Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1486

"Thật thoải mái!"
Một tiếng cảm thán nhẹ vang lên, khiến mọi người bừng tỉnh.
Ba người đồng loạt nhìn Lý Hàn Tùng, khiến hắn lúng túng, ngại ngùng nói: "Nhịn không được!"
Thật sự quá thoải mái!
Mọi người không để ý đến hắn, tên này hiện có xu hướng phát triển giống Tần Phượng Thanh.
Nhóm bốn người thật sự rất thoải mái, họ như được rơi vào biển năng lượng mênh mông.
Khi Lý Hàn Tùng rên rỉ thoải mái, Phương Bình đã lấy ra một cái bình siêu lớn.
"Ùng ục..."
Năng lượng trong Huyền Đức động thiên thật sự hóa lỏng rồi!
Lúc này, thủy triều năng lượng còn chưa bạo phát, nhưng năng lượng trong đây đã có xu hướng bão hòa, chỉ cần hơi có chấn động nhỏ, chúng sẽ hóa thành chất lỏng, rơi xuống như mưa.
Phương Bình cũng không kịp nhìn chỗ khác, vừa tiến vào đã lấy bình lớn ra đựng năng lượng hóa lỏng.
Hắn thực ra đã sớm chuẩn bị!
Lúc trước ở Thiên Nam, Phương Bình biết trong đây có năng lượng hóa lỏng, trước khi đi đến đây, hắn cũng làm chút công tác chuẩn bị.
Năng lượng hóa lỏng tuy không bằng tinh hoa sinh mệnh, nhưng cũng có giá trị cực cao, ít nhất thì đáng giá hơn đá năng lượng nhiều.
Phương Bình cầm cái bình lớn quơ quơ một hồi, một lát sau, trong bình đã đầy năng lượng lỏng.
Phương Bình vừa quơ cái bình lớn, vừa ném ra một cái rương bằng tinh thạch lớn, nói: "Đầu Sắt, đào đi! Đừng đào sâu quá, cẩn thận một chút, đừng kích động phong cấm dưới đất, nơi này nhất định có phong cấm!"
"Đào?"
Phương Bình mắng: "Chứ gì nữa, Tần Phượng Thanh ăn một nắm đất có thể trực tiếp đúc lại kinh mạch và huyết nhục, mà hắn chỉ thuận tay lấy một nắm, còn chúng ta lại vào được trong này!"
"Ờ ha!"
Ánh mắt mọi người sáng như tuyết, lúc này, ngay cả Vương Kim Dương cũng không ngoại lệ, bắt đầu ngồi xổm xuống đào đất.
Lòng đất có vẻ đã kết tinh, trên thực tế, nhóm người Phương Bình cũng không đứng trên bùn đất, mà là mặt đất được trải tinh thạch.
Một con đường tinh thạch lóng lánh kéo dài từ cổng vào sâu bên trong.
Nhưng hai bên vẫn có bùn đất.
Bọn họ đào bùn đất hai bên đường, về phần con đường tinh thạch... à không, đây rõ ràng là đá năng lượng!
Vương Kim Dương ban đầu không để ý, lúc này bỗng nhiên kinh ngạc nói: "Họ dùng đá năng lượng để trải đường ngay từ đầu, hay là ban đầu dùng tinh thạch, sau đó, qua nhiều năm tích lũy, con đường này lại trở thành đá tinh thạch?"
"Đều là đá cấp cao!"
Lý Hàn Tùng chấn động, con đường dài rộng này đều là đá năng lượng cấp cao! Có thể nói, toàn bộ đều là đá năng lượng cấp chín, còn cao cấp hơn cả trung tâm mỏ khoáng.
Sau khi chấn động, Lý Hàn Tùng vội vàng nói: "Đào con đường này không? Con đường dài như vậy, không biết dài bao nhiêu, nhưng nhìn riêng một mét vuông này thôi cũng đều là đá năng lượng rồi!"
Một mét này, dù không thấy đáy, chỉ là mặt đường, chắc cũng khoảng một tấn đá năng lượng rồi!
Đều là đá cấp cao!
1 gam 600 ngàn... 1 tấn là 600 tỷ!
Chỉ đào một góc đường này, dù không đào hết, cả bốn sẽ phát tài! Còn lời hơn vơ vét của vương thành nữa!
Không tính toán còn đỡ, sau khi tính toán một phen... mắt ai nấy xanh như tờ tiền!
Nói vậy là, ba người kia cũng có thể xây một phòng năng lượng riêng cho mình giống Phương Bình!!
Ánh mắt Phương Bình không kìm được sự tham lam, nhưng ngay sau đó bỗng lớn tiếng mắng tỉnh cả bọn: "Đừng nằm mơ nữa, chủ nhân của Huyền Đức động thiên tương đối xấu tính, lòng đất sẽ có phong cấm, kiến trúc nơi này... hình như đều giống bia đá, đều là một thể thống nhất, không cắt xén được đâu!"
Nghe vậy, mọi người đều tiếc nuối.
Vương Kim Dương ban đầu còn khuyên Phương Bình đừng có ý đồ xấu, đừng vơ vét bừa bãi, nhưng lúc này, hắn vừa đào đất, vừa nhìn con đường thủy tinh, sự tiếc nuối hiện rõ trên mặt!
Bia đá chỉ là nguyên liệu chế tạo trang sức phong cấm lực lượng tinh thần, hắn không quá xem trọng bia đá. Võ giả sơ trung cấp gặp phải cao cấp, dù có trang sức phong cấm lực lượng tinh thần thì sao? Có thể chống lại được sao?
Nhưng đá năng lượng thì khác!
Đặc biệt là loại đá cao cấp toàn diện này. Nếu mang về Nam Võ, không tới 3 tháng, thực lực của thầy trò Nam Võ đều sẽ tăng lên nhiều.
Võ giả sơ trung cấp không để ý đến lực lượng tinh thần, trước cấp sáu cũng không cần định vị cửa tam tiêu.
Từ cấp một đến cấp năm, rèn thân, rèn cốt, rèn nội phủ, rèn lại kinh mạch, huyết nhục... Một chữ "rèn" xuyên suốt từ cấp một đến cấp năm, trong quá trình này, đều cần rất nhiều năng lượng bổ sung.
Năng lượng cũng không phải vô hạn, xài bao nhiêu hao bấy nhiêu, nhiều người tập võ, tiêu hao năng lượng càng lớn.
Nam Võ không nhiều tiền lắm của như Ma Võ, không lo nổi cho nhiều người như vậy.
Hiện tại, có một con đường bằng đá năng lượng ngay trước mắt mình, mình chỉ cần với tay ra là có thể lấy được, nhưng chỉ có thể nhìn... Vương Kim Dương cảm giác trái tim mình đang tan vỡ.
Hắn thô bạo đào đất, ánh mắt u ám nhìn con đường trải đá năng lượng như muốn ăn tươi nuốt sống con đường ngay tại chỗ.
Hai người khác, cũng đều là như vậy.
Phương Bình không ngạc nhiên chút nào, võ giả thật ra đều là người "tham tiền".
Hồi xưa, vì một chút tài nguyên, lão Vương không tiếc công sức xuôi Nam ngược Bắc, từ cấp một đã bắt đầu đi khắp nơi gây sự, còn dạy Phương Bình nổi loạn, thật ra, hắn cũng không phải người tốt lành gì.
Chỉ sau khi đến cao cấp, có vài thứ không còn lọt mắt, nên lúc này mới trầm ổn lạnh nhạt như đại ca của cả bọn.
Nhưng ngày đó, ở Vương Chiến Chi Địa, khi nhìn thấy thần binh, hai mắt hắn phát sáng như nhìn thấy gái khỏa thân.
Diêu Thành Quân, Lý Hàn Tùng cũng không ngoại lệ, giờ khắc này đều có cùng biểu cảm.
Phương Bình khá hơn bọn họ một chút, vừa thu lấy năng lượng lỏng, vừa quan sát chung quanh, thuận miệng nói: "Tầm mắt của các ngươi đừng thấp như vậy! Làm như chưa bao giờ thấy đá năng lượng vậy! Khó khăn lắm mới vào Giới Vực được, chẳng lẽ chúng ta đến đây vì chút đồ này sao?"
"Đương nhiên!"
Ba người đồng thanh trả lời, Phương Bình đen mặt: "Vớ vẩn! Chúng ta đến đây là vì công pháp, vì giúp nhân loại ngày càng mạnh mẽ, ai nói là đến vì những thứ này?"
Ba người đồng thời tỏ vẻ khinh bỉ!
Nếu không phải thì vì sao vừa mới đến ngươi đã bắt đầu vơ vét năng lượng lỏng? Rốt cuộc ngươi đã chuẩn bị bao nhiêu cái bình lớn như vậy? À đâu, còn có mấy cái rương lớn để đào đất nữa nè!
Phương bình chế tạo không ít rương bằng tinh thạch, mọi người đều phục hắn sát đất, không ai chuẩn bị đầy đủ bằng hắn.
Nếu là người khác, dù có đi vào được, dù có nhìn thấy những thứ này, e là cũng không có cơ hội mang đi.
Phương Bình không để ý đến bọn họ, nhìn xung quanh một hồi, rất nhanh cảm thấy nơi này không bình thường, sau đó ngẩng đầu nhìn lên...
Vừa nhìn, Phương Bình lập tức chấn động nói: "Đậu xanh! Ta nghĩ chúng ta đã đến nơi rồi chứ, không ngờ vẫn còn đang ở dưới đất, nhìn kìa, thiên cung còn ở trên cao nữa!"
Nơi bọn họ tiến vào đã là đỉnh núi cao mấy ngàn mét. Phương Bình cho rằng, sau khi vào cửa, bọn họ đã đến nơi rồi. Tuy nhiên, khi ngẩng đầu nhìn lên không trung... bên trên còn một cung điện trôi nổi lớn vô cùng! Trước đó bị năng lượng hóa lỏng che mất, hắn không phát hiện.
Nghe Phương Bình nói vậy, nhóm người lão Vương vội vã ngẩng đầu nhìn.
Lý Hàn Tùng lẩm bẩm: "Giống như lần trước! Không, nơi này còn cao hơn Hư Lăng động thiên! Ta nhớ thiên cung của Hư Lăng động thiên chỉ cao lơ lửng chừng mấy trăm mét, bên này... chắc phải cao hơn chục ngàn mét ấy chứ?!"
Thiên cung to lớn, dài liên miên vô tận, dù có lơ lửng giữa trời cũng đã cao hơn nghìn mét.
Điều này có nghĩa là gì?
Nghĩa là, Giới Vực nơi này ít nhất phải cao hơn mực nước biển cả chục ngàn mét!
"Phương Bình, ngươi xác định nơi này không phải Thiên cung của ngươi sao?"
Lý Hàn Tùng hỏi thăm lại một lần nữa, thiên cung cao như vậy, ngươi xác định không phải năm xưa ngươi chế tạo sao?
Nếu không phải Phương Bình thì chủ nhân của Huyền Đức động thiên cũng thật huênh hoang.
Phương Bình nhìn chằm chằm thiên cung trên bầu trời, không trả lời câu hỏi của Lý Hàn Tùng, mà trầm giọng nói: "Mọi người cẩn thận một chút! Đừng quên, lần trước ở Thiên Nam chúng ta từng gặp phải bản nguyên công kích mạnh mẽ kia! Nếu nơi này được bảo tồn hoàn hảo, biết đâu cũng sẽ có thứ đó..."
Nghe vậy, Lý Hàn Tùng có hơi kinh sợ, hắn vẫn chưa quên, lần trước hắn và lão Tần vừa mới chui vào đã bị một sức mạnh khổng lồ khống chế, sau đó bị ném ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận