Toàn Cầu Cao Võ

Chương 900: Vừa Tới Là Đánh (3)

Khi đến Giảo Vương Lâm của nó, Giảo đột nhiên ngửa mặt lên trời rống to!
Sào huyệt của nó bị người ta phá hoại rồi! Nó vất vả mới trồng được loại cây trăm năm đó, vậy mà bị người ta chặt mất!
"Gào!"
Giảo triệt để tức giận rồi, đại não lập tức hiện lên một bóng người, nhưng nó không kịp nghĩ nhiều, lúc này cơ hội đến rồi!
Sào huyệt đã bị người ta san bằng, còn nói lý gì nữa, nhào tới đánh luôn!
Ngay sau đó, Giảo cũng bất chấp, không đợi hai vị Vương giả nữa, ánh kim lóe lên rồi biến mất, nó gào thét bay về phía thành Yêu mộc, chính là các người rồi!
Hai con yêu thú vô cùng to lớn đi theo phía sau Giảo cũng nhìn thấy tình hình của Giảo Vương Lâm.
Còn chưa kịp điều tra kỹ, liền nhìn thấy Kim Giác Thú Vương đánh về phía thành Yêu Mộc.
Hai con yêu thú thấp giọng rống mấy câu, cũng nhanh chóng đuổi theo.
Chuyện này, thành Yêu Mộc phải cho bọn chúng một câu trả lời thỏa đáng!
Ngay khi bọn chúng vẫn còn đang nghĩ đòi lại công bằng, Giảo đã phóng ra như gió bão, gần như chớp mắt tới gần thành Yêu Mộc.
Thành chủ thành Thiên Môn cũng đạp không đến cổng thành, sắc mặt vô cùng khó coi.
Kim Giác Thú Vương khí thế hung hãn, còn dẫn theo hai vị Cấm Địa Chi Vương, rốt cuộc là muốn thế nào?
Trong lòng thành chủ thành Thiên Môn còn đang suy nghĩ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, lợi và hại như thế nào...
Giảo từ xa đã rống to lên, căn bản không có bất kỳ suy nghĩ muốn nói chuyện, cái sừng to màu vàng đã sớm chuẩn bị xong một luồng lực lượng thiên địa mạnh mẽ, giống như trụ to chọc trời, xông về phía cửa thành Thiên Môn!
"Hỗn xược!"
Một tiếng quát giận dữ vang khắp trời đất!
Thành chủ thành Thiên Môn hoàn toàn tức giận, Kim Giác Thú Vương đang khơi mào chiến tranh!
Giảo mặc kệ hắn có tức giận hay không, nói làm là làm!
Cột sáng tràn đầy lực lượng thiên địa to lớn chớp mắt đã bay tới cổng thành.
Thành chủ thành Thiên Môn tức giận vô cùng, nhanh chóng ra tay, một luồng lực lượng thiên địa bị đánh ra ngoài, chặn lại công kích của Giảo. Hiện tại hắn còn có chút do dự, thấy còn có hai con yêu thú đang đi theo sau lưng Giảo, hắn không dám ra tay với nó.
Mà một chút do dự này cũng đã cho Giảo cơ hội.
Ngay khi thành chủ thành Thiên Môn ra tay đỡ luồng công kích đầu tiên, cái sừng to màu vàng trên đầu Giảo đã liên tục bắn ra mấy luồng sáng mạnh!
"Đùng!"
Tiếng động thật lớn vang lên, Giảo lần này vẫn chưa công kích cổng thành, mà là phân tán ra, một vài góc tường thành ở bốn phía chớp mắt bị nổ sụp!
Không những thế, lực lượng tinh thần của Giảo đột nhiên toàn lực bạo phát, chỉ trong chớp mắt, những binh sĩ đang đứng trước cổng thành đã hóa thành thịt nát.
"Ngươi muốn chết!"
Thành chủ thành Thiên Môn triệt để phẫn nộ!
Vương giả không thể nhục!
Kim Giác Thú Vương đã bắt nạt tới cửa, nếu cứ bỏ qua như thế, Thành Yêu Mộc sẽ không thể đứng vững ở vực Nam Thất!
Sau một khắc, không gian trước mặt thành chủ thành Thiên Môn rung động, một luồng gợn sóng vô hình chớp mắt đánh úp về phía Giảo.
Giảo vốn không muốn đánh nhau với hắn, rít gào một tiếng, thân hình đột nhiên bắt đầu phình to ra.
Trong chớp mắt, thân hình vốn không to hơn thú Vị Cẩu cấp bảy bao nhiêu của Giảo ngay lập tức biến to gấp vài lần, từ đầu đến đuôi dài đến hơn mười mét.
Trong nháy mắt khi thân hình to ra, Giảo gầm dữ dội một tiếng, trực tiếp va về phía thành chủ thành Thiên Môn.
"Đùng!"
Tiếng nổ lớn lại vang lên, phía sau, hai con yêu thú to lớn thấp giọng gào vài câu.
Giảo không quan tâm, thê thảm gào thét.
Nhà cũng bị cướp bị phá rồi, còn thèm quan tâm gì nữa?
Rầm rầm rầm!
Tiếng nổ liên tục truyền ra, Giảo không kiêng dè chút nào, đánh nhau với thành chủ thành Thiên Môn mấy lần, cổng thành, tường thành trong chớp mắt sụp xuống.
Một số người đứng trong Thiên Môn thành, phàm là dưới cấp cao, hầu như trong chớp mắt đã bị dư âm lan đến, mất mạng tại chỗ.
"Ngươi đang tìm cái chết!"
Thành chủ thành Thiên Môn phẫn nộ, hắn cũng không thể nhịn được nữa!
Thời khắc này, trước mặt thành chủ thành Thiên Môn không còn là sóng tinh thần hư vô nữa, mà là một gốc đại thụ che trời bỗng dưng hiện ra. Đại thụ vừa xuất hiện, vô số cành lao thẳng về phía Giảo, một ít cành bắt đầu buộc chặt Giảo.
Trong thành, cây đại thụ to lớn nhìn như đang chìm trong tĩnh mịch, giờ khắc này cũng hơi đong đưa, sóng tinh thần cấp tốc truyền tới phương xa, lực lượng tinh thần chen lẫn sự tức giận, như đang chất vấn cái gì!
Phía sau Giảo, hai con yêu thú cấp chín to lớn cũng dùng sóng tinh thần trả lời.
Mắt thấy hai bên bắt đầu giao thiệp, Giảo cuống lên!
"Gào!"
Một tiếng rống to đánh gãy toàn bộ sóng tinh thần, sau một khắc, cái sừng lớn của Giảo bùng nổ ánh sáng vàng rực rỡ!
"Gào!"
Phía sau, hai con cự thú cũng rống to một tiếng, Kim Giác Thú Vương muốn liều mạng rồi!
Cường giả cấp tám dùng lực lượng thiên địa giao chiến, đó chỉ là chiến đấu bình thường. Nếu đã bạo phát vật chất bất diệt, thì đó chính là không chết không thôi.
Thành chủ thành Thiên Môn vốn còn đang đợi song phương giao thiệp, dù sao thì, khai chiến vớ vẩn với Bách Thú Lâm không phải là kết quả mà hắn muốn thấy.
Ai biết, hắn có tâm châm chước, Giảo lại không nghĩ như thế.
Trong nháy mắt vật chất bất diệt màu vàng bạo phát, vô số cành cây hư ảo giao nhau đột nhiên bị đánh nát, từng sợi sóng năng lượng tiêu tan trong trời đất.
Như thế vẫn chưa đủ, còn chưa tới mức bắt đối phương phải liều mạng.
Giảo bạo phát vật chất bất diệt, sau một khắc, vọt thẳng ra phòng tuyến của thành chủ thành Thiên Môn, chớp mắt đánh vào trong thành!
Lực lượng tinh thần toàn lực bạo phát, từng luồng năng lượng màu vàng óng như sấm sét đánh thẳng vào thành!
"Vương!"
"Cứu ta!"
"Mộc Vương!"
"..."
"Vô liêm sỉ!"
Thành chủ thành Thiên Môn muốn rách cả mí mắt, giận dữ hét: "Thần Mộc, diệt nó!"
Lời còn chưa dứt, thành chủ thành Thiên Môn xuyên phá hư không, chớp mắt xuất hiện trước mặt Giảo, lăng không vỗ một chưởng xuống!
Giáp vàng của Giảo bùng nổ ra ánh sáng rực rỡ, nghiêm nghị gào thét, đối tượng cũng không phải là thành chủ thành Thiên Môn, mà là hai vị yêu thú cấp chín còn đang đợi đằng sau.
Nếu như có người hiểu tiếng yêu thú ở đây sẽ hiểu, Giảo đang thê thảm chất vấn, chẳng lẽ Bách Thú Lâm đã lưu lạc đến mức ai muốn giết nó cũng được rồi sao?
Sứ giả bị giết, thủ vệ giả bị giết, mình bị tấn công, quê nhà bị cướp, vậy mà vẫn đợi?
Bách Thú Lâm vẫn còn là địa bàn yêu tộc sao?
Những phản đồ này đã bắt nạt tới cửa, vậy mà vẫn còn chờ, chờ toàn bộ yêu tộc đều bị diệt sạch sao?
Giảo thê thảm gào thét, khiến thân hình hai con yêu thú không ngừng rung động. Sau một khắc, chúng nó thấy thành chủ thành Thiên Môn đánh nứt cái sừng trên đầu giảo, hai con yêu thú bỗng nhiên động!
Một trong hai con là yêu thú nhìn như cá sấu khổng lồ, cái đuôi to lớn của nó đánh tới chỗ thành chủ thành Thiên Môn. Đuôi lớn còn chưa đến, kiến trúc bên dưới đã sụp xuống, vô số cư dân lập tức mất mạng, còn không kịp kêu thảm.
Thành chủ thành Thiên Môn nổi giận!
Hắn không nể tình nể mặt nữa, cách không vỗ một chưởng, hư không rung động, mặt đất rạn nứt, vô số kiến trúc sụp đổ, mặt đất sụp đổ, có thể thấy rõ mỏ năng lượng!
Chính giữa thành, lực lượng tinh thần của đại thụ bắt đầu dập dờn!
Một con yêu thú khác trông như Sư Tử cũng nghiêm nghị gào thét, đang chất vấn!
Lực lượng tinh thần của đại thụ che trời không ngừng gợn sóng, giống như đang giải thích cái gì.
Thành Yêu Mộc cũng không mong muốn khai chiến với cấm địa. Đặc biệt là khi chiến trường ở ngay Thành Yêu Mộc, nếu tiếp tục đánh tiếp, Thành Yêu Mộc sẽ bị hủy diệt!
Giờ khắc này, thành chủ thành Thiên Môn đã đánh nhau với cá sấu lớn, hai cấp chín giao chiến, Cự Ngạc không kiêng dè chút nào, dư âm rung động, trong phạm vi ngàn mét, mấy ngàn võ giả thủ thành hầu như không hề có sức chống đỡ, huyết nhục nổ tung, thê thảm bỏ mạng.
Mà Giảo, lúc này cũng đang đánh nhau với mấy vị cường giả của Thiên Môn thành.
Giảo là yêu thú kim thân cấp tám, dù vết thương chằng chịt, thì chiến lực vẫn rất mạnh, giờ khắc này, nó đang đối mặt một vị cấp tám, mấy vị cấp bảy, toàn lực bạo phát, đè lên một đám người lao thẳng vào trong!
Còn cái tên Gỗ ngốc đang giải thích kia thì... Giảo cũng rất bất đắc dĩ, nó không thể ngăn cản được.
Chỉ có thể vọt tới khu vực trung ương, đánh nhau với cái cây ngốc kia, không chừng có thể nhào tới đánh túi bụi, khi đó có giải thích nữa cũng vô dụng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận