Toàn Cầu Cao Võ

Chương 741: Đánh cược một lần

"Còn chưa đủ mạnh, nếu không, hiện tại ra ngoài khiêu khích một hồi mới thoải mái!"
Phương Bình tìm niềm vui trong đau khổ, điên cuồng đào động, rất nhanh, cậu đã gặp phải con đường trước kia của mình.
Sau một khắc, Phương Bình biến mất tại chỗ, trong lòng đất, một vị Thống lĩnh chớp mắt đuổi đến nơi, ánh mắt phẫn hận, tên kia chạy đằng nào rồi?
Bên trái là con đường trước đó hắn chui ra khỏi mặt đất, bên phải là con đường hắn vừa mới chạy tới, vị trí của hắn hiện tại lại là con đường Phương Bình mới đào ngược về.
Nếu có thể cảm ứng được khí tức, hắn căn bản không cần cân nhắc, nhưng hiện tại thật khó đuổi theo.
“Sau lần này, lòng đất vương thành phải đổi về đá sinh mệnh kết tinh hết!”
Vị Thống lĩnh này hừ một tiếng, lần sau đổi hết thành đá sinh mệnh kết tinh, dù dùng hết đá sinh mệnh kết tinh cũng phải đổi, đừng hòng nghĩ dễ dàng đào động như vậy.
Đáng tiếc, nhiều năm như vậy, vương thành đúng là không cân nhắc đến chuyện có kẻ địch đào hầm chạy trốn thông qua lòng đất.
Huống hồ, đối với cấp cao mà nói, dù ở dưới lòng đất hay trên mặt đất cũng không khác nhau mấy, không thể che giấu khí tức, lúc đào động sẽ tạo ra sóng năng lượng.
Nhưng lúc này, Phương Bình đã để bọn họ biết được, lòng đất không cứng rắn cũng là một sự thiếu hụt trong phòng ngự.
"Ngươi không trốn được!"
Sóng tinh thần mãnh liệt chen lẫn tiếng gào phẫn nộ truyền đi, vang vọng không ngừng trong thông đạo.
Vừa tức, vị Thống lĩnh này cũng có chút mơ hồ.
Dù đối phương không có khí tức, vậy Suối Sinh Mệnh đâu? Đối phương mang đi một lượng lớn tinh hoa sinh mệnh, sao lại không có chút khí tức nào?”
"Phục Sinh Chi Địa..."
Lúc này, trong lòng mấy vị Thống lĩnh đều nối sóng, cường giả Phục Sinh Chi Địa đều khó chơi như thế sao?
Hôm qua đã tử thương vô số, thế mà Vương còn muốn đánh vào Phục Sinh Chi Địa, có khả năng sao?
...
"Ầm!"
Một tiếng nổ lớn vang lên, thông đạo dưới lòng đất bị sụp xuống một phần.
Phương Bình trốn trong cái hố nhỏ, vẫn không nhúc nhích, hoá thành tảng đá không có sinh mệnh.
"Rắc!"
Một số hòn đá ở dưới lòng đất đột nhiên nát bấy.
Cường giả cấp cao đang vận dụng lực lượng tinh thần tra xét từ tấc đất, loại bỏ tất cả các mục tiêu khả nghi.
Phương Bình đúng là đã coi thường thực lực của cường giả cao cấp. Những cường giả này đã khống chế lực lượng tinh thần đến mức vô cùng thuần thục, sau khi có phương hướng, lực lượng tinh thần được cẩn thận khống chế, chỉ công kích vào lòng đất, còn chưa tới mức độ khiến toàn thành táng cùng Phương Bình.
Trước đó tránh được uy thế tinh thần của vị cường giả cấp tám kia là vì Phương Bình đột nhiên biến mất, mất đi phương hướng, đối phương sợ ngộ thương người khác nên Phương Bình mới có cơ hội thoát.
Bây giờ, mấy vị cường giả cấp bảy cũng không sợ ngộ thương ai cả. Lúc này, chạy trong lòng đất cũng chỉ có Phương Bình.
Những người khác, bao gồm cả thủ vệ sơ trung cấp cũng đã rút đi.
Dưới tình huống không thể tìm được hàng tung cụ thể của Phương Bình, những cường giả này dùng lực lượng tinh thần điều tra trên diện rộng, dù như vậy sẽ cực kỳ hao tổn tinh lực bọn họ cũng không tiếc.
Ở vương thành bị trộm đột nhập, còn đánh cắp Suối Sinh Mệnh, nếu cuối cùng không thể đánh giết tên trộm này, Vương và Thần Liễu sẽ không tha cho bọn họ.
Phương Bình không nhúc nhích, phạm vi tra xét của cường giả cấp bảy có hạn, vương thành rất lớn, dư âm của lực lượng tinh thần cỡ này vẫn chưa thể làm gì cậu, trừ phi cậu nằm trong phạm vi bao trùm.
Lúc này, điều Phương Bình lo lắng không phải là những cường giả cấp bảy này. Mà là… vô số sợi rễ óng ánh bên cạnh!
Nhưng sợi rễ này dường như không có sinh mạng, thuần tuý là đồ trang trí. Tuy nhiên Phương Bình đã cảm nhận được những sợi rễ này đang thức tỉnh.
Bên phía đại sảnh kia, có lẽ hàng rào lực lượng tinh thần cố định hoá sắp được tu sửa xong rồi.
Phương Bình không biết cấp chín mạnh như thế nào, những sợi rễ này có gì năng lực gì, nhưng cậu biết, cấp chín tuyệt đối mạnh hơn so với hắn tưởng tượng của cậu.
Đặc biệt là loại yêu thụ hoàn toàn chưa hiểu này.
Ai biết sau khi Liễu Yêu khôi phục, những sợi rễ này có tra được hành tung của cậu hay không?
Cho dù không thể, cậu cũng đừng hòng chạy trốn, sợi rễ của Liễu Yêu nằm dày đặc trong lòng đất, cho dù không thể phát hiện hơi thở của cậu, nhưng khi đào đất sẽ có chấn động nhỏ.
Những sợi rễ này giống như bộ lông của Liễu Thụ Yêu vậy, hoạt động ở gần như vậy, chấn động nhỏ cỡ nào cũng nhất định sẽ bị cảm ứng được.
Đến lúc đó, dù không có khí tức, Phương Bình cũng sẽ nhanh chóng bị phát hiện.
"Thời gian không nhiều, nhất định phải thừa dịp yêu thụ chưa hoàn toàn thức tỉnh, chạy khỏi lòng đất!"
Phương Bình hoàn toàn nhận rõ điểm này, nếu không, một khi yêu thụ thức tỉnh, cậu sẽ không còn đường trốn.
"Tiếp tục chạy sâu xuống lòng đất vậy!"
"Hiện tại vẫn quá nông rồi!"
Quan trọng là, càng xuống sâu, áp lực càng lớn, dù là Phương Bình, nếu bị chôn thật sâu dưới lòng đất, bị đè ngộp chết cũng không phải không thể.
Hơn nữa, hoạt động quá sâu ở dưới cũng cực kỳ gian nan, bị người chôn vùi cũng khó mà chạy được.
Nhưng lúc này Phương Bình không lo được nhiều như vậy.
Hoạt động ngay tầng đất trên, một khi yêu thụ thức tỉnh thì cậu chết chắc.
Đến khi lực lượng tinh thần dò xét hoàn toàn biến mất, Phương Bình không chút do dự, cầm lấy Bình Loạn Đao đào sâu xuống dưới.
Cậu vừa mới đào một hồi, một số hòn đá phía trên chớp mắt nát bấy, từng luồng lực lượng tinh thần uy thế chớp mắt giáng lâm!
Phương Bình không quan tâm, dùng toàn bộ khí lực, vẫn đào động chạy sâu xuống dưới!
Đào xuyên qua mỏ quặng, đào đến tầng nham thạch, đào ra nguồn nước...
Đến khi đào sâu xuống mấy chục mén, Phương Bình bỗng nhiên hơi bất ngờ, dưới lòng đất lại có sẵn thông đạo, có sẵn thông đạo!
"Đây là... Đường ống thoát nước?"
Phương Bình bất ngờ vô cùng!
Sâu dưới lòng đất lại có hệ thống thoát nước như thành thị phát đạt!
Không phải ở tầng ngoài, mà sâu dưới lòng đất.
Có thể vì lo tầng ngoài quá nông, dễ bị người trà trộn vào lấy đá năng lượng, hoặc do sợi rễ của Liễu Thụ Yêu ở ngay bên ngoài, cho nên vương thành thiết kế đường ống thoát nước ở sâu dưới lòng đất.
Dù sao, đối với cường giả địa quật mà nói, đào ra đường cống thoát nước sâu dưới lòng đất cũng không có gì quá lớn.
Trước đó, Phương Bình vẫn hoạt động trên tầng đất trên cùng, cậu còn tưởng thành trì địa quật căn bản không có hệ thống thoát nước.
Nhưng hiện tại, Phương Bình hơi bất ngờ.
"Cũng phải, một thành trì mấy triệu người, sinh hoạt cũng rất tốt, làm sao có thể không có những cái này!"
Phương Bình bất ngờ thì bất ngờ, nhưng lập tức vui vẻ, trời không tuyệt đường người mà!
Dưới mặt đất là đường cống ngầm thông đến bốn phương tám hướng, bây giờ xem mấy tên kia làm sao có thể tìm được mình!
"Ngay cả ông trời cũng không muốn mình tiêu đời mà!"
Phương Bình mừng như điên, nào còn lo được chuyện đường cống thối không ngửi nổi, cậu nhanh chóng tìm một ngã ba chạy vọt vào, chạy trước rồi tính.
Cậu vừa rời đi không lâu, từ thông đạo bên trên, có mấy vị cường giả cấp Thống lĩnh vọt tới.
Mấy người vừa tiến vào đường cống lập tức khẽ cau mày.
Cường giả cấp cao khứu giác cũng mạnh, mùi gay gắt nhức mũi này khiến bọn họ không quá thích ứng.
Nhưng mấy người cũng không để ý tới điều này, một trong số đó trầm giọng nói: "Vào đường cống dưới lòng đất rồi!"
Hiện tại, thật hơi rắc rối rồi.
Đường cống này dẫn đến các nơi trong vương thành, thậm chí ngoài thành cũng có, năm đó xây thành, bởi vì đã có rễ của Thần Liễu bao trùm dưới lòng đất, hầu như không ai cân nhắc qua có người sẽ trà trộn vào thành thông qua con đường dưới lòng đất.
Cho dù có, chắc cũng là lúc Thần Liễu tử nạn.
Thần Liễu không còn, thành trì e là cũng không giữ nổi rồi.
Nhưng hiện tại, Thần Liễu còn sống sờ sờ ra đấy.
Kẻ địch cũng không chui từ đường cống vào thành, mà từ trong thành đào hầm dưới lòng đất, tiến vào đường cống ngầm chạy trốn.
Bây giờ khó làm rồi!
Mấy người liếc mắt nhìn nhau, cảm thấy hơi bất lực, đánh nhau chính diện tên trộm gian manh kia có thể bị bọn họ đập bẹp trong một nốt nhạc!
Nhưng hiện tại, đối phương căn bản không xuất hiện, còn giảo hoạt hơn cả lũ chuột chũi.
Thực lực có mạnh mẽ đến cỡ nào, không tìm được người cũng vô dụng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận