Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1494

Trước cửa lớn, Phương Bình lấy ra lệnh bài, phóng thích khí tức. Nhưng lúc này, cửa điện rung lên, nhưng mãi vẫn không mở ra.
Lý Hàn Tùng nghiêm túc nói: "Ta có dự cảm không tốt!"
Đâu chỉ hắn, cả bốn người đều có dự cảm không tốt, mở cửa rất khó!
Mà Tàng Thư Các tổng cộng có ba tầng, vào được tầng nào hay tầng ấy. Họ còn chưa vào được được cửa thì đã bị hạn chế rồi?
Nay mở cửa thôi cũng khó khăn như vậy, vậy nếu phải mở từng tầng từng tầng thì phải làm sao bây giờ?
Một mình Phương Bình dường như không mở được cửa, nhóm ba người còn lại cũng không nói nhiều, đồng thời phóng thích khí tức.
Lại một lát sau, cửa điện mới chậm rãi mở ra.
Cửa điện vừa mở, mọi người nhìn thấy rõ ràng bố trí bên trong.
Một bên cửa điện có một bàn trà, phía sau bàn trà là một cái ghế nhìn như xích đu.
Trên bàn trà có một cuốn sách thủy tinh, nhìn thấy cảnh này, trong đầu bốn người lóe lên một chuỗi hình ảnh.
Nơi này đã từng có một ông lão râu tóc bạc trắng, ngồi trên xích đu, trong tay cầm sách thủy tinh, vừa đọc sách, vừa nhìn đệ tử trong môn ra ra vào vào.
Hiện tại, bàn trà vẫn còn, sách thủy tinh vẫn còn, xích đu không hư hại gì, nhưng người đã không còn.
Tầng một cũng không có kệ sách, mà là từng dãy bàn trà và ghế ngồi, có lẽ năm đó, từng có một đám người, mỗi ngày đều học tập ở nơi này, gặp phải vấn đề không hiểu, có lẽ có thể hỏi ông lão ngồi cạnh cửa.
Lý Hàn Tùng lẩm bẩm nói: "Nơi này có lẽ cũng từng có trẻ con, tầng một thậm chí có thể là lớp học, năm đó, khi nổ ra đại chiến... Phương Bình... Có phải đám trẻ kia đã mất rồi không?"
Giới Vực, tự thành động thiên.
Nơi này không có trẻ con sao? Chắc chắn có! Vậy lúc đại chiến nổ ra, bọn trẻ đâu? Được đưa đi từ sớm, hay là đã mất rồi?
Phương Bình nhẹ giọng nói: "Mấy ngàn năm đã qua, không cần nhắc lại chuyện này, nhân loại hiện nay nguy cơ bốn bề, nếu lần này không thể lấy được công pháp tu luyện lực lượng tinh thần, trẻ em... Nhân loại có vô số trẻ em vô tội!
Qua thêm mấy năm nữa, có lẽ bọn nó sẽ lang bạt khắp nơi, tử trận hoặc chết trong đại chiến, chết trên đường lưu vong!"
Sắc mặt Phương Bình khôi phục lại bình thường, mấy cái bàn trà ngồi học ở nơi này cũng không phải là thứ gì tốt, xem ra, Giới Vực cũng không giàu đến mức thứ gì cũng dùng thân yêu thực.
Bên phải đại điện có một chiếc cầu thang dẫn lên lầu hai.
Phương Bình không vội lên lầu, mà thu lấy bàn trà bà cái ghế cạnh cửa vào không gian chứa đồ, cái này đúng là thứ tốt, dù sao năm đó, người ngồi đây trông coi nơi này hẳn là cường giả.
Về phần sách thủy tinh, Phương Bình ném cho lão Vương nhìn, lão Vương đảo qua một chút, mở miệng nói: "Hình như cũng là tin giải trí..."
Phương Bình chán nản, các vị tiền bối có thể nghiêm chỉnh một chút được không? Rảnh ghê! Cường giả lẽ ra nên xem công pháp bí tịch gì đó đi chứ, cả ngày toàn xem tin giải trí, thật cạn lời!
"Lên lầu!"
Mấy người đi dọc theo cầu thang lên lầu.
Tầng hai cũng không có cửa điện, ở ngã rẽ, Phương Bình thậm chí đã có thể thấy một vài kệ sách!
Nhưng khi Phương Bình muốn bước thêm một bước, thì bị đẩy ngược trở về.
"Chết tiệt!"
Phương Bình mắng một câu: "Kết giới bằng lực lượng tinh thần! Ta đoán được sẽ có cái này, đúng là có thật! Kết giới lực lượng tinh thần của tuyệt đỉnh, làm sao bây giờ?"
Cũng chỉ có tuyệt đỉnh mới có thể gia cố lực lượng tinh thần, khiến nó tồn tại bất diệt mấy chục triệu năm.
"Lệnh bài!"
"Không hẳn sẽ được!"
"Thử xem, đều đã đến cửa, nếu không vào được, ta sẽ điên mất!"
"..."
Bốn người khẩn trương, công pháp bình thường không quan trọng, nhưng công pháp tu luyện lực lượng tinh thần, tu luyện vạn đạo hợp nhất, hoặc là, công pháp tu luyện... kim thân, có lẽ đều ở bên trong.
Con đường rèn nhục thân, con đường rèn lực lượng tinh thần, con đường vạn đạo hợp nhất...
Võ giả cổ xưa phát triển hơn võ giả hiện đại rất nhiều năm, dù võ giả hiện đại không tu luyện được, dùng để tham khảo cũng đã có giá trị rất lớn.
Phương Bình bùng nổ khí huyết và lực lượng tinh thần, ba người còn lại cũng vậy, nhưng kết giới vô hình kia vẫn không nhúc nhích.
"Sao vậy? Chẳng lẽ lệnh bài của tiền bối cấp chín mà lại không vào được thư viện ở dưới đất sao?"
Phương Bình không hiểu, đây chỉ là một cái thư viện ở dưới đất mà thôi, không phải ở thiên cung, không đến mức cấp chín cũng không vào được chứ?
"Có lẽ khí tức của chúng ta không thuần..."
Vương Kim Dương Trầm giọng nói: "Khí tức mà ngươi mô phỏng là khí tức của môn chủ của Thanh Ngưu Môn, theo suy đoán của chúng ta, đối phương có lẽ chỉ là truyền nhân ngoại môn cách đời.
Giới Vực là nơi quan trọng, là nơi một đệ tử ngoại môn cách đời có thể tự do ra vào sao?"
Nghênh Tân Cung và Vạn Thú Cung là nơi tiếp đón khách, đương nhiên sẽ cho người ngoài ra vào.
Hiển nhiên, Tàng Thư Các sẽ không cho người ngoài tự do ra vào.
"Vậy làm sao bây giờ?"
Phương Bình hơi bất đắc dĩ, hắn nhanh chóng cắn răng nghiến lợi nói: "Mạnh mẽ tấn công! Người bố trí kết giới này e là đã sớm chết rồi! Tuyệt đỉnh tuy mạnh, nhưng đã mấy ngàn năm qua, như bèo không rễ, kết giới này chưa chắc đã mạnh như chúng ta tưởng tượng.
Chúng ta cùng nhau tấn công, không hẳn không thể phá vỡ lá chắn!"
"Có thể... Nhưng một khi phong cấm nơi đây phản kích..."
"Sẽ không, vừa nãy ta đã đụng vào, cũng không có lực phản kích của phong cấm, nơi này không liên kết với phong cấm của toàn bộ Giới Vực. Bố trí của Giới Vực cũng không phải bố trí của vị tuyệt đỉnh này."
Phương Bình giải thích một câu, nhìn về phía mọi người, mọi người đều gật đầu, áo giáp của Lý Hàn Tùng hiện lên, mở miệng nói: "Đến đã đến rồi, mắt thấy công pháp ở ngay trước mặt, nhất định phải vào mới được! Phương Bình nói không sai, mạnh mẽ tấn công đi, không hẳn không thể đánh vỡ lá chắn!"
"Vậy thì thử!"
Bốn người không nhiều lời, đồng loạt tấn công kết giới trong suốt.
Kết giới hơi rung lên, nhưng không phản kích.
Thế là, bốn người yên lòng, không ngừng công kích kết giới.
Cường giả tuyệt đỉnh tuy mạnh, nhưng đã qua nhiều năm như vậy, kết giới năm đó bố trí cũng không hẳn là loại kết giới mạnh, dù sao nơi này cũng chỉ là Tàng Thư Các nhỏ dưới mặt đất.
Liên tục vài lần, kết giới dần rung mạnh hơn. Sắc mặt mọi người vui vẻ, có hiệu quả!
Bảy tám phút trôi qua, hư không mơ hồ truyền đến âm thanh vỡ vụn của pha lê.
Đúng lúc này, Phương Bình biến sắc, lập tức nhảy vào bên trong, không kịp nhìn kỹ, vung tay thu hết những thứ trong tầm mắt vào không gian chứa đồ.
Hắn cảm nhận được, Giới Vực dường như có một cỗ sức mạnh lớn đang rục rịch, đang dần thức tỉnh!
"Phương Bình!"
Sắc mặt nhóm người Vương Kim Dương lần lượt biến đổi, nơi này quả nhiên cũng có tồn tại mạnh mẽ như luồng sức mạnh giống Giới Vực ở Thiên Nam sao?
Phương Bình không lên tiếng, ra hiệu mọi người đừng nhúc nhích, hắn cũng bất động.
Có lẽ do bốn người vừa công kích phá kết giới, nên mới khiến cỗ sức mạnh bản nguyên này chú ý.
Phương Bình thử thu lại khí tức của bốn người, Giới Vực vẫn chưa bài xích bọn họ, cỗ sức mạnh kia không biết có phát hiện ra bọn họ hay không, hoặc phát hiện nhưng không thèm để ý, rất nhanh, áp lực vô hình biến mất.
Phương bình không dám thở mạnh, hắn không biết liệu áp lực kia có quay lại xử lý bọn họ hay không.
Tuy hắn rất muốn thử xem có thể lấy được công pháp hay không, nhưng chuyện đánh cược mạng sống như thế này, vẫn nên ít làm thì tốt hơn.
Mấy người vẫn không lên tiếng, liếc mắt nhìn nhau, hỏi dò kế tiếp nên làm gì.
Vừa rồi, Phương Bình đã xông vào, lấy đi không ít đồ vật, nhưng cũng không phải đều là sách thủy tinh, nhóm người Vương Kim Dương nhìn một chút, không có nhiều sách thủy tinh, đa phần đều là sách da thú, hiện cũng không có thời gian kiểm tra xem đó có phải là thứ bọn họ cần hay không.
Lại qua thêm một lát, Phương Bình ra hiệu có thể nói chuyện, Vương Kim Dương nhẹ giọng nói: "Có lên tầng ba không? Lên trên e là càng khó vào, hơn nữa, còn có thiên cung..."
Phương Bình do dự một lát, cắn răng nói: "Đi chứ! Tuy ta chưa nhìn sách của tầng hai viết gì, nhưng xác suất lớn sẽ không có công pháp mà ta muốn! Ta nghĩ loại công pháp này chắc chắn sẽ ở trong thiên cung!
Hơn nữa... Cũng phải đến thiên cung xem xem, ta thu lại khí tức, lát nữa mọi người đừng nói chuyện.
Ta phát hiện, sau khi thu lại khí tức, ngoại trừ việc không thể dùng lệnh bài, nơi này dường như không hề bài xích chúng ta."
Dứt lời, Phương Bình cũng không nhiều lời, nhanh chóng đi lên cầu thang tầng ba.
Bạn cần đăng nhập để bình luận