Toàn Cầu Cao Võ

Chương 875: Thời Đại Toàn Võ Giả

Thân thể Tần Phượng Thanh cứng ngắc, phía sau, Phó Xương Đỉnh cũng thở dài nói: "Hội trưởng Tần, lần sau nên suy nghĩ kỹ một chút đi."
Tần Phượng Thanh thẹn quá hóa giận, cắn răng nói: "Cút! Ta tự muốn cạo trọc, liên quan chó mèo gì tới hắn!"
Mọi người không nói lời nào, chỉ thương hại nhìn hắn.
Ôi, thanh niên ngốc!
Rõ ràng đã bị lừa, để rồi đi cạo đầu trọc, bây giờ còn mạnh miệng.
Mọi người cũng lười phản ứng hắn, Trương Ngữ không tiếp lời, Chu Nghiên bên cạnh vừa mới về trường, cô nhìn quanh một vòng, bỗng nhiên cảm xúc phức tạp, nói với Trương Ngữ: "Hội trưởng, trường học thay đổi nhiều quá."
Từ khi Trương Ngữ từ chức hội trưởng hội võ đạo, cô lập tức rời khỏi trường, đến một công ty lớn thực tập.
Trước khi đi, cô là võ giả cấp ba cao kỳ.
Bây giờ, cô đã là võ giả đỉnh cấp ba.
Nhưng lần này về trường, Chu Nghiên chợt phát hiện, mọi thứ đều thay đổi rồi.
Phương Bình trở thành đệ nhất cấp năm, thực lực của những người khác cũng tăng lên nhiều. Trước đó, cấp bốn còn đếm trên đầu ngón tay, bây giờ cấp bốn nhìn đâu cũng có, xung quanh cô có hơn 10 vị võ giả cấp bốn.
Cấp ba càng như rau cải ngoài chợ, có đến mấy trăm người!
Chớ nói đến cấp hai, cô quét mắt nhìn quanh, hình như ngoại trừ đại học năm nhất có hơi ít, còn lại hầu như đều là võ giả cấp hai trở lên.
Ma Võ khác xưa rồi!
Chỉ mới rời đi nửa năm đã có cảm giác cảnh còn người mất.
Ngay cả hội trưởng quen thuộc là thế, bây giờ cũng cảm thấy hơi xa lạ.
Trương Ngữ nhẹ giọng nói: "Lần này về, đừng đi nữa, ở lại trường đi."
"Hội trưởng..."
Ánh mắt Chu Nghiên hơi phức tạp, nhẹ giọng nói: "Ta không thích hắn, ta thừa nhận hắn rất mạnh, dẫn dắt Ma Võ lên vị trí đệ nhất danh giáo, nhưng trước đó hắn đã đuổi ngươi đi..."
Chu Nghiên không thể nào chấp nhận việc Phương Bình trước đó mạnh mẽ đuổi Trương Ngữ khỏi vị trí hội trưởng.
Đã nhiều năm như vậy, hắn là hội trưởng hội võ đạo đầu tiên không phải chủ động từ chức, mà là bị đánh bại rồi bị đuổi khỏi vị trí hội trưởng.
Đến tận bây giờ, cô cũng không quên được cảnh Trương Ngữ u buồn rời khỏi trường học.
Cũng vì vậy, sau khi Trương Ngữ đi rồi, cô cũng nhanh chóng rời khỏi trường học, sau đó cũng không trở về.
Trương Ngữ khẽ cười: "Chuyện đã qua rồi, hơn nữa, ta thực sự làm không tốt như hắn."
"Có lẽ ngươi cảm thấy, tất cả thứ này đều không phải công lao của hắn, nhưng trên thực tế, không có hắn, Ma Võ bây giờ sẽ không như thế này."
Trương Ngữ hơi xúc động nói: "Ngươi không hiểu, một tấm gương tốt, một lãnh tụ giỏi, dù không làm gì cũng có thể mang lại thay đổi cực lớn.
Hắn mạnh mẽ leo lên vị trí đệ nhất đỉnh cấp năm, tiêu diệt cường giả đỉnh cấp sáu, hiện thầy trò cả trường đều xem hắn là tấm gương sáng, là mục tiêu theo đuổi.
Điểm này, ta không làm được.
Nếu như lúc này ta vẫn là hội trưởng hội võ đạo, mục tiêu lớn nhất của học sinh Ma Võ chính là trở nên người như ta, thành võ giả cấp bốn, chứ không phải nghĩ đến việc vượt trội hơn ta.
Không chỉ Ma Võ, các trường khác đều như vậy.
Bây giờ, cường giả học viên, cả các đạo sư cũng đều nỗ lực phấn đấu.
Áp lực không chỉ bên ngoài mới có, nội bộ cũng có.
Loại áp lực này đến từ chính Phương Bình.
Bị học trò của mình vượt mặt, bị bạn bè đồng lứa bỏ xa phía sau, không ai cam tâm! Cho nên, dù hắn không làm gì, không cống hiến gì cho Ma Võ, chỉ riêng thực lực mạnh mẽ hơn người đã là một nguồn động lực cực kỳ to lớn cho thầy trò Ma Võ phát triển."
Sắc mặt Chu Nghiên phức tạp, nhẹ giọng nói: "Ngươi cũng bị kích thích ư?"
"Ừm."
Trương Ngữ cười nhẹ: "Nếu không, có lẽ bây giờ ta vẫn là võ giả cấp bốn trung kỳ, tuyệt đối sẽ không nhanh chóng lên đỉnh cấp bốn như thế này."
Trương Ngữ nói xong, lại nói: "Ta vốn nghĩ, trước khi tốt nghiệp, ta không thể nào lên cấp năm, bây giờ nghĩ lại, không hẳn không có hy vọng, có lẽ ta cũng sẽ lên cấp năm trước khi tốt nghiệp được."
"Hội trưởng..."
Hai người còn đang trò chuyện, Tần Phượng Thanh bên cạnh đen mặt tức giận nói: "Liên miên lải nhải cái gì không biết, chỉ là võ giả cấp ba, thích ở hay đi kệ ngươi, làm như người ta cần ngươi lắm không bằng! Hai người đừng có thồn cơm chó vào họng ta nữa, đối đầu với kẻ địch mạnh mà còn tình chàng ý thiếp, thiệt phiền!"
Chu Nghiên tức giận xấu hổ nói: "Ngươi nói bậy bạ nữa thử xem!"
"Làm gì? Ngươi cắn ta à?" Tần Phượng Thanh xem thường, bĩu môi nói: "Nữ võ giả lắm chuyện, phiền chết được, yên lặng đi!"
"Ngươi!"
"Ngươi cái gì mà ngươi, còn gọi nữa, ta cạo đầu ngươi đấy!"
Chu Nghiên tức sôi máu, Trương Ngữ cũng nổi giận nói: "Tần Phượng Thanh, ngươi đừng vì giận Phương Bình mà trút hết lên người khác!"
Tên khốn này chỉ biết bắt nạt người yếu, mỗi lần bị Phương Bình ức hiếp, đều quay đi bắt nạt người khác.
Nói xong, Trương Ngữ lại cảnh cáo: "Ngươi nên biết điều chút đi, viện trưởng Đường sắp xuất quan rồi, một khi xuất quan, hẳn sẽ tính sổ với ngươi!"
Sắc mặt Tần Phượng Thanh hóa đen trong một nốt nhạc, lẩm bẩm một câu.
Ngươi cho rằng ta sợ bọn họ?
Nhưng thực lực hắn còn yếu, đỉnh cấp bốn trước đây còn có thể hung hăng kiêu ngạo ở Ma Võ, giờ hình như có người còn mạnh hơn hắn, hơn nữa, đều là đối thủ của hắn, ngày tháng sau này thật khó sống rồi.
"Cấp năm... Không, ít nhất phải cấp sáu!"
Tần Phượng Thanh hạ quyết tâm, ta phải đột phá, liên tục lên cấp, cấp năm cũng không đủ, ít nhất cũng phải cấp sáu mới có thể tự vệ được.
Thế giới này quá nguy hiểm rồi!
Mấy người bọn họ vừa nói xong, trên bục phát biểu, Phương Bình xuất hiện, không đội mũ, cũng không phải đầu trọc.
Tần Phượng Thanh hơi sửng sốt, những người khác nín cười, không hé răng, tránh bị Tần Phượng Thanh trút giận.
"Tóc giả?"
Tần Phượng Thanh khó hiểu, cách đó không xa, Trần Vân Hi nhỏ giọng nói: "Không phải tóc giả, ta thấy hôm qua hắn đến gặp hiệu trưởng Ngô, hiệu trưởng Ngô giúp hắn mọc tóc lại rồi."
"Cái gì?"
Đã nói không bình định địa quật, ngươi không nuôi tóc cơ mà?
Cách đó không xa, Trần Vân Hi không thèm để ý đến hắn nữa.
Hôm qua, cô thấy Phương Bình đi tìm Ngô Khuê Sơn, bám lấy không tha, bị đá ra ngoài mấy lần đều mạnh mẽ vọt vào phòng.
Có lẽ Ngô Khuê Sơn không chịu nổi hắn, cuối cùng cũng giúp hắn khôi phục lại tóc tai rồi.
Nhưng chuyện này nói kỹ thì hơi mất mặt, Trần Vân hi quyết định không nói nữa.
Mà Tần Phượng Thanh đã đơ mặt như tượng gỗ rồi.
Bà nội nó, thằng khốn Phương Bình, hắn thật muốn đánh bầm dập thằng khốn này!
...
Phương Bình đứng trên đài cao, hắn mặc kệ Tần Phượng Thanh nghĩ như thế nào.
Quét mắt nhìn một vòng, thấy cái đầu trọc bóng láng bắt mắt của Tần Phượng Thanh, Phương Bình nở nụ cười hiền hòa, tạo hình của lão Tần khá tuấn tú.
Không nhìn ánh mắt căm thù như muốn ăn tươi nuốt sống của hắn, Phương Bình ho nhẹ một tiếng, mở miệng nói: "Kính thưa các thầy cô, quý bạn học, học kỳ mới đã bắt đầu. Năm mới không khí mới, trước hết, xin chúc mọi người năm mới thuận lợi, vui vẻ!"
Khách sáo một câu, Phương Bình vào thẳng vấn đề: "Hiện tại, thầy trò Ma Võ tổng cộng có 7460 người, trong đó có 6575 học viên, 885 đạo sư. Học kỳ mới, còn 30 vị đạo sư chưa đến trường, vài ngày nữa sẽ đến, số lượng đạo sư vượt qua 900 người."
"7460 người, trong đó có hai vị cấp tám, hai vị cấp bảy, 35 người cấp sáu, 300 người cấp năm, 282 người cấp bốn.
Võ giả trung cấp và cao cấp có hơn 600 người!
Mà võ giả cấp ba, bao gồm các đạo sư, tổng cộng có hơn 600 người!
Võ giả cấp hai, gần 3000 người!
Võ giả cấp một, gần như cũng có 3000 người, mà phi võ giả... Đại khái không tới 300 người."
Lúc Phương Bình nói chuyện, ở phía dưới, một số phi võ giả có cảm giác không chốn dung thân.
Ma Võ sắp bước vào thời đại toàn võ giả, nhưng hôm nay vẫn còn một số người chưa chính thức trở thành võ giả, hơn nữa, lại là số ít, điều này khiến bọn họ hổ thẹn vô cùng.
Mãi tận lúc này, không ít người mới biết, Ma Võ đã thay đổi như thế này.
Võ giả trung cấp hơn 600 người, trước kia không nhiều như vậy, cả thầy lẫn trò gộp lại cũng chỉ hơn 400 người mà thôi.
Chỉ trong thời gian hơn nửa năm, lại có thêm một hai trăm người bước vào cảnh giới trung cấp.
Phương Bình mặc kệ mọi người nghĩ như thế nào, hắn cười nhạt nói: "Ta nói những điều này, không phải để chứng minh Ma Võ chúng ta mạnh mẽ cỡ nào. Thực ra, Ma Võ không những không mạnh, ngược lại, rất yếu! Cường giả cấp Tông sư hiện nay chỉ có 4 người, tuy viện trưởng Đường và viện trưởng Lữ sắp đột phá, nhưng dù như vậy, cũng mới có 6 người!
6 người?
Nhiều không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận