Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2208: Quá Đáng (3)

Phương Bình chẳng muốn nhiều lời, nghiêm túc nói: "Miêu huynh, ngươi gặp chuyện lớn rồi, ngươi biết mà! Lần này, ngươi đứng đầu bảng xếp hạng cấp Đế, cường giả tam giới đều chăm chú vào nhất cử nhất động của ngươi! Dù mọi người còn chưa biểu hiện ra , nhưng đó là chuyện sớm muộn mà thôi!
Miêu huynh không ngốc, ngươi cũng biết điều này có nghĩa là gì.
Bây giờ, người nguyện ý ra mặt bảo vệ Miêu huynh không nhiều, tuy trước đó có mấy vị cường giả cấp Đế xuất hiện bảo vệ Miêu huynh, nhưng những người này không hẳn có thể bảo vệ Miêu huynh.
Tróc ra đại đạo của đế thi, để nhân loại xuất hiện thêm vài vị cấp Đế, đây cũng là kế sách an toàn cho Miêu huynh."
Thương Miêu oan ức nói: "Nhưng mà ta đâu phải người tự xếp ta lên hạng nhất bảng xếp hạng cấp Đế đâu, ngươi tìm người xếp hạng đi nha!"
"Ngươi nói với ta cũng vô dụng…"
Thương Miêu càng thêm oan ức, lát sau mới bối rối nói: "Vậy lần này thôi nha, thật là phiền quá đi à! Tên lừa đảo, ngươi thật là lắm chuyện, bản miêu không muốn để ý đến ngươi, ta muốn về núi Quát Thương ngủ."
Phương Bình thở dài một tiếng, xoa đầu nó, dỗ dành nó như dỗ trẻ con: "Trước đây vẫn ngủ được, nhưng bây giờ thì không được rồi. Bây giờ ngươi chịu khó chút đi, sau này đánh nhau xong, ngươi có thể ngày ngày tắm nắng và ngủ ngon.
Đến lúc đó, ta sẽ bắt một mớ yêu cá cho ngươi, đói bụng thì để chúng tự bay vào miệng, cuộc sống như vậy tốt biết bao?"
Thương Miêu vẫn ủ rũ, nó không tin.
Phương Bình tiếp tục tẩy não, tiếp tục vẽ bánh vẽ đường. Nghe một hồi, Thương Miêu cũng hơi dao động.
Một lát sau, Phương Bình lại cười nói: "Miêu huynh, thần binh của ta bị gãy mất rồi, Miêu huynh còn một thanh Trảm Thần Đao đúng không? Để ở đâu cũng là để, để ta thay Miêu huynh giữ nó cho…"
“Meo!”
Thương Miêu rất đau khổ, biết ngay mà! Lại có người muốn lừa mèo!
Người khác còn tốt, tốt xấu đều nói một tiếng “Mượn”. Tên lừa đảo này... Muốn giúp mình giữ!
Người xem ta là con mèo ngu sao?
Giảo bị bỏ quên ở một bên cũng lấp ló, rục rà rục rịch, đầu bếp có thể lừa được con mèo ngu này sao? Nếu có thể, bản vương cũng muốn lừa thử, để xem có thể lừa lấy một thanh thần khí hay không!
Phương Bình cười cười như sói gian xảo, xoa đầu Thương Miêu, thần binh cấp chín thì không được, mình hay làm gãy thần binh lắm, thần khí thì tốt hơn, Thương Miêu không dùng thần khí, để ở chỗ nó khác nào lãng phí tài nguyên?
Tốt nhất là có thể lừa lấy… Tru Thiên Kiếm.
Lão Lý có thể dùng, lão Vương dường như cũng dùng được. Trước khi bị Trương Đào giết chết, Phương Bình từng nghe vị Đế Tôn kia nói Tru Thiên Kiếm dường như là một bộ với Chiến Thần Cung.
Nhưng lão Vương hiện không cần đến, hắn cũng không đủ sức khống chế hai thanh thần binh.
Giờ khắc này, Thương Miêu cảm thấy cuộc sống này không có gì đáng để lưu luyến, trong không gian bản nguyên, có một bóng người túm lấy cổ mèo, cướp đi từng món từng món thần khí của nó.
Lục lạc, kiếm, đao… Đều bị cướp rồi!
Quá đáng!
Đến cuối cùng... Bóng người cướp luôn cả mèo, trực tiếp xách cả mèo đi!
“Meo!”
Đùng!
Thương Miêu xù lông, quất đuôi, quất người nào đó bay xa mấy ngàn mét!
Dám có ý định cướp của mèo!
...
Trong Chiến Thiên Cung.
Thương Miêu dùng móng cản lại mấy cỗ đế thi, nhìn chằm chằm một hồi, nhìn có vẻ quen mắt, nhưng dù sao cũng chết rồi, Thương Miêu cũng lười nhớ đến.
Bên cạnh, Phương Bình ôm mặt.
Con mèo ngu này mạnh dã man con ngan, quất hắn một cái mà mặt sưng vù luôn, chín tầng kim thân cũng không chịu nổi.
“Đùng!” Đuôi của Thương Miêu giống như là vô ý đong đưa, lại quật trúng đầu Phương Bình.
Mắng mèo, nên đánh!
Phương Viên cùng theo vào nhìn thấy anh hai bị đánh, thấy hơi tội.
Mèo thật xấu xa!
Phương Bình bất đắc dĩ, thực lực không bằng mèo, chịu vậy! Sớm muộn… Thôi, không nghĩ nữa.
Thương Miêu dường như vẫn tìm cơ hội đánh hắn, nhưng đợi một hồi không thấy hắn phản ứng gì, mặt mèo hơi tiếc nuối, không có cớ đánh tên lừa đảo nữa.
"Chỉ có thể tróc đại đạo của 3 cái này, mấy cái khác không được."
Sáu cỗ thi thể cấp đế, có ba bộ đã phế. Phương Bình cũng đã dự liệu được điều này, hắn vui vẻ nói: "Ba cỗ thi thể này đều có đại đạo?"
"Ừ…" Thương Miêu nói xong, không vội vã tróc đại đạo của đế thi, nó liếc mắt nhìn Chiến Thiên Cung, lẩm bẩm một câu.
Phương Bình không nghe rõ, vội vàng hỏi: “Cái gì?”
“Không có gì!”
Phương Bình nghi ngờ nhìn nó: “Ngươi vừa mới nói xong, đừng tưởng rằng ta không nghe!”
Thương Miêu chột dạ, một lát mới lầu bầu nói: "Không có gì thiệt… Chiến không phải bản miêu hại chết… Bản miêu như nhớ ra cái gì… xong lại quên rồi."
Phương Bình nhìn nó, một lát sau nói: “Thiên Cẩu vây công kiếp trước của Đầu Sắt, kết quả làm lỡ chuyện cứu người, chuyện này là ngươi sai khiến phải không?"
“Không có!” Thương Miêu phủ nhận!
Sau khi phủ nhận nó uể oải nói: "Không nhớ rõ nữa! Trước đây chó lớn thường hay gọi hội đánh nhau, ta thì không đánh nhau…"
Thấy nó buồn buồn, Phương Bình cười nói: "Chuyện trước đây không nhớ thì đừng nhớ nữa. Đúng rồi, Chiến Thiên Đế bị mấy vị Hoàng Giả tiêu diệt sao?"
"Không biết."
Thương Miêu lấy ra cần câu cá, gõ vào mấy cỗ đế thi, tùy ý nói: "Lúc đó ta ngủ mất tiêu rồi. Lúc tỉnh lại, Thiên Giới đã không còn, chó lớn cũng không thấy đâu, chỉ còn một mình ta… Meo, rất nhiều người đã chết, thế là bản miêu chạy trốn."
Phương Bình nghe vậy hơi nhíu mày nói: “Toàn bộ Thiên Giới chỉ có mình ngươi còn sống thôi sao?"
Thương Miêu nghiêng đầu suy nghĩ, lắc đầu nói: "Không biết nữa, bản miêu không gặp ai hết, nói chung là không thấy người sống."
"Vậy ai chết rồi? Thi thể có ở đây không?"
Thương Miêu không lên tiếng.
Phương Bình khẽ cười nói: “Là chuyện của bao nhiêu năm trước rồi, nói ra đi chứ, giữ trong lòng không thấy khó chịu sao?”
Thương Miêu vẫn không lên tiếng.
"Vậy ta hỏi thêm một câu, ta hơi tò mò, Miêu huynh có chủ nhân không?"
Thương Miêu khinh bỉ nhìn hắn, bất mãn nói: “Ngươi mới có chủ nhân ấy! Bản miêu không có chủ! Bản miêu… ăn cơm mọi nhà!"
“...” Phương Bình dại ra.
Thương Miêu đắc ý nói: “Ngươi thật ngốc, một người nuôi ngươi, ngươi chỉ có thể ăn cơm của người đó. Nếu không để ai nuôi hết, thì ngươi có thể ăn cơm của tất cả mọi nhà! Bản miêu ăn khắp Thiên Giới, nhà nào cũng ăn, ăn xong thì đi, tâm tình tốt mới cho sờ…"
“Khục khục khặc!” Phương Bình kém chút bị sặc chết.
Con mèo này... Không ngờ nó bán thân cầu cơm? Ăn của người ta thì cho người ta sờ, là như vậy sao? Chuyện vô liêm sỉ như vậy vì sao lại nghe rất có lý từ miệng Thương Miêu nhỉ.
Bên cạnh, Phương Viên cũng cảm thấy tam quan bị đổi mới rồi.
Con mèo này cứ như vậy mà sống đến mức làm đệ nhất cấp Đế à?
Sao mà đơn giản quá vậy!
Thương Miêu lắc lư cái đuôi, khá là vui vẻ.
Tiếp tục gõ gõ đế thi, rất nhanh, ba cánh cửa thủy tinh hiện lên trên không trung. Mà đế thi thì lập tức tan rã. Khác với lần tróc đại đạo của Tùng Vương, thi thể của Tùng Vương không tan rã.
Phương Bình liếc mắt nhìn, Thương Miêu giải thích: “Bọn họ chết rồi nha, chết rất lâu rồi, cho nên xác thịt không còn nữa.”
“Ừm.” Phương Bình gật gù, tiếp nhận ba cánh cửa thủy tinh, trong mắt có chút kích động.
Đế đạo!
Đế đạo Thượng Cổ đều là đại đạo dài 10 ngàn mét.
Nói như vậy, nếu để cho người khác đi theo ba con đường này, cũng có thể đi đến giới hạn 10 ngàn mét?
Thương Miêu không quan tâm đến cái này, liếc mắt nhìn gian nhà mà Mạc Vấn Kiếm từng ở, nó nằm trên mặt đất nhìn gian nhà một chút, như có phần thương cảm.
“Meo...” Khẽ kêu một tiếng, Thương Miêu quay đầu nhìn về phía tẩm cung của Chiến Thiên Đế.
Nhóm Phương Bình chưa từng tiến vào tẩm cung này, họ không có thời gian.
Thấy nó nhìn về phía bên kia, Phương Bình nhớ đến lần trước mình từng thấy một bóng người, vội vàng nói: "Miêu huynh, lúc chúng ta ở đây, đã từng nhìn thấy một bóng người, là ảo ảnh của Chiến Thiên Đế sao?"
"Hẳn là vậy nhỉ?"
Thương Miêu cũng không chắc, nó thuận miệng nói một câu, cũng không đi vào, chỉ nằm ở bên ngoài, tâm tình không cui nói: "Nhắc mới nhớ, bốn vị Cực Đạo Thiên Đế là Chiến, Diệt, Bá, Đấu hình như đều đã chết rồi…"
“Bốn vị Thiên Đế?” Phương Bình kinh ngạc nói: “Có bốn vị Cực Đạo Thiên Đế?”
“Hình như là vậy.” Thương Miêu lại đưa ra đáp án không xác định: "Cực Đạo thì có nhục thân, linh thức, khí huyết, năng lượng, nên hình như là có bốn vị Cực Đạo Thiên Đế...”
Phương Bình nhíu mày, bốn vị? Lão Diêu, lão Vương, Đầu Sắt… Nói như vậy, còn một vị Cực Đạo Thiên Đế không chuyển thế?
Bạn cần đăng nhập để bình luận