Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2359: Phá Hủy Vương Chiến Chi Địa

Ầm ầm!
Đao còn chưa hạ xuống, toàn bộ Vương Chiến Chi Địa đã phát ra tiếng nổ vang rền. Một toà cung điện lao vụt lên từ dưới mặt đất, đỡ lấy sấm sét bản nguyên hỗn loạn đang đánh xuống.
"Võ Vương?"
Tiếng cười nhạo phát ra từ trong cung điện, nhưng không có người xuất hiện, sau một khắc, một bàn tay lớn trực tiếp xuất hiện trên Vương Chiến Chi Địa, xé rách hư không, muốn bắt lấy Phương Bình.
"Để Của Chúng Sinh lại! Bằng không, tiêu diệt nhân gian!"
"Vậy ngươi thử xem!"
Trương Đào lạnh lùng vô cùng, đạp không khẽ quát một tiếng "Trảm Đạo!"
Lại là ánh đao che trời rơi xuống! Mà ánh đao ban nãy cùng vừa lúc chém xuống kết giới của Vương Chiến Chi Địa, đầu tiên là tiếng răng rắc vang lên, sau đó là tiếng nổ như sấm rền, vô số bản nguyên hỗn loạn ngưng tụ thành sấm sét đánh về phía ánh đao kia. Trong chớp mắt, ánh đao thứ hai hạ xuống! Ánh đạo này trực tiếp xuyên qua sấm sét, như phá tan không gian, trong chớp mắt va chạm với bàn tay to lớn giữa không trung Loảng xoảng! Tiếng thủy tinh vỡ nát chói tai vang lên, ánh đao trực tiếp chém bàn tay thành hai nửa. Thế nhưng ánh đao vẫn không biến mất, mà trực tiếp chém vào vị cường giả Chân Thần kia.
"Võ Vương... Lá gan rất lớn!"
Ngay lúc đó, bàn tay thứ hai vươn ra khỏi cung điện, Về về phía ánh đao. Loảng xoảng! Lại là một tiếng vỡ vụn vang lên, bàn tay bị chặt đứt một ngón, ánh đao thứ hai của Trương Đào cũng triệt để tiêu tan! Giờ khắc này, Phương Bình đã đến gần chỗ thông ra ngoài, tưởng như chớp mắt là có thể rời khỏi. Trong Vương Chiến Chi Địa, tuy bản nguyên hỗn loạn còn chưa bị phá, nhưng vẫn có thể né được, hắn chạy ra ngoài, bản nguyên cũng không quá mạnh, bản nguyên hỗn loạn cũng sẽ không nhằm vào hắn. Nhưng một giây sau, chuyện khiến tất cả mọi người không ngờ tới đã xảy ra! Phương Bình cho bọn họ thấy cái gì gọi là tàn nhẫn! Ngay khi bàn tay thứ hai của hai vương bị chặt đứt một ngón tay, lộ ra khe hở, Phương Bình đột nhiên xoay người lại, xé rách không gian, trong chớp mắt xuất hiện trước mặt vị Chân Thần còn đang hoảng hốt kia. Hắn căn bản không ngờ Phương Bình sẽ xuất hiện! Thật sự không ngờ tới! Hắn vẫn đang ở trong trạng thái hốt hoảng khi bị ánh đạo của Trương Đào uy hiếp, vẫn còn đang nghĩ mà sợ, may là còn giữ được cái mạng. Với lại bàn tay của hai vương vẫn còn ở đây, hắn căn bản không ngờ sẽ bị Phương Bình quay trở lại giết!
"Đuổi theo con khỉ á!"
Phương Bình rống to một tiếng, cầm trường kiếm, mau lẹ chém ra một nhát! Trường kiếm vô cùng sắc bén, lực bộc phát của Phương Bình cũng cực kỳ mạnh. Một kiếm này chém ra, xèo một tiếng, trực tiếp chém đối phương thành hai nửa! Thế nhưng, chém thành hai nửa vẫn chưa giết được Chân Thần. Phương Bình đã sớm có tính toán, gầm lên dữ dội, lực lượng tinh thần mạnh mẽ điều khiển thân thể tàn phế của đối phương, khí huyết bộc phát đầy trời, mạnh mẽ kéo đối phương đến chỗ chưa bị phá hủy trên bầu trời! Bầu trời chính là nơi bản nguyên hỗn loạn tồn tại! Đối phương chỉ mới bị choáng do công kích, chưa tới mức không đánh lại được. Nhưng hiện tại, Phương Bình trực tiếp kéo đối phương đến chỗ mà bản nguyên hỗn loạn nồng nặc nhất, hầu như là chỉ trong chớp mắt, một tiếng kêu lên thê lương thảm thiết truyền ra! Ầm ầm ầm! Bản nguyên hỗn loạn bạo phát hơi thở mạnh mẽ đến đáng sợ, dù có là cường giả cấp Đế, thời khắc này cũng cảm nhận được nguy co. Cung điện của hai vương đột nhiên truy xuống! Trong hư không, bàn tay bị đứt ngón kia như đã biến thành hình người, phát ra tiếng gào phẫn nộ: "Thật là to gan, lòng dạ quá độc ác!"
Hai vương đều bị dọa! Trong tình huống đó, một vị võ giả không phải Chân Thần lại dám quay trở lại, chém nát nhục thân của một vị Chân Thần ngay trước mặt hắn, đồng thời cưỡng ép ném đối phương vào nơi tụ tập nhiều bản nguyên hỗn loạn nhất. Dù có là hai vương, cũng không dám tùy tiện đi cứu viện. Hầu như chỉ trong chớp mắt, tiếng kêu thảm thiết đã tắt ngúm. Trời đất biến sắc, đại đạo nứt toác, mưa máu trút xuống như thác!
Hôm nay, vị Chân Vương thứ sáu hy sinh! Chết theo cách mà không ai có thể ngờ được! Mấy trăm vị Chân Vương bên ngoài đều há hốc mồm! Trong tình huống đó, Phương Bình không chạy thì thôi, hắn lại có thể quay trở lại giết chết một vị cường giả Chân Vương! Mặc dù đối phương không phải bị Phương Bình tự tay chém giết, nhưng bây giờ, ấn tượng về Phương Bình trong mắt tất cả mọi người là - gan góc phi thường! Đúng là gan góc phi thường! Dưới sự uy hiếp của bản nguyên hỗn loạn, trong tình thế đang có hai vương ở đó, đối thủ lại là Chân Thần mạnh hơn hẳn rất nhiều, hắn lại dám phản kích!
"Tàn nhẫn con mẹ ngươi!"
Phương Bình mắng to một tiếng, nhưng cũng không ngừng lại, hắn tiếp tục bỏ lại một phân thân, không nói hai lời, điên cuồng bỏ chạy! Bàn tay tàn tạ kia vừa muốn bóp chết Phương Bình, phân thân của một vị cấp Đế đã xuất hiện, ầm ầm! Bản nguyên hỗn loạn cũng theo đó mà đến, bùng nổ hơi thở cực kỳ mạnh mẽ, bàn tay trong chớp mắt đã nổ tung. Bên ngoài, một vị cường giả cấp Đế của tiên đảo hải ngoại trợn mắt ngoác mồm! Phân thân của bản đế... hắn dùng theo cách này á? Hoàn toàn không ngờ tới! Bản nguyên của Phương Bình không mạnh, hoàn toàn không gây chú ý, tuy bản nguyên hỗn loạn cũng có lan đến, nhưng Phương Bình có thể đỡ được. Khác biệt ở đây là hai vương rất mạnh, dù đang trốn trong Đế Cung, rồi cộng thêm phân thân cấp Đế, khí tức bản nguyên cũng mạnh mẽ vô cùng. Bản nguyên hỗn loạn sẽ ưu tiên chọn bọn họ. Ầm ầm ầm! Trong chớp mắt sau khi Phương Bình rời đi, phía sau nổ tung, biến thành phế tích không gian. Hư không bị nổ nát rồi! Tan nát như thủy tinh vậy, trông đáng sợ vô cùng. Phương Bình lại điên cuồng cười to, quát: "Hai vương? Hai con chó già thì đúng hơn! Mệnh Vương đã sớm muốn giết các ngươi, xưng Mệnh Vương nhiều năm như vậy, cũng không thấy các ngươi nói gì, rác rưởi!"
Giữa không trung, mưa máu như trút nước, Phương Bình đón mưa máu, xông thẳng ra ngoài Vương Chiến Chi Địa. Trảm thần! Trước mặt mấy trăm Chân Vương, Phương Bình giết ngược một vị Chân Thần, và đang sắp chạy khỏi Vương Chiến Chi Địa. Ở cái lỗ to trên bầu trời, Trương Đào đứng ở nơi đó, nở nụ cười, chuẩn bị tiếp ứng Phương Bình. Khá lắm! Không hổ là truyền nhân của Trương Đào ta! Có dũng khí, có quyết đoán, có năng lực, cũng có thủ đoạn! Trong tình huống như thế, lại có thể dễ dàng chém giết một vị Chân Thần, ông cũng bị bất ngờ. Hôm nay, Phương Bình chém giết sáu vị Chân Thần, lập nên kỳ lục trước nay chưa từng có! Năm vị trước, Trương Đào không hỏi, nhưng cũng chỉ có một mình Phương Bình có thể làm được! Không phải tuyệt đỉnh lại có thể trảm Chân Thần, giết một lần sáu người! Nói một tiếng yêu nghiệt nhất tam giới, ai dám không phục chứ! Mắt thấy Phương Bình sắp chạy ra, Trương Đào cười cười chuẩn bị đón hắn, sau một khắc, sắc mặt Trương Đào đột nhiên biến đổi, quát to: "Ngươi dám!"
Tiếng gầm giận dữ, Trường Đào gio huyết đao lên, trảm về phía sau. Bên kia, một bàn tay lớn phá không lao thẳng đến chỗ Phương Bình. Mới vừa múa đao xong, bên trái cũng xuất hiện một bàn tay khác. Trương Đào dùng tay phải chém ra một đao, dùng tay trái đánh ra một quyền! Nhưng mà không đủ! Đúng vào lúc đó, từ bốn phương tám hướng, từng bàn tay như ngọc phá không lao đến, mục tiêu của tất cả mọi người là Phương Bình, muốn bắt giết Phương Bình, cướp đoạt bảo vật! Trong tích tắc Phương Bình chạy ra, mọi người đều biết, bảo vật bị Phương Bình cướp đi rồi! Sao bọn họ có thể cho phép Phương Bình và Trương Đào hối hợp chứ!
"Trước mặt lão phu, các ngươi cũng dám ra tay!"
Ngay vào lúc đó, một nắm đấm phá không lao ra, khiến mấy bàn tay ngọc nổ tung. Nhưng cũng chính trong giây phút đó, trong hư không xa xôi, cũng có bàn tay dò ra, chụp vào cự quyền, mờ mịt nói: "Thiên Vương, Cửa Chúng sinh không phải là thứ mà nhân loại có thể sở hữu, nếu người đã ra tay, vậy thì đừng trách chúng ta bất kính với Thiên Vương!"
Người đến rất mạnh, nắm đấm của Trấn Thiên Vương bắn trúng bàn tay đó, khiến bàn tay rạn nứt, nhưng nó không bị phá hủy! Mà chỉ trong giây phút ngắn ngủi đó, bàn tay lại cố gắng chộp trúng Phương Bình.
"Khi dễ ông đây chết rồi đúng không?"
Quát to một tiếng, phá nát hư không, râu tóc Chiến Vương dựng đứng, phá không lao đến, thân như chớp giật, chân đá tứ phương, ầm ầm ầm... Từng bàn tay khổng lồ bị đá bạo! Phía sau Chiến Vương, một cột sáng khí huyết xuất hiện, xuyên thấu trời đất, ông gầm dữ dội nói: "Ông đây không đùa với các ngươi, chân thân của ta ở đây, dám đoạt bảo, giết người, phải hỏi ông đây có đồng ý hay không!"
Những người khác không phải là chân thân, chỉ là bàn tay ngưng tụ từ năng lượng mà thành. Nhưng Chiến Vương và Trương Đào đều đã thật sự xuất hiện ở Vương Chiến Chi Địa, quét sạch tứ phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận