Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2383: Sợ Rồi (2)

"Quả nhiên là các ngươi!"
Nguyệt Linh hình như không bất ngờ, vẫn lãnh đạm như cũ, nói: "Đã rất lâu rồi bản cung không gặp các ngươi! Ta chỉ hỏi một câu, các ngươi... làm sao sống sót?"
Ba người im lặng, hình như không muốn nói về chuyện này. Nguyệt Linh chợt bật cười! Đây dường như là lần đầu tiến bà ta cười từ khi tới đây.
"Khôn Vương còn sống, ba người các ngươi không chết, con rối Địa Hoàng xuất hiện... có lẽ Địa Hoàng cũng chưa chết."
36 Thánh đều có mối quan hệ tốt với Cửu Hoàng. Như vậy, chia ra thì có lẽ mỗi vị Hoàng Giả có thể chỉ huy 4 vị thánh nhân. Mà quá nhiều cường giả phe Địa Hoàng.. còn sống! Có thể thấy được, khi Thiên Giới hủy diệt, phe Địa Hoàng có lẽ không có tổn thất gì lớn, có lẽ là phe bảo tồn thực lực hoàn chỉnh nhất. Lời này nghe giống như không có vấn đề. Nhưng lúc này, rất nhiều người đều cảm thấy lạnh lẽo. Thậm chí, một số cấp Đế còn cảm giác rét lạnh. Giọng điệu Nguyệt Linh càng ngày càng bình thường: "Hai đứa con trai Địa Hoàng, có thể sai khiến năm ba thánh nhân. Kết quả, Khôn Vương còn sống, các ngươi còn sống, ngay cả hai con thú cưỡi năm đó nuôi cũng còn sống."
Sắc mặt Thiên Thực Vương và Thiên Mệnh Vương đều tái đi. Nhưng lúc này, hai người cũng im lặng, bọn họ cảm giác... sắp xảy ra chuyện lớn rồi.
"Chỉ có hắn... chết! Chỉ có hắn chết!"
Nguyệt Linh dường như có chút điên cuồng, lẩm bẩm nói: "Tại sao? Tại sao người chết không phải là đám rác rưởi các ngươi? Tại sao? Nói cho bản cung, tại sao?"
"Tại sao bạn cung chỉ đi Vương Ốc nghỉ ngơi mấy ngày, mà Thiên Giới đã biến mất?"
"Hắn biến mất! Ta còn đang ở Vương Ốc chờ hắn... chờ hắn đón ta về nhà..."
"Các ngươi nói cho ta, tại sao hắn không đến?"
"Hắn đã nói, đi Vương Ốc nghỉ ngơi mấy ngày, hắn xong việc sẽ tới đón ta về nhà... Hắn đã hứa!"
"Tại sao chứ?"
Nguyệt Linh không biết đang hỏi ai, như nói mê: "Bản cung vẫn chờ, chờ đến khi Thiên Giới hủy diệt, chờ đến khi con rối hoàng triều hủy diệt, chờ đến cuộc chiến Nam Bắc kết thúc, chờ cho tới bây giờ... Hơn bảy nghìn năm, hắn đi đâu rồi?"
Hơn bảy nghìn năm. Giờ này, Phương Bình không khỏi cảm thông. Dù Nguyệt Linh rất mạnh! Dù người đàn bà này thân phận cao quý, dù bà ta rất điên cuồng, rất bá đạo... Nhưng cho một người đàn ông hơn bảy nghìn năm, Phường Bình khó có thể tưởng tượng. Lúc này, trong đầu hắn lóe lên một bóng người... Trần Vân Hi. Ta mà chết ở địa quật, nếu cô ấy còn sống... cô ấy sẽ như thế sao? Suy nghĩ của Phương Bình lóe lên một cái rồi biến mất, hắn không dám nghĩ tiếp, cũng không muốn nghĩ nữa. Điên đại hơn bảy nghìn năm, hắn không muốn chuyện tra tấn tinh thần như vậy xảy ra.
"Tại sao người chết lại là hắn?"
Nguyệt Linh sắc bén gào lên! Cả nhà Địa Hoàng không mấy người chết, tại sao lại là người đàn ông của mình, còn là người xuất sắc nhất? Phu quân của bà ta là người có thiên phú mạnh nhất, nhân phẩm tốt nhất trong các hoàng tử, các Hoàng cũng nói phu quân bà có tư chất làm Hoàng Giả! Năm đó, Địa Hoàng dẫn con trai đến cung Bắc Hoàng, bà ta vừa nhìn đã chọn trúng người đó. Vừa thấy đã yêu! n ái ngàn năm, bà ta tưởng mọi việc sẽ tốt đẹp, tất cả sẽ như ngàn năm qua. Nhưng sau một lần du Sơn ngoạn thủy, bà ta hết sức chờ mong, nghĩ rằng sẽ như trước đây, phu quân đến đón mình về nhà... nhưng chờ được lại là tin dữ động trời. Thiên Giới mất rồi! Nhà mất rồi! Phu quân... cũng mất rồi! Phụ hoàng mất tích rồi, Bắc Hoàng Đạo bay đến núi Vương Ốc, rung lên mấy ngày! Còn Địa Hoàng Kiếm... đó là Địa Hoàng ban cho phu quân, trước khi đi ra ngoài, phu quân giao cho bà ta phòng thân, rồi cầm bội kiếm của bà đi. Có lẽ, năm đó mình không nên cầm Địa Hoàng Kiếm đi, có lẽ... mình đã hại phu quân! Hai mắt Nguyệt Linh chợt đỏ ngầu, không, đều là lỗi của bọn họ! Tại sao những kẻ đáng chết này lại không chết? Bọn họ không nên bảo vệ phu quân sao? Tại sao Khôn Vương không chết? Hơn bảy nghìn năm qua, Khôn Vương ở đâu? Vì sao hắn không dám tới gặp mình? Năm đó, rốt cuộc phu quân xuất hiện là ai... thật là phu quân sao?
Lúc này, Đế binh trong tay Phương Bình chợt rung lên một tiếng, sau đó lập tức rơi vào trong tay Nguyệt Linh. Nguyệt Linh khẽ vuốt, thấp giọng nói: "Không thể nào... hắn còn sống... không thể bỏ lại bội kiếm của ta! Đây chính là kiếm của Nguyệt Linh ta, phu quân sẽ không ném nó đi."
Nguyệt Linh thì thào, cường giả các nơi lúc này đều chậm lại, mọi người đều có cảm giác tim đập nhanh.
"Cho nên... phu quân... đã chết thật rồi ư?"
"Chết rồi!"
Ầm ầm! Đất trời biến sắc! Lúc này, trong ánh mắt có chút khó tin của ba đại hộ giáo, một đường hầm không gian màu đỏ máu nối trời hiện ra, màu đỏ máu!
"Phu quân chết rồi, còn cần đám cho các ngươi làm gì?"
"Các ngươi thế mà còn muốn bắt giết Phương Bình, ngay cả di hài phu quân cũng muốn cướp đi, các ngươi... chọc giận ta rồi!"
Sát khí động trời từ trong hư không bốc lên. Nguyệt Linh đứng trên đại đạo màu đỏ máu, hai mắt nhìn về phía ba đại hộ giáo, nhưng lại không nhìn thẳng vào bọn họ mà nhìn đại đạo màu máu uốn lượn. Dưới ánh mắt khó tin của mọi người, đại đạo của Nguyệt Linh trực tiếp vây Vô Danh Đế Tôn vừa tới gần Phương Bình lại.
"Ngươi muốn đoạt di hài của phu quân? Ngươi... thật đáng chết! Không, người ngay cả chết cũng không xứng, đồ cẩu nô tài nhà ngươi, bản cũng muốn đời đời kiếp kiếp người đều sống trong đau khổ"
Nguyệt Linh khẽ gầm lên thê lương, đại đạo màu máu như trường xà vây lấy Vô Danh Đế Tôn. Vô Danh Đế Tôn gầm lên.
"Nguyệt Linh! Ngươi dám!"
"Chết đi!"
Lúc này, đại đạo của Nguyệt Linh thật như trường xà, đoạn đầu tiên giống như đầu rắn, há miệng nuốt chửng Vô Danh Đế Tôn, dưới ánh mắt hoảng sợ của mọi người, đại đạo màu máu giống như đang gặm nhấm, đang nuốt chửng. Nơi xa, Tốn Vương giận dữ hét lên: "Nguyệt Linh, đồ khốn, ngươi dám giết người của bản vương..."
Nguyệt Linh nhìn về phía đó, lẩm bẩm: "Ngươi cũng ức hiếp ta, phu quân, bọn chúng đều đang bắt nạt ta... đều đang bắt nạt Linh Nhi..."
"Đều đang bắt nạt Linh Nhi!"
Giọng nói nghe rất thê lương. Dưới ánh mắt sợ hãi của các Đế Tôn khác, mùi máu tanh trên người Nguyệt Linh thậm chí hình thành một lớp bảo vệ tách biệt với mưa máu trong không trung. Ầm ầm!
Ngay lúc này, trời đất giống như bị nứt ra một lỗ hổng lớn, trên không, mặt trời năng lượng xuất hiện. Đêm tối... thế mà thành ban ngày. Đêm ở địa quật là không cách nào nhìn thấy mặt trời. Nhưng lúc này, mặt trời lóe lên một cái rồi biến mất, xuất hiện rồi. Ngay sau đó, trời rung đất chuyển. Ầm ầm! Từng khe nứt khổng lồ hiện ra, một con đường khổng lồ xuất hiện, sau đó, trong mắt mọi người có mặt, đại đạo này bị một sợi chỉ màu máu bao trùm, Nguyệt Linh dường như xuất hiện dưới màu máu, bóng dáng vô cùng to lớn, cắn đứt con đường khổng lồ này. Răng rắc! Mọi người dường như nghe thấy tiếng vỡ nát!
"Không!"
Một tiếng rống thê lương truyền ra, bóng dáng mờ ảo của Vô Danh Đế Tôn lóe lên một cái rồi biến mất, lát sau, bị màu máu hoàn toàn bao trùm. Tất cả những chuyện này phát sinh quá nhanh. Gần như chỉ trong dăm ba cầu, hôm nay, vị Đế Tôn đến từ núi Vô Danh, vị Đế Tôn đến từ tiên đảo hải ngoại này trở thành cường giả cấp Đế Tôn đầu tiên hy sinh. Tí tách! Mưa máu gần như lập tức trút xuống. Nguyệt Linh ngửa đầu nhìn trời, trên mặt nở nụ cười, lẩm bẩm: "Phu quân, đám cẩu nô tài này đều đáng chết! Đợi Linh Nhi giết sạch đám cẩu nô tài này, rồi sẽ đón chàng về nhà...".
Triệu Hưng Võ xuất hiện trước mặt Phương Bình, ánh mắt hoảng hốt khiến người ta sợ hãi. Lão Triệu... có chút hoảng sợ rồi. Có phải lão đã gây chuyện lớn động trời hay không? Di hài... lấy đâu ra di hài? Người đàn bà này thật là đáng sợ! Vừa nghĩ tới lát nữa không có di hài, người đàn bà này có lẽ sẽ còn điên cuồng hơn bây giờ, một vị cường giả cấp Thiên Vương liều mạng, nổi điên, không có hai ba vị cường giả cường giả cấp Thiên Vương, có thể ngăn cản sao? Lão Triệu nhìn về phía Phương Bình, ánh mắt lóe lên, Phương Bình... xem ra người sẽ còn chết thảm hại hơn lão già ta. Khóe miệng Phương Bình co rút, giờ đây hình như hắn cũng đã hiểu ra gì đó. Di hài trong miệng Nguyệt Linh... mẹ kiếp, ta không có! Nói cho bà ta chiến trường không gian, có tác dụng không? Ta sợ Trấn Thiên Vương cũng không chịu nổi người đàn bà này. Quá điên cuồng, chỉ trong chớp mắt lại có thể giết chết Đế Tôn, rốt cuộc người đàn bà này có thực lực thế nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận