Toàn Cầu Cao Võ

Chương 774: Hệ Thống Lại Thăng Cấp (2)

Hai người không quá để ý đến thương thế của mình, ngược lại, bọn họ nhìn lão Lý với ánh mắt khác thường.
Tên này thật là trong họa có phúc?
Lão Lý cười híp mắt, nói: "Trương Định Nam, thật bất ngờ là ngươi không chết, không thể không nói, mạng cũng dai lắm nha. Lần sau ra cửa không thể đi cùng với ngươi, nếu không, người khác bỏ mạng rồi, biết đâu chừng ngươi lại còn sống."
Thằng cha này, mạng dai khủng khiếp!
Trước khi đi còn cầm nắm đất nhét vào người, đến tận bây giờ chỉ mình hắn còn sống.
Trương Định Nam khẽ cười nói: "Ngươi cũng làm cho ta bất ngờ, ta cho rằng ngươi chắc chắn phải chết, ngươi ngược lại hay rồi, còn đột phá nữa."
"Bình thường thôi, bình thường thôi, đánh 10 tên như ngươi cũng không thành vấn đề."
Trương Định Nam chỉ cười không đáp lời, quay đầu nhìn Phương Bình, nói: "Thật không ngờ, biến cố lần này lại xuất hiện từ ngươi."
Nếu không phải do hành động của Phương Bình, cục diện bây giờ chưa chắc sẽ như vậy.
Những năm gần đây, đúng là không ai có thể trà trộn vào bên trong vương thành của kẻ địch.
Cấp thấp không vào được, cấp cao vừa đi là bị phát hiện ngay.
Một khi bị phát hiện, chính là mạnh mẽ tấn công vương thành, đối phương ở ngay sào huyệt, có yêu thực hộ mệnh, ngay cả cấp chín cũng không thể tấn công được.
Trong trường hợp số lượng cấp chín ở hai phe bằng nhau, không thể nào đánh lại.
Số lượng nhân loại nhiều hơn… Địa quật không thiếu cấp chín, còn cả đám đang chờ kia kìa, ngươi xuất hiện nhiều cấp chín, nghĩa là ngươi đang muốn kích thích chiến tranh toàn diện.
Nhưng Phương Bình chỉ là một võ giả trung cấp, dù thật sự phá hủy cả vương thành, cường giả địa quật ở nơi sâu xa kia cũng không có tư cách nói gì.
Hai vị cấp chín trấn thủ vương thành mà bị một tên võ giả trung cấp đột nhập phá hủy sào huyệt của mình, có tư cách gì để nói nhân loại phá hoại quy tắc?
Cường giả địa quật nơi sâu xa đúng là muốn nhúng tay vào thật, nhưng ở bước ngoặt này, dù có phải liều mạng đánh một trận, nhân loại cũng sẽ không để cho đám người địa quật ở nơi sâu xa đó trắng trợn không kiêng dè nhân loại, nếu không, tình hình của nhân loại sẽ ngày càng nguy hiểm.
Trương Định Nam nhìn Phương Bình một hồi, bỗng nhiên cười nói: "Có cân nhắc đến chuyện về Nam Giang không?"
Phương Bình cười híp mắt nói: "Tổng đốc đã nhiệt tình mời như vậy, ta thực sự không tiện từ chối…"
Hắn nói ra lời này, quả thực khiến người khác hơi bất ngờ, lão Lý và Lưu Phá Lỗ đồng loạt nhìn Phương Bình.
Phương Bình lại nói: "Tổng đốc, hay là như thế này đi, ngài xem, có thể cho ta một chức vụ Tổng đốc danh dự của Nam Giang xem được không? Chỉ cần danh nghĩa là được, đương nhiên, cũng phải cho ta có một chút quyền lực…"
Trương Định Nam khẽ cười nói: "Ngươi muốn quyền lực thế nào?"
"Đơn giản lắm, ngài chỉ cần đóng cửa chi nhánh công ty dược phẩm và công ty binh khí, chọn Ma Võ làm nhà cung cấp độc quyền, sau này, tất cả vật tư từ Nam Giang địa quật cứ giao lên cho Ma Võ là được, chúng ta sẽ không để cho ngài chịu thiệt thòi đâu…"
Phương Bình vẫn chưa nói xong, Trương Định Nam cười gượng nói: "Ngừng, coi như vừa rồi ta chưa nói gì."
Thằng nhóc này thật sự cho rằng làm Nam Giang Tổng đốc là có thể tự lập tự quyết hết sao?
Quyền lực của Nam Giang Tổng đốc có lớn như thế nào thì cũng do chính phủ trao phó.
Hơn nữa, hiện tại còn phải nhờ vả Quân bộ đóng quân tại địa quật, mà quan hệ giữa Quân bộ và các công ty lớn hình như không tệ, trên thực tế, có thể xem như bọn họ là một thể.
Nguồn tài nguyên sản xuất của các công ty lớn phần lớn đều do Quân bộ cung cấp.
Về phía Nam Giang địa quật, tương lai nguyên liệu sản xuất phần lớn sẽ cung cấp cho các công ty lớn, đó cũng không phải là thu hoạch riêng gì của Nam Giang mà là thu hoạch của Quân bộ.
Đâu chỉ Trương Định Nam bó tay cạn lời, Ngô Xuyên và nhóm người Chu Định Quốc cũng không còn lời nào để nói.
Thằng nhóc này thật dám nghĩ dám làm!
Trương Định Nam không đề cập đến việc về Nam Giang nữa khiến Tần Phượng Thanh tiếc nuối vô cùng!
Xong đời rồi!
Phương Bình rõ là quyết tâm muốn ở lại Ma Võ mà!
Mấy người bọn họ nói chuyện một lúc, Ngô Xuyên mở miệng nói: "Tình hình hiện tại xem như không tệ, tạm thời đừng khơi mào chiến tranh, ít nhất thì cứ để cho đối phương chủ động khởi xướng chiến tranh trước.
Cho nên lần này, ta và Triệu minh chủ ở là lại được, những người khác đều về hết đi.
Đừng cho người tiến vào nữa, đợi khi đường nối mở ra toàn diện, chúng ta sẽ xây dựng thành!"
"Trấn thủ Ngô, để ta lưu lại đi."
Chu Định Quốc mở miệng: "Hai vị ở lại, lỡ như…"
Ngô Xuyên lắc đầu nói: "Không sao cả, cho dù bọn ta có bị vây công, vẫn có thể chạy trốn được."
Hai vị cấp chín ở cùng một chỗ, cho dù bị vây công, muốn chạy trốn cũng không quá khó.
Nói xong, Ngô Xuyên lại nói: "Đương nhiên, trừ phi rơi vào tình huống bất đắc dĩ, nếu không, bọn ta sẽ vẫn trấn thủ chỗ này, phòng ngừa cường giả địa quật xông vào đường nối, ở đây vẫn phải cần phòng thủ nhiều hơn."
Không tới mức bị ép bất đắc dĩ, bọn họ cũng sẽ không đi.
Nếu bỏ đi rồi, đường nối không gian bị mấy vị cấp chín địa quật tiến vào Địa Cầu, vậy thì càng phiền toái.
Trước đó đã có nhiều người đi vào liều chết, chính là vì muốn bảo vệ đường nối, hai người bọn họ cũng sẽ không dễ dàng từ bỏ bảo vệ nơi này.
Trương Định Nam nghe vậy, nghiêm mặt nói: "Vậy làm phiền hai vị rồi!"
Nếu hai người này muốn chạy thật, Trương Định Nam có thể sẽ hỏi thăm cả tông ti họ hàng của bọn họ mất.
Nam Giang đã mất đi hai vị Tông sư, chính là vì muốn ngăn cản đối phương xông vào địa phận Nam Giang, hiện tại tình hình đã tốt hơn một chút mà còn bị đối phương xông vào, Trương Định Nam chắc sẽ đập đầu vào gối tự tử mất.
Đáng tiếc, hiện tại Nam Giang không đủ mạnh, thậm chí hắn ở đây cũng chỉ gây phiền toái, nếu không, dù có thế nào cũng sẽ không để cho cường giả Nam Giang rút về hết như bây giờ.
"Đương nhiên."
Ngô Xuyên nở nụ cười đáp lại, sau đó giọng nặng nề hẳn: "Hài cốt của những người khác bọn ta đều đã an táng, nhưng hài cốt của Chính Dương và Kim Trung thì…"
Sắc mặt Trương Định Nam hơi âm u, nhưng nhanh chóng nói: "Trước khi xuất phát, mọi người đều đã chuẩn bị, mất ở đây thì chôn ở đây, tiếp tục bảo vệ Nam Giang ta không bị ngoại địch xâm phạm!"
Mọi người cũng ai không nói thêm gì nữa.
Lúc này, đường nối vẫn chưa ổn định, tạm thời cũng không thể rời đi, mấy người chỉ có thể ở đây chờ đợi.
Tần Phượng Thanh tinh lực dồi dào, có lòng muốn tiếp tục đi kiếm tiền, nhưng những người khác không đi, hắn đi một mình thì sợ mất mạng.
Không thể làm gì khác, hắn đành phải khoe khoang chiến tích của mình với mọi người.
Giết dịch vô số, số lượng phá thành diệt trấn lên đến con số mấy chục, cấp bốn chiến cấp sáu…
Nhóm Phương Bình không thèm để ý hắn, những cường giả khác còn phải phụ trách dò xét cảnh giác xung quanh, cũng không dám lơ là.
Cuối cùng, chỉ có hai vị Tông sư bị thương nằm đó, không thể không nghe hắn chém gió.
Nghe liên tục trong một hai tiếng đồng hồ, Trương Định Nam và Lưu Phá Lỗ hận không thể quơ tay tát tên nhóc này tuột máu, chém gió không biên giới như thế, thật sự nghĩ bọn họ không có kiến thức?
Cái gì mà một chiêu trảm cấp sáu, ngươi cho rằng bọn ta bị ngốc sao?
Thu được đá năng lượng to bằng đầu người, đá năng lượng đâu?
Chuyện làm nổ thành Cự Liễu, cũng nhờ hắn ở bên ngoài dụ quân địch đuổi theo, Phương Bình nghe theo sự sắp xếp của hắn nên mới vào thành.
Về việc Lý Hàn Tùng và Vương Kim Dương cùng hành động với hắn, sớm đã bị cho ra rìa, làm nhân vật quần chúng qua đường rồi.
Cách đó không xa, Phương Bình nghe thấy, nhưng căn bản là không có tâm tư phản bác. Tên này chém gió xạo quá, chém gió cũng phải có người tin mới được.
Huống hồ, mọi người nơi đây, ngoại trừ mấy người bọn họ, còn lại đều là Tông sư, lời ngươi nói ra, chưa chắc người khác đã xem là chuyện gì to tát.
Muốn khoe khoang, muốn khoe công lao cũng không phải lúc này.
Lúc này, Phương Bình còn đang đợi hệ thống hoàn thành quá trình thăng cấp.
Lần thăng cấp này kéo dài khá lâu.
Mãi đến xế chiều, hệ thống mới kết thúc quá trình thăng cấp.
Khi hệ thống thăng cấp xong, Phương Bình vội vàng kiểm tra, lần này, không biết hệ thống lại có thêm tính năng gì?
Rèn luyện nội phủ cũng tạm được, hắn vừa lên cấp năm, cũng không vội lắm.
Nhưng nếu tốn một chút điểm tài phú để có thể đóng kín cửa tam tiêu, hắn vẫn rất nguyện ý.
Hoặc là, tăng thêm một tính năng tăng cường tiến độ tu luyện chiến pháp cũng được.
Trong lòng tràn ngập những ảo tưởng đẹp đẽ, nhưng chẳng mấy chốc, ảo mộng của Phương Bình triệt để bị phá hủy rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận