Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2833: Lựa Chọn (3)

Tuần tra xong vực Tây, rất nhanh, Phương Bình tiến vào vực Bắc.
Vực Bắc, cường giả Thiên Đường Chư Thần dồn dập đi đến Ngự Hải Sơn yết kiến Phương Bình.
Uy danh của Nhân Vương bắt đầu vang vọng khắp ngoại vực, bao trùm toàn bộ Nhân tộc.
Đi đến đâu, cường giả địa quật lui tránh đến đó. Nhất thời, danh tiếng hắn nổi như sấm!
Ba ngày! Phương Bình mất trọn ba ngày để tuần tra hết một vòng phòng tuyến Ngự Hải Sơn. Trên đường tuần tra, có lực lượng tinh thần của Thánh Nhân dò xét mà đến, đều bị Phương Bình mạnh mẽ đánh tan Phương Bình mặc kệ đó là Thánh Nhân của nơi nào, dám tra xét, đều không ngoại lệ, đều bị đập tan lực lượng tinh thần, bá đạo không gì sánh được, nhưng không một Thánh Nhân nào lộ diện.
Sau khi tuần tra xong ngoại vực, cũng đã vào tháng 5.
Đã hai tháng kể từ khi mở ra Thiên Phần giả.
Cùng lúc đó, trong Cấm Kỵ Hải, núi Vô Nhai thuộc phe Đông Hoàng.
Cường giả cấp Thánh Nhân, môn hạ Đông Hoàng, bay lên trời, nhìn Vẫn Diệt đang đứng ngoài núi Vô Nhai, hơi nhíu mày, sắc mặt trịnh trọng.
"Người của phe Cực Đạo?"
Vẫn Diệt cười nói: "Không phải, ta đến từ phe Phong Thiên!"
"Phe Phong Thiên.." Thánh Nhân già nua lại nhíu mày, suy nghĩ một lát mới nói: "Thời Thượng Cổ đến nay không có phe phái nào tên Phong Thiên! Các hạ là người truyền thừa từ Cực Đạo hay từ Sơ Võ?"
Lực lượng tinh thần rất mạnh mẽ! Không yếu hơn ông ta chút nào! Cường giả như vậy, nếu không đến từ môn hạ Cực Đạo thì đến từ phe sơ võ tu lực lượng tinh thần.
Nhất định có liên quan với bọn họ. Vẫn Diệt cười nói: "Phe Phong Thiên, truyền thừa tám ngàn năm, cũng không bắt nguồn từ thời Thượng Cổ!"
Dứt lời, hắn nhìn về phía Lạc Vũ vừa bay lên không, nhìn kim thân của ông, khẽ lắc đầu: "Yếu hơn ta nghĩ... Lạc Vũ... Ba ngàn năm trước ngươi là thiên kiêu của tiên đảo hải ngoại, vậy mà tận bây giờ mới chứng đạo Chân Thần..."
Hắn hơi thất vọng, Lạc Vũ mang lại cho hắn một cảm giác không quá mạnh mẽ.
Đương nhiên, dù sao cũng là tám tầng kim thân lên cấp chín, sau đó rèn tiếp kim thân tầng chín để chứng đạo Chân Thần, thực lực mạnh hơn Chân Thần bình thường. Nhục thân cũng rất mạnh mẽ!
Nhưng cũng phải xem là so sánh với ai. Vẫn Diệt đã sớm vào cấp Đế, lực lượng tinh thần có thể sánh ngang Thánh Nhân, nhất thời cảm thấy Lạc Vũ quá yếu.
Lạc Vũ nhíu mày, nhìn hắn, không lên tiếng.
"Bản tọa cho ngươi thời gian!" Vẫn Diệt cười nói: "Hiện tại ngươi còn chưa đáng để bản tọa coi trọng! Hi vọng ngươi có thể đuổi kịp... Bằng không, đời này, không có cơ hội cho ngươi!"
Lạc Vũ bạo phát khí cơ, ánh mắt sắc lạnh: "Ngươi đang khiêu khích?"
"Vẫn chưa khiêu khích" Vẫn Diệt lạnh nhạt nói: "Thời đại thiên kiêu cũng không phải như vậy... Ngươi... Chung quy vẫn còn kém một chút"
Thánh Nhân già nua phe Đông Hoàng nhìn quanh, ánh mắt sâu sắc, lát sau, ông lạnh nhạt nói: "Phe Phong Thiên... Có lẽ lão phu đã biết lai lịch của ngươi rồi! Nhưng mà... môn hạ Đông Hoàng không sợ bất kỳ thế lực nào!"
Vẫn Diệt hơi khom người nói: "Tiền bối cũng không phải người mà vãn bối lựa chọn... Nếu tiền bối muốn đánh, gia sư sẽ xuống núi"
Ông lão hơi thay đổi sắc mặt, sau đó hừ lạnh một tiếng, ánh mắt sắc bén, sau đó bỗng nhiên bình tĩnh lại: "Lần này ngươi xuống núi, là muốn khiêu chiến thiên kiêu đương đại?"
"Không sai"
Ông lão nở nụ cười, nhìn hắn như nhìn người chết, lạnh nhạt nói: "Chúc ngươi thuận buồm xuôi gió! Phương Bình mới vừa tuần tra Ngự Hải Sơn, nếu ngươi muốn tìm hắn, đi ngoại vực đánh giết một vài Nhân tộc là được.."
Vẫn Diệt cười nói: "Vãn bối đã nghe uy anh của Phương Nhân Vương. Tuy Phương Nhân Vương cũng là mục tiêu của vãn bối, song... Vãn bối muốn chiến Trường Sinh Kiếm của Nhân tộc trước, chỉ sợ... thực lực đối phương không đủ, vãn bối sẽ bị thất vọng"
Ông lão cười cười, cũng không nói nhiều, lạnh nhạt nói: "Vậy ngươi đi đi!"
Nói xong, cũng không quan tâm hắn, trực tiếp hạ xuống đất. Trường Sinh Kiếm... Ngươi muốn từ từ tích lũy khí thế sao? Thế cũng phải xem Phương Bình có chịu hay không!
Tám con yêu thú, rất mạnh, trong đó có ba con cấp Đế, năm con đỉnh Chân Thần, cấp Đế và Thánh Nhân không có chênh lệch quá nhiều, tám con yêu thú, e là đủ để chiến đỉnh Thánh Nhân.
Bản thân người này cũng rất mạnh, người đi đạo này, lực chiến có thể sánh ngang với hai vị Thánh Nhân.
Nhưng vậy thì như thế nào?
Hi vọng người này có thể còn sống trở về, mình nên cầu nguyện cho hắn vài câu nhỉ.
Thánh Nhân phe Đông Hoàng lúc này khá hả hê khi là người đứng ngoài xem cuộc vui." Phe Phong Thiên... là người kia sao?" Ông lão như nhớ ra chuyện gì đó, có chút kiêng kỵ, cũng có chút khinh bỉ.
Rất mạnh! Thật sự rất mạnh. Dù ở thời đại chín Hoàng bốn Đế vẫn còn, người kia cũng mạnh mẽ đến đáng sợ, có thể nói là người dẫn đầu phe Cực Đạo. Là phe Cực Đạo, không phải truyền nhân của Diệt.
Có một số người đáng để kính trọng, có một số người... không đáng. Chiến cũng từng bái sư khắp nơi, người kia cũng vậy, rất giống Chiến.
Nhưng Chiến có đạo của mình, có phẩm đức, người kia... còn kém một chút. Hiện tại tự lập phe phái, muốn hoàn thành chuyện chưa hoàn thành ở Thượng Cổ sao?
"Phe này mạnh đấy! Phương Bình... Sẽ ứng đối ra sao?" Ông lão lầm bầm lầu bầu, có lẽ sẽ ra ngoài dự liệu của mình.
Tháng 5, bình yên vô sự.
Gần như không có chiến tranh nào từ cấp tuyệt đỉnh trở lên.
Lực chiến của nhân loại cũng ngày càng tăng.
Tô vân Phi nhà họ Tô là con trai trưởng của Kiếm Vương, có xu thế chuẩn bị chứng đạo, bắt đầu bế quan, chỉ kém một bước cuối cùng là có thể bước vào tuyệt đỉnh.
Trong sáu thánh địa lớn, có một vị hòa thượng từ Thánh Địa Cổ Phật bước ra khỏi nơi bế quan. Hôm lão hòa thượng tiến vào địa quật, ông cho người truyền tin cho Phương Bình, sau khi chứng đạo, ông sẽ đến Hoa Quốc gặp Nhân Vương.
Hiển nhiên, lão hòa thượng rất tự tin về việc chứng đạo thành công của mình.
Thiên Đường Chư Thần, hậu duệ của Thái Dương Thần - ông nội của Roses, cũng xuất quan, tiến vào địa quật, không truyền tin cho Hoa Quốc, Phương Bình cũng không quá để ý.
Hiển nhiên, vị hậu duệ của Thái Dương Thần này cũng có hy vọng chứng đạo.
Lãnh tụ của sáu thánh địa lớn, trừ thành Trấn Tinh, năm người dung đạo với Trương Đào đều là người mạnh nhất. Hiện nay, hậu duệ hoặc môn đồ của những người này đều có hy vọng chứng đạo.
Đây chính là động lực!
Tổ tiên ngã xuống, những người này đều nhẫn nhịn một thời gian dài. Ngày đó, Phương Bình trở về, nói nửa năm sau sẽ vào Thiên Phần tiếp viện, các nơi đều hứa hẹn, trong vòng nửa năm ắt sẽ sinh ra võ giả cấp tuyệt đỉnh. Hiện nay, Hoa Quốc đã có nhiều người chứng đạo thành công. Điền Mục thậm chí đã tiến vào Thiên Phần giả, bắt đầu tham chiến, các nơi cũng hơi cuống lên. Những hạt giống có tiềm năng chứng đạo đều xuất quan, muốn chứng đạo tuyệt đỉnh trong chiến đấu.
Nhân loại rất ít khi bế quan đến lúc đột phá. Đến cửa ải quan trọng, địa quật là nơi tốt nhất để chứng đạo.
Khi các nơi không có hành động gì, Phương Bình vừa định về bế quan thì bị Ngô Khuê Sơn gọi về.
Ma Đô - Thiên Đảo.
Thiên Đảo bây giờ đúng là thánh địa tu luyện.
Thiên Mộc cắm rễ ở Thiên Đảo, sau khi Miêu Thụ trở về, cũng cắm rễ ở Thiên Đảo, hơn nữa, mấy chục cây yêu thực cấp chín cũng ở Thiên Đảo. Thiên Đảo đã thành thánh địa tu luyện.
Năng lượng ở các nơi đều tụ về Thiên Đảo.
Không những vậy, Phương Bình còn chôn rất nhiều đá năng lượng dưới lòng đất Thiên Đảo.
Bước vào trong Thiên Đảo, người đến thậm chí có thể dùng tay chạm được năng lượng nơi này. Năng lượng nồng nặc đến mức đã hóa thành thực thể.
Nơi này, không phải người có công lớn thì không được vào.
Trên Thiên Đảo, Phương Bình vừa xuất hiện giữa trời đã thấy một bóng người quen thuộc.
"Vân Hi!"
Phương Bình gọi một tiếng, Trần Vân Hi đang vội vàng nghe vậy, nghiêng đầu liếc mắt nhìn, cười nói: "Trở về rồi?"
"Ùm..."
Phương Bình vừa dứt lời, Trần Vân Hi vội vàng nói: "Vậy ta đi trước, địa quật có việc gấp...
Bỏ lại lời này, Trần Vân Hi vội vàng chạy đi.
Phương Bình hơi sửng sốt! Ủa, gì vậy? Mình bị bỏ rơi rồi?
Vừa nghĩ vậy, ngay sau đó, hắn nhìn thấy một người khác.
Nhìn thấy Phương Bình, Phó Xương Đỉnh cầm trường Thương, vội vàng chào hỏi: "Trở về rồi? Ngươi bận việc đi nhé, ta đi trước đây!"
Phương Bình lại sửng sốt một chút.
Nhưng như vậy vẫn chưa xong, liên tục có người đi qua hắn, ai nấy đều như kẻ liều mạng, chạy cực nhanh, chớp mắt đã biến mất dạng.
Phương Bình kinh ngạc đến ngây người!
Ta đã trở về! Này, gần đây ta rất ít khi trở về, các ngươi nhìn thấy ta... lại đối xử với ta như vậy sao?
Nhân Vương ta không là gì ư?
Nhân Vương ở địa quật, ở Tam Giới, ai nhìn thấy cũng cung kính có thêm, các ngươi lại ngó lơ ta như thế?
1785 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận