Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1909: Lại Loạn Cào Cào

4 vị thần tướng bên cạnh liếc nhau, lại liếc nhìn Cơ Dao và Cơ Nam, đều không lên tiếng, cũng không cự tuyệt, sau đó 4 người nhanh chóng rời khỏi đài cao đi về phía vực Nam Thất.
Bọn họ không thể từ chối! Hai vị Chân Vương đã nói, không vào thì sẽ chết, không hề nói đùa. Nếu bọn họ không đi thì chắc chắn sẽ chết.
Thanh Lang Vương không quan tâm bọn họ, bỗng nhiên nhìn về phía Trúc Vương nói: "Ta ở đây theo dõi, ngươi nhanh chóng đi các vực lân cận triệu tập thần tướng. Lần này, dù là tất cả thần tướng hy sinh cũng phải giữ bọn họ lại. Không tiếc bất cứ giá nào!
Phương Bình, Trường Sinh Kiếm cũng không phải là thần tướng, ngươi biết điều đó có nghĩa gì.
Còn nữa, hình như Xà Vương vận dụng bản nguyên của Huyền Ngọc, ngoài ra còn có con trai trưởng của Cốc Vương, trấn thủ sứ phương Nam của Hoa Quốc..."
Dứt lời, bản thân Thanh Lang Vương cũng hơi kinh ngạc, một khi những người này bị giết, nhóm hạt giống mạnh mẽ của Phục Sinh Chi Địa sẽ không còn.
Trúc Vương hiểu tình huống này hơn hắn, nhanh chóng nói: "Không sai! Bọn họ nhất định phải chết, bản vương cũng không ngờ lần này có nhiều thần tướng như vậy, biết rõ còn có viện quân đang đến, bọn họ cũng không rút lui.
Đã như vậy thì không cho bọn họ cơ hội, Thanh Lang, hãy triệu tập toàn bộ thần tướng dưới trướng ta và ngươi đến, lần này dù phải đánh xuyên qua vực Nam Thất thì cũng phải giết chết bọn họ. Mặt khác thông báo cho một số Chân Vương..."
Trúc Vương bắt đầu truyền âm nói chuyện: "Nếu như đến mức này mà vẫn không giết chết được bọn họ thì có nghĩa những người này thật sự sẽ trở thành họa lớn. Lần này, không tiếc bất cứ giá nào, dù có nổ ra cuộc chiến Chân Vương ở vực Nam Thất, Võ Vương còn đang ở phía đối diện, Chiến Vương cũng đang ở đây!
Mặt khác, gần đây còn có hai vị Chân Vương phục sinh! Bây giờ ta đi tìm bọn họ, Thanh Lang, chuẩn bị sẵn sàng!"
Thanh Lang Vương biến sắc, nhưng cũng không từ chối.
Chiến thì chiến!
Lần trước hắn đã cảm thấy, Phương Bình là tai họa ngầm, hiện đã chứng minh, đúng là như thế.
Thanh Lang Vương nhanh chóng truyền âm nói: "Đi tìm mấy người Phong Vương, Hòe Vương, bọn họ sẵn lòng ra sức. Mặt khác, nhanh chóng mang theo thần tướng đến đây..."
Dứt lời, Thanh Lang Vương lại vội vàng nói: "Ta ở đây theo dõi chiến trận, ngươi thông báo một vị Chân Vương truyền tin, chính ngươi đi chiêu mộ thần tướng, thành chủ vương thành lân cận, cường giả Thần Tông, cường giả Hoàng Triều, tất cả đều phải tới! Dùng lệnh Chân Vương điều động bọn họ đến đây!"
Hai vị Chân Vương là hạng người quyết đoán.
Bây giờ, cường giả cấp 9 vực Nam Thất đã sắp vượt qua con 60 số rồi. Nhưng bọn họ cảm thấy chưa đủ an toàn! Đây có lẽ là cơ hội tốt nhất để diệt cỏ tận gốc!
Trúc Vương không nói gì thêm, lập tức biến mất ngay tại chỗ! Hắn phải đi các vực lân cận, triệu tập cường giả.
Tây Cương địa quật là vực Nam Thập Ngũ, Tây Sơn địa quật là vực Nam Thập Thất, lúc này đều có lượng lớn cường giả đang hội tụ, hắn chuẩn bị qua bên đó gọi người, không đánh hai chỗ đó nữa!
Giết mấy người mới có gì tài ba? Giết Trương Vệ Vũ... Trương Vệ Vũ chưa chắc có uy hiếp như nhóm người Phương Bình!
Trương Vệ Vũ sống chết không tiến vào, dù công phá địa quật Tây Cương cũng vô dụng.
Chỉ có phía Phương Bình mới là thịt dâng đến miệng.
Hiện bọn họ khó mà rút lui! Phục Sinh Chi Địa có thể phái viện quân tới sao?
Không quan tâm có thể có viện binh hay không, chẳng lẽ mấy trăm thần tướng vực Nam Thất còn không giết được mấy thần tướng phục sinh?
...
Trúc Vương đi rồi, Thanh Lang Vương tiếp tục quan sát trận chiến.
Chiến Vương liếc nhìn theo hướng Trúc Vương rời đi, vẻ mặt bất đắc dĩ, phiền phức lớn rồi!
Chắc Trương Đào cũng không ngờ phải không!
Không cần sách lược gì, không cần chọc giận đối phương. Phương Bình vừa lên tiếng, ta khuếch đại âm thanh một chút, các Chân Vương này liền nổi điên, đây là muốn đi gọi người đến vây giết Phương Bình mà.
Cuộc chiến tuyệt đỉnh chỉ sợ thật sự sắp nổ ra.
"Ta cảm thấy đám Phương Bình vẫn nên sớm rời đi mới ổn thỏa."
Chiến Vương thầm thở dài, với tốc độ của Chân Vương, đích thân đi đón thần tướng chạy đến, tốc độ cực nhanh. Có lẽ vực Nam Thất thật sự sắp tập hợp hơn 100 cấp 9 rồi
Có lẽ lần này là thời điểm ngoại vực tập trung nhiều cấp 9 nhất từ trước đến nay.
...
Tại miệng đường nối không gian, nhóm người Phương Bình nhanh chóng đánh chết một vị cấp 9 yếu.
Phương Bình hét rống lên, Chiến Vương giúp khuếch đại khiến âm thanh này truyền khắp vực Nam Thất.
...
Tại sa mạc Vạc Nghĩ, Giảo cảm thấy mình đã gặp phải phiền phức!
Phía trước, một nhóm yêu tộc đang nhìn chằm chằm, hết sức cảnh giác với bọn chúng.
"Kim Giác Thú Vương!"
Phía sa mạc Vạn Nghĩ, vài con kiến khổng lồ màu vàng đang giương cung bạt kiếm.
Trong yêu tộc, Kiến tộc có thể nói là yêu tộc có số lượng đông nhất. Sa mạc Vạc Nghĩ khác những cấm địa khác, Bách Thú Lâm tụ tập vô số các loại yêu tộc. Mà ở sa mạc Vạn Nghĩ, năm vị Yêu Vương nơi này đều là Kiến tộc cấp 9.
Thanh Lang Vương đã truyền lệnh, Kiến tộc vốn chuẩn bị đi đến thành Hi Vọng. Nhưng còn chưa đi, đã cảm nhận được nguy cơ, yêu tộc Giới Vực đã ra ngoài. Không chỉ như vậy, Kim Giác Thú Vương thế mà đã thành Yêu Vương Giới Vực.
"Kim Giác Thú Vương, ngươi còn dám xuất hiện?"
Con kiến lớn màu vàng dẫn đầu cao tới mấy chục mét, toàn thân vàng óng, nhìn còn bá đạo hơn Giảo. Hai con mắt kép hết sức lạnh lùng.
Kim Giác Thú Vương mang theo yêu tộc Giới Vực ra ngoài, cần làm chuyện gì?
"Gào Gào..."
Giảo rống lên, Kiến Vương rung động lực lượng tinh thần, nói: "Kim Giác Thú, đừng dùng sự ngu xuẩn của ngươi để chứng minh yêu tộc vẫn tồn tại. Đã có thể dùng bất diệt thần liên lạc thì sao phải vẽ vời thêm chuyện?"
Nó có thể nghe hiểu tiếng rống của Giảo nhưng lại khinh thường. Chẳng lẽ Kim Giác Thú tưởng như thế này có thể chứng minh yêu tộc cũng có ngôn ngữ sao? Nhưng yêu tộc có hàng chục nghìn loại, thú ngữ thật ra vẫn có chút khác biệt giữa các giống loài.
Dùng lực lượng tinh thần liên lạc có tính trực quan hơn.
Giảo có chút nổi nóng, con kiến lớn này đã đánh mất tôn nghiêm yêu tộc, giao lưu bằng thú ngữ không bình thường sao?
Mặc dù cực kỳ bất mãn, Giảo vẫn là dùng lực lượng tinh thần trao đổi.
"Mượn đường!"
"Mượn đường? Giới Vực cũng muốn đi tham chiến?"
Đôi mắt khổng lồ của Giảo chớp chớp, cũng muốn tham chiến? Lúc vừa tới, hình như bên này đang cùng tụ tập, chẳng lẽ cũng là đi tham chiến? Không đúng, đi đâu tham chiến?
Dù Giảo không rõ lắm, nhưng cũng không làm lỡ thời gian, lập tức liên lạc nói: "Đúng, Kiến Vương, các ngươi thì sao?"
"Thanh Lang Vương truyền lệnh, vây giết võ giả phục sinh..."
Giảo không bất ngờ lắm, nhưng nó vẫn cảm thấy có chút kỳ lạ về việc sa mạc Vạn Nghĩ cũng muốn đi, dò hỏi: "Vạn Yêu vương đình cũng khai chiến với võ giả phục sinh ư?"
"Không rõ ..."
"Vậy các ngươi... Đi không?"
"Đi, Chân Vương đã hạ lệnh, không thể không đi!"
Lực lượng tinh thần của Kiến Vương dao động, nhanh chóng đề cập đến vấn đề trước đó: "Tại sao các ngươi ra ngoài Giới Vực?"
Giảo không vội vã nói chuyện.
Kiến Vương muốn đi tham chiến? Nói như vậy, lần này yêu tộc cũng muốn tham dự vào. Phía đầu bếp có thể thắng sao?
Lúc này, Giảo cũng cảm ứng được rất nhiều khí tức cường giả cấp vương giả, rất nhiều rất nhiều. Nó sắp không đếm xuể.
Lúc này Giảo có chút do dự, giờ mà đi đánh thành trì thì có ổn không? Đầu bếp sẽ không gạt mình lần nữa chứ?
Gia tộc đầu bếp căn bản không có thực lực đánh hạ vực Nam Thất, vậy lần này mình ra tay thì thật phiền phức rồi. Nhưng vừa rồi ra ngoài Giới Vực, còn hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang, bây giờ chẳng lẽ cứ như vậy lui về?
Khi Giảo đang nghĩ những vấn đề này, nhất thời cũng không biết nên nói như thế nào, chẳng lẽ nói mình là đi giúp võ giả phục sinh?
Nó đang nghĩ ngợi thì âm thanh của Phương Bình truyền đến.
Nghe thấy đầu bếp nói đã giết chết một vị vương giả... Giảo chợt cảm giác mình quá lo lắng rồi.
Đầu bếp đã dám chủ động tiến công vực Nam Thất, chắc chắn là có nắm chắc.
Nhanh như vậy đã giết chết vương giả, cuộc chiến nổ ra ở bên kia, hơn mười vị cấp 9 bộc phát khí tức, dù đang ở ngoài ngàn dặm, nó cũng có thể cảm nhận được.
Trong cảm nhận của nó, cũng chỉ là chuyện một cái chớp mắt mà thôi.
Một cái chớp mắt, giết một vị Vương cảnh?
Võ giả phục sinh thật mạnh mẽ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận