Tông sư, cũng không nên bỏ qua.
Ba năm sau, không hẳn còn có cơ hội như vậy rồi.
...
Kết thúc vòng thứ tư, trời đã tối đen rồi.
Lúc này, Lý Đức Dũng tuyên bố: "Hiện tại, có 26 võ giả duy trì chiến tích thắng trận, còn 12 người chưa thắng trận cuối và còn cơ hội khiêu chiến. Tổng cộng 38 người. Vòng này, mọi người nên cân nhắc xem có muốn khiêu chiến hay không.
Bởi người còn cơ hội bị khiêu chiến không nhiều, nếu vòng này không khiêu chiến, một khi người khác không còn cơ hội bị khiêu chiến, dù các ngươi còn lại cơ hội khiêu chiến, cũng không có đối tượng khiêu chiến, không thể vào vùng cấm."
Nói xong, Lý Đức Dũng lại nói: "Võ giả đã dùng hết ba lần bị khiêu chiến và có thành tích thắng trận cuối, mời bước qua phía ta."
Nghe xong, rất nhiều người đứng dậy đi về phía Lý Đức Dũng.
Phương Bình và Vương Kim Dương cũng thuộc nhóm người này, Phương Bình liếc mắt nhìn Lý Hàn Tùng và Diêu Thành Quân, khẽ gật đầu, đi qua bên kia trước.
Không lâu sau, Lý Đức Dũng nhìn quanh một vòng, nói: "Tổng cộng 17 người, trong 17 người các ngươi, bất kể còn cơ hội khiêu chiến hay không, chỉ cần các ngươi tiếp theo không khiêu chiến, cơ hội vào vùng cấm xem như nắm chắc trong tay."
"21 người còn lại, các ngươi cần loại thêm 8 người mới xem như đủ tiêu chuẩn."
Lúc này, Tưởng Siêu bỗng đứng lên đi sang bên này, Lý Đức Dũng liếc mắt nhìn hắn, Tưởng Siêu chỉ nhún vai, tuy hắn vẫn còn cơ hội bị khiêu chiến, nhưng sẽ không ai muốn khiêu chiến hắn, hắn cũng xem như chắc chắn được vào vùng cấm.
Lý Đức Dũng không nói gì, biết thì biết thế, nhưng ngươi nhất định phải đi về phía bên này làm gì? Ta gọi ngươi qua chưa hả?
Trong số 21 người, không chỉ Tưởng Siêu, thực ra cũng còn khoảng ba, bốn người khác đều chắc chắn giữ vững tiêu chuẩn, cũng sẽ không bị người khác khiêu chiến. Người chân chính bị loại là những người khác.
Lý Đức Dũng mặc kệ hắn, nhìn mọi người nói: "Vòng thứ năm, tiếp tục đi!"
Vòng này, vẫn bắt đầu từ Đỗ Hồng, đây cũng là cơ hội cuối cùng của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận