Toàn Cầu Cao Võ

Chương 864: Tái Sinh Huyết Nhục (2)

Bên ngoài phòng năng lượng.
Ngô Khuê Sơn trò chuyện vui vẻ với mấy vị cường giả, trong đó có một ông lão da hơi ngăm đen, khi đi đến trước phòng năng lượng, bỗng nhiên dùng tiếng Hoa Quốc hơi hơi ngọng ngịu nói: "Giới võ đạo của Hoa Quốc quả nhiên không cùng đẳng cấp với chúng ta. Quy mô của phòng năng lượng này... còn lớn hơn cả phòng năng lượng của vương thất nước ta nữa!"
Ông lão tràn đầy hâm mộ!
Đây chỉ là một trường đại học dạy võ tại Hoa Quốc mà thôi!
Nhưng riêng quy mô của phòng tu luyện này cũng đã lớn hơn so với quy mô phòng tu luyện ở vương thất bọn họ rồi.
Không phải quốc gia nào cũng có phòng tu luyện năng lượng quy mô cho mấy trăm người.
Có một số quốc gia nhỏ, không nói có thể xây dựng được hay không, cho dù có thể xây được, đá năng lượng cũng không đủ để sử dụng, có xây cũng như không.
Ông lão da ngăm nói xong, một người đàn ông trung niên không cao khác cũng nhẹ nhàng thở dài nói: "Vương thất Xiêm La các ngươi còn có thể xây phòng năng lượng, Vương thất Cao Miên chúng ta chỉ có một căn phòng tu luyện, các vị vương tử và công chúa đều phải chia nhau dùng..."
Lời này nghe thảm không gì sánh được.
Nhưng đây cũng là sự thực.
Hai vị cường giả kim thân cấp tám này đều thuộc tầng lớp cường giả cấp cao tại quốc gia của bọn họ.
Ở Xiêm La Quốc, chỉ có một vị cấp chín, ba vị cấp tám, hơn 10 người cấp bảy.
Nhưng bọn họ chỉ cần trấn thủ một cái địa quật mà thôi.
Cao Miên Quốc còn thảm hơn, không có một vị cấp chín nào.
Đương nhiên, quốc gia bọn họ cũng nhỏ, chỉ hơn 10 triệu người, trong nước cũng không có lối vào địa quật, mà cùng với hai nước lân cận trấn thủ một lối vào địa quật. Ba nước cùng trấn thủ một lối vào địa quật, áp lực rất nhỏ, nhưng cũng đồng nghĩa với việc sản xuất không nhiều.
Chỉ có một lối vào địa quật, dược phẩm sản xuất còn không đủ để cung cấp cho mọi người, đừng nói đến chuyện cung cấp dư đá năng lượng.
Ma Võ là trường dạy võ cao cấp nhất Hoa Quốc, tập hợp số lượng thiên kiêu đông đảo, đương nhiên, bọn họ không thể so được về cơ sở vật chất và phương tiện tu luyện rồi.
Đừng nói là mấy vị cường giả ở các quốc gia nhỏ, thậm chí mấy vị cường giả bản thổ cũng ngưỡng mộ.
Trong đó, có một vị nữ cường giả khẽ cười nói: "Hiệu trưởng Ngô, nghe nói Ma võ còn xây dựng phòng tu luyện lực lượng thiên địa?"
Ngô Khuê Sơn cười cười nói: "Có là có, nhưng không cách nào thỏa mãn được việc cho tất cả võ giả cấp sáu tu luyện, chỉ là, có ít còn hơn không."
Nghe lời này, mọi người càng thêm khó chịu.
Có là tốt lắm rồi, còn muốn thỏa mãn cho tất cả mọi người cùng tu luyện? Cái này gọi là gì?
Người no không biết nỗi khổ của người đói!
Mọi người vừa nói xong, nhóm người Hoàng Cảnh đã bước ra tiếp đón.
Hoàng Cảnh có lẽ quen biết mấy vị cường giả này, cười cười đến bắt chuyện, nhóm Phương Bình vội vàng cúi chào thể hiện kính ý.
Tính cả Ngô Khuê Sơn, hiện tại, nơi đây có 9 vị cấp tám và một vị cấp bảy.
Cách đó không xa, lão Lý cũng lững thững đi đến, tính luôn hắn là ngụy cấp tám (1) thì có 10 vị cấp tám, thực lực này đủ để tiêu diệt một vị cấp ctbIVdẑhín phổ thông rồi.
Mấy vị cường giả cấp tám ban đầu hàn huyên với Hoàng Cảnh vài câu, sau đó, tầm mắt dồn dập tìm đến Phương Bình!
Thiên kiêu đương đại số một tại Hoa Quốc!
Cường giả đệ nhất cấp năm!
Đặc biệt, sau khi cảm nhận được khí tức quen thuộc trên người Phương Bình, đồng tử của các vị cường giả cấp tám liền thu nhỏ lại.
Khí tức của cường giả kim thân!
Tầm mắt của mọi người dồn dập rơi vào trên người hắn, sau đó nhìn Ngô Khuê Sơn như tìm kiếm đáp án.
Lúc này, Ngô Khuê Sơn cũng không giấu, cười nói: "Phương Bình đã sớm rèn đúc kim cốt, nhưng thể chất của hắn không đủ mạnh, khiến huyết nhục tan võ, vì bất đắc dĩ, ta mời chư vị đến giúp đỡ, dùng vật chất bất diệt phối hợp với tinh hoa năng lượng giúp hắn rèn đúc huyết nhục đủ mạnh để chịu được kim cốt."
Trước đó, mấy người bọn họ còn nghĩ là trị thương, mãi đến lúc này mới biết, không phải trị thương, mà rèn kim thân cho Phương Bình.
Sắc mặt mấy người biến đổi liên tục, đa số không ai biết chuyện rèn đúc kim cốt này.
Ông lão da ngăm đến từ Xiêm La Quốc không nhịn được hỏi: "Hiệu trưởng Ngô, cấp năm làm sao có thể rèn kim cốt?"
Ngô Khuê Sơn cười nói: "Cái này ta không biết, chư vị yên tâm, chỉ cần cung cấp một lượng vừa phải như đã thương lượng là được, sẽ không khiến các vị tổn thương nguyên khí đâu."
Mấy người hơi nhíu mày, nhưng không hỏi gì nữa.
Chỉ là, ánh mắt nhìn Phương Bình nhiều hơn vài phần kỳ lạ.
Võ giả cấp năm đã rèn kim cốt, nhân vật như vậy cũng không thể đối xử như cấp năm bình thường được.
Huống hồ, đối phương còn là một trong số các thiên tài đệ nhất Hoa Quốc, càng nên được coi trọng.
Mọi người tính toán trong lòng gật gật đầu với nhau, Ngô Khuê Sơn hiển nhiên không có ý nói tỉ mỉ, nên không ai hỏi nữa, đợi lát nữa Phương Bình rèn luyện nhục thân thì có thể quan sát kỹ hơn.
Phương Bình lúc này đúng là không để ý đến ánh mắt của mọi người.
Chỉ cảm thấy mấy người này thật nghèo quá trời.
Hắn đã nghe được lời mấy vị cấp tám trò chuyện với nhau.
Cả một quốc gia lại chỉ có thể xây dựng một phòng tu luyện cho toàn bộ các vương tử và công chúa, thật thảm.
Nếu sớm biết như vậy, có phải chỉ cần 500 triệu là có thể thuê được rồi?
Còn nữa, mấy người này nghèo như vậy, nếu sau này muốn tiêu diệt võ giả cấp tám, cấp chín, có phải cũng có thể dùng tiền thuê hay không?
Nhưng suy nghĩ một hồi, Phương Bình cảm thấy, à thôi vậy.
Mấy người này nghèo như vậy, lỡ như tham lợi ích, quay lại gài bẫy tiêu diệt mình cướp của thì sao.
Hơn nữa, lần này chỉ cung cấp vật chất bất diệt, tuy có tổn hại về thực lực, nhưng không nguy hiểm.
Thuê người đánh nhau sẽ có nguy hiểm đến tính mạng.
...
Trò chuyện vài câu, mọi người đi vào trong phòng năng lượng.
Mà Phương Bình cũng không chần chừ, nhanh chóng cởi áo khoác bông bên ngoài ra.
Chờ khi hắn cởi áo khoác xong, sắc mặt mọi người đều thay đổi.
"Bị thương nặng như vậy!"
Sắc mặt Tống Doanh Cát nghiêm túc hẳn, trước đó hắn biết Phương Bình bị thương, nhưng không ngờ thương thế nặng như thế này.
Ngoại trừ đầu còn nguyên vẹn, cả người Phương Bình hầu như không có miếng thịt nào hoàn hảo cả. Thậm chí mọi người có thể thấy rõ các bộ phận nội phủ.
Tâm tình Tống Doanh Cát nặng nề hẳn, mấy vị nữ sinh có mặt ở đây đều đỏ hết hai mắt rồi.
Trần Vân Hi gắt gao cắn môi, không nói một lời.
Vết thương của Phương Bình nặng hơn tưởng tượng nhiều.
Đối thành người khác, chắc đã mồ yên mả đẹp rồi.
Lão Lý đi theo phía sau bình thản như thường, lẫm liệt nói: "Phương Bình, cởi luôn quần lót ra đi, sắp thành bộ xương khô rồi, mặc làm gì cho vướng víu."
Sắc mặt Phương Bình biến thành màu đen, hắn mặc kệ lão Lý, trực tiếp đi vào phòng tu luyện.
Mấy vị cường giả cấp tám nghiêm mặt, có người nhẹ giọng than: "Huyết nhục hầu như không tồn tại, nếu muốn tái sinh huyết nhục, có lẽ còn khó khăn hơn rèn đúc trên huyết nhục vốn có."
Ngô Khuê Sơn gật đầu đồng ý: "Đúng vậy, nhưng các vị yên tâm, bọn ta đã chuẩn bị sẵn lượng lớn tinh hoa năng lượng, đủ để khiến hắn tu bổ nhục thân, chuyện các vị phải làm chính là giúp hắn hoàn thành quá trình tái sinh huyết nhục này, giúp hắn duy trì một lát.
Trong lúc này, hắn sẽ tự mình hoàn thành việc rèn đúc nhục thân."
"Tinh hoa năng lượng... Là tinh hoa năng lượng đơn thuần, hay là đã được yêu thực cấp chín cải tạo?"
"Tinh hoa năng lượng đã được cải tạo." Ngô Khuê Sơn nói tiếp: "Mà bọn ta cũng đã chuẩn bị rất nhiều đá năng lượng, năng lượng sẽ không thiếu."
"Ra tay hào phóng thật!"
Nhóm người thán phục vô vùng, quả thật ra tay hào phóng.
Ngay lúc này, mọi người đã nhìn thấy, bên trong phòng tu luyện đã bắt đầu phóng thích năng lượng, không phải là tinh hoa năng lượng, mà là năng lượng từ đá năng lượng.
Cái này, Ngô Khuê Sơn không nhắc đến chuyện tiền bạc.
Trường học tài trợ.
Lần này, Ma Võ có thu hoạch vô cùng to lớn đều liên quan mật thiết đến Phương Bình, nếu không có chuyện Phương Bình bị tập kích, sẽ không có chuyện của Triệu Vũ, hai công ty lớn cũng sẽ không dễ dàng thỏa hiệp.
Phương Bình bị thương nghiêm trọng, Ma Võ cũng sẽ không keo kiệt. Hiện tại, bọn họ đang đốt một lượng lớn đá năng lượng cao cấp để phóng năng lượng cho Phương Bình rèn lại huyết nhục.
---
(1) Ngụy cấp tám: giả cấp tám, không phải cấp tám chân chính.
Bạn cần đăng nhập để bình luận