Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2101: Nếu Phạm Phương Bình (3)

Phương Bình cười, lại nói: "Được rồi, nếu có công lao, ta giúp ngươi tiến vào đỉnh cấp sáu! Nhưng quan trọng là phải đủ công lao, lúc trước Tần Phượng Thanh dùng 15 mạng cấp sáu để đổi! Ngươi thì, bớt cho ngươi, dù sao cũng là nữ, 10 mạng là đủ rồi!"
"Thật sao?"
"Phí lời!"
"Không thành vấn đề!" Lăng Y Y vui mừng khôn xiết, nhanh chóng nói: "Vậy ta không làm kỳ đà nữa, ta đi đây! Bộ trưởng Phương, nhớ kỹ nha, ta xuống địa quật ngay, nhớ giúp ta đấy!"
Vừa nói vừa nháy mắt với Trần Vân Hi, cười hì hì bỏ chạy. Cô vừa đi, mấy vị nữ võ giả khác đang ở trong văn phòng cũng che miệng cười rời đi.
Mặt Trần Vân Hi ửng đỏ, Phương Bình bật cười nói: "Đám người này, muốn lười biếng thì cứ việc nói thẳng!"
Nói xong, nhìn Trần Vân Hi hơi xúc động nói: "Chớp mắt một cái, mấy năm đã trôi qua, mấy tháng nữa, ngươi cũng lên tới năm tư rồi... Bây giờ cũng không xem mình là học sinh nữa."
Ba năm rồi, Trần Vân Hi nhát gan lúc trước đã thay đổi rất nhiều. Dám vào chiến trường, dám giết, là nữ trung hào kiệt. Khi trở lên mặt đất, xử lý chuyện hậu cần cũng rất trật tự, rõ ràng.
Lúc trước Đường Phong nói cô chỉ có thể làm hậu cần, sự thực chứng minh, cô làm cũng không tệ, nhưng lúc giết địch cũng rất dũng mãnh. Trần Vân Hi tiến vào tinh huyết hợp nhất đã lâu, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, mấy tháng nữa cô hoàn toàn có thể tiến vào cấp bảy.
Trần Vân Hi cười khẽ, đứng dậy rót trà cho hắn, mở miệng nói: "Sao không ở cùng cô chú thêm mấy ngày nữa?"
"Không được, không thể về thăm nhà quá thường xuyên, về nhà sẽ khiến ý chí hao mòn! Ở nhà mấy ngày, ta đều không muốn về Thiên Bộ, cũng không muốn đi đánh nhau..."
Phương Bình tự giễu nói: "Nếu cứ tiếp tục ở nhà, ta sẽ không muốn rời khỏi nữa, không thiếu ăn uống, được cha mẹ chăm sóc, ăn được ngủ được, sướng như tiên... Nào còn có lòng muốn tranh đấu!"
Hắn lắc đầu, không tiếp tục đề tài này nữa, Phương Bình mở miệng nói: "Lần này khổ cực ngươi rồi, Thiên Bộ, Ma Võ, bây giờ đều do ngươi quản, để chuyện hậu cần cho người khác lo ta cũng không an tâm..."
"Không sao, ta cũng không phải cô gái yếu đuối, ta cũng sắp đến cấp bảy, mấy chuyện này không tính là gì."
Trần Vân Hi cười, sau đó nhanh chóng nói: "Công việc của ngươi ta đã sắp xếp xong rồi.
Thứ nhất, đến Ma Đô địa quật gặp Giảo, hình như nó có việc gấp.
Thứ hai, thẩm vấn cấp chín tà giáo.
Thứ ba, hình như có võ giả đang hoạt động ở hẻm núi lớn trong Ma Đô địa quật, chúng ta cũng từng cử người đến điều tra, hẳn là người của Thiên Mệnh vương đình muốn tìm ngươi nói chuyện, chắc là thay mặt Cơ Dao tìm đến."
Nói tới đây Trần Vân Hi cười như không cười nói: "Bộ trưởng Trương từng nói để ngươi và Cơ Dao thông gia, lôi kéo Thiên Mệnh vương đình, Phương Bình, lần này có lẽ có thể bàn bạc thử."
Phương Bình liếc mắt: "Ngươi thay đổi!"
Trước đây cô nàng này không nói chuyện như thế, bây giờ cũng biết lừa mình rồi!
"Ta từng gặp Cơ Dao một lần, trông rất xinh..."
"Được rồi, sỉ nhục ta có tác dụng gì sao?" Phương Bình lật tài liệu ra, vừa nhìn vừa nói: "Chiến tranh giữa nhân loại và địa quật là chiến tranh chủng tộc! Mặc kệ có phải là cùng tổ tiên hay không, trăm năm qua, Hoa Quốc chết trận mười triệu người!
Thông gia? Đừng nói bộ trưởng chỉ đùa, dù không đùa thì ta cũng sẽ phản đối, đó không phải là vấn đề của ta, ta phản đối chính sách này!
Làm vậy để làm gì? Cầu hoà sao?
Chinh chiến trăm năm, đã chết nhiều người như vậy, bây giờ lại vì tham sống sợ chết mà cầu hòa sao? Tuy Thiên Mệnh vương đình không phải là kẻ thù chính của chúng ta, nhưng mấy năm qua cũng có không ít thành trì Thiên Mệnh từng xâm lấn, tàn sát cường giả nhân loại!
Chỉ tính riêng trận chiến ở Ma Đô thôi cũng đã có rất nhiều cường giả phái Thiên Mệnh ra tay, cái chết của hiệu trưởng Hoàng Cảnh cũng có liên quan đến bọn họ!
Nhân loại tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp!
Đó là niềm tin chiến đấu của chúng ta, nhất định phải thủ vững! Tham sống sợ chết, chịu nhục, không phải là bây giờ!
Trừ phi nhân loại thật sự tuyệt diệt, cùng đường mạt lộ, khi đó, nếu thật sự có người đồng ý nhận chúng ta... cùng lắm thì nằm gai nếm mật! Nhưng bây giờ không được!
Một khi thỏa hiệp với địa quật, cường giả nhân loại sẽ không còn ý chí chiến đấu nữa, không có lòng chịu chết, nhân loại chắc chắn sẽ sụp đổ..."
Trần Vân Hi thấy hắn rất nghiêm túc, vội vàng nói: "Phương Bình, ta chỉ đùa một chút, ngươi xem, ngươi sắp mắng ta đến không còn đất dung thân rồi!”
Phương Bình than thở: "Không liên quan đến ngươi, ta đột nhiên nghĩ đến vài thứ! Nhân loại tuyệt đối không thể thỏa hiệp, bây giờ chúng ta còn có sức mạnh chống lại bọn họ là nhờ có ý chí, một khi ý chí không còn, nhân loại nhất định sẽ tuyệt diệt!
Niềm tin dao động là chuyện lớn... Ngươi đã nhắc nhở ta, bây giờ chúng ta giao chiến không nhiều, võ giả đời mới chưa chắc đã có ý chí kiên cường như các bậc tiền bối! Nhất định phải cho bọn họ rèn luyện, chém giết nhiều lên mới được!
Đối với đám người địa quật, ngươi yếu bọn họ sẽ mạnh, tuyệt đối không thể để lộ sự sợ hãi không dám chiến của mình! Ta phải nhắc nhở lão Trương chuyện này mới được, dạo này ông ấy cũng có vẻ thư giãn quá..."
Trần Vân Hi sùng bái nhìn hắn. Bây giờ Phương Bình rất thẳng thắn nói tới chuyện lớn của nhân loại, chuyện quốc gia đại sự, lúc nhắc đến Bộ trưởng Trương cũng tỏ vẻ cùng “cấp bậc”, rất có phong thái.
Phương Bình cảm nhận được ánh mắt sùng bái của cô, cười thầm trong lòng.
Chắc là quên chuyện Cơ Dao rồi đúng không? Đúng là con gái, còn dám đấu với mình, ta mới nói có mấy câu đạo lý thôi ngươi cũng đã quên luôn chuyện kia rồi!
...
Trong văn phòng, Trần Vân Hi bắt đầu báo cáo thu hoạch trước đó.
"Tiêu diệt tà giáo, tổng cộng thu được chừng 1000 cân đá năng lượng, các loại đan dược giá trị chừng 10 tỷ, đổi tiền tệ phổ biến các nơi trên thế giới thành tiền tệ Hoa Quốc, giá trị chừng 30 tỷ."
Phương Bình tính toán một chút, cười nói: "Thu hoạch khá đấy, không ngờ tà giáo còn có nhiều đá năng lượng như vậy, xem ra Đại Giáo Hoàng đã đầu tư không ít."
1000 cân đá năng lượng, hiện nghe có vẻ không nhiều. Tà giáo lớn như vậy mà chỉ có ngần ấy đá năng lượng, còn không bằng số lượng Phương Bình tùy tiện đi địa quật một chuyến lấy được.
Nhưng tình hình hai bên khác nhau, trước đó đá năng lượng cũng không phổ biến như bây giờ.
"Huyền Minh Thiên, Quan Minh Thiên, Vô Cực Thiên... bốn thiên ngoại thiên lớn đã nộp lên tổng cộng 2000 cân đá năng lượng, 1200 quả năng lượng các loại, có điều chủ yếu là quả năng lượng của võ giả sơ cấp, giá trị bình thường..."
Phương Bình lại gật đầu.
Bốn thiên ngoại thiên lớn đã biểu thị thái độ của họ, cũng đừng hi vọng bọn họ sẽ giao nộp đồ tốt. 3000 cân đá năng lượng chính là thu hoạch lớn nhất lần này!
Theo giá cả mà Phương Bình đưa ra, 3000 cân đá năng lượng cũng chỉ bằng tiền lương cơ bản một năm của một vị cấp 9 mà thôi.
"Thiên Bộ giữ lại một nửa số này, nửa còn lại sẽ phân chia theo công trạng! Mặt khác, làm một bảng danh sách tài nguyên tương ứng với chiến công, tích lũy đủ chiến công, người trong bộ có thể đổi những thứ này."
Phương Bình cũng không trông cậy Thiên bộ có thể kiếm tiền, có thể kiếm bao nhiêu chứ? Mục đích chủ yếu của Thiên bộ cũng không phải kiếm tiền.
Trần Vân Hi ghi chép từng mục, hỏi tiếp: "Phía ba bộ bốn phủ..."
"Không cần phải để ý đến!" Phương Bình cười nói: "Hiện Thiên bộ cần tập trung tài nguyên, bồi dưỡng một nhóm cường giả. Trước mắt, ba bộ bốn phủ chủ yếu bồi dưỡng võ giả sơ cấp, bọn họ cũng không cần nhiều đồ như vậy."
Trước kia, không có nhiều cường giả cao cấp. Ba bộ bốn phủ đều bồi dưỡng võ giả sơ cấp - cơ sở phát triển sức mạnh, chỉ khi có cơ sở mạnh mẽ, mới có thể sinh ra cường giả.
Hiện Hoa quốc có trên 4 triệu võ giả, đã đến lúc tập trung vào chất lượng.
Thật ra, Thiên bộ là nơi cung cấp tài nguyên cho một số cường giả có dã tâm, từ đó sinh ra một số cường giả đỉnh cao chân chính.
"Được." Trần Vân Hi cũng không nói nhiều, tiếp tục ghi chép.
Nói chuyện một lúc, Phương Bình đứng lên nói: "Ta đi thẩm vấn tên kia, ngươi cũng không cần phải cứ làm mấy thứ này, mấy việc vặt vãnh này cứ giao cho những người khác là được, hơn hai trăm võ giả cấp 6 đều có thể làm mấy chuyện này."
"Ta biết rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận