Toàn Cầu Cao Võ

Chương 213: Thế giới địa quật

Những người khác mờ mịt, Phương Bình suy nghĩ kỹ một hồi, lát sau, Phương Bình không quá chắc chắn nói: “Năm 1920, các nơi xảy ra thiên tai không ngừng, hạn hán, hồng thuỷ, động đất nhiều lần xảy ra.
Tháng 12, trong lịch sử ghi chép lại của Hoa Quốc tới nay, đó là lần có cường độ động đất cao nhất, gây ra số thương vong lên đến mấy trăm ngàn người.”
Bạch Nhược Khê liếc mắt nhìn cậu, khẽ gật đầu nói: "Không sai, cũng chính là bởi sự kiện này!"
"Cho nên, sau khi kết thúc trận động đất lớn ở Tây Bắc vào tháng 12 năm đó, tháng giêng năm sau, chính phủ lâm thời mới tuyên bố công khai về sự có mặt của võ giả, đồng thời bắt đầu mở ra quy mô, kế hoạch bồi dưỡng võ giả, lúc này mới có Hội võ đạo Kinh Sư."
Đồng tử Phương Bình thu nhỏ lại, cậu cảm giác, cậu sắp được tiếp xúc với những bí mật chuyên sâu hơn rồi!
Bạch Nhược Khê tiếp tục nói: "Những Võ Đại khác thành lập, mở rộng chiêu sinh, thực ra cũng có liên quan đến vấn đề thiên tai.
Võ Đại ngày càng nhiều, số lượng học sinh chiêu sinh lúc mới bắt đầu có 181 người, tăng dần đến 1800 người. Hiện tại, mỗi năm đều có khoảng hai, ba mươi ngàn học sinh tiến vào Võ Đại.
Học sinh Võ Đại trên toàn quốc còn đang ở trường học cũng gần 100 ngàn người!
Mà sinh viên đã tốt nghiệp khoa võ lại càng nhiều. Chúng ta tính trung bình khoảng 50 năm đi, tuy rằng lúc trước mỗi năm cũng không có số lượng chiêu sinh đến hai ba mươi ngàn như bây giờ, nhưng trung bình một năm cũng khoảng vài ngàn đến hơn 10 ngàn người.
Trải qua nhiều năm như thế, không tính sinh lão bệnh tử, Võ Đại đã bồi dưỡng được hơn 600 ngàn võ giả!
Đây vẫn tính riêng ở Võ Đại thôi, ngoài ra còn võ giả được bồi dưỡng tại Quân đội, tại Cục điều tra và truy bắt, tại các lớp đào tạo võ đạo nữa…
Tính hết lại, hiện nay, số lượng võ giả trong nước có lẽ đã vượt qua con số 2 triệu người mới phải.
Nhưng trên thực tế, số lượng võ giả ít hơn như vậy nhiều.
Đương nhiên, cho dù là ít, có trăm ngàn võ giả ở các cấp khác nhau, cũng không tính là quá ít được. Số lượng ngày càng nhiều, vậy thì giá trị sẽ bị giảm thấp đi, nhưng vì sao võ giả lại vẫn giữ được địa vị cao như vậy?
Những điều này, các em đã từng cân nhắc qua chưa?
Lẽ nào chỉ bởi vì thực lực của võ giả mạnh hơn hay sao?
Đương nhiên, chắc chắn có nhân tố này, nhưng không phải chỉ đơn giản bởi vì điểm này mà thôi, có ai nghĩ đến nguyên nhân sâu xa chưa?"
"Còn nữa, tại sao chính phủ lại công khai tin tức võ giả ở năm 1921, bao gồm hành động mở rộng phạm vi võ giả!
"Bởi có lệnh cấm của Hội võ giả, những nghi hoặc này không phải đến hiện đại mới có, từ xưa đã truyền rồi!"
"Dựa theo suy nghĩ của chính phủ nắm quyền năm đó, lẽ ra nên để cho những võ giả này dần dần biến mất theo dòng lịch sử. Trên thực tế, trước năm 1921, võ giả đã suy yếu đến cực điểm rồi.
Lúc đó, số lượng võ giả toàn quốc e là không vượt quá 10 ngàn người.
Lại qua thêm mấy chục năm nữa, nếu như chính phủ không có bất cứ biện pháp hay chính sách gì, mà để xã hội phát triển tự nhiên theo hướng hiện đại hoá, võ giả trước sau gì cũng sẽ bị trừ khử, chứ đừng nói là hoàn toàn biến mất.
Đến hiện tại, e là số lượng cường giả truyền thừa qua các đời cũng sẽ không hơn ngàn người, có lẽ sẽ ngày càng ít, thậm chí triệt để bị huỷ diệt cũng không phải là điều không thể.
Vậy tại sao lại phải công khai, phải mở rộng đào tạo, sau đó còn phải nâng cao địa vị võ giả?"
Bạch Nhược Khê nêu từng vấn đề một ra, khiến nhiều người khó chịu, ngứa ngáy trong lòng, muốn mở miệng hỏi, nhưng lại không biết nên làm sao mở lời, nên hỏi gì.

Trong phòng học.
Bạch Nhược Khê tiếp tục nói: "Vốn dĩ, có những thông tin, chờ các em đến cấp ba rồi mới được biết.
Vì sao là cấp ba?
Bởi vì võ giả cấp ba, đã hoàn thành rèn luyện xương tứ chi, có thể chiến đấu, có thể rút lui, có khả năng giữ mạng tốt, có khả năng giết kẻ địch nhất định.
Võ giả cấp một cấp hai so ra thì còn thua kém xa.
Rèn luyện xương cốt chi trên, chi dưới, nói chung, kém xa võ giả cấp ba, không có tính toàn diện."
Đây xem như là cách giải thích cho lý do vì sao võ giả cấp ba mới được gọi là tinh anh.
"Nhưng mọi người đều là tinh anh trong nhóm học sinh mới, lên cấp ba là chuyện sớm muộn, cho nên có vài thông tin có thể thông báo cho các em sớm một chút."
"Giá trị tồn tại, mở rộng đào tạo, đặc quyền của võ giả…
Cơ sở của tất cả những thứ trên, đều dựa trên một điều, cần có võ giả!"
Gương mặt Bạch Nhược Khê lúc này không còn nụ cười nữa, lạnh nhạt nói: "Không phải là chính phủ cần chúng ta, nói to hơn một chút, là xã hội cần chúng ta, lại lớn hơn một chút, nhân loại cần chúng ta!
Thế là, có Võ Đại, có đặc quyền ưu đãi các loại dành cho võ giả."
Trong phòng học bỗng nhiên yên tĩnh lại.
Bọn học sinh cũng không ngốc, ai nấy đều cảm nhận được trong không khí có chút căng thẳng.
"Địa quật! Danh từ này, tôi không biết trong số các em đã có ai nghe nói qua hay không?
Đương nhiên, cho dù có người biết, thì hiểu biết cũng có hạn.
Vì để cho những người như các em khỏe mạnh trưởng thành trong môi trường tốt, không phải sống dưới áp lực quá lớn, dù cho trong nhà có trưởng bối biết chuyện cũng sẽ không tiết lộ cho các em.
Áp lực là dành cho những người có năng lực chống đỡ, không có năng lực, vậy cứ để cho mọi người sống ung dung chút đi.
Đây là ý nghĩ của tôi, về chuyện người khác nghĩ như thế nào, tôi không biết, mọi người ai cũng có tâm tư riêng."
"Địa quật rốt cuộc là cái gì, không ai nói rõ được.
Làm sao xuất hiện, cũng không biết, có thể có người biết, nhưng ít nhất thì tôi không biết, tôi cũng là sau khi lên cấp ba mới biết đến sự tồn tại của địa quật."
"Địa quật rốt cuộc có mối quan hệ gì với võ giả? Đây mới là lời tôi muốn nói."

Sau đó, toàn bộ phòng học đều cực kỳ yên tĩnh, chỉ còn mỗi âm thanh của Bạch Nhược Khê.
Bạch Nhược Khê nói không quá nhiều, nhưng tất cả đều tập trung vào một điểm chính - địa quật!
Địa quật là cái gì, Bạch Nhược Khê thật sự không quá hiểu rõ.
Điều nàng biết chính là địa quật xuất hiện trong lòng đất, dường như là một thế giới dưới lòng đất, nhưng lại có chỗ không đúng, bởi dường như căn bản thế giới đó cũng không ở dưới đất. Bởi vì chính phủ từng tổ chức cho người đào bới qua, dù cho có đào sâu xuống dưới mấy vạn mét đi nữa, cũng không thấy được tung tích địa quật.
Nhưng nếu nói là một không gian khác, thì cũng không phải.
Bởi vì một khi bên địa quật có dị động, sẽ gây ra phản ứng trên mặt đất, trực quan nhất chính là động đất.
Căn cứ vào kết quả khoa học hiện đại dò xét được, khả năng cao hơn là do vấn đề về vĩ độ và không gian, nhưng những kiến thức này Bạch Nhược Khê cũng không quá hiểu.
Dựa theo cách nói của Bạch Nhược Khê, địa quật trải rộng toàn thế giới, không phải chỉ có mình Hoa Quốc mới có.
Ở Hoa Quốc, hiện nay đã phát hiện được 22 lối vào địa quật.
Sở dĩ nói như vậy, bởi vì lối vào địa quật cũng không cố định, mà lúc nào cũng có thể đột nhiên xuất hiện thêm một cái nữa.
Động đất năm 1920, chính phủ phát hiện ra lối vào địa quật thứ ba. Sau 88 năm, đến hiện tại, liên tục xuất hiện 19 lối vào nữa.
Nhân loại chỉ có thể tiến vào thế giới địa quật từ các lối vào, không thể tiến vào từ nơi khác.
Thế giới địa quật bên trong cũng đầy rẫy những nguy hiểm, hơn nữa, mỗi thời mỗi khắc, đều sẽ có những nguy hiểm cực lớn chuẩn bị tiến vào thế giới của chúng ta.
Cho nên, mới có nhân vật đơn thể mạnh mẽ như võ giả xuất hiện.
Nhưng mãi cho đến những năm này, các chính sách tăng cường địa vị cho võ giả mới không ngừng được tăng lên.

Bạch Nhược Khê vẫn đang nói, chờ cô dừng lại một chút, trong lớp có người cất giọng khàn khàn nói: "Thưa cô, ý cô đang nói, dưới chân chúng ta còn có một thế giới khác sao?"
Bạch Nhược Khê lắc đầu nói: "Không biết, có thể cũng không ở dưới chân chúng ta đâu. Cửa vào của nó đúng là ở dưới đất, nhưng thế giới này không hẳn là ở dưới mặt đất..."
Nói ra có chút phức tạp, nhưng mọi người cũng không phải không có đầu óc, cũng đều nghe hiểu ý cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận