Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2562: Hồi Báo (2)

Triệu Lỗi nhanh chóng cười nói: "Việc tuyển chọn hội trưởng hội võ đạo cũng không tới phiên chúng ta. Chúng ta cũng không muốn làm hội trưởng hội võ đạo, Phương Bình, thẳng thắn một chút, hay là để Phương Viên nhà các ngươi làm hội trưởng đi"
"Vớ vẩn!" Phương Bình tức giận nói: "Bớt nghĩ xấu cho ta!"
Phương Bình nhìn về phía mấy người không giống học viên có chút căng thẳng trong đám người, bỗng nhìn về phía Đường Văn nói: "Đường Văn, ngươi sắp đại học năm thứ ba rồi, cũng sắp đột phá Tông sư, cũng có tư cách đảm nhiệm hội trưởng hội võ đạo, có ý kiến không?"
Đường Văn lo lắng nói: "Phương... Bộ trưởng Phương.
"Gọi sư huynh!"
"Sư huynh!" Đường Văn thở phào một cái, vội vàng nói: "Ta không được, hơn nữa sắp tới ta cũng rất bận. Cha ta nói, nếu trước tháng 7 mà ta chưa đột phá được cấp 7 thì ông ấy sẽ lập tức đoạn tuyệt quan hệ cha con với ta, cho nên trong khoảng thời gian này ta phải tu luyện thật tốt.."
Trước tháng 7.
Thời điểm đó... rất đặc thù. Phương Bình đã đột phá tông sư ở tháng 7.
Nghe vậy, Phương Bình bật cười một tiếng: "Cha ngươi đến chết vẫn sĩ diện! Đương nhiên, là ngươi chịu tội! Nhất định phải lựa chọn trước tháng 7, không hỏi ta cũng biết ông ấy muốn làm gì. Ngươi nói cho ông ấy biết, có năng lực thì tự hắn đến so với ta, áp bức con gái thì có gì hay Đường Văn ngượng ngùng, lời này ta cũng không dám nói. Hơn nữa, cha ta có thể so với ngươi sao?
Phương Bình cười cười, lại nhìn về phía hai người trong góc.
Đây cũng là hai người nhỏ tuổi nhất lần này - Trương An, Trương Tuyết, cháu trai và cháu gái Trương Đào.
Lão Trương có mấy cháu trai cháu gái, Trương Bằng xuất sắc nhất, bây giờ đảm nhiệm Tổng đốc Dương Thành, cấp 8 kim thân tầng năm. Còn lại chính là hai người bị ném đến Ma Võ này.
Hai người này ở Ma Võ, bởi vì có Phương Bình, cũng không mấy ai quan tâm thân phận cháu trai cháu gái Võ Vương của bọn họ, nếu ở nơi khác, ở địa quật, ở thiên ngoại thiên, vậy cũng là nhân vật cùng địa vị với Đế Tử (con cháu của Đế Tôn).
Nhưng ở Ma Võ, không mấy người quan tâm điều này, khi Phương Bình chưa rời khỏi Ma Võ, đã giày vò hai người này không ít.
Đương nhiên, nỗ lực tất có hồi báo.
Khi nhập học hai người này vốn là võ giả trung cấp, bây giờ nhập học gần một năm, hai người cũng tăng lên tới đỉnh cấp 6.
Mạnh hơn Phương Viên không ít.
Hiện Phương Viên là đỉnh cấp 5, Phương Bình cũng không hy vọng quá nhiều vào việc cô bé mạnh lên, hắn không quan Phương Viên cho lắm.
Nhưng đối với hai người này... Phương Bình nhìn thoáng qua, cười nói: "Trương An Trương Tuyết, theo vai vế mà nói, hai ngươi phải gọi ta là chú..
Văn phòng lập tức trở nên yên tĩnh.
Trương An và Trương Tuyết hơi ngạc nhiên, muốn nói lại thôi, vẻ mặt bất đắc dĩ.
Lời nói này! Sao lại nên gọi ngươi là chú?
"Các ngươi ấy à, là cháu trai cháu gái lão Trương, cả tam giới có ai không biết danh Võ Vương. Nhưng nói thật, nhà lão Trương, ngoài Trương Bằng bây giờ còn có chút danh tiếng, cũng không ai chống đỡ đời sau nhà lão Truong"
Phương Bình cảm khái nói: "Hai người các ngươi đã tới Ma Võ thì không thể khiến nhà lão Trương các ngươi mất mặt. Hai người các ngươi, còn cách cao cấp một chút, hiện cũng mới đại học năm nhất, vừa vặn, vị trí hội trưởng... cho Trương An làm đi!
Làm tốt, là bình thường.
Làm không tốt, hai ngươi chính là sỉ nhục nhà họ Trương, ta không quan tâm, nhưng ông nội các ngươi mà xuất hiện, hẳn sẽ trừng trị các ngươi"
Hai người cười khổ, xem Phương Bình nói kìa, cái gì gọi là làm tốt?
Hai năm nay, Ma Võ mạnh mẽ đáng sợ, còn ai có thể vượt qua.
Nhưng Phương Bình đã nói như vậy, vị trí hội trưởng kia, là không làm cũng phải làm.
Trương An có chút căng thẳng, cắn răng nói: "Phương... sư huynh, vậy ta sẽ đảm nhiệm chức hội trưởng này.
Không dám nói vượt qua sư huynh."
"Vô dụng!" Phương Bình bỗng nhiên mắng: "Chút chí khí ấy cũng không có? Làm sao vượt qua ta? Khi ta làm hội trưởng, ta luôn nghĩ sau này sẽ treo ông nội các ngươi lên đánh, muốn thay vào vị trí của ông ấy, làm Bộ trưởng, bây giờ không phải đã làm được sao?
Có chút chí khí một chút đi, ta ngay cả cấp Đế cũng không phải, vượt qua ta không có vấn đề!"
Phương Bình vừa dứt lời, mọi người lại cười khổ.
Lời này... được, không nói gì nữa.
"Chuyện hội trưởng cứ quyết định như vậy đi! Bây giờ Ma Võ cũng thành lập quân đoàn Ma Võ, chủ yếu chính là giao cho hội võ đạo quản lý, ta hi vọng quân đoàn Ma Võ có thể trở thành quân đoàn mà ba bộ lệ thuộc trực tiếp, hơn nữa còn phải mạnh mẽ hơn"
Phương Bình bật cười lớn nói: "Độ khó cũng không lớn, Ma Võ địa linh nhân kiệt, vượt qua quân Võ An chẳng phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao?"
Không chờ bọn họ mở miệng, Phương Bình phất tay: "Đây là việc nhỏ, chúng ta chỉ nói đến đây, chuyện thứ hai, chủ yếu có liên quan mấy người Vân Hi, Tuyết Mai, cũng tiện thể nhìn xem các ngươi có cơ hội mạnh hơn hay không"
Phương Bình nhìn về phía Trần Vân Hi và Triệu Tuyết Mai, chậm rãi nói: "Các ngươi cũng đã quay trở về được hai ngày, chắc các ngươi cũng biết trước đó ta đã bày đại trận bản nguyên ở Ma Võ rồi nhỉ?"
Hai người gật đầu, bọn họ đã nghe nói về việc này.
"Trước đó các ngươi không ở đây, cũng không nhận được bất kỳ hồi báo gì, ta muốn thử xem, các ngươi có thể mượn cơ hội này, mạnh hơn một chút hay không"
Triệu Tuyết Mai khẽ đảo mắt, chậm rãi nói: "Ta cũng được?"
"Đương nhiên!" Phương Bình cười nói: "Nhưng cũng có tiền đề, ta cảm thấy các ngươi không có vấn đề! Các ngươi có thể trở thành cao cấp, ta nghĩ không thành vấn đề"
Thật ra hắn đã cảm ứng được hai người có thu nạp năng lượng của hắn để hồi báo cho bọn họ. Nhưng Phương Bình chưa đưa năng lượng, hiện hắn có ý khác.
Trong thế giới bản nguyên, khi các hình chiếu xuất hiện, chúng có xu thế hồi báo, đương nhiên, đây là Phương Bình chủ động phóng thích năng lượng hồi báo, không phải là bị động.
Bây giờ, người Dương Thành, người Ma Võ đều có thể nhận được hồi báo.
Nhưng cũng có mấy người ngoại lệ, mấy người lão Vương đều không được, cũng không biết có phải có vấn đề gì hay không.
Thật ra Trần Vân Hi và Triệu Tuyết Mai vừa bước vào Ma Võ, Phương Bình đã có cảm giác hồi báo này, nhưng hắn vẫn nhịn xuống.
Lúc này, Phương Bình trầm ngâm nói: "Gần đây ta đang làm một ít thí nghiệm, gọi các ngươi đến thật ra là muốn làm chuột bạch cho ta. Đại trận bản nguyên vẫn chưa hoàn thiện, ta muốn tiếp tục hoàn thiện một chút, nhìn xem có chỗ nào khác biệt...
Mọi người mong ngóng nhìn hắn.
Không thể không nói, đại trận bản nguyên của Phương Bình đã khai sáng tiền lệ tam giới. Đại trận có thể khiến người ta thuận lợi tăng thực lực, hơn nữa còn không hề có cảm giác đột ngột nào, điều này khiến mọi người đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Bây giờ còn có thay đổi?
Phương Bình cười nói: "Là thế này, ta nghĩ, đại trận bố trí không cân đối. Có lẽ ở nơi nào đó, ngươi có thể sẽ được tăng thực lực nhiều hơn, hoặc là nói, nếu sớm chuẩn bị, ngươi có thể càng mạnh. Thậm chí... tăng thực lực hai lần, cũng có thể tăng thực lực ba lần"
Phương Bình đang suy nghĩ một vấn đề, người Ma Võ tăng thực lực thật ra là hồi báo từ đại đạo của hắn, không liên quan đến đại trận. Theo như hắn hiểu, đại đạo này là loại ngươi mạnh ta cũng mạnh. Đã như vậy... chẳng lẽ chỉ có một lần tăng lên sao?
Nếu như vậy, hiệu quả cũng chẳng có gì gọi là nghịch thiên.
Mỗi người một lần, một số võ giả cấp 1 tăng lên tới cấp 2, nếu về sau không có cơ hội tăng lên lần nữa thì đây xem như là cùng mạnh lên sao?
Cho nên lần này, Phương Bình muốn làm thí nghiệm thử xem rốt cuộc có thể tăng thực lực lần hai không?
Mấy người mong ngóng đỏ mắt, còn có thể tăng lên? Thật hay giả? Một lần đã đủ bất ngờ, thế mà còn có thể thêm lần nữa? Phó Xương Đỉnh vội nói: "Vậy còn chờ gì, thử xem!"
"Vậy thì đi!" Phương Bình đứng dậy, vừa đi vừa nói: "Ta kiểm tra một hồi, nơi thích hợp nhất để tăng thực lực ở Ma Võ... chắc là nghĩa trang khu Nam Mọi người hơi bất ngờ.
Phương Bình lại nhìn lướt qua không gian bản nguyên của mình, hắn phát hiện, Ma Võ dung hợp vào thế giới bản nguyên cũng không hoàn thiện.
Kể cả Dương Thành cũng thế.
Có một số chỗ hư ảo, một số chỗ ngưng tụ.
Nói là dung hợp, thật ra cũng không hoàn toàn dung hợp.
Phương Bình suy nghĩ, ở nơi khác nhau, có lẽ sức mạnh hồi báo cũng khác nhau.
"Mặt khác, ta chuẩn bị thử đồng thời gia tốc trong ngoài một chút.."
Mọi người không hiểu những điều Phương Bình nói lắm. Nhưng không lâu sau, mọi người nhanh chóng hiểu ý của hắn.
1720 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận