Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1770: Loạn Càng Thêm Loạn

"Cơ Dao, ngươi muốn giết ta? Cơ Dao, ngươi không thể làm như vậy, Huyền Chân không có tâm tư cạnh tranh vị trí vương chủ với ngươi..." Trong đám người, Huyền Chân thê thảm rống lên.
Hắn không có phân thân Chân Vương, lúc này đang bị hơn mười vị võ giả cấp bảy vây giết, đã hơi lảo đảo.
Hổ Phong bên cạnh Cơ Dao liếc mắt nhìn cô, Cơ Dao quát: "Hổ Phong, ngươi dẫn người tiêu diệt hắn! Diệt hắn và Bách Sơn Việt, ta thành vương chủ, ngươi sẽ là điện chủ Điện Thiên Mệnh!"
Hổ Phong không do dự chút nào, vung tay lên, mang theo mấy người chạy thẳng về phía Huyền Chân.
Chờ hắn đi rồi, Cơ Do mới tàn bạo liếc mắt nhìn Phương Bình, nén giận mắng chửi: "Khốn kiếp, ngươi thật đáng chết!"
Phong Diệt Sinh khiến cô quá thất vọng! Hắn muốn đại quyết chiến! Chết tiệt, chuyện này hoàn toàn khác với suy nghĩ của cô!
Cô đã làm tốt chuẩn bị để ám sát, nếu không bị lộ, cô vẫn có thể ám sát Bách Sơn Việt. Nhưng hiện tại, cục diện đã trở thành hỗn chiến rồi!
Phương Bình hừ lạnh nói: "Khi cần quyết đoán thì phải quyết đoán. Nếu họ đã nghi ngờ, thì giải quyết luôn một lần! Cơ Dao, lát nữa, phân thân của Hoa Vương giao cho ngươi, ta xử lý phân thân của Bách Sơn Vương!"
"Vậy còn nhóm người Tử Nguyệt…"
"Dùng mạng người lấp!" Phương Bình không chút do dự, gầm nhẹ nói: "Nhớ kỹ chưa!"
Dù Cơ Dao đã tức giận đến mức hộc máu, nhưng lúc này cũng không phải là lúc kì kèo, cô nhanh chóng đáp lời.
Ầm ầm!
Tiếng nổ tung lại vang lên, tiếng thét nhỏ dần khi lực lượng tinh thần bị tiêu diệt cũng liên tục không ngớt, chiến đấu bước vào giai đoạn cao trào.
Phía ngoài đoàn người, Phương Bình cầm phân thân Phong Vương trong tay, vẫn không lên tiếng.
Một lát sau, Phương Bình nhìn về phía Cơ Dao, trầm giọng nói: "Phân thân Mệnh Vương có thực lực thần đạo, sử dụng phân thân Mệnh Vương, khiến bản nguyên hỗn loạn, tiêu diệt toàn bộ bọn họ!"
Cơ Dao lạnh lùng nhìn hắn, mở miệng nói: "Ngươi không phải cũng có phân thân Phong Vương cấp thần đạo sao?" Cơ Dao cười lạnh: "Bảo ta sử dụng, ngươi thì sao? Đến cuối cùng, ta chẳng còn gì, chẳng phải sẽ bị ngươi xâu xé sao?"
Phương Bình liếc nhìn cô ta, hồi lâu mới nói: "Tùy ngươi!"
Dứt lời, Phương Bình lại quát lên: "Bách Sơn Việt, có dám đánh với ta một trận!"
"Ngươi muốn chết!"
Bách Sơn Việt quát lên một tiếng lớn, một búa bổ lùi một vị cường giả cấp tám, cười to nói: "Bằng ngươi cũng dám đánh với bản tôn một trận? Phong Diệt Sinh, ngươi dám đích thân đến đánh một trận sao?"
Phương Bình không để ý đến hắn, mà nhìn Cơ Dao, hít sâu một hơi nói: "Hôm nay ta sử dụng hết tất cả át chủ bài, giúp ngươi tiêu diệt Bách Sơn Việt, Hoa Vũ giao cho ngươi! Ta giết hắn, một khi ngươi cố ý tiết lộ điều gì, những người này đều là cường giả của Thiên Thực vương đình, ta sẽ gặp chuyện!
Ngươi giết người của Thiên Thực vương đình, ta giết người của Thiên Mệnh vương đình!"
Cơ Dao nhìn hắn, hơi nhíu mày, cái tên này lấy tự tin ở đâu rằng hắn có thể giết được đối phương?
"Ta sẽ vận dụng phân thân của vương tổ! Đến lúc này, nếu dùng cả hai cái, có lẽ có thể giết hắn!"
"Ngươi..." Cơ Dao lại nhíu mày, một lát sau mở miệng nói: "Được!"
"Ngươi muốn giết nhóm người Hoa Vũ… Vậy phía lối vào..."
"Yên tâm, ta sẽ giết bọn họ, nếu như không giết được, bọn họ cũng không biết cái gì, có giết hay không cũng như nhau."
Phong Diệt Sinh liên tiếp thay đổi kế hoạch, điều này làm cho Cơ Dao càng thêm bất mãn.
"Vậy ta dẫn dụ Bách Sơn Việt ra xa một chút, để phòng ngừa phân thân bùng nổ khiến những người khác bị tiêu diệt, hiện tại không thể để thiệt mạng quá nhiều!"
"Được!"
Phong Diệt Sinh đồng ý dẫn dụ Bách Sơn Việt, Cơ Dao cũng vui vẻ, cô còn ước gì hai người đánh nhau đến chết! Nhưng Phong Diệt Sinh tốt nhất đừng chết vào lúc này, còn chưa đến thời khắc cuối cùng.
"Bách Sơn Việt, đánh thì đánh!" Phương Bình ngự không lên cao, quát lên: "Ngon thì qua đây!"
Nghe vậy, Liễu Hào quát lớn: "Điện hạ, không thể!"
"Phong Diệt Sinh ta muốn thống lĩnh vương đình, không giết được một tên Bách Sơn Việt, sao có thể trở thành vương chủ! Nếu ta muốn thành vương chủ, hẳn phải là vương chủ mạnh nhất từ trước đến nay!"
"Hôm nay, ta muốn nghịch phạt cấp tôn giả!"
"Ngông cuồng!"
Bách Sơn Việt quát lớn, ánh kim trên người bùng nổ, sáng lóa không gì sánh được, cũng quát to: "Bản tôn sẽ giết ngươi trước, sau đó sẽ giết tiện nhân Cơ Dao!"
"Ngươi muốn chết!"
Nghe vậy, Cơ Dao giận dữ, trường kiếm trong tay xuất hiện giữa trời, bay thẳng đến Bách Sơn Việt.
Sắc mặt Phương Bình đen thui! Đậu má nó chứ! Con nhỏ này! Lúc này lại quấy rối! Nhỏ này đúng là kẻ phá bĩnh!
Bách Sơn Việt cười lớn, lại bổ ra một búa, năng lượng trong hư không dồn dập nổ tung. Không chỉ vậy, lúc búa bổ xuống, hư ảnh chớp mắt hóa thành một con cá sấu lớn.
Cá sấu mở miệng lớn như chậu máu, có ý muốn cắn nát trường kiếm của Cơ Dao.
"Cơ Dao, tiện nhân nhà ngươi, dù có cầm thần binh cấp chín cũng chỉ phí của, ngươi mà cũng xứng tranh vị trí vương chủ với ta sao?"
Bách Sơn Việt hiện rõ sự khinh thường!
"Nếu không phải vì nhà họ Cơ mạnh mẽ, làm gì đến lượt ngươi hoa tay múa chân với Bách Sơn Việt ta, hôm nay chính là giờ chết của ngươi!"
Thực lực của Bách Sơn Việt rất mạnh, khả năng khống chế thần binh vô cùng thuần thục mạnh mẽ. Thần binh hóa thú là cảnh giới khống chế thần binh cao siêu, không phải ai cũng làm được. Cây búa trong tay hắn cũng là thần binh cấp chín.
Cây búa này được làm từ yêu hạch của một con Cự Ngạc (cá sấu khổng lồ), lúc còn sống, nó là yêu thú cấp chín.
Tuy lúc này Bách Sơn Việt vẫn chưa thể hiện hết uy lực, nhưng cũng đã có thực lực đỉnh cấp tám.
Cá sấu há miệng cắn kiếm, thần binh kiếm của Cơ Dao vang lên cọt kẹt.
Cơ Dao thấy vậy, ánh mắt lóe lên sự giận dữ, quả nhiên, mấy tên khốn này chưa bao giờ để ý đến mình!
Phong Diệt Sinh nói không sai, dựa vào vương tổ, dựa vào phụ vương, chi bằng dựa vào chính mình!
"Bách Sơn Việt!"
Dưới sự tức giận, Cơ Dao cũng không còn kiêng dè gì. Trong chớp mắt, trong hư không, một con rồng khổng lồ lóe lên rồi hòa vào cơ thể Phượng Tước, Phượng Tước kêu dài một tiếng, chớp mắt biến thành một con thú khổng lồ màu vàng, tốc độ cực nhanh, phóng thẳng đến chỗ con cá sấu kia.
Ầm ầm ầm!
Hai con thú lớn hỗn chiến trong hư không, ánh kim nổ tung văng tứ tóe.
Sắc mặt Bách Sơn Việt hơi trắng bệch, hắn khống chế thần binh cần rất nhiều lực lượng tinh thần. Mà Cơ Dao khống chế Phượng Tước lại là song phương hợp tác, đây chính là khác biệt giữa khống chế vật sống và vật chết.
Không chỉ như vậy, lúc này, Cơ Dao đã bị chọc giận, ngay sau đó, cô phun ra một dòng máu vàng lấp lánh như máu của thần.
Phương Bình nuốt một ngụm nước bọt! Đậu xanh, mình đã xem thường đám người này rồi! Thôi kệ, mình đứng xem là được rồi!
"Vương tổ, hãy cho ta mượn thần lực!"
Cơ Dao khẽ quát một tiếng, dòng máu vàng chớp mắt nổ tung, hòa vào trong cơ thể, Cơ Dao vốn là cấp thống lĩnh, nhưng trong chớp mắt, cả người tỏa ra khí thế của cường giả kim thân cấp tám.
"Trở về!"
Cơ Dao ra lệnh, thần binh trường kiếm cấp chín chớp mắt bay về tay Cơ Dao, Cơ Dao cầm thần binh trong tay, trên người xuất hiện một bộ thần binh áo giáp, phẫn nộ nói: "Bách Sơn Việt, ngươi dám xem thường bản cung, ta phải giết ngươi!"
Trong lúc nói chuyện, Cơ Dao xuất hiện giữa trời, người còn chưa tiếp cận đến đối phương, thần binh đã chém xuống!
Thần binh của Bách Sơn Việt đã bị Phượng Tước giữ chân, lúc này, hắn cũng quát lớn một tiếng, một bộ giáp hiện lên trên người, chớp mắt thoát khỏi vòng vây, lập tức cận chiến đánh với Cơ Dao.
Bách Sơn Việt là võ giả cấp tám sơ kỳ, không còn thần binh công kích, lại bị Cơ Dao liên tục đánh lùi!
Trong đám người, Hoa Vũ quát lên: "Mệnh Vương thần huyết không duy trì được lâu, ngăn cô ta lại!"
Phương Bình cảm giác mình đang được xem một bộ phim đầy kịch tính!
Một võ giả cấp bảy như Cơ Dao chớp mắt có thực lực cấp tám, hơn nữa mấy người này đều có thần binh áo giáp, ôi, mẹ nó, xa xỉ làm sao!
"Hai người này không ai thua ai, thực lực gốc cũng là cấp tám một hai tầng kim thân, phối hợp với thần binh và áo giáp, có lẽ thực lực ngang ngửa với cấp tám ba, bốn tầng kim thân rồi…"
Phương Bình cảm thán không ngừng, những người này quả nhiên có không ít thủ đoạn giữ mạng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận