Toàn Cầu Cao Võ

Chương 730: Vào thành

Đá năng lượng hình thành thực chất là hạt năng lượng được các lớp tạp chất chất chồng lên, tạo thành thể rắn.
Hạt năng lượng chân chính không phải thể rắn, đương nhiên cũng không phải thể lỏng.
Nhưng nồng độ hạt năng lượng cao, hình thành dạng lỏng gần như chất lỏng tụ lại thành ao nước cũng rất bình thường.
Nói cách khác, Suối Sinh Mệnh chính là lượng lớn đá năng lượng phóng thích năng lượng hóa lỏng thành tinh hoa năng lượng.
Phương Bình có thể tưởng tượng được nó trông như thế nào, cũng như bên trong phòng năng lượng ở Ma Võ, vô số đá năng lượng phóng thích năng lượng, lấp đầy phòng năng lượng, khiến người dùng như bơi bên trong hạt năng lượng.
Phương Bình nghĩ thôi cũng chảy cả nước dãi, nhưng đối mặt với võ giả địa quật, cậu đương nhiên không thể bày ra hình tượng mất mặt như vậy.
Cái tên này không có ý tốt!
"Suối Sinh Mệnh mở ra, ai cũng có thể vào?"
"Đương nhiên không phải!"
Đối phương vẫn rất thành thật, lập tức nói: "Mục đích của bọn ta chính là trong khoảnh khắc năng lượng sinh mệnh tràn ra, cố gắng đến gần Suối Sinh Mệnh một chút, hút lấy năng lượng sinh mệnh dư thừa tràn ra ngoài, điều này rất có ích cho việc tu luyện của bọn ta."
"Nếu là vì chữa thương cho mấy vị Thống Lĩnh, vì sao hôm qua không mở ra?"
"Mở Suối Sinh Mệnh cần chuẩn bị, trừ phi vương và thần hộ mệnh mạnh mẽ mở ra, nếu không, đều cần thời gian chuẩn bị…"
"Vậy tại sao không mạnh mẽ mở ra?"
Võ giả thành Cự Tùng hơi khác thường nhìn Phương Bình, vẫn thành thật trả lời: "Mạnh mẽ mở ra sẽ khiến năng lượng sinh mệnh tràn ra ngoài với lượng lớn, Suối Sinh Mệnh là của vương cùng thần hộ mệnh, nếu như không phải thương thế quá nặng, vương sẽ không mở ra."
Phương Bình hiểu rõ, vật này chính là tài sản riêng của vương giả.
Chữa thương cho ngươi là vì ngươi đáng được như vậy, mạnh mẽ mở ra, năng lượng tràn ra ngoài quá nhiều, là tổn thất của Vương Giả, còn không bằng để các ngươi ôm thương cầm cự thêm một ngày, dù sao cũng không chết được.
Phương Bình liếc mắt nhìn hắn một cái, lạnh nhạt nói: "Muốn hố ta? Có chuyện đơn giản như vậy chắc? Chắc chắn ngươi còn giấu giếm điều gì, thật sự cho rằng ta không biết? Ngớ ngẩn!"
Từ "ngớ ngẩn" này Phương Bình dùng tiếng Hán, chửi cho đã miệng một chút, tiếng địa quật muốn mắng người đều dùng từ rất dài.
Dưới đôi mắt không cam lòng của võ giả cấp bốn, Phương Bình một chưởng đập vỡ đầu hắn. Sau đó cậu lấy đi trái tim và thu thập những thứ khác.
Bao gồm đá năng lượng, một ít thịt dã thú khô, và một số viên tinh thạch tròn long lanh nhìn giống giống đá năng lượng.
Bên trên tinh thạch có một gốc cây thực vật sống động nhìn như cây tùng.
"Đây là tiền ở địa quật sao?"
Phương Bình cầm lấy xem xét một hồi, rất cứng nhưng không có sóng năng lượng.
Thực ra món đồ này cậu biết.
Đá năng lượng sau khi bị dùng hết năng lượng sẽ hóa thành tinh thạch này, nhưng trên Trái Đất rất hiếm khi nhìn thấy, đá năng lượng trên địa cầu không nhiều, còn không xa xỉ đến mức ngày ngày lấy ra dùng.
Vậy quý thì hiếm, tinh thạch ít đương nhiên không thể trở thành vật phẩm thông dụng.
Mà ở địa quật, rất dễ thu được đá năng lượng, một số loại đá năng lượng có độ tinh khiết thấp đều có thể sử dụng trong sinh hoạt hằng ngày, đá kết tinh cũng nhiều.
Dùng cái này làm tiền, cũng có thể hiểu được.
Nhưng trước đó ở Ma Đô địa quật Phương Bình chưa từng gặp, không biết là do chưa có cơ hội nhìn thấy hay là võ giả bị câu tiêu diệt đều là quỷ nghèo hoặc có thể là không nằm trong hạn chế tiền bạc.
Thứ này dù có được tạo đẹp đến đâu đi nữa thì cũng là rác rưởi, cường giả thích dùng đá năng lượng hơn.
Tuy rằng Phương Bình chưa từng thấy, nhưng ở lớp địa quật đại cương cậu từng được nhìn thấy, có một số địa quật sẽ dùng cái này làm tiền.
"Lão Lý, hồ năng lượng dùng để chữa thương cho cường giả cấp bảy cấp tám, thầy hấp thu rồi có thể bị nổ banh xác không vậy?"
Phương Bình lẩm bẩm một câu, đống thịt sau lưng hơi giật giật.
Phương Bình thở một hơi nói: "Không biết năng lượng trong hồ năng lượng có ôn hòa hay không, chỉ cần đừng bất ổn định như đường hầm không gian thì hấp thu vào cũng ôn hòa hơn lực lượng khí huyết nhiều.
Năng lượng nhiều như vậy có thể giúp thầy khôi phục chứ?"
Trước đây, ước mơ lớn nhất chính là tìm một mỏ năng lượng đi vào tu luyện.
Bây giờ nghĩ lại, mỏ năng lượng nồng nặc năng lượng, có nồng nặc hơn nữa thì có thoải mái bằng hồ năng lượng không?
Vậy mới gọi là trong nhà có mỏ khoáng!
So với địa quật, chúng ta nghèo quá, một hòn đá năng lượng to bằng quả trứng gà của Trần Vân Hi em còn tưởng rằng giàu lắm chứ. Đá năng lượng to bằng quả trứng gà, cô đọng toàn bộ năng lượng thì được bao nhiêu giọt chứ?"
“Đáng tiếc, chắc chắn rất nguy hiểm! Em đoán thần hộ mệnh trong miệng bọn họ cũng là cấp 9.
Nếu thêm vào thành chủ nữa thì có 2 vị cấp 9.
Hơn nữa còn cả các cường giả đi vào chữa thương kia nữa… Lão Lý à, nếu lần này làm một vố, vậy thì thật sẹ chọc vào tổ ong vò vẽ rồi.”
“Nhưng bây giờ em hơi động lòng rồi. Với tình hình sống dở chết dở của thầy hiện giờ, hy vọng giết yêu thú cho thầy hút máu, phải chờ đến năm nào tháng nào mới khôi phục lại được?”
“Dù có trở về nhân loại, tầng lớp cao cấp sẽ thật lòng cam lòng tiêu hao vô số tài nguyên để khôi phục phế nhân như thầy sao?
“Dù thầy khôi phục lại, còn có thể có chiến lực sao?”
“Tốn vài tỷ, thậm chí là mấy chục tỷ cứu một lão già đã bị đánh phế, thầy nói xem, bọn họ sẽ cứu thầy sao?”
“Dù sẽ cứu, thầy sẽ mặt dày mày dạn để người khác tốn nhiều tài nguyên như vậy cứu thầy sao? Biết đâu thầy kích động tự sát, thế chẳng phải tốn bao nhiêu thuốc của em sao.”
“Thôi quên đi, đi một bước tính một bước, nhìn tình hình lại tính tiếp, nếu quá nguy hiểm, thầy cũng đừng trách em không cứu thầy.”
"Vốn chỉ muốn tìm hiểu một chút tình báo, không ngờ còn có thu hoạch ngoài ý muốn, đáng tiếc, thực lực quá yếu."
"..."
Phương Bình lảm nhảm một trận, cậu thay quần áo, quần áo này vừa mới lột ra từ trên người hai vị võ giả cấp ba kia. Phong cách trang phục ở nơi này quả thực chênh lệch hơi nhiều so với bên Ma Đô địa quật.
Đổi được quần áo, Phương Bình không đeo huy hiệu cấp bốn, mà dùng huy hiệu cấp ba, cấp bốn hơi nổi bật, dễ gây chú ý.
Không vội vào thành, Phương Bình lang thang trên đường một lát, cũng gặp vài nhóm võ giả đi từ thành Cự Tùng đuổi tới.
Những người này cũng chú ý thấy Phương Bình, nhưng nhìn thấy gương mặt bị thương chằng chịt, nhìn có vẻ không quen, mấy người đi ngang cũng không để ý cậu.
Mỗi một tòa vương thành đều rất lớn!
Thêm vào thành trấn phụ thuộc, dân số của một tòa vương thành, ít thì 2 triệu, nhiều thì 5 triệu, cũng có nhiều võ giả.
Nhiều võ giả như vậy, không quen biết một vị võ giả sơ cấp là chuyện rất bình thường.
Giống như Phương Bình, đừng nói là toàn bộ võ giả Hoa Quốc, chỉ nói riêng học sinh Ma Võ, thử đổi một bộ quần áo, cậu chưa chắc đã nhận ra người đó là ai.
"Xem ra không có vấn đề gì lớn!"
Tâm tình Phương Bình thả lỏng hơn nhiều, chờ nhìn thấy phía trước có một đội ngũ đi qua, Phương Bình cũng yên lặng đi theo.
...
Thành Cự Liễu càng ngày càng gần.
Càng đến gần, Phương Bình càng cảm nhận được hơi thở ngột ngạt!
Bầu trời bao phủ trên tòa thành to lớn dày đặc hạt năng lượng đến mức gần như có thể hóa thành mưa rồi.
Mà năng lượng này đều bị hạn chế ở một khu vực nhỏ.
Một cây đại thụ che trời, tán cây cao chót vót lẫn giữa tầng mây đen đầy năng lượng này, đang liên tục hít vào thở ra năng lượng.
Người đi đường dường như đã sớm quen với điều này, không ai đứng lại nhìn cảnh này.
Ánh mắt Phương Bình khẽ biến, thân cây to này thực tế còn cách cậu rất xa, nhưng ở ngoài thành cậu cũng đã có thể nhìn thấy như vậy, rốt cuộc nó cao bao nhiêu?
50 mét?
100 mét?
Chả trách võ giả ở địa quật nhiều như vậy, chỉ riêng năng lượng trong bầu trời này hơi bị tràn ra ngoài một chút cũng đủ cho vô số người tu luyện rồi.
Những năng lượng này bắt nguồn từ thế giới địa quật, cũng bắt nguồn từ mỏ năng lượng dưới nền đất, năng lượng bị tràn ra từ mỏ năng lượng đều bị tập trung tại nơi đó.
Phương Bình còn đang nhìn cây đại thụ che trời, từ trong cổng thành to lớn, một đội binh sĩ mặc giáp nhanh nhẹn bước ra.
Bên cạnh, có người khẽ nói: "Phát động cả Cự Liễu Thần Vệ, sắp khai chiến với thành Bạch Ác sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận