Toàn Cầu Cao Võ

Chương 3050: Tam Giới Bất Thường (3)

Chương 3050: Tam Giới Bất Thường (3)Chương 3050: Tam Giới Bất Thường (3)
Một cái tay, hiện ra trong vũ trụ bản nguyên, vỗ một chưởng về phía con mắt khổng lồ, một tiếng ầm vang, con mắt khổng lồ vỡ vụn, máu văng tung tóe.
"Đấu... ngươi dám đả thương ta..."
"Chưa đến lúc, đến từ đâu thì trở vê đó đi!"
Âm ầmI
Vũ trụ bản nguyên lập tức rung chuyển, ánh sáng lóa mắt, lập tức, mọi thứ biến mất!
Tan thành mây khói, không còn cái gì cả.
Trên trời cao, con mắt kia, cũng biến mất!
Một màn này, khiến mọi người sợ ngây người.
"Còn có ba mươi sáu Thánh thời Thượng Cổ..."
Hắn vừa nói xong, bầu trời lại nứt ral
"Ngưng chiến!" Trên đại lục, từng cường giả ngự không mà lên.
Âm ầm! Tiếng động rung trời vang lên!
Một đại lục từ trên bầu trời rơi xuống Biển Khổi
Có người hoảng sợ nói: 'Khảm Vương, Đoái Vương..."
Phương Bình và Trương Đào lập tức ngừng tự bạo, ngay sau đó, Phương Bình mừng rỡ, giận dữ hét lớn: "Giết, giết sạch đám địa quật..."
Phương Bình và Trương Đào hơi biến sắc, đây... chính là đám người duy trì cân bằng Tam Giới mà Lâm Tử nói sao?
Từng cường giả hoảng sợ hô lên, trên đại lục, hơn mười vị cường giả đằng không bay lên, gần như đều là Thiên Vương!
Người đi đầu tiên, rất trẻ, ngự không mà lên, nhàn nhạt nói: "Cường giả bản nguyên nên ngừng nội chiến! Chúng ta duy trì cân bằng Tam Giới tám nghìn năm, bây giờ bản nguyên lại đẫm máu, tổn thất vô số, Chưởng Binh đã chết... Phương Bình, Trương Đào, các ngươi phạm lỗi nghiêm trọng, là tội đồ đáng chết, dám cấu kết với sơ võ..."
"Đệ tử của chín Hoàng?”
Đây mới là chiêu dự phòng của chín Hoàng bốn Đế, đệ tử dòng chính của bọn họ, nhóm người duy trì cân bằng Tam Giới.
Khó trách không thấy bọn họ khôi phục, có lẽ... năm xưa bọn họ không chết! Nếu không, sao có thể xuất hiện nhiều Thiên Vương như vậy.
Khảm Vương và Đoái Vương còn dễ hiểu, Phương Bình nghe được một số người xì xào bàn tán, có cả mấy vị cường giả trong ba mươi sáu Thánh Thượng Cổ, có người chứng đạo thành Thiên Vương rồi! Có người không chết!
Có cường giả của tất cả các thế lực.
Hôm nay, bị ép phải ra mặt. Nếu không, chỉ sợ đại chiến sẽ còn tiếp tục.
Hơn mười vị Thiên Vương!
"Có khả năng!"
"Có phải muốn chém chúng ta?"
Trương Đào gật đầu: "Nghe rồi, ai cần ngươi lặp lại?" Có Hoàng ra tay, nhưng đã bị Đấu đánh nát con mắt khổng lồ, nhưng mà, đối phương vẫn ném đám người này ra ngoài, rõ ràng, không muốn bản nguyên Tam Giới tiếp tục nội chiến.
Phương Bình liếm môi một cái, nhìn về phía Trương Đào, khẽ cười nói: "Nghe chưa, chúng ta đều là tội nhân!"
Có Thiên Vương cổ xưa, cũng có Thiên Vương mới lên cấp sau này.
Hai vị Thiên Vương trong tám Thiên Vương cũng có mặt, cảm giác hình như là phá bảy! Rõ ràng, trong tám nghìn năm nay, những người này có tiến bộ.
Người khác, tuy là phá sáu, nhưng nhóm người này không ít, chiến lực cũng cực kỳ mạnh. Mấy vị đệ tử đứng đầu của chín Hoàng đều ở trong đó.
Kể cả phe Tây Hoàng, phe Bắc Hoàng, cũng có người ở trong đó.
Phương Bình liếm môi một cái, bỗng nhiên cười nói: "Thú vị, thú vị! Xem ra Hoàng Giả vẫn không thể xuất hiện, thậm chí có hạn chế lẫn nhau... ngược lại đám người các ngươi lại xuất hiện, nhiều năm như vậy, Tam Giới chắc là cũng không thiếu bóng dáng của các ngươi..."
Trên đại lục phía xa, thanh niên dẫn đầu, lạnh lùng nhìn hắn, ánh mắt xuyên thủng đất trời, lạnh nhạt nói: "Phương Bình, Nhân tộc và Địa Giới duy trì cân bằng nhiêu năm, cũng không phải bởi Nhân tộc mạnh, kể cả Lý Trấn cũng có người kiềm chế... Ngươi thật sự cho rằng Nhân tộc mạnh, là bởi lực lượng Nhân tộc?"
"Vốn tưởng rằng, Nhân tộc nên tự biết điều, lại không ngờ, ngươi và Trương Đào..."
Hắn còn chưa nói xong, Phương Bình cười nói: "Khoan đã, cho ta hỏi một câu, ngươi tên gì? Hạng người vô danh, không xứng nói chuyện với ta!"
Thanh niên nhíu mày, trâm giọng nói: "Bản tọa Kỷ Vân, Tuần Sát Sứ Tam Giới!"
"Tuần Sát Sứ, là thứ gì?" Phương Bình bật cười: "Kỷ Vân... chưa từng nghe tới!"
Lúc này, bên cạnh, có người trầm giọng nói: "Đại đệ tử của Nhân Hoàng!"
Có người nhận ra hắn!
Phương Bình gật đầu, khó trách hắn không khách khí với mình, thì ra là người của phe Nhân Hoàng.
Phương Bình lại liếm môi một cái, chợt nhìn xung quanh, nhìn vê phía Hồng Vũ, nhìn về phía Lê Chử, cười nói: "Chúng ta quyết đấu sinh tử, không ngờ còn có người trốn sau lưng xem kịch... các vị, đây coi là cái gì? Chúng ta làm xiếc khỉ cho người ta xem? Cái chết của phá tám cũng là xiếc khỉ? Ta nói... nhiều Thiên Vương như vậy, là thế lực mạnh mẽ một phương, chúng ta còn tranh giành gì nữa... Hồng Vũ, ngươi biết bọn họ sao?
Hay là nói, thật ra ngươi và bọn họ cùng phe?”
Hồng Vũ hơi nhíu mày, Phương Bình lại cười nói: "Thú vị, có lẽ là cùng phe, dù sao cũng là ngươi gọi ra! Nói như vậy... thật ra... chúng ta mới là khỉ, ngươi và bọn họ đều là người xem xiếc khỉ?"
Hồng Vũ im lặng, ngay sau đó, Phương Bình quát to: "Chúng ta chém giết nhiều năm như vậy, nào đến lượt lũ oắt con này đứng ra chỉ hủy? Không cần biết bản nguyên hay sơ võ, không thoải mái, theo ta chiến đấu!"
Phương Bình phá không mà ra, xé rách hư không, đánh thẳng về phía đại lục bên kia.
Mọi người đều sững sời
Đại đệ tử của Nhân Hoàng, Kỷ Vân, cũng hơi sửng sốt, đây... chuyện quái gì đây?
Võ Vương cũng cười quái dị nói: "Thú vị, thú vị! Nhân tộc ta chỉ thích giết phe thứ ba, có hứng thú thì cùng nhau đánh một trận! Đồ con rùa Lê Chử, hôm nay không đánh ngươi nữa, có đánh bọn họ không? Đánh thì cùng lên!"
"Ông đánh!" Loạn chợt cười to, lập tức xông ra ngoài!
Long Biến không nói gì, thở dài một tiếng, đành phải đi theo, mấy người Phương Bình đi, đó là chịu chết.
Ánh mắt Trấn Hải Sứ lóe lên, cười cười, thản nhiên nói: "Nhân Vương và Võ Vương giết người... Bản tọa đến cản một chút!" Dứt lời, phá không mà đi!
Phong trước đó biến mất, bỗng nhiên xuất hiện, khẽ cười nói: "Đã bao nhiêu năm, ta đã sớm đoán được có người trong bóng tối, thì ra là đám nhóc con các ngươi, bản tọa cũng đến góp vui một chút!"
Bên kia, Trấn Thiên Vương khẽ nói: "Ta đã biết, có một số người chưa chết, trước đó mấy lần có người bộc phát khí cơ uy hiếp lão tử, thì ra là các ngươi... giết chết các ngươi là xong!"
Khôn Vương nhìn thoáng qua người bên kia, sắc mặt không ngừng biến đổi, lần nữa nhìn về phía Hồng Vũ, chợt hừ lạnh một tiếng: "Đại đệ tử của cha ta đã chết?"
Dứt lời, hắn phá không mà ra.
Đám Thiên Vương vừa mới xuất hiện, từng kẻ mắt tròn mắt dẹt!
Lúc này, Thiên Tí cũng bật cười, thú vị: 'Lão phu cũng muốn xem, Tuần Sát Sứ tuần tra như thế nào?"
Một đám cường giả đỉnh cấp giao chiến nhiều năm, bây giờ có người đứng ra muốn làm trọng tài, ai muốn?...
"Chậc chậc... đồ đần!"
Cung Tây Hoàng, Thiên Cực chậc chậc một tiếng, rất nhanh nói: "Ta không quen đại sư huynh của ngươi, hắn không có quan hệ gì với ta, sau này không cho phép quản bọn họ!"
Đại đệ tử phe Tây Hoàng cũng ở trong đó. Nhưng Thiên Cực lại không thèm để ý, đồ ngu.
Đúng là có không ít Thiên Vương. Còn có mấy vị phá bảy. Nhưng một đám phá tám đều đánh nhau nảy lửa, chết hai vị, các ngươi tới làm trọng tài... cũng không nhìn thử xem mình có đủ tư cách hay không!
Có người điên dẫn đầu, đúng lúc, mọi người đều giết đỏ mắt, lúc này lại tiếp tục, không cẩn thận hai bên đều xong đời, bây giờ thấy các ngươi... có nơi trút giận cũng không tệ.
Trọng tài... Người phát ngôn của Hoàng Giả?
Lúc này, đám Kỷ Vân đều sợ ngây người! Có lẽ bọn họ cũng không ngờ sẽ có một màn này.
Bọn họ đại diện cho ý chí của Hoàng Giả, thực lực rất mạnh, một đám Thiên Vương ở đây, còn có rất nhiều Thánh Nhân. Nhưng ngay khi bọn họ xuất hiện, không những không khiến các phe kiêng kị, ngược lại, lại khiến các phe cùng phẫn nộ.
Giết bọn hắn!
Đúng vậy, đây mới là suy nghĩ chung của các phe.
Trọng tài gì chứ? Tuần Sát Sứ con mẹ gì? Hoàng Giả xuất hiện ư?
Một đám muốn trở thành Hoàng, sao lại sợ Hoàng Giả, chỉ là thực lực không bằng người thôi, thực lực cao hơn thì Hoàng Giả là cái đỉnh ốc gì
Đấu Thiên Đế đã nói thời cơ chưa tới, vậy thì chưa tới, cũng không cần để ý!
Tam Giới này... thật ra đều là một đám người điên.
Kỷ Vân sửng sốt, mấy vị Tuần Sát Sứ khác cũng sững sờ. Kỷ Vân chỉ nhằm vào hai vị cường giả Nhân tộc, kết quả... kẻ địch của Nhân tộc là Lê Chử cũng đánh tới, tại sao?
Tam Giới này có còn bình thường không vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận