Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2701: Thừa Nước Đục Thủ Câu (2)

"Không!" Địa Kỳ hoảng sợ gầm lên, nhưng hắn còn chẳng phải là cấp Đế, sao có thể ngăn cản một Thiên Cẩu đang nổi giận.
Vết nứt lập tức phủ về phía hắn.
Hắn tăng tốc, vừa thoát khỏi nguy cơ, mười mấy cái lông, như là mười mấy đầu Thiên Cẩu, đang hóa thành mười mấy miệng chó trên không trung, thi nhau đánh về phía hắn.
Răng rắc!
Một cái miệng chó cắn trúng bờ vai hắn, bả vai lập tức biến mất.
Một cái miệng chó cắn trúng chân phải của hắn, chân phải lập tức biến mất.
Địa Kỳ phát điên rồi! Hắn sắp chết rồi!
"Phương Bình!" Hắn không dám hận Thiên Cẩu, giờ đây, hắn thật sự hận Phương Bình đến tận xương tủy, vô cùng oán độc thét lên: "Phương Bình!"
"Ngươi đáng chết!"
"Dù Bản tọa có chết, thì cũng không bỏ qua cho ngươi!"
"Phương Bình!"
Phương Bình rùng mình một cái, xua tay nói: "Đừng nhớ nhung ta như thế! Còn nữa, không liên quan đến ta, đang yên đang lành, ai bảo ngươi nhục mạ Thiên Đế, không phải muốn chết sao? Thiên Đế không thể sỉ nhục, Thiên Đế chính là... chó mạnh nhất dưới Hoàng Giả!
Mèo chó đều là bạn tốt của nhân loại, nhân loại thích kết bạn với mèo chó nhất. Ngươi lại vũ nhục Thiên Đế như thế... chết cũng đừng trách ta"
"Ngươi...
Địa Kỳ tức giận không kìm được, nhưng mà, hắn không còn thốt ra được lời nào nữa, cọng lông cuối cùng hóa thành miệng chó, cắn nổ đầu hắn.
Hắn còn chưa chết!
Lúc này, lực lượng tinh thần của hắn hiện ra, chẳng những hiện ra, còn chia thành nhiều bóng mờ, từng cái chạy trốn về các phương hướng khác nhau.
Lực lượng tinh thần vừa rời đi, kim thân rách nát đã bị vết nứt nuốt chửng, lập tức biến mất.
Lực lượng tinh thần phân tán ra, có bị vết nứt nuốt chửng, cũng có may mắn chạy trốn.
Địa Kỳ còn chưa kịp vui mừng, xung quanh đám lực lượng tinh thần của hắn chợt có thêm một số thứ. Một phân thân lực lượng tinh thần vừa khôi phục cảm giác, trước mặt bỗng xuất hiện một kim thân xa lạ.
Không mạnh, đại khái là cấp 7 cấp 8.
Nếu vào lúc hắn mạnh nhất thì chỉ cần một bàn tay là có thể đập chết thứ này. Nhưng bây giờ...
Kim thân này chợt lộ ra nụ cười khiến người ta chán ghét.
"Địa Kỳ, có duyên gặp lại!"
Câu nói của kim thân chính là do Phương Bình điều khiển nói, kim thân này là sản phẩm do vật chất bất diệt ngưng tụ mà thành.
Ngay sau đó, xung quanh, tiếng nổ ầm ầm vang lên.
Nhiều kim thân tự bạo!
Dù thực lực rất bình thường, nhưng đối với tàn dư lực lượng tinh thần mỏng manh của Địa Kỳ thì cũng là tổn thương trí mạng. Còn chưa kể đến, phía sau còn có vết nứt không gian đang khuếch tán.
Một số kiến trúc của Thần Thành hiện như cá diếc sang sông, nơi nào bị vết nứt lướt qua, nơi đó lập tức biến mất. Mặc kệ bên trong kiến trúc có người hay không Giờ khắc này, mặc kệ ngươi cấp 8 hay cấp 9, dù là Chân Thần, ở trong khu vực vết nứt bao trùm, cũng chỉ có chết!
Địa Kỳ không cam lòng, phẫn nộ, tiếng kêu oán hận truyền ra thảm thiết.
Ầm Ầm!
Cùng với loạt tiếng nổ ầm ầm, Đại Kỳ biến mất, giống như chưa từng xuất hiện trên thế gian này. Phía trước, Phương Bình thở dài một tiếng: "Hà tất như vậy, nhục mạ Thiên Đế, ngươi còn muốn sống không?"
... Nghe vậy, Phong Vân trong lòng điên cuồng mắng!
Ngươi xác định Địa Kỳ chết là bởi vì mắng Thiên Đế? Hắn chết như thế nào, ngươi không có chút trách nhiệm sao? Giờ ngươi còn nói như vậy, rốt cuộc, Phương Bình xấu xa cỡ nào?
Lúc này, hắn hết sức cảnh giác, hắn phải cẩn thận, tránh để tên khốn này hại chết.
Tên khốn này quá xấu xa!
Khi người người còn đang chạy trối chết, hắn thế mà vẫn không quên bắt chẹt, không quên hại người.
Nơi xa, trên bầu trời điện Khôn Vương, trong vết nứt hư không.
Thủ Tuyền Nhân bỗng hỏi: "Người này vừa mới nói hắn là hậu duệ của ai?"
Thiên Cẩu đập một móng vuốt xuống đầu hắn, khiến đầu hắn nứt ra, miệng chó cười dữ tợn: "Bản vương mặc kệ hắn là hậu duệ của ai!"
Thủ Tuyền Nhân thầm nổi giận!
"Nhất định là của ngươi!"
Thủ Tuyền Nhân mắng một câu, tính xấu y chang con chó này, ra tay ngoan độc, chuyên làm chuyện xấu!
"Ha ha, bản vương hình như nghe được, là của Tử Nhi gì đó... Tử Nhi nào? Nhóc nhỏ nhà Linh Hoàng?"
"Không thể nào!" Thủ Tuyền Nhân lại nổi giận, chắc chắn không thể nào.
Tử Nhi của nhà Linh Hoàng vô cùng chất phác, làm sao có thể có hậu duệ như thế này, đừng tưởng rằng khoác một thân da người thì ta không nhận ra, đối phương cùng một giuộc với chó!
Hắn cảm ứng được một chút khí tức của Thương Miêu, mùi mèo khá nồng!
Chắc chắn là cùng nhóm tai họa với Thiên Cẩu!
Sâu mọt của Thiên Giới! Không, sâu mọt của tam giới!
Hắn không tin đây là hậu duệ của cô gái nhỏ ngây thơ hiền lành trong ấn tượng, nếu thật như vậy, hắn phải đánh chết Thiên Cẩu và Thương Miêu, bởi vì chắc chắn là do hai tên này làm hư người khác.
"Chính là của Tử Nhi... ha ha, không khéo còn là của nhà Linh Hoàng!"
Lời này của Thiên Cẩu vô cùng gợi đòn!
Thủ Tuyền Nhân lại nổi giận.
Khí cơ hai người càng ngày càng mạnh, trong thế giới xuất hiện một vòi rồng năng lượng, tất cả năng lượng xung quanh đều lao về phía một người một chó.
Thời khắc này, trong thế giới nhỏ của Thần Đình, vô số cường giả kêu thê lương thảm thiết.
Cường giả... Chính là hạt nhân năng lượng.
Bất kỳ một vị cường giả nào cũng dự trữ lượng lớn năng lượng, hai tên này căn bản không quan tâm những thứ này, chỉ hấp thu năng lượng, một số cường giả cấp 9 gần Thần Thành lập tức bị hút khô.
Bên trong Thần Thành, một số quân Thần Đình không kịp thoát đi, cũng lập tức bị hút khô.
Phía trước, mấy người Phương Bình cũng nhìn thấy lượng lớn võ giả đang trốn chạy. Những người này đã sớm đào vong ngay khi Chân Thần nổ ra đại chiến.
Nhưng tốc độ bọn họ lại không nhanh bằng mấy người Phương Bình, nên đến bây giờ, cũng chưa thoát khỏi khu vực nguy hiểm.
Phương Bình nhìn thấy người quen.
Cách thật xa, đã bật cười lớn: "Thường Sơn Khải! Đã lâu không gặp!"
Phía trước, Thường Sơn Khải đang cuống cuồng chạy trốn, sắc mặt lập tức thay đổi.
Giọng của Phương Bình! Phương Bình... ở đây?
Đây là ác mộng của hắn!
Hắn sở dĩ đi theo Lôi Đình, chính là vì muốn tránh khỏi Phương Bình, chính là vì chứng đạo, đối đầu Phương Bình có cơ hội sống sót. Nhưng bây giờ, còn chưa đi Ngộ Đạo Nhai!
Tại sao?
Tại sao, Thần Đình mạnh mẽ mà hai ngày nay xảy ra nhiều chuyện như vậy, Thần Đình vô cùng mạnh mẽ, sụp đổ trong một ngày.
Giờ đây, hắn hình như đã hiểu ra gì đó!
Chân Thần! Vân Sinh! Đại chiến "Phương Bình! Ngươi là Vân Sinh...
"Chà, khá thông minh đấy!" Phương Bình cười một tiếng, tay chộp về phía hắn, hô: "Phong Vân, tới gần chút nữa, để ta đập chết hắn!"
"Đồ khốn!" Phong Vân Đế Tôn thầm mắng, ông đây không phải yêu thú kéo xe!
Giờ đây, hắn thật muốn giết chết Phương Bình. Khinh người quá đáng!
"Mau lên, ta mang ngươi trốn vào Thiên Mộc Lâm, nếu không ngươi không có nơi nào để chạy, giờ mà ra ngoài... ngươi đại khái không ra được! Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì bên ngoài hiện đang tập trung lượng lớn cường giả, hai vị cường giả này động tĩnh lớn như thế, thế giới nhỏ cũng sắp bị đánh thủng rồi, chắc chắn gây ra động tĩnh lớn.
Ra ngoài, ngươi cũng chỉ có một con đường chết!
Ở bên ngoài, ta đã sắp xếp mai phục hơn mười vị cường giả Đế Tôn vây giết các ngươi..."
Phong Vân đạo nhân lại thầm mắng, ngươi coi ta là đồ ngốc hả?
Ngươi lấy đâu ra hơn mười vị Đế Tôn?
Nhưng lời Phương Bình không phải không có lý, bây giờ, bên ngoài chắc chắn tập trung rất nhiều cường giả, động tĩnh quá lớn.
Bọn họ không biết xảy ra chuyện gì, không khéo còn cố ý đi vào xem xét.
Đương nhiên, hắn suy nghĩ nhiều rồi. Có vài lão già cổ xưa biết ai đã khôi phục, lúc này, một số người đã trốn chạy, nào dám tiến vào chịu chết.
Nhưng lối vào cách bên này khá xa, còn Thiên Mộc Lâm gần hơn một chút, có một vị Thánh Nhân che chở, an toàn hơn hiện tại một chút.
Nghĩ thế, Phong Vân đạo nhân đè lửa giận trong lòng xuống, cũng không nói gì, cắm đầu bay về phía Thường Sơn Khải.
Thường Sơn Khải có mạnh nữa thì cũng chỉ là cấp 9. Tốc độ sao có thể vượt qua cường giả cấp Đế Tôn. Chớp mắt một cái, Phương Bình gần như cùng song song với hắn.
Cường giả cấp 9 xung quanh lập tức tản ra, đã sớm chạy mất.
Phương Bình gần như cùng hắn sóng vai mà đi, cười tủm tỉm nói: "Lại đây, nói ta biết làm sao mở Thường Dung Thiên ra, ta để ngươi chết thoải mái một chút... không đúng, có lẽ ngươi còn có thể tiếp tục sống, ngươi làm dẫn đường, mang ta đi Thường Dung Thiên chơi"
Sắc mặt Thường Sơn Khải biến đổi, có nên nói không?
Thường Sơn Khải lập tức nói: "Được! Chuyện lúc trước ở Đế Phần, là tiểu nhân có mắt không tròng, đắc tội đại nhân...
1791 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận