Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2720: Thương Miêu Tuyệt Vọng (3)

Trong nhà gỗ, Phương Bình ngồi xếp bằng, hắn không vội vã tu bổ não hạch, mà đang cân nhắc về thu hoạch của chuyến đi lần này.
"Tà giáo xem như triệt để hủy diệt, ít nhất thì ngoài thế lực còn trong Thiên Phần giả, thì gần như diệt vong rồi!
Bây giờ, người còn sống sót và đáng coi trọng, chỉ có Phong Vân, Địa Hình, Hòe Vương...
Phong Vân đạo nhân có tâm tư riêng của lão, e là sẽ biến mất một thời gian dài. Địa Hình không đáng lo, Hòe Vương... tên này không cần xem là người của tà giáo"
Lần này tiến vào tà giáo, Phương Bình đã hại chết hai vị cấp Đế, tám vị Chân Thần!
À không, sau khi nhóm người lão Trương rời đi, hắn đã hại chết 10 vị Chân Thần rồi!
"Mình đã giết bao nhiêu Chân Thần của tà giáo rồi?" Phương Bình hốt hoảng Ở trong chiến trường không gian, hắn tiêu diệt 4 người!
Tổng cộng 14 người!
Một mình hắn, giết bao nhiêu đó người, dù có vài người sau này không phải do hắn tự tay giết hại, nhưng mà cũng như nhau cả thôi.
Một người, giết 14 vị Chân Thần! Diệt hai vị cấp Đế!
Không những như vậy, Địa Hình còn bị hắn khống chế, Phong Vân bị hắn đuổi đi...
Có thể nói, một mình Phương Bình gần như đã xử lý xong một phần ba sức mạnh của tà giáo.
"Thiên Cẩu khôi phục, Thủ Tuyền Nhân khôi phục, hai vị này hiện muốn đi Thiên Phần thật, trong thời gian ngắn chưa chắc sẽ trở về"
"Còn lấy được không ít tình báo, tuy rằng mình còn chưa xem"
“Ngoài ra, còn có rất nhiều đại đạo..."
Phương Bình nhanh chóng tính toán thu hoạch lần này, những thứ đạt được chỉ có giá trị nhưng không phải là bảo vật quý giá.
Lúc này, trước mặt Phương Bình là một ít đồ vật.
“Một Thánh Nhân Lệnh, một Bản Nguyên, một phần mười quả Bản Nguyên, Tạo Hóa Đan của Thần Hoàng, mảnh kiếm của Sơ Võ Kiếm, bảng hiệu cung Địa Hoàng, quả Thiên Thần quả... và một ít sách cổ Đây chính là thu hoạch của Phương Bình trong chuyến đi này! Phần lớn đều lấy được trong điện Khôn Vương, ngoài ra, còn có bốn bé mập.
Còn những thứ lấy được ở Địa Phi Thần Quốc tuy có giá trị không nhỏ, nhưng đối với Phương Bình, không có tác dụng mấy.
Cuối cùng, Phương Bình nhìn về phía thuỷ tinh linh thức của Khôn Vương, đây là thứ mà hắn kỳ vọng nhất trong chuyến đi lần này.
Lần này, Phương Bình được không ít bảo vật, bất kể là Thánh Nhân Lệnh, quả Bản Nguyên hay Bản Nguyên, đều là bảo vật vô giá. Nhưng Phương Bình lại nhanh chóng nhíu mày, điểm tài phú tăng lên không như mong muốn.
"À thôi hiểu rồi!" Phương Bình than nhẹ một tiếng, đã hiểu. Không tính Bản Nguyên, bởi vì Thủ Tuyền Nhân chỉ đưa chứ không cho hắn.
Quả Bản Nguyên và tinh hoa sinh mệnh cấp Thánh có lẽ cũng không tính, bởi đó là Thiên Cẩu cho Thương Miêu.
Thuỷ tinh linh thức không tính, bởi thứ này không tính điểm tài phú.
Cho nên, hắn thực ra không lấy được thứ gì có giá trị lớn cả, bốn bé mập cũng không cộng điểm tài phú.
Tính ra, chắc chỉ có Thánh Nhân Lệnh là thứ có giá trị nhất trong thu hoạch của Phương Bình!
Thần binh cấp Thánh!
Mà còn là một thần khí trong bộ thần khí tổ hợp!
Một cái thần binh cấp Thánh có giá troi bao nhiêu?
Phương Bình không biết!
Hắn chỉ biết, giờ khắc này, điểm tài phú của hắn cao đến đáng sợ.
Tài phú: 80 tỷ điểm Khí huyết: 526.000 cal (526.000 cal)
Tinh thần: 11.115 hz (11.115 hz - có thể cắt chém)
Bản nguyên: Dài 660 mét (tăng 66%), rộng 3300 mét (tăng cường 33%)
Chiến pháp: Trảm Thần Đạo Pháp (+7%)
Thôi diễn chiến pháp: 1 triệu điểm / lần Khống chế sức mạnh: 80% Bạo phát cực hạn: 866.700 cal /1.083.560 cal Nhiều hơn 40 tỷ so với trước khi vào điện Khôn Vương!
Bảo vật trị giá 4000 tỷ!
Đó là còn chưa tính một số thứ thật sự tốt!
Phương Bình thậm chí hoài nghi, có vài thứ không thể xác định giá trị. Hệ thống không hẳn tính toán được giá trị của những thứ như mảnh kiếm Sơ Võ Kiếm, bảng hiệu cung Địa Hoàng và một số bảo vật khác. Có đôi lúc, gặp được những thứ không thể xác định giá trị, hệ thống sẽ không tăng điểm tài phú cho Phương Bình.
Điều này, Phương Bình đã được trải nghiệm.
Nếu thật sự tính toán toàn bộ giá trị, điểm tài phú của Phương Bình chắc chắn hơn trăm tỷ!
Phương Bình liếc mắt nhìn, khẽ thở ra một hơi, đã đến lúc làm chuyện chính! Trước đó, thế giới bản nguyên được Thánh Nhân Lệnh củng cố, hắn vẫn chưa mở rộng đại đạo, bởi vì sợ lực lượng tinh thần tăng lên, hạch não không chịu nổi. Nhưng lúc này, Phương Bình không quan tâm nữa.
Không vội dùng thủy tinh linh thức, trong tay Phương Bình xuất hiện tinh hoa sinh mệnh của Thiên Mộc mà Thiên Cẩu đưa cho hắn. Tinh hoa sinh mệnh cấp Thánh Nhân, hẳn là sẽ có tác dụng nhỉ? Thiên Cẩu cho không nhiều, Phương Bình ước lượng một chút, e là không dưới 500 cân. Thiên Cẩu rất trượng nghĩa! Tuy không phải trượng nghĩa với Phương Bình, nhưng không sao, Thương Miêu chỉ là một con mèo, đâu cần nhiều như vậy, chừa cho Thương Miêu 100 cân chẳng phải được rồi sao? Cùng lắm thì đổ nước vào. Thương Miêu chưa từng uống đồ uống cấp Thánh Nhân, đổ nước vào, cùng lắm thì nói Thiên Mộc không ra gì, nó có thể làm gì mình chứ? Phương Bình suy nghĩ theo bản năng, luôn có cảm giác hình như mình đã quên mất điều gì.
Ngay sau đó, trong đầu lập tức xuất hiện một con mèo mập đang tức giận tím cả người, đuôi dựng thẳng đứng, nó xù lông, quát: "Tên lừa gạt, 500 cân! Thiếu một cân, bản miêu sẽ đâm chết ngươi! Không, bảo chó lớn cắn chết ngươi!"
"." Phương Bình dại ra, đúng ha, mình vừa nói mình đã quên cái gì đó!Mình vừa mới nghĩ tới Thương Miêu!
"Ngươi còn muốn đổ nước vào, tên xấu xa nhà ngươi, gian thương, tức chết bản miêu!"
"..." Phương Bình không có lời nào để bào chữa, ngượng ngùng nói: "Miêu huynh, ta chỉ nghĩ thế thôi...
"Bản miêu không tin ngươi! Mau quay lại đưa ta ăn, nếu không, ta bảo chó lớn cắn chết ngươi!" Thương Miêu giương nanh múa vuốt, mau đưa đồ ăn tới đây, bản miêu không thể chờ đợi được nữa rồi! Phương Bình thấy nó hình như hung hăng một chút so với bình thường, suy nghĩ một chút, chậm rãi nói: "Chó lớn đi rồi, dẫn theo Thủ Tuyền Nhân đi rồi, sau đó còn nói sẽ đưa đội trưởng đội bảo vệ mèo đi đến Thiên Phần mèo lớn, ngươi thực ra không có chỗ dựa...
Gương mặt béo ú của Thương Miêu dại ra!
Đi rồi? Đi Thiên Phần rồi?
Thương Miêu ngồi xổm dưới đất, gương mặt ngơ ngác, vậy mà đi mất rồi? Bản miêu làm sao bây giờ?
Đôi mắt mèo trợn trừng ngây ngốc.
Không phải đã nói các ngươi cùng về, dẫn bản miêu tung hoành tam giới này sao? Sao lại đi cơ chứ?
Nhìn dáng vẻ này của nó, Phương Bình kém chút bật cười!
Hèn gì con mèo này hung hăng hơn trước kia, quả nhiên là vì đám Thiên Cẩu đã về!
Bây giờ chúng nó đi rồi! Có giỏi thì ngươi hung hăng tiếp đi!
"Meo!" Tiếng kêu Thương Miêu bị thương, không thiết sống, đừng màu Chó lớn, ngươi đi đâu thì đi, ngươi dẫn luôn đội trưởng đội bảo vệ mèo của bản miêu đi làm gì?
"Meo... Meo..."
Thương Miêu kêu thảm thiết, đừng mà, nó không muốn, đội trưởng đi rồi nó phải làm sao đây, nó còn đang chờ đội trưởng trở về che chở cho nó, cùng nhau làm đại sự!
"Chó lớn... Chó lớn, bản miêu muốn đâm chết ngươi!"
Thương Miêu kêu thảm thiết, bi phẫn gần chết.
Không nên như vậy! Chuyện này khác với tưởng tượng của nó, không nên như vậy!
Uổng công trước đó nó chạy vào thế giới bản nguyên giúp chó lớn một lần, chó lớn thật là mất nhân tính... Không, thật là mất chó tính!
Giờ khắc này, Thương Miêu thật sự tuyệt vọng.
Thương Miêu kêu thảm thiết, Phương Bình không thèm để ý.
Ngươi không còn chỗ dựa! Đừng nghĩ nhiều!
Chỗ dựa của ngươi chính là Phương Bình ta, hiểu chưa?
Tuy rằng hiện tại Phương Bình không mạnh như Thương Miêu, nhưng vậy thì sao chứ, có năng lực thì ngươi ra ngoài đánh nhau giết người xem?
Câu nói cuối cùng của Thiên Cẩu là ai dám động ngươi thì sẽ đối phó người đó, nhưng mà chó đi rồi, ai biết người khác nghĩ như thế nào?
Trong đầu, Thương Miêu khóc lóc thảm thiết một trận, vô cùng đáng thương nói: "Vậy... Chừa cho bản miêu 400 cân!"
Nó không hung hăng nữa.
"Không được, tối đa 200 cân!"
"Méo, bản miêu đâm chết ngươi!" Thương Miêu nổi điên, tức giận quá sức!
Đó là chó lớn cho ta! Ngươi lại muốn lấy hơn phân nửa, lý nào lại thế!
"Khụ khụ, 300 cân, đừng nghịch nữa!" Phương Bình vội vàng nói: "Ta đang cần tu bổ hạch não!"
"Hu hu.." Thương Miêu lại mếu máo, tự nhiên ít đi 200 cân, nhưng cũng may Phương Bình không lấy đi hết, còn chừa cho nó hơn một nửa, có thể miễn cưỡng chấp nhận.
1769 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận