Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2622: Nhân Vương Đáng Tin (2)

Lúc này, Phương Bình đã hoàn toàn nghĩ thông.
"Cách phá vỡ thì thôi đi"
"Vậy còn có một cách khác!" Thiên Mộc trầm ngâm nói: "Có thể dùng thủy tinh linh thức! Đương nhiên, thủy tinh linh thức rất hiếm, hơn nữa vết nứt nhiều như thế, e là cần thủy tinh linh thức của cường giả đỉnh cấp"
"Cái này ta biết, nhưng thứ này rất hiếm, chẳng lẽ ngươi có?"
"Tất nhiên lão hủ không có" Thiên Mộc cười nói: "Nhưng... chưa chắc đã không có cơ hội! Một số cường giả đỉnh cấp hơi khó giết, dù có giết được, cũng chưa chắc có thủy tinh linh thức. Nhưng lão hủ biết, một số cường giả có phân thân không yếu, là phân thân linh thức mạnh mẽ.
Đánh chết những phân thân này cũng có thể có thủy tinh linh thức. Bởi vì phân thân vốn là do linh thức tạo nên. Như vậy, cơ hội có được thủy tinh linh thức cao hơn, cũng dễ giết hơn.
Hơn nữa, bản chất linh thức của cường giả càng cao, hiệu quả thủy tinh linh thức ngưng tụ càng tốt. Thủy tinh linh thức của cường giả cấp Thiên Vương có hiệu quả với Thánh Nhân.
Phân thân linh thức của cường giả cấp Thánh Nhân có hiệu quả với cấp Đế"
Thiên Mộc lại nói: "Bạn của tiểu hữu bị thương rất nặng, theo như tiểu hữu nói, e là càng khó chữa lắm, nếu bạn của tiểu hữu có thực lực Chân Thần, ít nhất cũng cần thủy tinh linh thức của cấp Thánh Nhân thậm chí cấp Thiên Vương để điều trị"
Phương Bình nhíu mày nói: "Hắn có thực lực Chân Thần"
Phương Bình không nói mình là tuyệt đỉnh, nhưng lực lượng tinh thần của hắn 10000 hz, thật ra chính là cấp bậc tuyệt đỉnh.
Theo lời Thiên Mộc, ít nhất cũng cần thủy tinh linh thức của cấp Thánh Nhân thậm chí cấp Thiên Vương? Phương Bình cảm thấy phiền muộn, nói đùa gì thế, ta đi đâu tìm thủy tinh linh thức cấp bậc cao như vậy? Thiên Mộc cười nói: "Chưa chắc không có cơ hội, có lẽ tiểu hữu có thể đến một số chiến trường cổ, một số cường giả chết đi có lẽ để lại thứ này, điều kiện tiên quyết là chưa bị người khác lấy mất.
Mà Thiên Giới, chính là chiến trường cổ lớn nhất, năm đó, không ít người bị đại chiến lan đến mà chết, không ai kịp trở tay.
Kể cả nơi này cũng thế, năm đó cũng có vô số người chết vì ảnh hưởng từ đại chiến... Nếu linh thức đủ mạnh mẽ, thủy tinh linh thức không bị phá hủy, có lẽ tiểu hữu sẽ có thu hoạch"
"Đâu phải ở đâu cũng có Thánh Nhân và Thiên Vương, đúng chứ?"
"Tất nhiên rồi, cho nên tiểu hữu chỉ có thể thử vận may, thủy tinh linh thức cấp Chân Thần hiệu quả có hạn đối với loại thương thế này"
Phương Bình gật đầu, thật ra, thủy tinh linh thức của Cố Thanh có thể xem là cấp tuyệt đỉnh. Nhưng lần trước Phương Bình đã dùng, tu bổ 10 vết nứt, nhưng ít còn hơn không.
Quan trọng là, Thánh Nhân cùng Thiên Vương... Phương Bình thầm chửi thề, đi đâu mà kiếm chứ, hắn mà giao đấu với Thánh Nhân hoặc Thiên Vương, ba chiêu là về trời. Đến lúc đó, nói không chừng bản thân có thể ngưng tụ ra thủy tinh linh thức.
Cùng Thiên Mộc hàn huyên vài câu, Phương Bình có chút buồn bực.
Theo như Thiên Mộc nói, dù nó có cho một ít bảo vật, thương thế nặng như vậy, e là không giúp gì được, nếu là một hai vết nứt thì nó còn giúp được. Nhưng mấy trăm vết nứt... với Thiên Mộc mà nói thì người này chẳng khác gì người chết.
Chi bằng phá nát hạch não rồi trùng tu cho rồi.
Phương Bình không thèm để ý, trùng tu?
Hắn đi đến bước này khó biết bao nhiêu!
Hơn nữa, trùng tu không có ký ức, sống thành một người không biết quá khứ, vậy còn tu cái gì.
Trừ phi hắn thật sự không có hi vọng, không cứu nổi nữa, hắn mới lựa chọn như vậy.
Hiện tại... Phương Bình cảm thấy mình vẫn có thể điều trị.
Khi Phương Bình đang buồn bực, lời của Thiên Mộc khiến Phương Bình có chút hứng thú.
"Vậy có lẽ tiểu hữu có thể đến Suối Trường Sinh xem thử "Suối Trường Sinh?"
"Không sai" Thiên Mộc giải thích: "Suối Trường Sinh, dòng suối bên ngoài Thiên Đình. Năm xưa lão hủ có thể sinh ra linh trí, có quan hệ đến Suối Trường Sinh, năm đó, Thần Hoàng từng lấy lượng lớn nước Suối Trường Sinh tưới cho lão hủ.
Suối Trường Sinh chính là nước suối có lực lượng sinh mệnh nồng đậm nhất tam giới, nhưng sau khi Thiên Giới tan vỡ, Suối Trường Sinh không còn linh mạch.
Bây giờ, chỉ có một ít suối cổ lưu lại, trộn lẫn trong nước suối tầm thường, khó mà lấy được. Suối cổ có lực lượng sinh mệnh nồng đậm, thậm chí sinh ra linh trí, người trong Thần Đình thu hoạch được cơ duyên ở Suối Trường Sinh đều là nhờ lấy được nguồn suối cổ đó"
"Hạch não, cũng là gốc rễ vạn vật, dùng lực lượng sinh mệnh mạnh mẽ để nuôi dưỡng có lẽ cũng có tác dụng. Dù là không thể, cũng có tác dụng kéo dài tuổi thọ, cường hóa nhục thân, tinh khiết linh thức "Có thể kéo dài tuổi thọ?" Trước đó, Phương Bình cũng không quan tâm tuổi thọ, bây giờ lại biết đây là bảo bối tốt. Hiện đa số cường giả cổ đều đứng trước nguy hết tuổi thọ. Nếu mình có cái này, có lẽ có tác dụng lớn. "Có thể, nhưng suối cổ rất hiếm, không giống năm đó, cường giả tam giới lấy mãi không hết. Cho nên cường giả năm xưa đều sống rất thọ, là nhờ có Suối Trường Sinh Hoàng Giả có thể sống bao lâu, không ai biết.
Nhưng năm đó, thật ra không ít cường giả cấp Đế cũng không ít tuổi, nhưng bọn họ vẫn không hề lo lắng nguy cơ tuổi thọ, vì có Suối Trường Sinh. Đáng tiếc, Suối Trường Sinh đã sớm mất đi linh mạch, hiện chỉ còn lại một ít nước suối cổ lưu lại, rất hiếm.
Mấy năm nay, càng ngày càng có ít người có thể lấy được.
Đây cũng là nguyên nhân phía Thần Giáo không coi trọng lắm.
Bảy mươi hai Thần Chủ, tám đại hộ pháp, ba đại hộ giáo... Thật ra, mấy người này, có một số người đã sắp hết tuổi thọ, nhưng phía Thần Giáo gần như không có mấy người chết vì hết thọ, là vì có Suối Trường Sinh.
Dù vậy, Phương Bình cũng biết, phía Suối Trường Sinh hiện có trọng binh trấn giữ, thậm chí có tuyệt đỉnh trấn thů.
Đương nhiên, không thể so với năm xưa, hơn nghìn năm qua gần như không ai thu được nước suối cổ. Phương Bình phát hiện, tổng bộ tà giáo đúng là một bảo địa.
Thiên Mộc Lâm, Ngộ Đạo Nhai, Suối Trường Sinh... Tà giáo có thể lớn mạnh, có thể mạnh mẽ như thế là nhờ vị trí tổng bộ đắc địa.
"Không thể ở đây đợi Ngộ Đạo Nhai mở ra!"
"Không biết phải chờ bao lâu Ngộ Đạo Nhai mới mở ra, ta có thể đi Suối Trường Sinh xem thử"
Người bình thường chưa chắc có thể vào, nhưng Phương Bình... có hai vị tuyệt đỉnh Địa Phi và Địa Kỳ bảo bọc, hiện tại tà giáo bao nhiêu tuyệt đỉnh?
Ít nhất sẽ được nể mặt. Chớ nói chi là, chính hắn cũng đã cho thấy thực lực nửa bước Chân Thần. Nghĩ làm là làm, Phương Bình nhanh chóng từ trong đại viện đi ra, trong viện, có cường giả phủ Địa Kỳ phục vụ Phương Bình... còn là phụ nữ, nghe nói là cháu gái Địa Kỳ, thực lực cấp 8, không hề yếu.
Cường giả dù có hậu duệ thì cũng không quá nhiều, nhiều năm trôi qua, có người chết già, có người hy sinh, có người kẹt ở một cảnh giới không tiến lên được, tự sát cũng có.
Cháu gái Địa Kỳ xem như thân phận tôn quý.
Ở đây phục vụ Phương Bình... người sáng suốt đều hiểu tâm tư Địa Kỳ, Địa Phi Chân Quân cũng hiểu, nhưng cũng cảm thấy vui mừng.
Trước mắt, nếu hai bên thông gia, quan hệ sẽ càng vững chắc hơn.
Đối với những điều này, Phương Bình cũng nhìn thấu, nhưng lại không thèm để ý. Một bà cô già, không biết bao nhiêu tuổi, dù đẹp hơn nữa, hắn cũng chẳng thèm để vào mắt.
Thần Thành rất phồn hoa.
Phương Bình không mang theo bao nhiêu người ra ngoài, một Vân Hạc, một chắt gái của Địa Kỳ- Lam Lâm.
Tên Địa Kỳ, Địa Phi đều là danh hiệu, giống như Vân Sinh họ Vân vậy.
Địa Kỳ Chân Quân vốn họ Lam, Lam Lâm là hậu duệ của hắn, dù thực lực chưa đến cấp 9, nhưng thật ra tuổi tác không phải lớn, vừa hơn trăm tuổi. Trăm tuổi thành kim thân, thật ra không tính là già.
Không nên so với nhân loại, nhân loại hơi đặc thù, lại đúng lúc gặp đại nạn, đại nạn cũng mang theo kỳ ngộ lớn, thế là mới ra đời một nhóm cường giả cao cấp dưới trăm tuổi.
Ở thời Thượng Cổ, trăm tuổi có thể thành cao cấp đã là thiên tài. Lam Lâm, rõ ràng là thiên tài. Vừa qua trăm tuổi, đã có thực lực kim thân tầng ba. Nhưng dù chỉ là trăm tuổi, Phương Bình cũng cảm thấy đối phương quá già rồi, trăm tuổi... lão Trương cũng chưa tới trăm tuổi, là một bà già nhưng Lam Lâm luôn ra vẻ thiếu nữ ngây thơ, khiến Phương Bình không khỏi cạn lời.
1794 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận