Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1508

Một lát sau, tất cả đã kết thúc, bụi bặm lắng xuống.
Cuối cùng vị thần tướng cấp chín đã tự bạo.
Áo giáp của Lý Hàn Tùng thảm đến mức không nỡ nhìn, không chỉ là áo giáp, phần bụng cũng xuất hiện một vết cắt lớn, dường như sắp biến mất.
Phương Bình ánh mắt đục ngầu, yếu ớt nói: "Tiền bối, nhanh đi giúp nhị tổ..."
Phương Bình lại ngưng tụ ra một đoàn ánh sáng màu vàng khổng lồ ném cho bà lão, trong lòng lại rỉ máu.
Mỗi một lần đại chiến, đều là đốt tiền.
căn phòng hoàng kim của hắn, trước sau bỏ ra mấy chục nghìn điểm tài phú, hiện hoàn toàn bị hủy, hơn nữa lần này lực lượng tinh thần bị thương nghiêm trọng, còn không biết phải bao lâu mới có thể khôi phục.
Từ khi mấy người Nam Vân Nguyệt nói lực lượng tinh thần của mình quá mức tán loạn, Phương Bình đã không làm chuyện tự bạo nữa.
Nhưng cuối cùng, bỏ ra mấy tháng ngưng tụ căn phòng hoàng kim, cuối cùng vẫn không còn.
Cấp chín, dù đến tuyệt cảnh thế nào cuối cùng vẫn là cấp chín.
Dù bà lão cũng thế, khi đối phương tự bạo cũng dốc hết sức ngăn cản dư chấn, nhưng vẫn không thể hoàn toàn ngăn cản uy lực tự bạo.
Bà lão cũng không nhiều lời, tiếp nhận vật chất bất diệt, nhanh chóng đuổi theo xuống phía dưới.
Lúc này, chỉ còn Phong Cửu Thành còn sống. Không biết nhị tổ có ngăn được đối phương hay không.
Bà lão vừa đi, Phương Bình lại đưa cho hai vị cấp tám nhà họ Trần một chút vật chất bất diệt, trong lòng hết sức đau khổ.
Mới có một chút, chỉ mới đánh nhau có một chốc lát mà thôi! Trước trước sau sau, hắn đã bỏ ra gần 20 triệu điểm tài phú.
Mấu chốt là căn phòng hoàng kim của hắn đã không còn, lực sinh mệnh của Đầu Sắt trôi qua lợi hại, áo giáp tàn tạ, cũng phải tu bổ, đây đều là tiền!
Không có mấy chục triệu điểm tài phú thì không thể khôi phục nguyên trạng căn phòng hoàng kim được.
Gần 50 triệu điểm tài phú, chớp mắt hết rồi!
"Phong Cửu Thành chết tiệt! Đuổi theo, đừng để hắn chạy!"
Phương Bình nghiến răng nghiến lợi, cũng không lo đến lực lượng tinh thần đã bị trọng thương, cũng nhanh chóng đứng dậy đuổi xuống đường núi.
Trận chiến này nhân số không nhiều, kém xa trận chiến Ma Võ lần trước. Nhưng người tham chiến đều là cường giả, hắn tiêu tốn rất nhiều, sắp bằng một nửa lần trước rồi.
Cũng may, thành quả chiến đấu cũng hiển hách, đến bây giờ, trong khoảng thời gian ngắn, đánh chết ba vị cấp chín. Còn có ba vị cấp tám đã chết hết ở đây.
Cấp tám cấp chín, dưới trướng Phong Vương cũng không có nhiều, còn sót lại Phong Cửu Thành, Phong Vương có lẽ có thể thổ huyết.
Mọi người đều nghiêm túc, cũng không ai trông coi khu đất trống nữa, nhao nhao đuổi tới phía dưới.
Có cần phải trấn thủ Giới Vực nữa hay không, có liên hệ rất lớn tới Phong Cửu Thành, lệnh bài, tất nhiên đang trong tay Phong Cửu Thành.

Ầm ầm!
Bên dưới đường núi, Trần Diệu Tổ còn đang ngăn cản Phong Cửu Thành.
Lúc này, hai vị cường giả cấp chín đang chém giết đẫm máu, Phong Cửu Thành vừa đánh vừa trốn, hận đến phát cuồng.
Hắn không hận Trần Diệu Tổ, mà hận Phương Bình!
Phương Bình đáng chết! Lại là hắn!
Nếu không phải hai vị cấp chín chết đột ngột, dù mấy người Trần Diệu Tổ khôi phục toàn lực, còn có thể như thế nào?
"Phương Bình!"
Phong Cửu Thành nghiêm giọng quát, âm thanh rung trời.
"Phụ vương, phải giết Phương Bình!"
Lúc này, Phong Cửu Thành không biết mình có thể chạy trốn hay không, nhưng mặc kệ thế nào, hắn phải thông báo cho phụ vương, nhất định phải giết Phương Bình. Nếu người này không chết, sẽ xảy ra chuyện lớn.
Hơn nữa đối phương vừa mới ra khỏi Giới Vực, có nghĩa là rất có thể bước vào cảnh giới Chân Vương.
Cấp bảy giống như Phương Bình này rất đáng sợ, đến cấp Chân Vương… sẽ trở thành uy hiếp hết sức to lớn, thậm chí đủ để uy hiếp phụ vương mình.
"Phải giết Phương Bình!"
Phong Cửu Thành vừa chạy trốn, vừa hét lên, Giới Vực cũng có yêu tộc, những yêu tộc này chưa chắc có thể truyền lại tin tức, nhưng nhánh sông Cấm Kỵ Hải đối diện cũng có yêu tộc, nếu bọn chúng nghe thấy, cũng có thể truyền lại cho Phong Vương.
"Phải giết Phương Bình!"
Phong Cửu Thành cao giọng quát chói tai hết lần này đến lần khác, âm thanh rung trời.
Trần Diệu Tổ thì không quan tâm, chợt quát lên: "Ngươi trốn không thoát!"
Muốn đi, phải đi qua Cấm Kỵ Hải. Tình hình như thế này, ông sẽ không ngồi nhìn Phong Cửu Thành qua Cấm Kỵ Hải, nửa đường công kích hắn, Phong Cửu Thành càng chết nhanh hơn.
"Chạy ư?"
Phong Cửu Thành cười thê lương một tiếng, đúng vậy, chưa chắc chạy được, có lẽ sẽ chết vô nghĩa.
Nghĩ vậy, Phong Cửu Thành bỗng không chạy khỏi Cấm Kỵ Hải, mà dọc theo biên giới Cấm Kỵ Hải, bắt đầu chạy về phía Ngự Hải Sơn.
Mặc dù Giới Vực và Ngự Hải Sơn không thông nhau, nhưng dù sao nơi này vẫn cách Ngự Hải Sơn không xa.
Ở đó, nếu gây nên động tĩnh lớn, có lẽ phụ vương có thể cảm ứng được.
"Cho dù chết, cũng phải để các ngươi chôn cùng ta."
Phong Cửu Thành thầm quyết tâm, điên cuồng bỏ chạy về phía Bắc, phía sau, bà lão cũng nhanh chóng đánh về bên này.
Phía sau nữa, Phương Bình quát to: "Phong Cửu Thành, không phải ngươi muốn giết ta sao? Chạy cái gì! Phế vật!"
"Lần này không giết ta, lần sau ta sẽ tiêu diệt lão già nhà ngươi, cũng là phế vật!"
"Quay về ta sẽ đi Vương Chiến Chi Địa tiêu diệt tất cả con cháu nhà họ Phong của ngươi, khiến các ngươi hủy diệt hoàn toàn."
"..."
Phương Bình chửi rủa một trận, nhưng tốc độ lại không nhanh bằng mấy người Phong Cửu Thành, mắt thấy Phong Cửu Thành càng chạy càng xa, Phương Bình hét lên: "Ta là truyền nhân của Huyền Đức Cảnh, yêu tộc trong biên giới giết chết người phía trước cho ta."
Dứt lời, trong tay Phương Bình xuất hiện một tấm lệnh bài, lệnh bài tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
"Toàn bộ yêu tộc trong động thiên Huyền Đức nghe lệnh! Giết địch! Giết được đối phương, ta đưa các ngươi vào Giới Vực tu luyện! Lão tổ nhà ta đang ở thiên cung bên trong động thiên!"
Phía sau, mấy người Lý Hàn Tùng liếc nhau, đáng tin sao? Ngươi không sợ những yêu tộc này tiêu diệt ngươi trước hả?
Phương Bình không quan tâm, tiếp tục hét lên, sau đó quay đầu quát: "Lực lượng tinh thần của ta tiêu hao rất lớn, bọn chúng chưa chắc nghe hiểu được, mau dùng lực lượng tinh thần ngưng luyện ra mô hình thiên cung!"
Vừa dứt lời, mấy người Diêu Thành Quân liếc nhau, mấy người không hề do dự, nhanh chóng liên thủ, ngưng luyện ra một mô hình thiên cung đơn giản.
Phương Bình đạp không mà đi, đứng ngạo nghễ trên thiên cung, lần nữa quát lên: "Giết địch, ta đưa các ngươi vào thiên cung tu luyện!"
"Lão tổ nhà ta đang chờ các ngươi trên thiên cung."
Giới Vực, trong phạm vi ngàn dặm có rất nhiều yêu tộc nguyên sinh sinh sống.
Lúc này, một số khu vực, cường giả yêu tộc đã xuất hiện, không ít lực lượng tinh thần yêu tộc phóng ra ngoài, một số yêu tộc gần đó, hướng về phía Phương Bình.
Phương Bình thấp giọng nói: "Nhanh, hãy tạo ra hai cái bóng bên trên thiên cung, ít nhất nhìn giống ta và lão tổ nhà ta..."
Diêu Thành Quân nhìn chằm chằm hắn một lúc lâu. Ngươi lại có thêm một vị lão tổ sao? Sao lão tổ nhà ngươi lại nhiều như vậy chứ?
Lực lượng tinh thần không thể hóa hình ra người thật, nhưng bóng người vẫn được.
Mấy người cũng không biết phương pháp của Phương Bình có đáng tin hay không, nhưng lúc này lấy ngựa chết làm ngựa sống, đừng thật để Phong Cửu Thành chạy mất là được.
Mấy người lần nữa liên thủ, trên thiên cung xuất hiện hai bóng người, còn yêu tộc nhìn có hiểu hay không hiểu, lại là chuyện khác.
"Yêu tộc trong biên giới nghe lệnh, giết chết kẻ địch, đưa các ngươi vào Giới Vực tu luyện!"
Dứt lời, mấy người Diêu Thành Quân lần nữa dùng lực lượng tinh thần mô phỏng ra một số bóng mờ yêu tộc khổng lồ, đưa vào thiên cung.
Phương Bình cảm thấy, cái này biểu đạt rất rõ ràng. Nếu Giảo ở đây thì đã sớm thấy và hiểu rõ rồi.
Lúc này, Phương Bình cũng hơi nhớ con yêu thú gian xảo kia, yêu tộc nơi này hình như đều ngu ngốc, đưa các ngươi đi vào tu luyện đó, mẹ nó, không có yêu tộc động tâm sao?
Phương Bình vừa nhanh chóng đuổi theo, vừa rống to, ánh sáng trên lệnh bài cũng sáng rực, thậm chí kéo theo dao động của phong cấm.
Phía trước, Trần Diệu Tổ và bà lão trầm tiếng truy sát, nhất thời cũng không biết rốt cuộc tên nhóc này có đáng tin hay không?
Đừng làm loạn!
Nếu khiến yêu tộc bản địa bạo động, bọn họ đều nguy hiểm.
Bình thường, dù Giới Vực không có năng lượng, nhưng mỗi lần thủy triều năng lượng bộc phát, năng lượng cực kỳ nồng đậm, yêu tộc ở đây rất nhiều cường giả.
Cấp chín hiếm thấy, bình thường đều ở trong Cấm Kỵ Hải. Nhưng cấp bảy cấp tám, lần trước ở Giới Vực Thiên Nam, mấy người Phương Bình đã tính toán sơ qua, e là không dưới trăm con.
Đó là ít nhất!
Nếu gây ra bạo động thì phiền phức lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận