Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1192

Đà Mạn cũng không nói nữa, nhẹ giọng: "Tướng quân là cấp sáu, mời tướng quân bắt đầu trận đấu đi!"
"Vậy ta không khách khí nữa!"
Lúc này, Phương Bình đang cầm một thanh thần binh đại đao mới đi mượn được. Bình Loạn Đao của hắn sắp hỏng rồi, giao thủ với võ giả cấp bảy, chắc chắn sẽ vỡ vụn ngay.
Vừa dứt lời, Phương Bình vung đao chém nát hư không!
Lực lượng tinh thần hóa hình lập tức hòa vào bên trong thần binh, mà trường đao cũng vang lên tiếng hổ gầm thật lớn!
Trong hư không, một con mãnh thú nhìn như hổ ngưng tụ thành hình, nhào đến!
Đà Mạn cũng không chậm, càng không vì Phương Bình là cấp sáu mà khinh thường đối thủ.
Ngay khi Phương Bình ra tay, trong tay Đà Mạn đột nhiên xuất hiện một thanh thiền trượng, thiền trượng bùng nổ ra ánh vàng xán lạn, hắn vung trượng đón đỡ!
Ầm ầm!
Tiếng nổ vang lên, mãnh hổ ngưng tụ từ thần binh trong tay Phương Bình chớp mắt bị đánh tan.
Một giây sau, hai người tiếp cận nhau!
Đà Mạn như Nộ Mục Kim Cương (1), điên cuồng múa may thiền trượng trong tay, phía trên thiền trượng, lực lượng thiên địa nồng nặc vô cùng, chớp mắt đánh về phía Phương Bình!
...
(1) Nộ Mục Kim Cương: cảnh tượng king kong giận dữ trợn mắt đấm ngực bùm bùm ấy.
...
Phương Bình cũng gầm lên dữ dội, chém ra nhiều đao có dị tượng chư thần bị chém!
Rầm rầm rầm!
Nhiều tiếng nổ liên tiếp vang rền, Phương Bình không ngừng rút lui, huyết dịch trong miệng tung tóe!
"Phụt!"
Một dòng máu vàng chảy ra, Đà Mạn vung thiền trượng đánh tới, huyết dịch văng trúng thiền trượng, xẹt ra tia lửa xán lạn.
Mà lúc này, tay phải Đà Màn vung thiền trượng đánh đầu Phương Bình, tay trái nắm thành quyền, quyền phá hư không, đánh về phía Phương Bình!
"Ầm!"
Tiếng nổ vang truyền đến, Phương Bình đang đỡ lấy thần binh, ngực bị đánh thủng một lỗ!
"A!"
Đám người vây xem, có người thấp giọng kinh ngạc.
Đám người Tô Tử Tố căng thẳng, mới giao thủ không bao lâu, Phương Bình đã không địch lại đối phương. Mức phòng ngự nửa kim thân của Phương Bình cực mạnh, nhưng vẫn bị đối phương đánh một quyền lủng ngực!
Tô Hạo Nhiên nhẹ giọng nói: "Lực lượng thiên địa của cấp bảy không phải thứ lực lượng thiên địa Phương Bình ngưng tụ có thể so sánh được, thực lực Phương Bình tuy mạnh, nhưng so với cấp bảy, vẫn còn chênh lệch nhiều lắm..."
Tưởng Siêu không nhịn được nói: "Sao hắn không tự bạo lực lượng tinh thần?"
Tô Hạo Nhiên liếc mắt nhìn hắn: "Dù là tự bạo, cũng phải cần có cơ hội, ngươi cho rằng Đà Mạn sẽ cho hắn cơ hội sao? Hai người cận chiến, Phương Bình tự bạo, không đánh bại Đà Mạn, chính hắn có lẽ sẽ ngộ thương..."
"Vậy tách nhau ra!"
Tượng Siêu nói xong, hắn cũng nói không nên lời.
Lúc này, hai người trên không trung căn bản không có cách kéo dài khoảng cách.
Cấp bảy đúng là cấp bảy, lôi đài cũng không lớn, hai người quần đấu, Đà Mạn liên tục công kích sát người, Phương Bình bị đánh đến mức chỉ có sức phòng ngự, hầu như không thể đánh trả.
"Ai da!"
Lý Đức Dũng than nhẹ một tiếng, lần này Phương Bình đúng là mất lý trí rồi.
Đánh với cấp bảy đã không dễ dàng, muốn đánh bại đối thủ, khó, quá khó!
Nghĩ đến đây, Lý Đức Dũng liếc mắt nhìn trời, hơi nhíu mày! Sao Bộ trưởng lại thả tên này ra rồi?
Vị cấp chín của Thánh Địa Cổ Phật cũng liên tục nhìn chằm chằm vào bầu trời, ánh mắt hiện rõ sự uy hiếp!
Bọn họ không phải nhà họ Dương, đây là Thánh Địa Cổ Phật có tám vị Cổ Phật... Có lẽ bây giờ là bảy vị.
Trận đấu đang công khai, Trường Sinh Kiếm dám to gan nhúng tay chém Đà Mạn, dù có phải dốc toàn bộ lực lượng, Thánh Địa Cổ Phật cũng sẽ không bỏ qua cho Ma Võ.
Bên ngoài lá chắn do tuyệt đỉnh chế tạo, lão Lý ngạo nghễ đứng trên không, không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm xuống phía dưới. Ông đang cân nhắc xem có thể một kiếm đâm thủng phong cấm của tuyệt đỉnh hay không?
Nhưng phong cấm lần này là của Trương Đào, tuy chỉ là tiện tay thiết lập, nhưng cũng rắn chắc vô cùng.
"Chắc là đâm không thủng nhỉ?"
Lão Lý oán thầm trong lòng, cũng không phải ông không muốn vào, là bởi vì phong cấm trực tiếp bị đóng kín, không cho ông vào!
Tuy Trương Đào mặc kệ chuyện hắn có rời khỏi Bộ Giáo Dục hay không, nhưng ông vẫn bố trí phong cấm ở khu vực thi đấu, không cho người ngoài có cơ hội tiến vào.
Ngay khi lão Lý ngạo nghễ đứng lơ lửng trên hư không, không ít lực lượng tinh thần đảo quanh ông.
Lão Lý hừ lạnh một tiếng, khí huyết ngút trời, lập tức cắn nát lực lượng tinh thần vờn quanh mình, thấp giọng mắng: "Đậu má, còn dò xét nữa, ta cho các ngươi một kiếm bây giờ, ta còn chưa vào, nhìn chằm chằm ta làm gì!"
Đang lúc này, một luồng lực lượng tinh thần uy nghiêm không gì sánh được lại gần hắn. Sắc mặt lão Lý hơi thay đổi, không nhịn được nói: "Đủ rồi mà! Ta cũng không vào được, nhìn chằm chằm vào ta làm gì?"
"Ngươi đàng hoàng một chút, không được phá hoại quy tắc, nếu không thể thắng, sẽ có người hô chịu thua!"
"Lỡ như Lý Đức Dũng và Tô Hạo Nhiên cố ý không hô thì sao?"
"Ngươi..."
Tiếng Trương Đào chất chứa sự căm tức, đậu má nhà ngươi, sao ngươi lại nghi ngờ mọi người như vậy, không nói Tô Hạo Nhiên, Lý Đức Dũng sẽ ngồi im nhìn Phương Bình tử vong sao?
Trương Đào không thèm để ý hắn, lực lượng tinh thần lập tức rời đi. Mặc kệ tên này! Chỉ cần hắn không thể nhúng tay vào trận đấu, ông cũng lười quan tâm.
...
Trong võ đài.
Đà Mạn lại đấm một quyền về phía đầu Phương Bình, miệng nói: "Thực lực Phương tướng quân quả nhiên mạnh mẽ, tu thân dưỡng tính một thời gian, thành tựu tương lai sẽ càng to lớn..."
"Quá khen!"
Phương Bình trầm giọng trả lời một câu, lại cười lạnh: "Ngươi thật sự nghĩ mình thắng chắc rồi hả?"
Dứt lời, vật hóa hình xuất hiện!
Lần này, xuất hiện một thành phố nhỏ.
Sau một khắc, hai người cùng xuất hiện trong một căn phòng nhỏ!
Bên ngoài, sắc mặt mọi người khẽ thay đổi!
Cường giả cấp chín của Thánh Địa Cổ Phật trầm giọng nói: "Sao có thể?"
Lúc này, người bên ngoài không nhìn thấy hai người bên trong nữa rồi! Chỉ nhìn thấy một đống nhà cửa!
Điều này có nghĩa là gì, cường giả cấp chín rất rõ ràng, Đà Mạn đã bị Phương Bình kéo vào bên trong hạt nhân vật hóa hình, hơn nữa, là hạt nhân vật hóa hình đã triệt để hóa hình, không phải là loại nửa hư nửa thật.
Nếu lực lượng tinh thần của Phương Bình đầy đủ, căn phòng này có thể tồn tại mãi, thật sự tồn tại ở thế giới này.
Hóa hình không bao lâu, Phương Bình đã có thể đạt đến trình độ này, đây là điều nằm ngoài dự liệu của mọi người.
Như lúc trước, mọi người cho rằng hạt nhân vật hóa hình của Phương Bình là mặt trời đỏ kia, sau đó, mọi người phát hiện, đó chỉ là giả. Hạt nhân vật hóa hình của Phương Bình không phải mặt trời mà là thứ khác. Hiện tại, suy nghĩ của bọn họ đã được chứng thực.
Vật hóa hình của Đà Mạn không mạnh mẽ như Phương Bình. Vật hóa hình của Đà Mạn là một bức tượng Phật Đà Kim Thân, không phải vật sống, chỉ là tượng thôi. Đà Mạn cũng chưa làm được đến mức hóa hình cụ thể bức tượng Phật Kim Thân kia, hiện chỉ là cái xác không, tồn tại ảo. Phương Bình thì khác, hắn kéo Đà Mạn vào, những người khác hoàn toàn không thấy tình hình bên trong.
Lão hòa thượng hơi kinh ngạc, đôi mắt ánh lên hai vệt kim quang, quét mắt nhìn vào bên trong căn phòng nhỏ.
Đúng lúc này, Phương Bình gầm lên dữ dội: "Cút ngay! Cấp chín dám to gan nhúng tay à!"
Nghe vậy, ánh mắt Lý Đức Dũng lạnh lẽo nhìn lão hòa thượng, lạnh lùng nghiêm nghị nói: "Hạ Thác Thánh Sư..."
Lão hòa thượng nhẹ giọng nói: "Chưa nhúng tay, chỉ muốn nhìn rõ thực hư thế nào, nếu không thể nhìn, sợ Đà Mạn không thu tay kịp, sẽ để lại tiếc nuối!"
Lý Đức Dũng hơi nhíu mày, cũng không nói thêm.
Tương tự, đôi mắt Lý Đức Dũng cũng bùng lên hai ánh kim, nhìn vào trong phòng.
Phương Bình ngăn được người khác, nhưng không ngăn được bọn họ, thực lực bọn họ quá mạnh mẽ, muốn nhìn xuyên qua căn phòng cũng không khó!
Những cấp chín khác đều răm rắp học theo, ai cũng nhìn vào phòng nhỉ. Các vị cường giả cấp tám cũng vậy. Mà một số cường giả cấp bảy lại... ngơ ngơ! Ơ, đậu má, không nhìn được!
Thật mất mặt!
Hai người chiến đấu bên trong vật hóa hình của võ giả cấp sáu, vậy mà bọn họ không nhìn tình hình bên trong, thật quá mất mặt.
Cường giả cấp bảy không hề biến sắc, vẻ mặt nghiêm túc thành thật nhìn căn phòng, ra vẻ có thể nhìn thấy tất cả.
Người khác đúng là không ai nói gì, nhưng Diêu Thành Quân bỗng nhiên thấp giọng hỏi nữ hiệu trưởng trường Quân đội: "Hiệu trưởng, ta không nhìn thấy, vật hóa hình của ta yếu hơn vật hóa hình của Phương Bình sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận