Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2972: Ra Thiên Phân

Chương 2972: Ra Thiên PhânChương 2972: Ra Thiên Phân
Phốc!
Kiếm khí ngút trời, trực tiếp xuyên qua ngũ tạng lục phủ của Đao Cuồng, xung kích từ dưới lên đầu, kiếm khí xuyên qua đầu mà thoát ra ngoài qua vết nứt nhỏ mà Hòe Vương đâm thủng trước đó.
Phía dưới, sắc mặt lão Lý hơi trắng bệch, nhưng không nói một lời, ông phóng lên trời, cầm Tru Thiên Kiếm trong tay, chém về phía Đao Cuồng.
Hòe Vương mới vừa trốn chạy cũng quay lại, cả người mờ nhạt như một cái bóng, một trên một dưới, một người đánh từ dưới lên, một người đánh từ trên xuống, muốn vây công Đao Cuồng!
"Các ngươi đi chết đi!" Đao Cuồng gầm dữ dội, vù một tiếng, đâm ra một đao, nhanh vô cùng, một đao này, dùng để đối phó với lão Lý.
Lão Lý biến sắc, trường kiếm chắn ngang trước người, rầm một tiếng, Tru Thiên Kiếm run rẩy, quần áo bị đao khí chấn nát, nhục thân cũng biến mất, cả người chỉ còn một bộ xương khô, bay ngược ra ngoài.
Lúc này, Hòe Vương đánh một chưởng trúng vào đầu Đao Cuồng, nhưng Đao Cuồng không quan tâm, lại xoay người chém ra một đaol
Âm!
"Muốn chết!"
Tốc độ của Đao Cuồng cực nhanh, lúc ra đao, một tay khác đã nắm thành quyền, đấm đến nơi!
Dù Đao Cuồng bị thương trước, lực chiến của hắn vẫn mạnh mẽ đến đáng sợ, chém bay Lý Trường Sinh, đánh nổ kim thân của Hòe Vương.
Chỉ trong chớp mắt, ba người đã triển khai một cuộc chiến liều mạng.
Âm ầm! Tiếng nổ vang lên, ngực Hòe Vương bị đánh nổ, thân thể nổ tung, bốn phương tám hướng đều là mảnh vỡ cơ thể hắn.
Đao Cuồng vừa định chém chết thể tinh thần vừa ngưng tụ của Hòe Vương thì thấy sau lưng phát lạnh. Chẳng biết từ lúc nào, lão Lý đã xuất hiện lần nữa, trường kiếm đâm thủng hư không, đâm về phía cột sống của hắn!
Một chưởng vỗ vào đầu, vết nứt trên xương sọ càng lớn hơn, nhưng trường đao xeẹt qua, sắc bén như dao bổ dưa hấu, phập một tiếng, hai cánh tay của Hòe Vương trực tiếp bị chặt đứt.
Trước có Hòe Vương, sau có Trường Sinh Kiếm, nhưng Đao Cuồng đã bình tĩnh lại, dù hắn bị thương không nhẹ, lúc này cũng đưa ra quyết định, mặc kệ Trường Sinh Kiếm ở phía sau, hắn chém một đao về phía Hòe Vương đang ở thể tinh thần.
Cột sống có chút ngọc chất hóa quất xuống, đánh nát hư không, đánh trúng cánh tay lão Lý, cánh tay trực tiếp bị quất nát!
Tay phải cầm kiếm bị đánh nổ, lão Lý biến sắc, sau đó lập tức bình tĩnh, thân thể run lên, tránh khỏi roi thứ hai. Ngay sau đó, tay trái cầm lấy Tru Thiên Kiếm đang rơi xuống, không trung xẹt qua một vết nứt, phốc một tiếng, chém nát huyết nhục trên eo Đao Cuồng.
Đao Cuồng quát lên một tiếng, lúc này đây, cột sống như trường long, dưới ánh mắt chấn động của lão Lý, sau lưng Đao Cuồng nứt toác, cột sống chuyển động, ngay lập tức, cột sống bị rút khỏi cơ thể, hóa thành một cái roi dài, quất ra một roil
Quá mạnh!
"Đuổi theo!"
Lão Lý khẽ quát một tiếng, nhanh chóng đuổi theo, Hòe Vương bạo phát lực lượng tinh thân, huyết nhục xung quanh tụ lại, hóa thành hình người, cũng đuổi theo, nhưng lại thầm bất đắc dĩ thở dài. Hòe Vương nhanh chóng lui tránh, nhưng Đao Cuồng lại đi thẳng về phía trước, không quay đầu lại, chỉ cắm đầu bay về phía trước. Hắn chưa chắc sẽ thua, nhưng hắn không dám ở lại lâu. Đây là địa quật! Nơi này có chín Thánh. Hòe Vương dám giết hắn, có lẽ là ý của chín Thánh, hắn nào dám ở lại đây.
Thánh Nhân bản nguyên mà bị hắn tập kích, có lẽ sẽ bị đánh nổ kim thân, không ngờ kim thân của Đao Cuồng lại mạnh đến mức kiếm thứ nhất bùng phát sức mạnh lớn nhất lại không thể đâm thủng đầu đối phương.
"Để bọn họ ở trong này chơi cho chán đi, chúng ta ra ngoài trước. Nếu Hồng Vũ vẫn còn đang ở không gian chiến trường dây dưa với Chưởng Binh Sứ, khi ra ngoài, chúng ta lập tức đánh thẳng đến địa quật, giết chín vị Thánh Nhân!"
Trong đạo trường Linh Hoàng, Phương Bình đạp không mà đi, thẳng đến miệng đường nối.
Phía trung tâm địa quật nhanh chóng có ba luồng uy thế Thánh Nhân di chuyển về phía bên này, vì họ cảm ứng được đại chiến.
Đao Cuồng chạy trốn, hai người nhanh chóng truy sát.
Thấy thế, Trương Đào hỏi: "Không gọi Lý lão quỷ đi chung à?"
Nhưng Đao Cuồng là võ giả theo đạo nhục thân, nhục thân bị thương, lực chiến sẽ giảm mạnh. Đây là một tin tốt. Về điểm này, võ giả bản nguyên cũng có một chút ưu thế. Dù nhục thân của cường giả bị đánh nổ, lực chiến tuy cũng sẽ giảm, nhưng vẫn còn có thể tiếp tục chiến đấu.
Lão Trương nhíu mày, ác! Ác còn hơn ta nữal
Công Quyên Tử cắn răng, thôi, gặp phải tổ tông của ác nhân rồi! Không ngờ Phương Bình lại muốn dẫn bọn họ ra ngoài tiêu diệt chín Thánh địa quật.
Phương Bình di chuyển với tốc độ cực nhanh, tiếp tục nói: "Nhanh chân lên, nhớ kỹ, sau khi rời khỏi đây, trực tiếp đến địa quật, sáu tấm Thánh Nhân Lệnh và một tấm Thiên Vương Ấn còn ở bên đó, có thể cướp thì cướp!"
"Chín Thánh không dễ giết đâu..." Trương Đào đã bắt đầu bày mưu tính kế.
Phương Bình bỗng quay đầu, khẽ quát: "Thiên Cực, có muốn ra ngoài không? Muốn ra ngoài thì giúp ta đối phó hai vị Thánh Nhân!"
Phía sau, Thiên Cực đang nấp trong hư không, sắc mặt cứng lại, hắn bước ra khỏi chỗ ẩn nấp, ngượng ngùng nói: "Bản vương không rành chiến đấu."
Mọi người cạn lời, một người điên bị ép đến thảm thương, chỉ còn thiếu việc dám nói mình không biết đánh nhau giống con mèo nào đó rồi. Trước khi điên cuồng thế nào? Vừa vào, đánh xa đánh gần, thấy ai cũng đánh. Bây giờ thì sao? Rụt đầu rụt cổ nhanh thấy sợ.
Phương Bình không thèm để ý, tiếp tục bay về phía miệng đường nối ra ngoài, truyên âm cho Thiên Cực: "Thiên Cực, ngươi cứ định như vậy sao? Phe Tây Hoàng chỉ có một mình ngươi là Thiên Vương, đúng không? Bây giờ các phe đều đang tranh đấu, lẽ nào sau khi rời khỏi đây ngươi sẽ trốn đi?"
Thiên Cực thở dài nói: "Đoái Vương trước đây khá thân với phụ hoàng ta, đáng tiếc không biết bây giờ sống chết ra sao, nếu không, phe Tây Hoàng ta cũng không yếu."
Đoái Vương, một trong tám Thiên Vương, có quan hệ với phe Tây Hoàng, đáng tiếc, hình như vị Thiên Vương này đã chết từ sớm, cũng không biết có thể khôi phục hay không.
Nói xong, Thiên Cực lại nói: 'Bản vương chỉ muốn đi ra ngoài, những thứ khác tính sau! Chờ phụ hoàng trở về, tất cả đương nhiên sẽ nương theo phụ hoàng..."
"Không tiền đồ!" Phương Bình trực tiếp mắng: "Hoàng Giả dù có thể xuất hiện, cũng chưa chắc có thể làm gì. Nếu Hoàng Giả có thể giải quyết được, thì đã sớm giải quyết từ 8000 năm trước rồi, làm gì có tình cảnh như bây giờ! Chuyện này mà cũng không nhìn thấu, ta còn hy vọng được gì ở ngươi!?
Vì sao có đại thế? Hoặc là do Hoàng Giả không thể giải quyết, họ đang chờ người có thể giải quyết xuất hiện. Hoặc là vì chín Hoàng bốn Đế dây dưa với nhau, không thể thoát thân, cần có ngoại lực phá vỡ cục diện này.
Phụ hoàng ngươi có lẽ còn đang chờ ngươi đến cứu, thế mà ngươi còn chờ phụ hoàng ngươi đến cứu ngươi, vô dụng!"
Thiên Cực không nhịn được khế quát: "Phương Bình, đừng vội khinh người quá đáng!"
Phương Bình mắng hắn nhiều lần, hắn hiền và dễ bắt nạt lắm ư?
"Bắt nạt ngươi đây, làm sao? Ngươi thân cô thế cô, ta cần phải sợ ngươi chắc?"
"Ngươi... Ngươi không sợ bản vương liên thủ với những Thiên Vương khác..."
"Thì ta giết ngươi trước, lúc đại chiến, đương nhiên phải giết kẻ yếu trước rồi. Thiên Vương yếu tham chiến, không giết ngươi thì giết ai?"
Lời này, khiến Thiên Cực không có gì để nói, Phương Bình nói tiếp: "Gia nhập nhân loại, địa vị của ngươi sẽ khác! Thiên Vương thuộc lực chiến cấp cao, chúng ta đều phá sáu, không phân mạnh yếu. Long Biến Thiên Đế còn yếu hơn cả ngươi, nếu kẻ địch ra tay, có lẽ sẽ giết Long Biến trước..."
Long Biến Thiên Đế ở bên cạnh cạn lời, nói gì mà nghe chói tai vậy!
Thiên Cực hơi hơi động lòng, nhưng lại nhanh chóng nói: "Bản vương chỉ muốn đi ra ngoài!"
"Ngu xuẩn mất khôn, mất hết thể diện của Hoàng Giả."
"Bản vương chỉ muốn đi ra ngoài!" Thiên Cực lặp lại, ngươi muốn nói gì thì nói, dù sao ta cũng chỉ muốn ra ngoài, mặc kệ sự đời.
Phương Bình bất đắc dĩ, đối phó với người kiểu này, rất phiên phức. Tưởng đâu Thiên Cực dễ dụ, ai ngờ tên này không ăn mềm, cũng không ăn cứng, phiên ghê.
Phương Bình không nói gì nữa, lúc này, đường nối đã ở trước mắt. Phía sau, hư không chập chờn, Nguyệt Linh xuất hiện. Phương Bình quay đầu nhìn, hơi nhíu mày, cũng không nói chuyện.
Nguyệt Linh vừa xuất hiện, ngay sau đó, Càn Vương chạy tới. Phương Bình hơi thay đổi sắc mặt, đều cảm ứng được sao?
Tranh thủ thời gian! Tranh thủ thời gian giết chín Thánh địa quật.
Địa quật hiện tại không có Thiên Vương, chỉ không biết bên Hồng Vũ như thế nào.
Phương Bình đi thẳng đến miệng đường nối, còn chưa đến nơi, miệng đường nối đã mở ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận