Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2532: Vực Nam Nhị Thập Tứ Nổi Gió (2)

Trên không trung, khóe miệng Phương Bình co rút.
Mèo này... đang làm gì? Cần phải như vậy không? Nói cứ như ta để ngươi chết đói không bằng. Còn đòi 10.000 tấn thức ăn cho mèo, ngươi ăn hết sao?
Dù trước mặt công chúng, hứa hẹn thức ăn cho mèo cho Thương Miêu, Phương Bình có chút dở khóc dở cười, nhưng thật cũng không đắn đo lắm.
Đúng là Thương Miêu đã có cống hiến rất lớn cho nhân loại. Nghe ý nó thì hình như lần này còn ra tay phong tỏa mấy đường nối, điều này cũng yểm trợ cho mình rất nhiều.
Thật ra phong tỏa đường nối cũng không quá khó khăn.
Trước đó, mấy người lão Trương đã từng làm, dùng lực lượng tinh thần phong tỏa đường nối. Nhưng không kéo dài được lâu, cần kịp thời bổ sung.
Phương Bình cũng có thể làm, nhưng thời gian phong tỏa rất ngắn, chắc chắn không mạnh bằng Thương Miêu.
Thương Miêu đã làm, thế thì cũng bớt đi phiền phức cho Phương Bình. Phương Bình nhìn thoáng qua, không ở lại nữa, vội vã rời đi.
Mà Phương Bình không biết, Thương Miêu cũng không chỉ nhắc đến chuyện 10.000 tấn thức ăn cho mèo.
Sau đó, Thương Miêu lại vòng vo, cảm khái một hồi, mình còn thiếu Thương Miêu 1 triệu tấn thức ăn cho mèo, sau khi cuộc chiến kết thúc, xí nghiệp sản xuất thức ăn cho mèo của các tỉnh phải tăng ca, trước tiên bù đắp phần đã nợ cho Thương Miêu.
Đương nhiên, Phương Bình cũng không hơi đâu mà quan tâm mấy thứ này.
Mặc kệ 10.000 tấn hay là 1 triệu tấn, có thì đưa, không có thì quỵt nợ. Thức ăn cho mèo thôi mà, chẳng là gì, chỉ có thể nói mèo thật tham ăn.
Phương Bình nhanh chóng đến địa quật Nam Mân Nam Mân, nơi tiếp giáp với núi Hoắc Đồng.Khi thấy Tạ Lỗi do Phương Bình ngụy trang đến, cường giả cấp 9 trấn thủ nơi này hơi bất ngờ.
"Tuần tra Tạ, mấy vị Bộ trưởng Lý vừa tiến vào trong địa quật tuần tra rồi, chẳng lẽ Mam Mân sắp xảy ra chuyện gì sao?"
Phương Bình cười nói: "Không phải, chủ yếu là vì núi Hoắc Đồng ở đây, quan hệ giữa nhân loại và núi Hoắc Đồng không tốt lắm, hiện địa quật khác đều đang đại chiến, chúng ta cũng lo phía núi Hoắc Đồng có biến, nên Bộ trưởng Phương bảo ta đến xem thử, bảo đảm núi Hoắc Đồng không có gì bất thường"
"Vậy tuần tra Tạ cẩn thận, nhưng gần đây núi Hoắc Đồng không có gì quá dị thường, vẫn luôn đóng cửa Giới Vực, chắc là sẽ không đối địch với nhân loại và lúc này nhỉ?"
"Đề phòng ngộ nhỡ!" Phương Bình cũng không dông dài, nhanh chóng nói: "Vậy ta đi xem một chút, nếu bên này, Lưu lão cẩn thận một chút.
Sau khi nói mấy câu với trấn thủ cấp 9, Phương Bình lập tức đi về phía Giới Vực.
Xem ra lần này diệt núi La Phù thuận lợi, bên này cũng không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Thế này cũng tốt, nếu thật xảy ra ngoài ý muốn, mấy người lão Vương liên thủ cũng chưa chắc có thể chống lại tuyệt đỉnh.
Lần trước, mấy người lão Vương có thể giết tuyệt đỉnh, là vì có tàn niệm của Chiến Thiên Đế. Bây giờ, tàn niệm của Chiến Thiên Đế đã biến mất, nhưng chưa chắc còn hội này.
"Tốc chiến tốc thắng, diệt núi Hoắc Đồng, mục tiêu lần này chỉ còn lại động thiên Hư Lăng!"
"Bên kia còn đang giao chiến, hy vọng có thể kéo dài thêm một thời gian nữa, tranh thủ thời gian cho ta!" Phương Bình chẳng những lo bên kia xảy ra ngoài ý muốn, cũng lo bên mình xảy ra ngoài ý muốn. Không phải lần nào cũng có thể giống như trước đó, tiêu diệt đối thủ, còn có thể giữ lại một tia lực lượng tinh thần của đối phương khiến bọn họ bất diệt.
Ngươi có thể nương tay, đối phương cũng chưa chắc như ngươi mong muốn, xác suất tự bạo cũng không nhỏ. Tuyệt đỉnh chết, động tĩnh không hề nhỏ. Trừ Cấm Kỵ Hải, trên đất liền, người ở khoảng cách gần đều có thể cảm ứng được.
Phương Bình nhanh chóng chạy tới khu vực gần Giới Vực.
Hắn đã cảm ứng được khí tức của mấy người lão Lý.
Mấy người cũng không tới gần Giới Vực, mà ở vùng phụ cận tuần tra. Dù bị cường giả núi Hoắc Đồng biết, cũng sẽ không cảm thấy có gì bất thường.
Nhân loại đề phòng máy Giới Vực lớn tấn công, đó là chuyện tất nhiên. Kể cả phía Bắc Hồ, hiện cũng có cường giả nhân loại đang theo dõi khu vực phụ cận động thiên Hư Lăng, đề phòng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, trên thực tế cũng chỉ có tác dụng báo tin, nếu tuyệt đỉnh thật tấn công thì cũng không ngăn được.
Cảm ứng được mấy người lão Lý, Phương Bình vội truyền âm nói: "Ta đến rồi, các ngươi mau rời đi!"
Ngay sau đó, lão Lý đáp lại: "Chúng ta đi vào lúc này ư? Cần hỗ trợ không? Hay là cứ giúp ngươi canh chừng bên ngoài, đề phòng có người chạy khỏi nơi này.."
Phương Bình nghĩ một chút, rồi nói: "Cũng được, mấy người các ngươi đừng tách ra! Một khi xảy ra biến cố, hãy liên thủ chiến đấu!"
Mấy người đó liên thủ, dù gặp phải tuyệt đỉnh, chưa nói đến giết địch, vẫn có thể ngăn cản một lát.
Phương Bình cũng lo phía núi Hoắc Đồng xảy ra biến cố gì, tiêu diệt núi La Phù thuận lợi, không có nghĩa là các nơi khác cũng thuận lợi như vậy.
Dứt lời, Phương Bình không lưu lại nữa, lập tức biến mất.
Hắn vừa đi, nơi xa, mấy người lão Lý liếc mắt nhìn nhau, đều chấn động.
núi La Phù bị diệt rồi?
Bằng không, Phương Bình sẽ không chạy đến nhanh như thế.
Rất thuận lợi!
Hơn nữa, thực lực của Phương Bình cũng quá sức tưởng tượng, núi La Phù có tuyệt đỉnh trấn thủ, giờ này, mấy người còn không biết, núi La Phù không chỉ có một vị tuyệt đỉnh, mà là hai vị.
Núi Hoắc Sơn, đứng đầu 36 động thiên thường trong 10 động thiên lớn!
So với núi Quát Thương xếp cuối cùng trong 10 động thiên lớn, thực lực núi Hoắc Đồng chỉ có hơn chứ không kém.
Thực lực của Đế quân núi Hoắc Đồng có lẽ còn mạnh hơn Công Quyên Tử một chút.
Tất nhiên, năm đó, Công Quyên Tử mạnh ở lực lượng tinh thần và thế giới bản nguyên, võ giả lực lượng tinh thần mạnh mẽ, thế giới bản nguyên kiên cố, khổng lồ, nếu thật bị đối phương kéo vào thế giới bản nguyên, Hoắc Đồng Đế Tôn chưa chắc là đối thủ của Công Quyên Tử.
Thời khắc này, núi Hoắc Đồng cũng không hề nhàn rỗi.
Núi Hoắc Đồng đã biết đại chiến của ngoại vực. Lần này không phải một vực đại chiến, mà rất nhiều ngoại vực đều nổ ra chiến tranh.
Trong điện thiên cung khổng lồ.
Thất trưởng lão canh giữ núi Hoắc Đồng, một ông lão râu tóc bạc phơ, mặt mày hơi ủ dột.
"Các vị đồng môn, bây giờ Nhân Gian lại nổi sóng, Phương Bình chủ động khơi mào đại chiến.." Thất trưởng lão thở dài nói: "Tông chủ rời đi, trong tông môn chỉ có mình lão phu trấn thủ. Thực lực lão phu còn không bằng Địa Chu Chân Quân, Địa Chu bị giết, một khi Phương Bình nhằm tới núi Hoắc Đồng, chúng ta sẽ gặp phiền phức" Phía dưới, có cường giả thanh niên trầm giọng nói: "Thất trưởng lão, tiên hạ thủ vi cường! Hay là để ta mang Hoắc Đồng Tinh Vệ viện trợ ngụy triều, tiêu diệt võ giả Nhân Gian, còn trưởng lão liên lạc các phương, nói rõ lợi hại, tìm cơ hội tiêu diệt Phương Bình thì cũng không đến nỗi cứ chật vật như thế"
Bây giờ, bởi vì lo lắng bị Nhân Gian trả thù mà đóng cửa tông môn.
Nhưng đây là đại thế! Lúc này mà phong tỏa sơn môn thì sẽ phiền phức lớn.
Thanh niên hiểu rõ, không nhân cơ hội hiện tại để mạnh lên, sau này chưa chắc có cơ hội. Phong tỏa sơn môn, một ngày hai ngày thì không sao, chẳng lẽ lại muốn đóng cửa đến khi đại thế?
"Sư tôn!" Phía dưới, một cô gái trẻ cũng nói: "Đại sư huynh nói không sai, giờ mà tiếp tục phong tỏa núi, không khác gì ngồi chờ chết. Yêu tộc bên ngoài truyền tin đến, võ giả Nhân Gian đang ở ngay bên ngoài tông môn giám sát chúng ta"
Cô gái tức giận nói: "Cứ tiếp tục như thế, núi Hoắc Đồng không thể rời núi, chẳng lẽ cứ cố thủ sơn môn như thế này? Mấy động thiên như Vương Ốc, Ủy Vũ đã để môn nhân đệ tử rời núi lịch luyện, cường giả mãi mạnh! Chúng ta và ba động thiên lớn như núi La Phù, Chân Thần đông đảo, bây giờ Nhân Gian còn đang tranh đấu với ngụy triều, Thần Giáo cũng kết tử thù với bọn họ.
Bây giờ, Thần Giáo muốn tấn công lại sợ bị chúng ta tập kích, không dám tùy tiện ra tay. Nhưng nếu sự tôn liên lạc các phương, thuyết phục núi La Phù, Hư Lăng, đồng loạt ra tay, giết Phương Bình là chuyện dễ như trở bàn tay"
Ông lão thở dài: "Ngươi nói không sai! Nhưng mà... Minh Vương còn ở trong tối, không tiêu diệt Minh Vương, ai dám tùy tiện ra tay với Phương Bình. Thần Giáo nói muốn đối phó Minh Vương, nhưng hôm nay Phong Vân đạo nhân và Lôi Đình Đế Tôn đều chưa hề xuất hiện.
Thần Giáo cũng dã tâm bừng bừng, làm sao có thể thực hiện theo ước định, không ai biết có phải bọn họ cố ý để chúng ta ra tay, rồi ngồi nhìn chúng ta và Minh Vương, Phương Bình chém giết hay không?"
1734 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận