Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2211: Thần Khí Đến Tay

Phong Vương thầm bất mãn, suy nghĩ một chút, trầm giọng nói: "Vậy thì chiêu binh các thành chủ vương thành, trưởng lão Thần Tông, cường giả Hoàng Triều, cùng nhau tiến vào! Kỳ Huyễn Vũ và những người khác có mạnh hơn thì cũng là thần đạo, không phải Chân Vương!"
Địa quật không thiếu cường giả cấp chín. Thành chủ 360 vương thành, cường giả của các Hoàng Triều và Thần Tông lớn, cường giả ngoại vực, cấp dưới của Chân Vương…
Kỳ Huyễn Vũ có mạnh hơn nữa thì cũng chỉ có thể lấy một địch 10, nếu địch trăm thì sao?
Nói xong, Phong Vương lại nói:" Lần này vẫn cần có có cường giả đến trấn áp cường địch… Lê Chử, ngươi sẽ đi chứ?"
Lê Chử ra vẻ khổ sở, than thở: "Nếu Phong Vương không tin, vậy bản vương sẽ thử một lần, nếu có thể dọa sợ các cường giả thì cũng là vinh hạnh của Lê mỗ."
Phong Vương liếc nhìn hắn một cái, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị, không nói gì.
Nếu Lê Chử đến, không hẳn không thể thăm dò một phen!
Những năm qua, hắn đều đóng vai người sắp chết, Phong Vương cũng muốn xem hắn sắp chết thật hay giả chết!
Nếu thật sự có thực lực cấp Đế, thì chắc chắn có tính toán rất sâu.
...
Mấy ngày sau đó, Ma Đô bắt đầu chuẩn bị Đại Hội Võ Đạo Thế Giới.
Đại Hội Võ Đạo Thế Giới thật ra là chào đón người của sáu thánh địa lớn đến Ma Đô hiệp nghị chuyện Vương Chiến Chi Địa.
Lần trước, Thanh Niên Võ Đạo Thế Giới đều là thế hệ trẻ tuổi đến. Lần này, người đến đều là cường giả lão luyện.
Về phần Phương Bình, năm xưa là võ giả dự thi Thanh Niên Võ Đạo Thế Giới, nay lại là người chịu trách nhiệm tổ chức Đại Hội Võ Đạo Thế Giới.
Phía Hoa Quốc, tuyệt đỉnh không xuất hiện.
Tổ chức ở Ma Đô, do Thiên Bộ làm chủ, Phương Bình đương nhiên trở thành một trong những người chủ trì hội nghị lần này.
...
Tại sân bay Ma Đô. Một chiếc chuyên cơ chậm rãi hạ xuống.
Rất nhanh, máy bay dừng lại.
Trên phi cơ, mấy vị cường giả mắt xanh tóc vàng chậm rãi lơ lửng giữa trời mà xuống.
“Roses, có cảm tưởng gì?”
Trong số những người đang lơ lửng đáp xuống đất, có người cười hỏi một câu.
Roses, đội trưởng đội Thanh Niên của Thiên Đường Chư Thần, được xưng là cường giả thanh niên vô địch cấp sáu. Năm xưa tràn trề tự tin đến Hoa Quốc dự thi, cuối cùng lại chật vật mà về.
Roses lúc này thận trọng và trưởng thành hơn xưa nhiều. Mái tóc vàng óng càng thêm sáng ngời.
Nghe đồng bạn hỏi, Roses bình tĩnh đáp: "Phương Bình đại sát tứ phương ở ma quật, nay lại là người đứng trong top cường giả trên bảng xếp hạng Phong Vân, là người đã vượt xa ta từ lâu, không thể so sánh."
"Cứ vậy mà chịu thua rồi ư?" Thanh niên vừa hỏi nở nụ cười.
Roses nhìn về phía đồng bạn, suy nghĩ một chút, chậm rãi nói: “Lần này là đến hiệp nghị chuyện Vương Chiến Chi Địa, Mortier, tuy ngươi là hậu duệ của Chiến Thần, nhưng ta xin ngươi, không nên chọc đến Phương Bình…"
Đồng bạn của hắn là hậu duệ dòng chính Chiến Thần, mạnh hơn hắn, cũng lớn tuổi hơn hắn, hiện đã là võ giả cấp tám.
Nhưng mới cấp tám đã có ý định trêu chọc Phương Bình?
Mortier có vẻ không phục, vừa định mở miệng cãi lại, phía trước, đội trưởng của chuyến đi lần này, cường giả trung niên tóc vàng, lạnh nhạt nói: "Mortier, câm miệng! Nếu ngươi dám gây sự tại Hoa Quốc, không ai cứu được ngươi!"
Nói xong, ông đừng một chút, bổ sung: "Trêu chọc Phương Bình… Ngươi sẽ chết rất khó coi! Đừng gây rắc rối cho Chiến Thần miện hạ!"
Nghe vậy, Mortier hơi thay đổi sắc mặt, truyền âm nói: “Phương Bình thật đáng sợ như thế?”
Trung niên phía trước nói: "Phương Bình đương nhiên không phải là đối thủ của Chiến Thần miện hạ, nhưng Võ Vương rất mạnh, bây giờ lại càng được sáu thánh địa tôn lên làm lãnh tụ chung, không thể mạo phạm."
“Lãnh tụ chung? Sao ta không biết chuyện này?” Mortier kinh ngạc, sáu thánh địa cùng tôn Võ Vương làm lãnh tụ chung, chuyện này không nghe ai nói cả.
"Chỉ mới hai ngày trước, sáu thánh địa đã đạt thành nhất trí, hiện nay, ở Trái Đất, Võ Vương làm thủ lĩnh, để tránh các bên bị đánh tan từng phe 1 ."
“Nhưng...”
“Đừng nghi vấn!”
Trung niên đi phía trước đã nhìn thấy cường giả Hoa Quốc ra đón tiếp, nhanh chóng nói: "Hội nghị lần này, ngươi và Roses chỉ là dự thính, không có quyền biểu quyết! Nhớ kỹ lời ta nói, không được trêu chọc Phương Bình.
Ngươi là hậu duệ của Chiến Thần miện hạ, nếu phát sinh xung đột với võ giả bình thường ở Hoa Quốc, Hoa Quốc cũng sẽ không trừng phạt ngươi quá nặng… Nhưng nếu ngươi phát sinh xung đột với Phương Bình rồi bị giết, Chiến Thần miện hạ sẽ không ra mặt!"
Nghe thế, sắc mặt Mortier nghiêm túc hẳn.
Bị giết?
Hắn là một trong hai hậu duệ duy nhất của Chiến Thần, ở Thiên Đường Chư Thần, hắn chẳng ngán ai. Thế mà bây giờ, có người nói với hắn, dù hắn bị giết cũng sẽ không ai đứng ra, điều này khiến Mortier bất ngờ, đồng thời cũng cảnh giác thêm mấy phần.
Phương Bình của Hoa Quốc, hiện tại, danh tính của Phương Bình, toàn cầu đều biết. Nhưng dù sao hai bên chưa gặp nhau bao giờ, hắn cũng không quá hiểu rốt cuộc Phương Bình là người như thế nào.
...
Sau khi cường giả Thiên Đường Chư Thần đến không bao lâu, lại có người quen của Phương Bình đến.
Không bao lâu sau khi cường giả Thiên Đường Chư Thần được đón tiếp, một chiếc máy bay khác hạ cánh.
Một nhóm võ giả áo đen bước xuống máy bay.
Người của Núi Andes.
Ruth, Cô gái mặc áo bào đen từng tham gia thi đấu thanh niên, lúc này bớt đi mấy phần lạnh lùng, không còn che lấp khuôn mặt nữa, lộ ra nhan sắc tinh xảo, ánh mắt lại có mấy phần uể oải.
Trong trận Ma Đô địa quật, Hoa Quốc đại thắng, tiêu diệt được nhiều Chân Vương. Nhưng Núi Andes vốn không có nhiều tuyệt đỉnh, lại mất đi một vị tuyệt đỉnh.
Tuyệt đỉnh hy sinh chính là tổ tiên của Ruth!
Bước xuống máy bay, bên cạnh Ruth, một người trung niên da vàng tóc nâu truyền âm nói: "Ruth, tổ tiên đã mất, gia tộc không còn vinh quang, Phương Bình của Hoa Quốc chưa đón dâu, ngươi từng kết bạn với Phương Bình ở thi đấu thanh niên, lần này có thể thăm dò thử…"
Ruth liếc mắt nhìn trung niên, người này cũng tính là tổ phụ của cô, nhưng khi nhắc đến Phương Bình, lại có ý nịnh nọt.
Ruth chưa mở miệng, cúi đầu không nói.
Trung niên cũng không nói nhiều, trong lòng thở dài, bây giờ, có thế lực nào không muốn kết giao với Phương Bình của Hoa Quốc?
Phương Bình chưa lấy vợ, lần này hẳn sẽ có không ít người nhìn nhắm vào Phương Bình.
...
Thành Đồ Đằng, Thế Giới Vạn Tháp, Thánh Địa Cổ Phật,... các thể lực lớn và một số các quốc gia đại diện lục tục đến Ma Đô.
Cường giả cấp tám cấp chín hiếm khi xuất hiện lại liên tục xuất hiện ở Ma Đô mấy ngày liền.
Nhưng Phương Bình chưa từng xuất hiện.
Chuyện đón tiếp đều giao cho Điền Mục, hắn không xuất hiện, các nơi cũng không nghi vấn cái gì. Mãi đến khi người của thành Trấn Tinh đến, Phương Bình cũng vẫn không xuất hiện.
Các phe còn cho rằng Phương Bình đang bế quan tu luyện, cũng không ai nhắc đến chuyện này.
...
Phương Bình bị ngộ nhận là còn đang bế quan lúc này đang lười biếng nằm trên sân cỏ.
Tay trái xoa đầu Thương Miêu, tay phải véo mặt Phương Viên, hai chân gác lên lưng Giảo, thích thú nằm phơi nắng.
Đương nhiên, Giảo hiển nhiên là không thích chút nào.
Đầu bếp ngày càng quá đáng! Đáng tiếc, nó phản kháng vô hiệu, đầu bếp ngày càng mạnh, mang lại cho nó cảm giác còn mạnh và đáng sợ hơn cả mãnh thú. Hơn nữa, mèo ngốc cũng bị xoa đầu, nên Giảo chỉ có thể chấp nhận số phận.
Giảo hết sức xem thường, mèo ngốc mạnh như vậy thế mà để cho người xoa đầu mình, không biết phản kháng hay sao?
Thương Miêu hiển nhiên không có ý định này. Xoa thì xoa đi, phản kháng chi cho mệt?
Tên lừa đảo nói sẽ tìm đồ uống ngon về ăn với thịt trâu, Thương Miêu nhớ thương đồ uống ngon, nên nó cũng mặc kệ chuyện tên lừa đảo xoa đầu nó.
Có đồ ăn, cho người xoa đầu cũng được.
"Mèo lớn, trước đây có những cường giả nước ngoài kia sao?"
Từ Miêu gia đến Miêu huynh, bây giờ gọi luôn là mèo lớn, Phương Bình thay đổi xưng hô rất tự nhiên, không có chút ngại miệng.
Thương Miêu dường như cũng không nghe ra sự khác biệt, nó híp mắt, nằm phơi nắng, lười biếng nói: "Có nha, nhưng trước đây không có bao nhiêu người… Trước đây, Nhân Gian là một cái bánh lớn, bọn họ sống ở bốn phía, sau này lục địa bị chia cắt, bọn họ cũng bay về các nơi."
"Là vậy ư?" Phương Bình hơi bất ngờ, bỗng ngạc nhiên nói: "Trái Đất và địa quật trước đây là một thể sao?"
"Ừ, đúng rồi…" Thương Miêu lười biếng ăn sạch chân gà trước mặt, tiếp tục nói: "Ban đầu là một vùng biển rộng lớn, bên trên có ba miếng bánh, Thiên Giới Lớn nhất, sau đó là Địa Giới, tiếp theo mới đến Nhân Gian…
Sau đó thì bị tách ra, có người dời Thiên Giới lên trời, Địa Giới ở lại chỗ cũ, Nhân Gian thì bị dời qua một bên…
Sau đó lại làm kết giới Thiên Nhân, thế là có tam giới."
Bạn cần đăng nhập để bình luận