Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2487: Nhân Vương (2)

Linh Tiểu hừ một tiếng, có chút không vui, nếu là bình thường, cô nhất định sẽ đánh nổ tung kim thân của con trâu đần độn này.
Nhưng bây giờ... Lực Vô Kỳ đang ở nhân gian!
Không chỉ vậy, nó còn là đồng minh của Phương Bình, cô ít nhiều cũng biết một chút về tính cách của Phương Bình. Nếu cô dám ra tay với Lực Vô Kỳ, Phương Bình dám chém giết cô!
Tuy Thanh Họa sư thúc là tuyệt đỉnh xếp hạng nhất, nhưng đối phương thật sự mạnh hơn Địa Chu Chân Quân sao?
Không hẳn!
Phương Bình có thể trảm Địa Chu, thì có thể trảm Thanh Hóa.
Linh Tiểu cảnh giác trong lòng, lần này phải suy nghĩ cho cẩn thận, cô cũng không ngờ Phương Bình lại mạnh đến mức này! Trước đó vài ngày, trong Chư Thần Mộ Địa, Phương Bình suýt chút đã bị những cấp chín kia giết.
Chớp mắt một cái, Phường Bình đã giết được tuyệt đỉnh chàng năm!
Thời khắc này, Linh Tiêu có chút lo lắng, Phường Bình càng mạnh, Vương Ốc càng phải biết điều. Phương Bình rất nhỏ nhen, nhớ rất kỹ mình từng bỏ đá xuống giếng. Chỉ là bây giờ hắn không có cớ mà thôi, nếu có cớ, hắn hoàn toàn có thể trực tiếp tấn công Vương Ốc. Linh Tiểu im lặng, nhưng Lực Vô Kỳ lại không chịu bỏ qua, hét lớn: “Linh Tiêu, người bá đạo vô cùng, nhiều lần gọi thẳng tên của Bộ trưởng Phương, người cho rằng người vẫn là tuyệt đỉnh năm đó sao? Bây giờ ngươi không phải là tuyệt đỉnh, có gì tư cách gọi thẳng tên Bộ trưởng Phương? !"
“Nếu ngươi dám gọi một lần nữa, bản tọa sẽ không giảng hoà với ngươi!"
“.”
Xung quanh đều im lặng.
Đám người Ngô Khuê Sơn cũng dại ra. Thế này là thế nào? Con trâu này... có phải nịnh hơi quá không?
Không ít người đều đang gọi thẳng tên của Phương Bình. Dù sao Phương Bình vẫn còn trẻ, Ngô Khuê Sơn cũng rất hay trực tiếp gọi thẳng tên Phương Bình, nói như vậy... nghĩa là ông cũng phải đổi giọng sao?
Linh Tiểu tức điên rồi! Khinh người quá đáng “Lực Vô Kỳ!"
Trâu lớn lãnh khốc vô cùng, quát lên: "Sao? Không phục đúng không?
Chân Thần không thể nhục, tuyệt đỉnh không thể nhục! Ngươi gọi thẳng tên huý, bản tọa nói sai cái gì? Ngươi dám gọi thẳng tên của Võ Vương đại nhân không? Quy tắc của tam giới, chẳng còn lại gì! Bộ trưởng Phương không quan tâm là vì hắn rộng lượng, há có thể tiếp tục làm càn!"
Hắn vừa nói xong, sắc mặt của các cường giả khác đều biến đổi. Trâu lớn nói đúng, đương nhiên, nó cũng không phải nhân loại. Không phải ai cũng có thể gọi thẳng tên của tuyệt đỉnh. Mọi người đều không phải tuyệt đỉnh, nếu gặp Phương Bình, một là tôn xưng đại nhân, hai là gọi danh hiệu của hắn, gọi thẳng tên... đúng là không tôn trọng quy tắc.
Trước đây, mọi người không để ý, chủ yếu vẫn là do Phương Bình, mọi người đều hoài nghi hắn có thực sự sở hữu thực lực tuyệt đỉnh hay không. Ngày đó ở không gian chiến trường, bọn họ cũng từng giao thủ với Phương Bình. Ít nhất theo Linh Tiểu, cô bây giờ, không yếu hơn Phương Bình khi đó. Nhưng bây giờ... Linh Tiêu bá đạo lại không hề hé răng. Cô không trả lời, Lực Vô Kỳ càng tùy tiện, lại quát to: “Lần sau nếu lại có người dám bất kính với Bộ trưởng Phương, bản tọa nhất định sẽ không tha!"
Giờ khắc này, đám người Ngô Khuế Sơn liếc mắt nhìn nhau, con trâu này... là do nhân loại cài vào Cấm Kỵ Hải sao? Sao nó còn nhiệt tình hơn bọn họ vậy, sắp biến thành trâu của nhân loại rồi!
Trong lúc mọi người còn đang bận câm nín, Phương Bình đã phá không quay về!
Giờ khắc này, Phương Bình đã khôi phục nguyên dạng. Còn lão Lý thì... bị hắn ném tới Ma Đô rồi.
Lão Lý không phục, nói Phương Bình Cố ý quấy rầy tiết tấu của hắn, suýt chút nữa đã hại hắn không chém được kiểm đó ra, Phương Bình không muốn nhiều lời với hắn, tiện tay ném đến Ma Đô rồi. Phí lời, ta mới là nhân vật chính!
Nhớ năm đó, mỗi lần ta sắp làm nhân vật chính, đều có người đến phá đám. Lão Vương một lần, lão Trương một lần, Lão Lý cũng từng... Bây giờ hắn là lão đại của Trái Đất rồi, còn có thể bị người cướp đoạt danh tiếng sao?
Lão Lý có thể chém ra một kiếm là mình đã nể mặt nể mũi lắm rồi, thế mà vẫn càm ràm!
Không thấy Đầu Sắt bị mình nhét vào trong, đến bây giờ vẫn còn kẹt trên áo giáp không rút ra được sao?
Phương Bình đạp không đi đến, lạnh nhạt vô cùng. Những cường giả khác liếc mắt nhìn nhau, bọn họ còn chưa kịp mở miệng, Lực Vô Kỳ đã gào rung trời! “Chúc mừng Phương đại nhân chém giết Địa Chu Chân Quân, vô địch!"
Phương Bình nhìn chằm chằm con trâu này!
Ngươi... thật sự không bị Tưởng Siêu, Tần Phượng Thanh cướp xác đấy chứ?
Mấy câu này... nghe quen quá!
Lực Vô Kỳ không quan tâm, nó rất SỢ, SỢ Phương Bình, sợ Thương Miêu...
Nói chung là sợ!
Hơn nữa, quan hệ giữa nó và Phương Bình lúc ở Đế Phần không quá tốt, lúc đó nó không thuộc phe Phương Bình. Ngày đó, trong số những cường giả tấn công Phương Bình ở Đế Phần, còn bao nhiêu người sống sót?
Kỳ Huyễn Vũ chết rồi, chủ của Kỳ Huyễn Vũ - Mệnh Vương cũng chết rồi. Thanh niên của Núi Vô Danh cũng chết rồi, Vô Danh Đế Tôn chết rồi.
Thường Dung Thiên Đế chết rồi!
Hậu duệ của Huyền Long - Huyện Cầu chết rồi!
Thường Sơn Khải của Thường Dung Thiên còn sống, nhưng hắn còn dám rời khỏi Thường Dung Thiên sao?
Lưu Ký không chết, nhưng bây giờ cũng không thấy đối phương xuất hiện tam giới!
Cộng thêm cháu của Hoa Vương...
Tính ra, chỉ còn Lực Vô Kỳ hắn chưa chết, lão tổ của mình cũng chưa chết.
Dựa theo xu thế của Phương Bình, nếu mình chết, lão tổ cũng đi đời nhà ma luôn!
Mấy kẻ vậy công Phương Bình trong Đế Phần đều sắp bị giết sạch rồi! Lực Vô Kỳ thật sự SỢ rồi! Nó cũng không muốn chết! Thấy Phương Bình nhìn mình, Lực Vô Kỳ run sợ trong lòng, nơm nớp lo SỢ nói: “Phương đại nhân, hôm nay lấy máu của tuyệt đỉnh chàng năm, dương danh tam giới, bây giờ Đế Tôn tam giới không xuất hiện, đại nhân chính là số một tam giới, hay là đổi thành Giới Vương đi?"
Nói hết, nó nhanh chóng bổ sung: “Trước đây đại nhân là Ma Vương, nhưng Ma Đế còn sống, Ma Đế sao có thể sánh bằng đại nhân được, cũng không thể đại nhân thành để rồi mới đổi tên..”.
Lực Vô Kỳ nơm nớp lo sợ, lão Ngưu nói như vậy, sẽ không sao chứ? Còn Ma Đế thì... Mặc kệ hắn! Hiện tại Ma Đế cũng không có ở đây! Dù có trở về, lão tổ cũng đã đi ra rồi, nó cũng không sợ.
"Giới Vương?”
Phương Bình cười nhạt nói: “Không cần! Danh lợi là vật ngoài thân, nếu ta thực sự mạnh, tam giới ai dám đắc tội ta! Nếu ta không mạnh, thì vang danh tên tuổi để làm gì đâu!”
Lực Vô Kỳ mới vừa thở phào nhẹ nhõm thì trong đầu đã xuất hiện hai chữ.
“Nhân Vương!"
Thời khắc này, thiên lôi như cuồn cuộn bên tai! Lực Vô Kỳ suýt chút nữa đã không đứng vững!
Trời ạ! Đây là Phương Bình đang nói chuyện hả? Lão Ngưu sắp té xỉu rồi! Lực Vô Kỳ thật sự kinh ngạc đến ngây người, Phương Bình muốn mình.. kiến nghị hắn đổi danh hiệu thành Nhân Vương?
Nhân Vương là Võ Vương, tất cả mọi người đều biết. Nhưng Võ Vương có danh hiệu của mình, rất ít người sẽ gọi ông là Nhân Vương. Mà bây giờ... Phương Bình... Lại không biết xấu hổ như vậy, hắn muốn làm Nhân Vương!
Dù Lực Vô Kỳ suýt chút nữa đã gục, nhưng vẫn phản ứng rất nhanh, quát to: “Đại nhân sao có thể như vậy! Cường giả vang danh tam giới, lẽ nào các cường giả tam giới khác có thể gọi thẳng tên ngài?”
Dứt lời, Lực Vô Kỳ lại lên tiếng, tiếng lớn như chuông đồng ngân vang khắp chốn: "Lúc nguy nan, đại nhân dũng cảm đứng ra, nhất thống Nhân tộc, chém giết Đại Giáo Hoàng tà giáo, cứu giúp nhân tộc! Bây giờ Võ Vương vào Thiên Phần, Nhân tộc không vương! Một tộc sao có thể không có vương! Đại nhân là Nhân Vương, vua của nhân tộc, dẫn dắt cường giả Nhân tộc thống nhất Tam C; 4; 1"
“Nhân Vương chính là Võ Vương, người muốn bản bộ làm Nhân Vương, là có ý gì?"
Lực Vô Kỳ mắng to trong lòng! Thứ vô liên sỉ!
Những loại người chính là loại người khó dây dưa nhất, nó không sợ những tuyệt đỉnh tầm thường kia, chỉ sợ những những tuyệt đỉnh vô sỉ như Phương Bình, thật sự là quá đáng sợ.
Giờ khắc này, dù đang mắng to trong lòng, nó vẫn tiếp tục nói: "Đại nhân, tộc Thủy Lực cũng không có ý gây xích mích! Võ Vương đại nhân đứng đầu tam giới! Danh hào của Võ Vương, Tam Giới đều biết!
Danh hiệu Nhân Vương cũng không có nghĩa là mạnh hơn Võ Vương, chỉ là để cho cường giả tam giới dễ truyền tai nhau mà thôi!
Đại nhân, danh hiệu Nhân Vương này, đại nhân hoàn toàn xứng đáng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận