Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1868: Ngày Trước Có Con Mèo

Rất khó để liên lạc với yêu tộc Cấm Kỵ Hải, hoặc là nói bọn chúng gần như không để ý đến người ngoài. Không giống yêu tộc khác, tốt xấu sẽ còn để ý tới ngươi. Nhưng yêu tộc Cấm Kỵ Hải sẽ không thèm để ý ngươi.
Hiện tại, yêu tộc trong núi Quát Thương lại có thể liên lạc với yêu tộc Cấm Kỵ Hải.
Phương Bình lập tức nghĩ đến Chiến Vương.
Khi Giới Vực khôi phục, có lẽ không có bộ hạ là người, nhưng rất có thể sẽ xuất hiện bộ hạ là một nhóm yêu tộc.
Trước đó Phương Bình còn đang suy nghĩ, yêu tộc ở Giới Vực không tính là mạnh.
Núi Quát Thương xem như là ngoài ý muốn, có nhiều yêu tộc cấp 9.
Mà những Giới Vực khác, thật ra chỉ có một ít yêu tộc cấp 7 cấp 8, nếu như Giới Vực chỉ nuôi dưỡng những yêu tộc này, vậy không tính là cái gì, còn chẳng có thực lực của cấm địa.
Nhưng bây giờ, Phương Bình bỗng nhận ra được một vài thứ.
Giới Vực nuôi dưỡng yêu tộc, có lẽ không phải chỉ nuôi trong Giới Vực, mà còn trong Cấm Kỵ Hải.
Trước đó từ rất sớm, Phương Bình đã phát hiện, nhánh sông Cấm Kỵ Hải gần Giới Vực, yêu tộc nhiều đến đáng sợ, cấp 9 giống như rau cải trắng, trước kia thành chủ thành Sắc Vi tùy tiện đi qua sông, phía dưới có một đám nhóm cấp 9 hăm he.
Bây giờ nghĩ đến, có lẽ đều là công lao của Giới Vực, hay là bọn hắn chủ động đi điều khiển.
Yêu tộc Cấm Kỵ Hải, có thế lực Giới Vực.
Phương Bình thầm nghĩ, vội nói: "Lão sư không sao, trước đó thành Hi Vọng bị công phá cũng là ngoài ý muốn. Hơn mười vị cấp 9 của Ma Đô địa quật tấn công thành Hi Vọng, chúng ta bị ép từ bỏ thành Hi Vọng.
Nhưng lần trước chúng ta đã giết chết 6 vị cấp 9, lần này ta đến Giới Vực, cũng liên quan đến việc phản công sau này..."
Phương Bình còn chưa dứt lời, Lữ Chấn đã hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người.
Ta lạc hậu rồi phải không? Động một chút là cuộc chiến của mấy chục cấp 9?
Mới ba năm thôi mà.
Ba năm trước, một vị cường giả cấp 7 ra tay, cũng xem như đại chiến cao cấp, tình thế nghiêm trọng, sẽ gây ra phản ứng dây chuyền.
Bây giờ... Hơn mười vị cấp 9 tiến công thành Hi Vọng? Bị giết 6 vị?
Lữ Chấn rất muốn hỏi tiếp, nhưng Phương Bình lại không có tâm trạng nói đến những thứ này, vội nói: "Lữ Tông sư..."
Lữ Chấn nghe có chút khó chịu, khẽ ho một tiếng nói: "Vậy... vậy ngươi cứ gọi ta Lữ lão hoặc lão Lữ đều được, giữa võ giả, không cần chú trọng những thứ này..."
Phương Bình có thực lực cấp 9, nghe hắn gọi Tông sư Tông sư, Lữ Chấn cảm thấy hơi khó chịu.
Phương Bình cũng đau đầu, nhanh chóng cười nói: "Vậy thì thân thiết một chút, gọi sư công được rồi."
"Đừng, ta... ta không quen lắm." Lữ Chấn cười khổ, ta thật không quen.
Phương Bình không tiện gọi mình là lão này lão kia, Lữ Chấn suy nghĩ một chút nói: "Vậy cứ gọi ta là viện trưởng đi, trước kia ta đảm nhiệm Phó viện trưởng Viện Nghiên Cứu Chiến Pháp."
Lữ Chấn là võ giả học giả, ông từng chủ yếu nghiên cứu công pháp liên quan đến lực lượng tinh thần.
Phương Bình cũng có chút hiểu biết về Lữ Chấn, vị này chính là võ giả xã hội. Thành lập ba công ty lớn về dược phẩm, binh khí, năng lượng đều có liên quan đến ông, Lữ Chấn là cường giả cấp 7 uy tín lâu năm, vẫn luôn thúc đẩy những thứ này.
Dụng cụ đo lường lực lượng tinh thần mà trước đó Lữ Phượng Nhu cho Phương Bình, thật ra cũng liên quan đến Lữ Chấn, đó là dự án mà ông từng tham dự.
Lữ Chấn có cổ phần ở các công ty dược phẩm, binh khí, mặc dù rất ít, nhưng ông gần như là cá nhân duy nhất ở Hoa Quốc có được cổ phần cả ba công ty này.
Lữ Chấn tinh thông cả về nghiên cứu đan dược lẫn phương thuốc.
Trước kia, ông đến Giới Vực với mục đích tìm kiếm công pháp tu luyện lực lượng tinh thần.
Thấy ông nói vậy, Phương Bình cũng không do dự, cười nói: "Vậy thì gọi viện trưởng, viện trưởng, mạo muội hỏi một câu, sao ngài vào bên trong được vậy?"
"Ngày đó ta đến Giới Vực, cũng là cơ duyên trùng hợp. Đúng ngày ấy, thủy triều năng lượng nơi này bộc phát, ta vừa vặn tới đây..."
Dứt lời, Lữ Chấn cười khổ nói: "Thật ra không phải ta đi vào, ngày đó đúng lúc Thương Miêu tiền bối đang lảng vảng, ta nhìn thấy nó qua kết giới, nó cũng nhìn thấy ta.
Không biết là tò mò hay vì nguyên nhân khác, Thương Miêu tiền bối mở ra trên kết giới một lỗ hổng nhỏ, ra hiệu ta đi vào.
Khi đó, ta tiến thoái lưỡng nan, gần đó khá nhiều yêu tộc đang hấp thu năng lượng, cộng thêm ta rất tò mò về Giới Vực, nên cuối cùng vẫn tiến vào."
"Nói như vậy, kết giới không phải ngài mở ra?"
"Không phải."
"Người và yêu ở bên trong có thể mở kết giới ra..."
Phương Bình cũng không bất ngờ về điều này, nhưng hơi hoài nghi nói: "Vậy tại sao bọn họ không ra? Theo như ngài nói, thì Thương Miêu cũng không ra, mà mở ra một lỗ hổng nhỏ, để ngài đi vào?"
"Không sai."
"Thương Miêu có thực lực thế nào?"
Lữ Chấn lắc đầu nói: "Không rõ lắm, nhưng mà rất mạnh, có thể là cấp tuyệt đỉnh trong truyền thuyết."
"Yêu tộc tuyệt đỉnh." Phương Bình hơi bất ngờ, sau đó đảo mắt nói: "Yêu tộc tuyệt đỉnh, nhân loại lại có thể bồi dưỡng được yêu tộc tuyệt đỉnh.. Đây chính là cực kỳ hiếm thấy, trừ phi là môn phái ngự thú trong truyền thuyết. Nói như vậy, Quát Thương có thể là Ngự Thú Tông?"
Phương Bình bỗng nghĩ đến chuyện xảy ra ở Vương Chiến Chi Địa trước kia, khi đại chiến mở ra, thú cưỡi của các cường giả phát sinh hỗn loạn, số lớn thoát đi.
Phương Bình đi qua một di tích, một vị tiền bối nhắn lại, có thể đi Ngự Thú Tông xem tình huống, hỏi xem nên giải quyết như thế nào, có lẽ Ngự Thú Tông có biện pháp giải quyết, triệu hồi những yêu tộc hỗn loạn đó.
"Quát Thương, chẳng lẽ chính là Ngự Thú Tông mà vị tiền bối kia nói sao?"
Phương Bình thầm suy đoán, khi hắn còn đang suy nghĩ, Lữ Chấn cũng có vẻ rất gấp gáp, vội nói: "Phương Bình, hiện tại bên ngoài tình hình như thế nào? Lần này, vì sao ngươi đến Giới Vực?"
Phương Bình đè nghi ngờ trong lòng xuống, cười nói: "Tình hình bên ngoài cũng không tệ lắm, bây giờ đại chiến cũng chưa nổ ra, thực lực nhân loại càng ngày càng tăng, chúng ta đã lần lượt dẹp xong vài địa quật."
"..."
Phương Bình giới thiệu sơ lược tình hình một chút, Lữ Chấn lại ngây ra như phỗng.
Ma Võ... Mấy chục Tông sư? Có không ít cấp 9? Cấp 7 nhan nhản ngoài đường?
Tuyệt đỉnh cũng không phải là truyền thuyết. Tư lệnh Lý, Bộ trưởng Trương, Bộ trưởng Nam đều là tuyệt đỉnh! Hơn nữa hai vị trấn thủ phía Đông và phía Bắc cũng là tuyệt đỉnh?
Hoa Quốc còn có hơn mười vị cường giả tuyệt đỉnh khác?
Trước lúc này, Lữ Chấn cảm thấy, tiền bối bên trong Quát Thương rất khủng bố, kể cả con yêu thú kia cũng cực kỳ đáng sợ, ông thậm chí lo lắng nếu những người này ra ngoài, có thể nhiễu loạn Hoa Quốc hay không?
Nhưng bây giờ, Lữ Chấn mới biết được, mình đúng là ếch ngồi đáy giếng.
Thật ra, ông biết mấy người Trương Đào, nhưng đây là lần đầu tiên ông biết những người này chính là cường giả tuyệt đỉnh.
Nhìn thấy Lữ Chấn tiếp tục ngơ ngác, Phương Bình cũng cảm thấy mệt mỏi, ta còn có rất nhiều chuyện muốn hỏi đấy. Vị sư tổ này rất không đáng tin, đừng hơi một tí lại ngơ ngác chứ.
Phương Bình nhìn thoáng qua kết giới, suy nghĩ một chút nói: "Viện trưởng, tiền bối bên trong dễ nói chuyện không?"
"Cái này..." Lữ Chấn suy nghĩ một chút nói: "Cũng tạm được, nhưng quy củ tương đối nghiêm, ngươi muốn đi vào ư? Ta khuyên ngươi tốt nhất đừng, vị tiền bối này hình như không thích người khác tiến vào bên trong, ta xem như ngoài ý muốn, bởi vì Thương Miêu mang ta vào, cho nên mới bị giữ ở bên trong."
"Như vậy sao?" Phương Bình nóng lòng muốn thử, lần này tiến vào, ta chưa lấy được lợi ích gì.
Lát sau, Lữ Chấn lại nói: "Mặt khác, lần này tiền bối nói bên ngoài có người của Nam Phái, Bắc Phái tới, hình như tiền bối là cường giả Nam Phái, khá căm thù cường giả Bắc Phái, trước khi đi ra, thậm chí còn bảo ta giết võ giả Bắc Phái..."
Lữ Chấn nhìn về phía Phương Bình, lúc này có vẻ hơi nghi ngờ nói: "Lần này rất nhiều người đến Giới Vực sao? Vật chất bất diệt trong hồ bất diệt tiêu hao khá nhiều, hình như tiền bối không vui lắm."
Dứt lời, Lữ Chấn lại nói: "Đúng rồi, Phương Bình, võ giả trước đó công kích ta là..."
Phương Bình vội ho một tiếng nói: "Đã bị ta giết, người của tà giáo mà thôi, tôm tép nhãi nhép, viện trưởng không cần để ý."
Phương Bình ngắt lời hắn, nhanh chóng lảng sang chuyện khác: "Viện trưởng, ngài nói Nam Phái Bắc Phái... Được rồi, ta trở về rồi hỏi đi!"
Phương Bình không hỏi nữa, trở về có nhiều thời gian. Hắn đang suy nghĩ bây giờ mình nên vào hay không?
Hình như người ở bên trong rất phẫn nộ. Không phải do ta chứ?
Trước đó hắn đã cảm ứng được uy thế mang theo lửa giận, lúc này người ta đang giận mà mình đi vào, sẽ không bị tai bay vạ gió chứ?
"Được rồi, quay về đánh hạ vực Nam Thất rồi lại đến cũng không muộn."
Phương Bình không nhất thời vội vã, còn phải hỏi rõ một số việc mới được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận