Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2291: Cố Thanh Chết

Địch Hạo đồng ý, Phương Bình lại nhanh chóng nói: "Di chuyển địa quật xong thì tới chúng ta, có thể để chúng ta xuất hiện gần trận doanh của thiên ngoại thiên được không?"
"Các ngươi không chống cự là được!"
"Được!"
Phương Bình cũng đồng ý, trong lòng lại tiếp tục tính toán.
Địch Hạo không chế bằng cách nào? Bằng thứ trong ngực hắn sao? Nếu đúng là vậy thì vật đó cũng là một món bảo bối, nếu mình lấy được sẽ rất hữu dụng. Xa xa, Cố Thanh mơ hồ nhận thấy tình huống không đúng lắm. Bây giờ hắn không thể tin bất kì ai, bao gồm cả Kỳ Huyễn Vũ. Ngay lúc đó, Phương Bình đột nhiên xuất hiện giữa trời, lao thẳng đến chỗ Kỳ Huyễn Vũ, quát to:"Giết!"
"Đáng chết!"
Kỳ Huyễn Vũ tức giận mắng một tiếng! Lão không ngờ mình khuyên can đủ đường, súc sinh Phương Bình vẫn muốn ra tay!
"Đi!"
Kỳ Huyễn Vũ không muốn ở lâu, lão dự tính hội hợp với đám người vừa đi vào trước, rồi quay trở lại giết bọn họ sau! Đến lúc đó, Phương Bình chắc chắn khó thoát cái chết! Lần này, nhất định phải xử lý đám người Phương Bình. Phương Bình vừa ra tay, những võ giả còn có thể đánh khác dồn dập xuất chiến! Một đám người điên cuồng lao đến chỗ cường giả địa quật. Cường giả đến từ núi La Phù đứng gần Cố Thanh trầm giọng nói: "Chúng ta có ra tay không?"
Phe Kỳ Huyễn Vũ hiện tại không có cường giả đỉnh cấp, nếu thật sự bị đám Phương Bình đuổi theo, e là phiền phức rất lớn. Ai cũng hiểu đạo lý môi hở răng lạnh! Cố Thanh nhìn xung quanh, nhìn về phía Địch Hạo, đám người đó không hề nhúc nhích. Thấy thế, Cố Thanh chẳng biết tại sao lại có cảm giác rét lạnh. Lần này, bọn họ liên thủ mọi thể lực để quét sạch đám người Phương Bình, thế nhưng bản thân lại tổn thất nặng nề, phân thân bị phá hủy, toàn bộ đều nằm ngoài dự liệu của hắn. Cố Thanh cũng không muốn tiếp tục chem giết với bọn họ nữa, truyền âm nói: "Không ra tay! Mau chóng rời khỏi đây, mục đích lần này của chúng ta là bảo vật, bây giờ khắp nơi tổn thất nặng nề, cứ mặc bọn họ chém giết đi, chúng ta đi tìm lối vào không gian chiến trường!"
"Được!"
Bọn họ cũng không nhiều lời, thật ra, bọn họ cũng không dám tiếp tục ra tay nữa. Lần này, trong số 22 thiên ngoại thiên, 6 nơi đi theo Nhân Gian, Thái An Thiên không xuất hiện, Thường Dung Thiên không tới, cường giả của 14 đại thiên ngoại thiên khác đều tới. Trong số 8 Giới Vực, Quát Thương và Tử Cái không người, Vương Ốc Linh Tiểu rời đi, hai nhà đi theo nhân gian, 3 nhà còn lại đều chỗ này. Nhưng Hư Lăng Động Thiên suýt chút nữa đã bị giết sạch sành sanh!
Chỉ còn lại hơn 50 vị cường giả còn sống, thật sự khiến bọn họ có chút sợ hãi. Ngay khi Cố Thanh muốn rời đi, trong đám người, Dương Tinh Tinh bỗng nhiên nói: "Dựa vào sự hiểu biết của ta với Phương Bình, hắn nhất định sẽ chém tận giết tuyệt, báo thù rửa hận! Nếu bây giờ không liên thủ với địa quật giết Phương Bình, thì chỉ cần hắn không chết, tất cả mọi người đều sẽ gặp phiền phức lớn!"
Dương Tinh Tinh không chết! Cô gái cấp bảy này không tham gia chiến đấu, từ lúc bắt đầu chỉ đứng xem. Cô mới cấp bảy, những người khác cũng không dám để cô xuất chiến. Sau khi bà lão chết, hầu hết người của Hư Lăng động thiên đều bị giết, những người khác cũng không còn nhớ đến sự tồn tại của cô gái này, không ngờ bây giờ Dương Tinh Tinh lại chen miệng vào. Cố Thanh hơi nhướng mày, có chút không vui. Dương Tinh Tinh cắn môi, nhẹ giọng nói: "Tiểu nữ chỉ nói sự thật! Phương Bình có thù tất báo, hơn nữa càng đánh càng mạnh, mỗi một lần rời khỏi địa quật, đều sẽ mạnh hơn ba phần! Nếu lần này không giết Phương Bình, tất cả mọi người đều sẽ không được Sống an ổn! Tuy Phương Bình còn trẻ, nhưng trong ba năm tập võ, không có người nào hắn muốn giết mà không chết! Tất cả những người hắn muốn giết đều chết hết cả rồi!"
Tập võ ba năm! Lời này khiến ánh mắt của một số người khẽ nhúc nhích. Mọi người hầu như đều quên mất Phương Bình chỉ mới tập võ ba năm, chỉ mới 21 tuổi. Trong một số tông phái cổ, môn nhân đệ tử đã bắt đầu tập võ từ rất nhỏ, có vài người 18 tuổi mới tập võ. Mà Phương Bình, 21 tuổi, tập võ chỉ có ba năm. Ba năm, đạt tới sức chiến đấu đỉnh cấp chín! Là cấp bậc cao cấp nhất! Cố Thanh có chút hoảng hốt, người này mà không chết, e là sẽ mãi mãi sống không yên! Nhưng Phương Bình rất khó giết, tuyệt cảnh ban nãy cũng không thể giết được hắn, bây giờ còn làm được sao? Ngay khi hắn còn đang bận suy nghĩ thì, xa xa, đoàn người của Phương Bình đã tiếp cận đám người địa quật, mắt thấy đại chiến sắp xảy ra thì. Kỳ Huyễn Vũ tức giận vô cùng, đã chuẩn bị liều chết tấn công. Ai biết, ngay lúc đó, một tình huống bất ngờ đã xảy ra! Hai bên vừa định lao vào đánh nhau thì trời đất đã biến ảo! Sau một khắc, đám người Kỳ Huyễn Vũ đã theo trời đất biến ảo mà dịch chuyển sang chỗ khác, biến mất không còn tung tích! Cùng lúc đó, Cố Thanh cũng biến sắc!
"Đi!"
"Đi sao?"
Bóng người Phương Bình đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, đấm ra một quyền, quyền như đao, đánh nổ kim thân của hắn! Nhục thân của Cố Thanh vốn không mạnh, bị Phương Bình đánh trúng chính diện, kim thân nổ tung cực nhanh. Nhưng hắn cũng không phải người yếu, lực lượng tinh thần vô cùng mạnh mẽ, chớp mắt phản ứng lại, bạo phát lực lượng tinh thần, ngưng tụ thành một cây trường thương, không có đâm về phía Phương Bình, mà là đâm thủng hư không, trong chớp mắt biến mất tại chỗ! Hắn vừa biến mất, ngoài vết nứt, Triệu Hưng Võ đã bổ xuống một đao!
"A"
Cố Thanh kêu thảm một tiếng! Thể hư huyễn của lực lượng tinh thần trong chớp mắt mất đi hơn một nửa! Lúc này, Nguyệt Vô Hoa bắt đầu ra tay giết đám người tiên đảo hải ngoại!
"Chạy mau!"
Có người hét lớn! Bọn họ bị lừa rồi! Tất cả mọi người đều không ngờ Phương Bình lại đột nhiên dịch chuyển đến chỗ bọn họ, mà chuyện này, Phương Bình căn bản là không làm được! Ai có thể chứ? Sau một khắc, tất cả mọi người đều biết rồi! Địch Hạo và hai vị giáp vàng, hai vị giáp máu, dồn dập quăng trường mâu sang! Trường mâu nhanh như chớp, trên không trung, năm cây trường mâu hợp lại làm một, chớp mắt xuyên thủng một vị cường giả cấp chín! Năm đại cường giả liên thủ, cấp chín tầm thường sao có thể chịu đựng nổi! Hầu như là chỉ trong chớp mắt, một vị cấp chín đã nổ tung, ngay cả lực lượng tinh thần cũng bể nát, trực tiếp mất mạng! Khuôn mặt Địch Hạo vô cùng lạnh lùng! Đều đáng chết! Đều là kẻ xâm lấn, bất luận ai chết, đều là phải chết! Bao gồm cả đám người Phương Bình, bao gồm cả Kỳ Huyễn Vũ, cuối cùng... đều phải chết ở nơi này! Mà bây giờ, phải đưa đám người Cố Thanh đi trước! Địch Hạo liếc mắt nhìn Cố Thanh, hiện tại, Cố Thanh bị Phương Bình và Triệu Hưng Võ liên thủ truy sát, lực lượng tinh thần không ngừng bị phai mờ, hôm nay khó thoát khỏi cái chết! Hắn chết rồi, những người khác dù cũng có cường giả đỉnh cấp, có thể gánh được thiên ngoại thiên sao?
Phương Bình không quản được nhiều như vậy! Hắn lại phóng nhà thủy tinh ra một lần nữa, toàn bộ toà Dương Thành đều xuất hiện, tràn ngập khắp hư không, bao vây Cố Thanh.
Cố Thanh không quan tâm, thành nhỏ không thể mê hoặc được hắn.
Giờ khắc này, Cố Thanh thật sự cảm nhận được nguy cơ tử vong! Hắn không thèm quan tâm đến những người khác, hắn muốn đào mạng!
"Có thể chỉ còn lần này thôi! Cố Thanh, đây đã là lần thứ ba trong hôm nay, người còn có thể chạy thoát sao?"
Phương Bình vô cùng lạnh lùng! Lần thứ nhất, Cố Thanh bị hắn đánh nổ phân thân. Lần thứ hai, Cố Thanh hợp tác với người của Bình Dục Thiên, bị hắn giết không ít. Lần thứ ba, lần này hắn liên thủ với Triệu Hưng Võ, nếu lại giết không được Cố Thanh, Phương Bình cảm thấy mình thật sự cần phải úp mặt vào tường kiểm điểm bản thân! Trốn thoát từ tay mình ba lần, đây là chuyện quái quỷ gì? Hắn không phải là loại người sẽ bỏ mặc kẻ địch đào tẩu, lớn mạnh, rồi trở lại giết hắn! Thiên phú của Cố Thanh rất mạnh! Có thể tu luyện lực lượng tinh thần tới 10.000 hz ở cấp chín, hơn nữa không phải một người, mà là hai, tính cả phân thân. Đám người đó, tuy đều bị gọi là lão cổ hủ, nhưng thời gian sống thực sự cũng không phải quá lâu. Những năm qua, bọn họ hầu như đều đang ngủ. Loại thiên tài như hắn mà trốn được, nói không chừng sẽ bị xoay chuyển tình thế! Mà Phương Bình, sẽ không để chuyện đó xảy ra. Nhân vật phản diện? Ta mới là trùm nhân vật phản diện!
Bạn cần đăng nhập để bình luận