Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2023: Trách Nhiệm Đi Kèm Năng Lực (2)

Hội trưởng Lâm giải thích: "Tuyệt đỉnh của thành Trấn Tinh và đa số các vị Bộ trưởng đều đã rời đi. Không có các vị Bộ trưởng, Thiên Đường Chư Thần hiện có thực lực mạnh nhất, họ có Chiến Thần, Thái Dương Thần, nên lần triệu tập này do bọn tổ chức.
Phía Hiệp Hội Võ Đạo Thế Giới muốn mọi người cứ đến hội nghị trước, chuyện cụ thể thì chờ đến rồi mới thương lượng với nhau."
“Địa điểm ở đâu?”
"Vẫn chưa xác định, thời gian hội nghị chắc cũng sẽ không kéo đến năm sau đâu, hiện khắp nơi đang trưng cầu ý kiến của võ giả đỉnh cấp tám và cấp chín, để xem có thể triệu tập bao nhiêu người." Hội trưởng Lâm giải thích.
Đến cảnh giới đỉnh cấp tám trở lên như thế này, một tờ giấy triệu tập có tác dụng gì, không thể bắt ép bọn họ có mặt cho bất cứ dịp gì.
Như cường giả ở Ma Võ, đích thân hội trưởng Lâm phải đến mời mới thể hiện được thành ý.
Nếu tuyệt đỉnh không xuất hiện, những người này đều là người đứng đầu một phương, Hoa Quốc còn đỡ, có một số quốc gia, cấp chín yếu chính là người đứng đầu quốc gia. Nếu không đích thân đến mời mà chỉ gửi tin nhắn nói mấy câu rồi mong đối phương đến là chuyện không thể.
“Thiên Đường Chư Thần...”
Ánh mắt Phương Bình khẽ nhúc nhích, nói: "Nhắc tới Thiên Đường Chư Thần, ta nhớ đến một người, Trát Lập Tạp La lần trước trở về Chư Thần Thiên Đường, hiện tại thế nào rồi?”
Người này là Tam trưởng lão của tà giáo, nhưng không phải là tà giáo đồ. Quân cờ của Lê Chử!
Phương Bình cũng đã nói cho lão Trương, không biết lão Trương sắp xếp như thế nào.
“Trát Lập Tạp La... Ta biết chuyện này.”
Ngô Xuyên cuối cùng cũng được thể hiện sự hiểu biết của mình, ông cười nói: "Trát Lập Tạp La vẫn còn ở Thiên Đường Chư Thần, có một số việc mấy vị Bộ trưởng có sắp xếp riêng. Hắn là quân cờ của Lê Chử, mà hiện tại, chúng ta ít nhiều vẫn có chung mục tiêu với Lê Chử!
Trước khi đại chiến toàn diện nổ ra, Trát Lập Tạp La không phải là mối họa, mà là một ràng buộc quan trọng, cho nên hiện tại vẫn chưa thể giết hắn."
“Lê Chử!” Nói tới Lê Chử, Phương Bình cau mày nói: "Lần này, Núi Andes cùng và Thành Đồ Đằng tổn thất hai vị cường giả tuyệt đỉnh! Chúng ta cùng các thánh địa khác tuy vẫn giữ quan hệ bình thường, nhưng mục tiêu của mọi người vẫn là nhất trí!
Số lượng tuyệt đỉnh của nhân loại không nhiều, thế mà tổn thất một lúc hai người, đều do Lê Chử gây ra! Bây giờ hắn trốn ở hậu phương, hưởng lợi ích, chẳng lẽ không nên cho hắn một bài học sao?"
Phương Bình rất cảnh giác với Lê Chử, nếu người này không ngốc thì chính là người có dã tâm rất lớn!
Thông qua nhiều sự kiện, Phương Bình cảm thấy người này còn giảo hoạt hơn cả lão Trương. Hắn là một trong số những kỳ thủ ngoài sáng mà Phương Bình được biết đến.
Hắn đứng sau quá nhiều sự kiện lớn, khiến nhiều vị Chân Vương mất mạng. Cái chết của Huyền Ngọc Chân Vương và hai vị tuyệt đỉnh của nhân loại đều có liên quan đến hắn.
Một người hầu như không thể hiện ra bất cứ thực lực gì, lại trốn ở hậu phương xếp đặt âm mưu, gây ra ảnh hưởng quá lớn.
"Chuyện này phải xem suy nghĩ của các vị tuyệt đỉnh như thế nào." Ngô Xuyên cười nói: "Ngươi có tức giận hơn nữa cũng không làm gì đâu, hắn trốn ở sâu trong địa quật, ngươi cũng không thể làm gì hắn."
Hội trưởng Lâm không quá hiểu những thứ này, cũng không muốn nói đến những chuyện này, ông nói: "Hiệu trưởng Phương, vậy xem như ta đã thông báo rõ ràng cho phía các ngươi rồi nhé. Chờ khi biết được thời gian và địa điểm cụ thể thì mọi người có thể đến tham gia…"
Phương Bình nói thẳng: "Nếu phải ra khỏi nước, ta sẽ không đi! Tổ chức trong nước thì được! Nước ngoài có cường giả tuyệt đỉnh, có thể uy hiếp đến tính mạng của ta. Địa quật vẫn còn lệnh truy nã, ta không thể yên lòng."
Ở trong nước, hắn chẳng phải sợ gì. Nhưng nếu phải ra nước ngoài, ở địa bàn của người khác, chỉ cần có tuyệt đỉnh cảm thấy bắt lấy hắn có thể đổi được nhiều lợi ích hơn hiện tại, sao hắn chống lại được?
Phương Bình nói xong, lại nói: "Không chỉ ta, Lý lão sư cũng vậy! Viện trưởng Lữ cũng thế. Ông ấy chế tạo pháo Uy Áp, không ít người biết đến, bao gồm cả cường giả của năm thánh địa. Nếu ông ấy ra khỏi nước, những người kia muốn biết được phương pháp chế tạo pháo Uy Áp, bắt ông ấy lại ép hỏi thì phải làm sao?
Hội trưởng Lâm, phiền ngài liên hệ với Hiệp Hội Võ Đạo Thế Giới, đề nghị tổ chức hội nghị tại Hoa Quốc."
Hội trưởng Lâm trầm ngâm chốc lát mới nói: "Được, vậy sau khi trở về, ta sẽ chuyển lời và bàn bạc chuyện này với các nơi. Thiên Đường Chư Thần muốn tổ chức ở Châu u, lần này, cường giả tuyệt đỉnh của bọn họ có lẽ sẽ ra mặt. Nếu tổ chức tại Hoa Quốc, tuyệt đỉnh của bọn họ chưa chắc sẽ đến…
Nhưng ta sẽ bàn trước với họ, chờ có kết quả ta sẽ thông báo với mọi người."
“Được.”
Phương Bình gật đầu, trong lòng thầm tính toán, lần này, nhân loại khắp nơi đều có ý đồ với Vương Chiến Chi Địa, Cơ Dao của Thiên Mệnh vương đình lúc trước cũng có ý này. Nói như vậy, lần này chắc có thể hợp tác một phen.
"Bọn họ liệu có phái người đi vào không?"
Phương Bình đặt ra nghi vấn, hiện tại đi vào có còn tác dụng gì không? Dù hai vương chịu hạn chế từ bản nguyên hỗn loạn mà không thể ra tay trong Vương Chiến Chi Địa, nhưng nơi này có cái gì đáng để tuyệt đỉnh xem trọng đâu nhỉ?
Nếu để võ giả chưa vào bản nguyên tiến vào, có lẽ không chỉ vì hai vương.
"Những năm qua, những người này vẫn luôn để võ giả thăm dò Vương Chiến Chi Địa, di tích chỉ là mục đích phục, có lẽ còn có mục đích khác! Những người khác không hẳn sẽ biết, nhưng chắc Chiến Vương sẽ biết."
Phương Bình ngầm khẳng định, tuyệt đỉnh thành Trấn Tinh có lẽ biết lý do. Tuyệt đỉnh của sáu thánh địa hẳn là đều biết! Nếu không, họ sẽ không để hậu duệ của mình vào Vương Chiến Chi Địa, đặc biệt là cấp chín, có một số người cố tình không bước vào bản nguyên là để vào Vương Chiến Chi Địa.
"Để liên lạc hỏi người của thành Trấn Tinh thì biết."
Phương Bình không nghĩ thêm về chuyện này, có vào Vương Chiến Chi Địa hay không đều do hắn quyết định.
Hai vương ở bên trong, nếu không xác định 100% hai người có ra tay hay không thì Phương Bình sẽ không dễ dàng đi vào.
Đến cảnh giới hiện tại, chỉ cần không phải là cường giả tuyệt đỉnh thì dù gặp phải cường giả bản nguyên, Phương Bình cũng không quá sợ, tuy xác suất cao hắn không phải đối thủ của đối phương, nhưng đối phương cũng sẽ không dễ gì giết được hắn.
Nhưng Chân Vương chênh lệch quá lớn với hắn, hắn không hẳn là đối thủ.
Thảo luận chuyện này một lát, hội trưởng Lâm nói: "Ngoài ra, ta còn có một việc muốn nhắc nhở hiệu trưởng Phương, Hiệp Hội Võ Đạo Thế Giới lần này có lòng muốn thực hiện một cuộc giao dịch tài nguyên với ngươi."
Hội trưởng Lâm cười nói: "Chuyện ngươi có nhiều bảo bối là chuyện khắp nơi đều biết, ngươi cũng có thể cân nhắc thử xem. Những thánh địa kia trấn thủ địa quật nhiều năm, bốn vực Đông Nam Tây Bắc đều có đặc sản riêng.
Có vài loại tài nguyên đặc biệt không thể tìm được ở những nơi khác, các tuyệt đỉnh của những thánh địa kia cũng có người sống khá lâu, cũng không phải chôn chân tọa trấn ở Ngự Hải Sơn…
Nếu giao dịch, có thể ngươi sẽ đổi được một số thứ có ích với ngươi."
Phương Bình khẽ gật đầu nói: "Có thể, giao lưu giao dịch tới lui nhiều có lợi cho sự phát triển võ đạo! Trước kia ta lập ra nền tảng giao dịch giữa các võ giả cũng vì có ý này, nhưng cường giả các quốc gia không nhiều, thánh địa không xuất hiện, họ tự cung tự cấp, dường như không có ý định tham gia, nên ta cũng từ bỏ ý định này."
Nói xong, Phương Bình cười nói: "Nếu bọn họ muốn giao dịch thì có thể thử xem. Nhưng hiện tại ta cũng không có vật gì tốt để giao dịch… tính sau đi."
Phương Bình cũng không vội, không có đồ vật tốt để giao dịch cũng không sao, nếu tìm được thứ có ích với mình, mà đối phương không muốn đá năng lượng thì mình cũng có thể vào địa quật tìm thử, lấy vài thứ về giao dịch.
Bàn xong những chuyện này, Phương Bình nhìn về phía Ngô Xuyên, cười hỏi: “Hội trưởng Lâm đến vì có chuyện chính cần bàn, vậy Ngô sư huynh lần này đến chắc không phải chỉ là đến xem chiến thôi chứ?”
Ngô Xuyên đến rất nhanh. Trấn thủ phủ phương Nam cũng không ở Ma Đô, mà ở nơi khác, ông đến nhanh như vậy, có lẽ không chỉ đến xem chiến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận