Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1459

Sắc mặt Phương Bình đen kịt, khô khốc nói: "Vậy ý của ngài là..."
"Mỏ quặng Ma Võ cũng không thích hợp xây tháp thủy tinh. Chỗ của ngươi rộng nè, có thể xây thêm nữa. Ta cảm thấy, xây cho mỗi cao cấp một tòa, vậy thì ngươi cũng sẽ không quá đặc biệt, quá khoa trương..."
Phương Bình xụ mặt, nhưng ta muốn đặc biệt, muốn khoa trương! Lão Ngô lại còn muốn cướp khoáng năng lượng của mình! Trường học cũng có mà? Có cần phải như vậy phải không?
Hắn không mở miệng, lão Ngô lại nói: "Hơn nữa, ngươi nói sắp có võ giả phục sinh cao cấp tới, nếu như vậy, cũng phải chiêu đãi bọn họ cho tốt, đạo lý muốn chiêu người tài phải tỏ thái độ khát khao, ngươi cũng hiểu mà.
Một toà tháp thủy tinh cũng không tính là gì. Nhưng một tòa tháp thủy tinh xây trên mỏ quặng có thể gia tốc tu luyện, thì trừ Ma Võ ra, những trường khác cũng không xây nổi!
Ngươi đừng quên, võ giả phục sinh bên thành Trấn Tinh thật ra chỉ là một nhóm, không phải toàn bộ. Bên ngoài vẫn có một ít, chỉ là trở về tông phái mà thôi. Mà tông phái, thật ra vẫn có thể thu nhận. Nếu ngươi có thể lôi kéo được đám cổ hủ đó, Bộ trưởng Trương đều sẽ khen ngươi có công.
Những lão cổ hủ này, rất khó lay động... Nhưng hiện tại bọn họ tu luyện cũng có khó khăn, có người tuột dốc nhiều lắm. Bên tông phái có lão cổ hủ không phải võ giả phục sinh, có cả võ giả cấp cao là người phục sinh, thực lực cũng không kém. Nếu thống kê hết toàn bộ cao cấp tông phái của Hoa Quốc, chỉ sợ sẽ không thấp hơn 50 người!
Có một số tông phái, chỉ có hai ba con chó con mèo nhỏ, võ giả sơ trung cấp còn không nhiều bằng cao cấp, những cao cấp này nhàn rỗi không chuyện gì làm, thà ngủ ngon cũng không muốn xuống núi..."
Phương Bình mệt mỏi nói: "Ta hiểu ý của ngài, dùng mỏ quặng dụ dỗ những người này mắc câu đúng không?"
"Không sai, nếu đến các bộ các ngành làm cho chính phủ, bọn họ không hẳn sẽ đồng ý. Nhưng kêu bọn họ tới Ma Võ dạy học, ta cảm thấy vẫn có hy vọng."
Ngô Khuê Sơn cười nói: "Ngươi không phải muốn một trường trấn một quật sao? Ngươi không tới tuyệt đỉnh, có thể trấn áp một quật sao? Nhưng nếu như một trường có gần trăm cao cấp! Cấp chín có hơn 10 người, thì có hy vọng trấn áp một quật!
Ma Đô địa quật chỉ còn lại 12 thành, 24 vị cấp chín, dù không có tuyệt đỉnh, chúng ta cũng chưa chắc không thể trấn áp một quật! Phương Bình, có bỏ mới có được..."
Phương Bình lại lần nữa thở dài, mở miệng nói: "Ngài muốn xây bao nhiêu tòa?"
"Mỏ quặng này của ngươi dài chưa tới trăm mét. Nhưng có thể dẫn dắt năng lượng, khuếch tán ra chung quanh, cũng không phải chỉ lấy năng lượng của một mình ngươi, mỏ quặng của Ma Võ cũng sẽ dẫn dắt năng lượng."
Ngô Khuê Sơn cười nói: "Ta tính rồi, chắc tầm 30 tòa là đủ. Sau này chúng cũng sẽ là đặc trưng của Ma Võ, ngươi suy nghĩ một chút, một tòa tháp đại diện cho một vị cao cấp, nở mày nở mặt đến mức nào! Những nơi khác có thể làm được sao? Ma Võ có 30 toà tháp thủy tinh, tòa nào cũng có võ giả cao cấp, uy danh của Ma Võ chân chính dương danh thế giới!"
Phương Bình nghe thế cũng rất kích động, kích động xong, mở miệng nói: "Hiệu trưởng, tên của Thành Thiên Môn, có phải nên sửa lại không?"
Ngô Khuê Sơn vừa nghe xong, chửi ầm trong lòng. Nhóc con, dám đặt điều kiện với ta! Dám đòi quyền đặt tên... Vô sỉ!
Mắng thì mắng, Ngô Khuê Sơn vẫn cười nói: "Ngươi cảm thấy tên gì thì thích hợp?"
"Bình Thành?"
Phương Bình từng nhắc đến chuyện này ở Nam Giang một lần, không ai để ý đến hắn. Bây giờ, Ma Võ tự chiếm được thành trì, vậy tự đặt được rồi ha?
"Bình Thành... Đổi tên khác!"
Ngô Khuê Sơn cảm thấy cái tên này quá trắng trợn, kẻ ngu si cũng có thể biết là Phương Bình đặt, hắn không biết xấu hổ sao?
"Vậy Phương..."
"Không được dính tên của ngươi!"
"Ma Thành! Vậy được chưa!"
Phương Bình lườm một cái: "Thành của Ma Đô địa quật, thành của Ma Võ, ngài thấy thế nào?"
Ngô Khuê Sơn cân nhắc một lát rồi trả lời: "Được! Ma Thành thì Ma Thành, tuy là thấy có hơi tà đạo."
Phương Bình không để ý tới ông, ta lập chí muốn làm Đại Ma Vương, tà đạo gì ở đây? Thành Ma Vương thì càng tốt, nhưng quá trắng trợn, vẫn nên để Ma Thành thôi.
Bàn bạc xong, Ngô Khuê Sơn lại nói: "Thành Trấn Tinh có bao nhiêu người sẽ đến?"
"Cái này thì ta không biết, hiệu trưởng cứ đến là biết thôi, ngài tự mình đến đón người thì càng cho bọn họ họ thể diện, một vị cường giả cấp chín đích thân đi mời, tốt hơn cấp bảy như ta mở miệng mời nhiều. 12 vị cao cấp, không cần nhiều, đến một nửa là đủ."
Ngô Khuê Sơn thật sự quan tâm đến chuyện này, lại hỏi thêm một trận, sau khi hỏi rõ ràng, ông cũng không chần chờ, nhanh chóng ngự không bay đi. Nếu Ma Võ thật sự có thể mời được đám người này, thực lực sẽ tiếp tục tăng mạnh. Dù bọn họ không xuống địa quật, chỉ tọa trấn ở trường học thì cũng đã quá tốt.
...
Ngày 15 tháng 9, chuyện khiến người ngoài phải náo động đã xảy ra!
Ngày hôm đó, cổng trường Ma Võ mở ra, đón tiếp giáo viên mới vào trường. Bình thường, giáo viên đến Ma Võ nhậm chức cũng không phải chuyện quan trọng gì, dù có là đạo sư cấp sáu, thì cùng lắm chỉ làm lễ chúc mừng nội bộ. Nhưng bây giờ thì, Ma Võ gióng trống khua chiêng, cách tiếp đón cũng cực cao, thậm chí còn mời mấy vị phó bộ trưởng Bộ Giáo Dục cùng đến dự nghi thức chào mừng.
Lý do là vị thực lực của các giáo viên đợt này cực mạnh. 3 vị cường giả cấp tám của thành Trấn Tinh đều đến!
Huệ Hoành Hòa Thượng - Quách Thánh Tuyền.
Tử Hậu Thư Sinh - Quản Phó.
Huyền Thanh Đạo Cô - Mai Linh Phượng.
Ba vị cấp tám đến, chớp mắt chấn động toàn quốc!
Ngoại trừ ba vị cường giả cấp tám, còn có hai vị cấp bảy cũng đến, lần này, trong số 12 vị cao cấp, không phải ai cũng đến. Có người cuối cùng vẫn lựa chọn ở lại thành Trấn Tinh, Phương Bình cũng không bất ngờ.
Hai vị cường giả cấp bảy, một nam một nữ. Nam tên Phạm Hoa, nữ tên Lương Ngọc Cầm. Đó cũng là tên thật của bọn họ, năm vị này đều không dùng lại tên của kiếp trước.
"Bỏ đi quá khứ, làm lại từ đầu!"
Đây là suy nghĩ duy nhất của mấy vị cao cấp trước khi đến. Nếu như không phải vì mình, bọn họ cũng sẽ không rời khỏi thành Trấn Tinh.
Trừ 5 vị cao cấp, lần này, còn có 5 vị võ giả cấp sáu cũng cùng đến, chỉ là bọn họ không quá nổi bật thôi. Nếu là bình thường, 5 vị cấp sáu, e là cũng đủ khiến người ta phải chấn động rồi.
Ngày đó, Ma Võ xuất hiện thêm nhiều tòa tháp thủy tinh, 5 vị cường giả cao cấp vào sống trong đó. Bởi vậy, số lượng cao cấp của Ma Võ trong chớp mắt đột phá đến hai chữ số, đã biến thành 13 người!
Mà người ngoài đều biết, La Nhất Xuyên, Hứa Qua Trừng, Trương Kiến Hồng đã bế quan nhiều ngày, trước khi bế quan chính là tinh huyết hợp nhất, có lẽ cũng sẽ nhanh chóng bước vào Tông sư. Hơn nữa, hai vị viện trưởng Trần Chấn Hoa, Hồ Minh Hà, cũng được Ma Võ hỗ trợ, đang xung kích tinh huyết hợp nhất.
Tháng 6 năm 2009, lão hiệu trưởng Ma Võ chết trận địa quật. Khi đó, Ma Võ chỉ còn 3 vị Tông sư, Ngô Khuê Sơn cấp tám, Lưu Phá Lỗ và Hoàng Cảnh cấp bảy.
Không có một ai là võ giả tinh huyết hợp nhất!
Tháng 9 năm 2010, hơn một năm sau, Ma Võ có 13 cường giả Tông sư!
Ngô Khuê Sơn cấp chín, Lý Trường Sinh, Quách Thánh Tuyền, Quản Phó, Mai Linh Phượng cấp tám, Lưu Phá Lỗ, Hoàng Cảnh, Lữ Phượng Nhu, Đường Phong, Phương Bình, Lý Hàn Tùng, Phạm Hoa, Lương Ngọc Cầm cấp bảy.
Tin tức truyền ra, gây náo động cực lớn!
Ngay cả Trương Đào đều có chút bất ngờ, thằng nhóc Phương Bình này thật biết cách lôi kéo, trực tiếp kéo 5 vị cường giả cao cấp đến Ma Võ. Quan trọng là... chủ nhân của Vạn Nguyên Điện, Diêu Thành Quân lại chẳng lôi kéo được mống nào.
Nghe nói hiệu trưởng Nam Vân Bình của trường quân đội Đệ Nhất tức đến mức treo Diêu Thành Quân trong phòng tu luyện đánh, cũng không biết là thật hay giả.
Lão Trương có chút tiếc nuối, cách quá xa, lực lượng tinh thần tiêu hao quá lớn, không thì xem trò hay cũng khá là vui.

Ngày 15 tháng 9, lão Trương tiếc nuối không thấy được trò hay. Cùng một ngày, hai vị hội trường của Hiệp Hội Võ Đạo cũng khóc không ra nước mắt.
Đột nhiên xuất hiện 5 vị cường giả chưa lên bảng xếp hạng, điện thoại của Hiệp Hội Võ Đạo cũng sắp bị gọi hỏng, rất nhiều Tông sư không biết những người này, không biết tình huống thế nào, mắng bọn họ liên tục.
Nếu sớm biết còn có nhiều cường giả ẩn cư như vậy, thì bọn họ đã ra tay kéo người về trước rồi, sao có thể đến phiên Ma Võ chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận