Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2273: Ngõ Cụt, Đường Cùng (2)

Cơ Nam dẫn theo trên trăm cấp 9, ùn ùn kéo tới, trong đó có lượng lớn thì khôi, lập tức vây chặt phe nhân loại. Quạt giấy của Khổng Lệnh Viện mở rộng, nhưng bắt đầu có vết rách! Điền Mục, Tô Vân Phi, Chu Tinh Hà... Giờ đây, các cường giả này cũng thi nhau ra tay. Tô Vân Phi một kiếm chém giết hơn mười cỗ thi khôi, nhưng lập tức phải đối đầu với một vị cao to vạm vỡ của phe địa quật. Cường giả nằm trong top 20 của bảng Phong Vân.
"Các vị đồng môn, bảo vệ sự muội rời đi..."
Đúng vào lúc này, Vương Hàm Nguyệt khẽ quát một tiếng, lời này truyền vào tai Phương Bình. Phương Bình liếc mắt nhìn lại, lập tức giận dữ hét: "Long Biên Thiên dám chạy, ông đây dù chết cũng không tha cho các ngươi! Vương Hàm Nguyệt, giết địch cho ta, ngươi dám chạy, ta sẽ giết Vương Nhược Băng!"
Đang nói, Phường Bình hét to một tiếng, một chân đá nổ một vị cấp 8. Hoàng kim ốc lại đập xuống ầm ầm, đập bể mấy chục thi khôi. Phía trước, Vương Nhược Băng được đám người Long Biên Thiên bảo vệ ở giữa, lúc này quay đầu nhìn lại, thấy Phương Bình toàn thân đẫm máu xông vào trận doanh phe địa quật, đang quay về giúp nhân loại, sắc mặt thay đổi, nói khẽ: "Sư tỷ, không thoát được đầu, giết đi!"
Vừa rồi, Vương Hàm Nguyệt cũng bị Phương Bình dọa cho giật nảy mình, tim đập nhanh. Giây phút vừa rồi, Phường Bình khiến cô cảm thấy hắn sẽ lập tức giết chết mình. Giờ nghe Vương Nhược Băng nói vậy, sắc mặt Vương Hàm Nguyệt biến đổi, nếu chỉ có cô ở đây thì cô sẽ không chạy. Nhưng mà... Lại nhìn binh sĩ giáp đỏ một chút, Vương Hàm Nguyệt khẽ than một tiếng, giết đi!
"Giết địch!"
Vương Hàm Nguyệt gằn từng tiếng hét lên, đâm ra một kiếm chém nổ mấy thi khôi cản đường. Cô cũng là cường giả top đầu của bảng Phong Vân!
"Cơ Nam, Liễu Vô Thần, các ngươi muốn chết!"
Phương Bình đánh thẳng vào trận doanh, mặc cho mấy cấp 9 tấn công mình, miệng đầy máu tươi, mắt đỏ ngầu, bổ một đao về phía Cơ Nam. Cơ Nam bình tĩnh, quát khẽ: "Vây giết hắn!"
Phương Bình muốn chết.
Cường giả Thần Lục nhiều như vậy, mà hắn lại dám xông tới, không phải muốn chết thì là cái gì? Hơn mười vị cường giả lập tức đánh về phía Phương Bình. Phương Bình không quan tâm, bổ ra một đao, một tiếng nổ ầm vang lên. Phương Bình bay ngược ra, đập xuống mặt đất tạo thành một cái hố to. Đám người vừa định truy sát, Cơ Nam biến sắc, quát: "Cẩn thân!"
Đúng vào lúc này, mọi người mới phát giác được có gì đó không đúng Khí tức Phương Bình đã biến mất. Ngay sau đó, một vị cường giả cấp 9 cảm thấy phía sau phát lạnh, không kịp nghĩ nhiều, vừa định tránh đi thì đã thấy thân thể mình nổ tung, rồi đầu cũng lập tức nổ tung theo! Phương Bình lóe lên một cái rồi biến mất, giận dữ hét: "Đến giết ta đi! Không giết được ta thì hôm nay các ngươi đều phải chết!"
Dứt lời, Phương Bình quay người biến một cái, lập tức biến thành dáng vẻ của Cơ Nam rồi xông vào trong đám người! Mặt Cơ Nam tái đi, giận dữ hét: "Vậy hắn lại! Đừng cho hắn cơ hội trà trộn vào trong chúng ta!"
Hiện trường quá hỗn loạn! Cường giả lắc mình một cái là biến hoá thành người khác như Phương Bình, một khi không thể đuổi theo tốc độ của hắn, tiếp theo họ sẽ gặp phiền phức lớn! Ai biết đồng đội bên cạnh có còn là người vừa nãy hay không?
"Mau, vậy hắn lại!"
"Những người khác theo ta tiêu diệt võ giả phục sinh, giết chết bọn họ, rồi giết Phương Bình!"
Khổng Lệnh Viên thu quạt xếp lại, nhìn vết rách trên cây quạt, cười khổ một tiếng, sau đó nhanh chóng quát: "Các vị, không còn con đường nào khác, địa quật là đại dịch sống chết, ngõ hẹp gặp nhau phần thắng thuộc về kẻ dũng cảm!"
"Giết!"
Một chưởng rung trời, trực tiếp bóp nát một vị cấp 9 yếu! Vô số cường giả thi nhau ra tay, lúc này trong đám người, dù cấp 8 cũng không hề sợ hãi! Nhân loại và địa quật chinh chiến nhiều năm, có tuyệt cảnh nào mà chưa từng gặp phải. Giết là được! Dù chết, cũng phải kéo theo mấy tên súc sinh!
Khốc liệt! Đại chiến vừa nổ ra, đã tử thương nghiêm trọng! Hai bên đều có người tử thương.m thanh tự bạo ầm vang! Phía dưới, Phương Bình không lo được xem ai còn sống ai đã chết, lúc này mục tiêu duy nhất của hắn là quấy nhiễu đám người, loạn! Hắn muốn khiến nơi này trở nên hỗn loạn! Khiến phe địa quật không thể nào hình thành thế trận bao vây tấn công. Biến ảo, không ngừng biến ảo! Phương Bình cũng không biết mình đã biến thành ai, tốc độ cực nhanh, gặp người liền giết! Trảm Thần Đao vô cùng sắc bén, đối đầu Trảm Thần Đao, dù thần binh cấp 9 cũng nhanh chóng bị chém nứt. Nhưng cường giả nhiều như thế, dù gây ra hỗn loạn, lúc này Phương Bình cũng không cách nào tránh được cảnh khốn cùng bị người vây quanh. Phương Bình nhanh chóng bị một đội cường giả vây lại. Ầm ầm! Những người này liên thủ, trực tiếp xé rách hư không, đánh cho kim thân của Phương Bình nứt toác. Đây không phải một hai vị, mà là hơn hai mươi vị cấp 9, dù là Phương Bình cũng không chịu nổi, kim thân rạn nứt. Lượng lớn vật chất bất diệt không ngừng bổ sung, dù vậy, đây cũng là lần đầu tiên Phương Bình cảm nhận được tốc độ khôi phục không theo kịp tốc độ tiêu hao.
Phụt!
Mảnh vỡ nội tạng xen lẫn máu phun ra, trực tiếp xuyên thủng đầu một vị cấp 9.
"Lũ ngu các ngươi lại có thể hợp tác với hai vương, tiếp theo kẻ chết chính là các ngươi!"
"Các vị!"
Phương Bình chợt giận dữ hét lên: "Toàn lực vây giết cường giả địa quật, dù có chết, cũng phải khiến bọn họ trả giá đắt! Khiến bọn họ yếu đi, ông đây phải khiến Kỳ Huyễn Vũ chôn cùng mình!"
Hắn vừa dứt lời, trâu nước Lực Vô Kỳ bất ngờ điên cuồng hét lên, lực lượng tinh thần dao động nói: "Giết võ giả địa quật, giết bọn họ! Cố Thanh, bảo người của người tránh ra, ông đây chỉ giết bọn họ, dù chết, cuối cùng cũng là các ngươi được lợi!"
Trầu nước điên cuồng gầm thét, sừng trâu cũng phát ra ánh sáng sắc bén chói lòa dọa người. Cố Thanh đang giao đấu với Nguyệt Vô Hoa, không lên tiếng. Nhưng phía dưới, xu thế tấn công của một số người thiên ngoại thiên hình như chậm lại. Kỳ Huyễn Vũ một thương đánh bay lão Lý, thấy thế nổi giận mắng: "Vào lúc này còn muốn tính toán lẫn nhau, khó trách những năm qua đám vô dụng các ngươi vẫn vô dụng như thế."
Lão ta nổi giận thật sự! Đã đến lúc nào rồi mà đám người thiên ngoại thiên vẫn có tâm tư như vậy. Chỉ mấy câu ngắn ngủi của Phương Bình, mà đám này đã bắt đầu nhường đường, để người của tiên đảo hải ngoại đánh vào vòng vây. Kỳ Huyễn Vũ vô cùng giận dữ! Kẻ hèn không đáng để hợp tác cùng! Dù những người này đều là lão già ngàn năm, nhưng giờ đây lão ta thấy đều là phế vật, ngu xuẩn, vô dụng... Thật ngu xuẩn!
"Ha ha, ngươi còn vô dụng hơn!"
Đúng vào lúc này, lão Lý bật cười một tiếng quái dị, cười to nói: "Ta có một kiếm, tên Đoạn Trường Sinh!"
Vù!
Kiếm này vừa đánh ra, sắc mặt Kỳ Huyễn Vũ khẽ biến, lại là chiếu kiếm lần trước! Mà lần trước Lý Trường Sinh không mạnh như bây giờ! Kỳ Huyễn Vũ theo phản xạ tránh được một kiếm này, Trường Sinh Kiếm là đồ vô dụng. Vừa tránh khỏi, mục tiêu của lão Lý lại là căn bản không phải là lão. Kiếm này đánh thẳng về phía cấp 9 vây quanh Phương Bình! Ầm! Ầm! Ầm!
Ba tiếng nổ liên tiếp truyền ra! Một kiếm này quá nhanh, nhanh đến mức những người khác còn không kịp phản ứng, cũng không ngờ Lý Trường Sinh đang giao đấu với Kỳ Huyễn Vũ lại có tinh lực ra tay với bọn họ. Ba cấp 9 bị một kiếm tiêu diệt. Cùng lúc đó, Phương Bình cũng không quan tâm, như là lưu manh đầu đường, ôm lấy một vị cấp 9, cùng đón lấy tấn công của những người khác. Phương Bình bị đánh máu thịt văng tung tóe, mấy cây kim cốt nổ tung. Mà kim thân của người bị hắn ôm lấy lại bị đánh nổ, hai tay Phương Bình siết lấy, siết đối phương thành bọt máu! Lão Lý một kiếm giết chết ba cấp 9, Kỳ Huyễn Vũ phía sau lấy lại tinh thần, đâm một thương đến, xuyên thủng ngực hắn.
"Trường Sinh!"
Lúc này, mấy người Ngô Xuyên lo lắng! Đồng loạt tức giận hét lên, chém giết đẫm máu, có người đánh cho cường giả giáp vàng không ngừng nổ tung, có người đánh cho võ giả địa quật tứ chi bay tứ tung!
Thấy cảnh này, giữa không trung, Địch Hạo vẫn luôn án binh bất động, nhìn Linh Tiêu đang cười hì hì đối diện, hơi nhíu mày. Linh Tiểu dường như không hề lo lắng. Cứ nhìn hắn cười không ngừng như vậy.
"Linh Tiêu!"
Khi thấy một vị giáp vàng bên cạnh bị Ngô Xuyên chém nát đầu, Địch Hạo khẽ cau mày nói: "Ngươi muốn cản ta?"
"Ngươi đoán xem?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận