Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2718: Thương Miêu Tuyệt Vọng

Một bên, Thiên Mộc thấy hắn phát rồ, vội vàng truyền âm nói: "Thương Miêu Thiên Cẩu không phân chia giới tính... Tổ tông của ta ơi, đừng có hỏi!"
Ngươi to gan ghê á!
Nó chỉ sợ Phương Bình lại chọc hai tên đó quay về thì ngày sau làm sao sống.
Phương Bình bất ngờ, không phân biệt giới tính, giống như yêu thực vậy.
Cùng lúc đó, bầu trời Cấm Kỵ Hải đột nhiên xuất hiện một vết nứt, một người một chó xuất hiện. Dù thân thể không lớn, cũng ánh xạ vào trong đầu toàn bộ các cường giả ở mấy vạn dặm xung quanh.
"Tam giới... Bản vương trở về rồi!" Thanh âm của Thiên Cẩu rất lạnh lẽo, vang khắp bốn phía, sau một khắc, đột nhiên quát lên: "Các ngươi tranh đạo, bản vương không quan tâm! Ai dám động Thương Miêu, chết!"
Dứt lời, một người một chó đánh vỡ hư không, chớp mắt biến mất trong đất trời. Nơi xa xôi, hình như có người đang run rẩy, không, đang quỳ lạy. Miêu Thụ cũng không dám kêu cứu mạng, giờ khắc này, nó hóa thành lão nhân hèn mọn, nằm sấp trên Cấm Kỵ Hải, cả người run rẩy, chó này... sống lại rồi!
Cứu mạng! Thế giới này nguy hiểm quá!
Miêu Thụ muốn khóc, đại ma đầu trở về rồi.
Thôi xong rồi!
Ở một nơi khác, một cái bóng vàng óng nhanh chóng chạy theo, vừa chạy vừa bị thương rống to: "Lão tổ, lão tổ đừng bỏ con lại! Lão tổ, đừng đi mà!"
"Lão tổ, người dặn dò thêm Thiên Giảo cũng được mà!"
Ngươi chỉ nói ai đụng vào Thương Miêu phải chết, không nói tới Thiên Giảo nha!
Lão tổ, ngươi không thể đối xử với ta như vậy được! Giảo rất muốn khóc!
Lão tổ, chúng ta trông rất giống nhau mà, ta đến nhận thân, ngươi không cho cái gì thì thôi, cũng phải bảo kê cho ta một chút chứ!
Giảo thật sự khóc không ra nước mắt, có tổ tông mạnh như vậy, tổ tông lại không nhận nó, buồn muốn chết.
Nhưng ngay lúc đó, lại có ánh hào quang lóe lên, Giảo cũng không kịp né, đầu bị đánh trúng. Nó có chút hoảng hốt, ngay giây sau, Giảo đột nhiên mừng như điên!
"Đại Cật Bát Phương?" Giảo lẩm bẩm một tiếng, nó... hình như học được một phần công pháp.
Lão tổ tông truyền đến?
"Ha ha ha!" Giảo điên cuồng cười to, bản vương phát đạt rồi!
Lão tổ tông quả nhiên chưa quên ta Sau này cứ duy trì hình dạng thế này đi, không mọc sừng, mọc lông, không để đốm lấm tấm, sau này cứ dùng cái dạng này đi ngang tam giới, ai còn dám bắt nạt Thiên Giảo ta?
"Lão tổ, sau này phải thường xuyên về thăm nhà nha!" Giảo lại gào lên.
Còn nhà ở đâu, ai biết được!
Thiên Cẩu cùng Thủ Tuyền Nhân khôi phục nhanh, đi cũng nhanh.
Tới lặng lẽ... Gióng trống khua chiêng rời đi. Ngoại trừ mấy đám mây trên trời, họ chẳng để lại thứ gì ở đây.
Thần Đình lúc này chỉ còn là một thế giới phế tích ngổn ngang. Có lẽ vài năm sau, nơi đây sẽ lưu truyền lại truyền thuyết diệt thế của ngày hôm nay. Như vậy, Phương Bình sẽ là nhân vật quan trọng trong câu chuyện đó. Tiếng tuyệt vọng, tiếng gào thét lúc này vọng vào tai Phương Bình, khiến hắn bỗng thất thần.
Liệu Trái Đất sẽ có một ngày như vậy chăng, thậm chí còn thảm hơn nơi này?
Rất có thể!
Nếu hắn không mạnh, Võ Vương không mạnh, Trấn Thiên Vương không mạnh, có lẽ Trái Đất sẽ thảm khốc hơn Thần Đình gấp trăm lần. Ít nhất, Thần Đình vẫn còn người sống, tuy có người bị dư âm cuộc chiến lan đến mà tử vong, nhưng đa phần đều còn sống.
"Tiểu hữu.."
Phương Bình tỉnh táo lại, liếc mắt nhìn Thiên Mộc, bỏ qua sự u oán trong nó, nhìn về phía Phong Vân đạo nhân và Địa Hình.
Hiện tại, hai người này chuẩn bị rời đi.
Thiên Cẩu đi rồi, Thủ Tuyền Nhân đi rồi.
Tuy vẫn còn Thiên Mộc, nhưng vị Thánh Nhân này hiện cũng đang tổn thương nguyên khí. Một cấp Đế, một cường giả gần cấp Đế, vẫn có cơ hội chạy trốn khỏi tay Thánh Nhân.
Thánh Nhân, chỉ là cường giả đỉnh cấp Đế, vẫn chưa thoát khỏi cấp độ này.
"Phong Vân hộ pháp, Địa Hình Chân Quân.." Phương Bình nhìn về phía hai người, cười nhạt nói: "Lần này, hai vị rời đi, chuẩn bị đi đâu?"
Phong Vân đạo nhân liếc mắt nhìn hắn, lại nhìn Thiên Mộc, bỗng nhiên nói: "Phương Bình, ngươi và ta bây giờ vẫn chỉ là quân cờ, không phải người chơi cờ! Tam giới này, bị từng tầng bố cục bao phủ, chúng ta không nhìn thấy được chân tướng!"
"Chín Hoàng bốn Đế đang chơi cờ, sơ võ giả đang chơi cờ, Thiên Vương đang chơi cờ...
"Tam giới, chính là hỗn loạn không thể tả như thế đấy!"
"Đương nhiên, đến cảnh giới như ngươi và ta, chúng ta cũng đang chơi cờ, nhưng hiện nay, chúng ta vẫn đang ở trong cục!"
Tam giới đã tồn tại vô số năm tháng, từ thời Sơ Võ, Cổ Võ, Tông Phái, Tân Võ... Cường giả của từng thời đại đều xuất hiện, rất nhiều người chưa chết, mà đang thức tỉnh.
Ai cũng muốn làm người chơi cờ, thế là, họ bắt đầu bố cục, bày mê chướng.
Phương Bình hiện tại đã đánh vỡ rất nhiều mê chướng, nhưng vẫn chưa bước ra khỏi cục.
Hắn không thấy rõ toàn bộ tam giới!
Ai là người tốt? Ai là người xấu?
Hắn có thể phân biệt rõ ràng sao?
Trấn Thiên Vương tốt hay xấu?
Võ Vương tốt hay xấu?
Khôn Vương thì sao?
Chín Hoàng, bốn Đế... Ngay từ đầu, hắn đã thân với bốn Đế, chứ không phải chín Hoàng, liệu chín Hoàng đều là kẻ địch như hắn nghĩ?
Tam giới quá phức tạp!
Vào giờ phút này, Phong Vân đạo nhân bỗng nhiên nói vậy, Phương Bình hơi bất ngờ, cũng hơi thổn thức, khẽ cười nói: "Vậy không biết Phong Vân hộ pháp có gì chỉ giáo?"
"Chỉ giáo?" Phong Vân đạo nhân tự giễu: "Lão phu có gì chỉ giáo... Lão phu chỉ muốn nói, thấy rõ một chút, nhìn rõ mọi chuyện hơn một chút, lớn mạnh hơn một chút, như vậy, tương lai mới có chỗ đứng cho chúng ta! Các cường giả đang khôi phục, ngay cả cường giả như Thiên Đế cũng đang bắt đầu khôi phục, xuất hiện tại tam giới.
Tương lai sẽ ra sao?
Lão phu không biết, ngươi cũng không biết!
Thần Đình đã bị huỷ, lão phu không có ý đối địch với nhân loại, ít nhất, không tới thời khắc cuối cùng, lão phu không muốn tham dự vào chiến tranh của những nhân vật lớn này!
Còn tương lai... Ai biết được?
Cho nên, lần này, lão phu sẽ rời đi, đi tìm cơ duyên, đi bế quan tu luyện, đi tìm hiểu một ít chân tướng... Phương Bình, Thần Đình bị hủy diệt rồi! Trước khi Giáo Chủ xuất hiện, Thần Đình đã không còn là uy hiếp, lão phu và Địa Hình rời đi, hy vọng sau này sẽ không trở thành mục tiêu của Nhân tộc..."
Hắn, hình như đang hạ mình.
Trên thực tế, đúng là đang hạ mình.
Bởi vì Thương Miêu còn đang ở Nhân Gian!
Bởi vì Thiên Đế vừa mới đi, cũng không ai biết liệu Thiên Đế có bất ngờ quay trở lại ngay hay không.
Thiên Đế không có quan hệ gì với Nhân tộc, nhưng Thương Miêu có quan hệ với Nhân tộc!
Hắn chỉ là cấp Đế!
Lần này, tuy hắn tổn thất nhiều, nhưng thu hoạch cũng khá, có vài thứ, từng thấy, từng trải, đó chính là kinh nghiệm.
Nhìn thấy Thánh Nhân chiến đấu, nhìn thấy Thiên Vương khôi phục và chiến đấu, hắn đã lĩnh ngộ được đôi điều. Về sau, có lẽ hắn sẽ có thể thử xung kích cảnh giới hiện tại, trở thành Thánh Nhân.
Phương Bình nhìn hai người, lại nhìn Thiên Mộc, bỗng nhiên cười nói: "Mộc lão, có chắc giữ được bọn họ không?"
Thiên Mộc không nói gì, ngươi không biết xấu hổ, còn bảo ta ra tay?
Lão phu bị thương rồi không thấy sao!
Không còn Suối Sinh Mệnh, không còn quả Bản Nguyên, không còn gì cả, ngươi còn không biết ngại mà bảo ta ra tay với một vị Đế Tôn, một vị gần cấp Đế?
Huống hồ, vị Phong Vân Đế Tôn này cũng không yếu!
Phong Vân đạo nhân mạnh hơn Lôi Đình, mạnh hơn Viêm Chích! Hắn thậm chí có thể một mình loại bỏ đại trận ngũ trọng thiên, nhưng hắn không làm.
Người này dám có suy nghĩ sẽ xung kích cảnh giới Thánh Nhân, có thể thấy, đối phương có lẽ có cách Thánh Nhân không xa.
Thiên Mộc không nói lời nào.
Phương Bình đã hiểu, hắn nhìn về phía Phong Vân đạo nhân, chậm rãi nói: "Chỉ cần sau này hai vị không đối địch với nhân loại, trừ khi chúng ta gặp nhau trên chiến trường, bằng không, nhân loại sẽ không chủ động đối địch với hai vị!"
Hiện tại, Phương Bình không muốn giết Địa Hình. Đối phương có lẽ sẽ có tác dụng lớn trong tương lai! Con đường bản nguyên của đối phương còn trong tay Phương Bình!
Mà Địa Hình, có lẽ biết một chút, ít nhất hắn biết Bản Nguyên đã rơi vào tay Phương Bình. Hắn không dám nói gì, cũng không dám nhắc đến chuyện cướp lấy.
Đây là thứ Thủ Tuyền Nhân vừa mới giao cho Phương Bình! Mà đối phương vừa mới rời đi, chưa hẳn đã rời khỏi tam giới, lúc này mà ra tay với Phương Bình, xác suất chết rất lớn!
Phong Vân đạo nhân nhẹ giọng nói: "Đó là điều đương nhiên! Dù Nhân tộc là mục tiêu của các phe, thì cũng không phải hiện tại, bây giờ đối địch với các ngươi cũng không có lợi gì! Lão phu cũng không cần diệt trừ đối thủ, bởi vì chúng ta có đối thủ mạnh hơn!"
1823 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận