Toàn Cầu Cao Võ

Chương 695: Đã sớm nói anh yếu nhất rồi

Phương Bình ăn hiếp một con quỷ nghèo như anh ta thì có tác dụng gì, muốn tìm phải tìm con nhà giàu như Trần Vân Hi chứ.
Hơn nữa, anh ta cũng nghe nói, Phương Bình trước kia cũng từng bán thuốc cho Trần Vân Hi.
Phương Bình có thể bán, anh ta đương nhiên cũng có thể bán.
Cùng lắm thì đi vay một chút, dù sao hiện tại không khó kiếm điểm.
Tần Phượng Thanh chăm chỉ không ngừng, Phương Bình nhìn thấy Kinh Võ sắp lên đài, hơi không kiên nhẫn, anh nghĩ anh cũng thiếu não như anh, dễ bị lừa như vậy à?
Thấy anh ta còn đang nói nhảm, lực lượng tinh thần của Phương Bình nhỏ như tơ nhện, chạy đến chọc chọc Trần Diệu Đình ở nơi xa.
Trần Diệu Đình nghiêng đầu, sắc mặt đen thui.
Phương Bình vội vàng cười lấy lòng, chỉ chỉ Tần Phượng Thanh.
Trần Diệu Đình thấy thế lắng nghe chốc lát, sắc mặt dần dần đen hơn cả đít nồi.
Tần Phượng Thanh bên này còn đang chào hàng bán thuốc, kết quả, trước mắt bỗng dưng tối sầm lại, sau một khắc, Tần Phượng Thanh phát hiện mình hình không ở chỗ cũ rồi.
Về phần hiện tại ở đâu, anh ta tạm thời không cảm giác được, bốn phía đều đen kịt.
Phương Bình liếc mắt nhìn Tần Phượng Thanh bên cạnh trực tiếp bị chôn xuống đất, cậu cũng hơi cười trên sự đau khổ của người khác, cười nói: "Cuối cùng cũng coi như thanh tĩnh rồi."
Cái tên này nói rất nhiều.
Muốn lừa người là lừa như vậy sao?
Thật sự nghĩ người khác là đồ đần à.
Lừa người là một chuyện cần có kỹ thuật cao, nào có phải là chuyện đơn giản như vậy, Tần Phượng Thanh quá thô thiển rồi.
Trần Vân Hi cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó ngượng ngùng nói: "Tần sư huynh không sao chứ?"
"Không sao, để anh ấy nghỉ ngơi một lát đi."
Phương Bình không quá để ý, tùy ý dùng tay gõ gõ đỉnh đầu ló lên của Tần Phượng Thanh, cười cười nói: "Lực lượng tinh thần bình phong (1) không dày, nửa tiếng nữa là có thể chui lên rồi."
(1) Lực lượng tinh thần bình phong: một dạng lớp chắn, lá chắn, lớp bảo vệ, lớp ngăn cách bằng lực lượng tinh thần.
Thấy cậu gõ đầu Tần Phượng Thanh như gõ dưa hấu, mấy người xung quanh nín cười, chờ đến khi Tần Phượng Thanh đi ra, chẳng lẽ sẽ không tìm cậu liều mạng chắc.
Phương Bình căn bản không thèm để ý, đám người này biết cái mốc xì gì, lực lượng tinh thần bình phong vừa xuất hiện, Tần Phượng Thanh đã bị bọc lại chóng mặt rồi, nào còn có thể cảm nhận được bất cứ thứ gì bên ngoài, bây giờ có đi tiểu trên đầu anh ta, anh ta cũng không biết ai làm.
Không quan tâm Tần Phượng Thanh nữa, Phương Bình nhìn Diêu Thành Quân cùng Lý Hàn Tùng trên đài, trầm ngâm nói: "Hai người lúc này mới đột phá một buổi tối mà thôi, khí tức đã mạnh mẽ hơn không ít. Đến trận chung kết, xem ra còn sẽ mạnh mẽ hơn, đột phá cấp năm, xác thực đã khiến thực lực của bọn họ tăng trưởng không ít."
Mấy người Trương Ngữ hơi ước ao, cấp năm, bọn họ cũng muốn, đáng tiếc hiện tại còn sớm.
Trần Văn Long suy nghĩ một chút hỏi: "Cậu cảm thấy ai có thể thắng?"
"Diêu Thành Quân."
"Diêu Thành Quân?"
Mọi người hơi bất ngờ, Diêu Thành Quân hôm qua bị Phương Bình đánh bại, biểu hiện không quá xuất sắc.
Ngược lại là Lý Hàn Tùng, dù thua dưới tay Vương Kim Dương, nhưng cũng đã đánh trọng thương Vương Kim Dương.
Nếu so về thương thế, Lý Hàn Tùng chưa chắc nặng bằng Vương Kim Dương.
Chỉ là xương sọ bị thương, ưu thế lớn nhất bị đánh bại, lúc này mới nhận thua, chứ không hẳn kém hơn Vương Kim Dương bao nhiêu.
Phương Bình gật đầu nói: "Tuy rằng xương sọ của Lý Hàn Tùng đã hoàn thiện, khí huyết, nhục thân đều cực kỳ mạnh mẽ, nhưng sau khi đột phá lên cấp năm, thực lực của anh ta tăng lên không rõ ràng. Ngược lại là Diêu Thành Quân… Sau khi đột phá, lực lượng tinh thần tăng lên một đoạn, bây giờ e là không yếu hơn em bao nhiêu cả, có thể còn mạnh hơn em nữa.
Về mặt thực lực được tăng cường, anh ấy tăng rõ hơn.
Nếu như ban đầu hai người sàn sàn nhau, thì bây giờ, Diêu Thành Quân chiếm có ưu thế hơn.
Cho nên em cảm thấy Diêu Thành Quân có tỷ lệ thắng lớn hơn một chút, nhưng cũng chỉ là chiến thắng Lý Hàn Tùng. Cơ hội để trường quân đội Đệ Nhất có thể thắng cũng không lớn. Thực lực tổng hợp của Kinh Võ mạnh hơn, Diêu Thành Quân thắng Lý Hàn Tùng, lực lượng tinh thần cũng phải hao gần hết, nói không chừng còn có thể bị thương nặng, không thể đánh bại Tần Trạch."
Phương Bình phán đoán như vậy cũng không phải là không có căn cứ.
Nếu như lực lượng tinh thần của Lý Hàn Tùng cũng mạnh mẽ một chút, dù chỉ là hơi hơi ngoại phóng, cậu cũng cảm thấy tỷ lệ thắng của anh ta sẽ cao hơn.
Nhưng Lý Hàn Tùng không đạt đến tiêu chuẩn này, cho nên đây là điểm yếu.
Dưới tình huống thực lực hai bên không kém bao nhiêu, tỷ lệ thua khá cao.
...
Phương Bình vừa nói xong, trên võ đài, hai người đã bắt đầu giao thủ.
Không thể không nói, sau khi đột phá đến cấp năm, khí thế giao thủ của hai người này càng thêm hùng vĩ nếu so với hôm qua.
Kim thân của Lý Hàn Tùng càng thêm xán lạn rồi.
Phương Bình thậm chí hoài nghi, nếu anh ta đến cấp sáu, chắc có lẽ cũng có thể ngưng tụ ra nửa kim thân như lão Lý.
Không, có thể tiến thêm một bước! Bởi xương sọ của anh ta mạnh hơn!
Lực lượng tinh thần của Diêu Thành Quân cũng càng mạnh mẽ hơn, Phương Bình có thể cảm nhận được sóng lực lượng tinh thần của anh ta rõ ràng hơn. Thương thế hôm qua bây giờ cũng đã khôi phục lại, đột phá xem ra khá hữu hiệu với việc khôi phục lực lượng tinh thần.
Hôm qua Diêu Thành Quân đột phá, nói không chừng còn có ý định chữa thương.
Hơn nữa, làm cường giả cấp năm, tốc độ khôi phục của hai người càng nhanh hơn, năm cây cầu thiên địa thông xuống, hạt năng lượng quanh thân không ngừng bay vào giữa chiến trường, bị hai người thu nào cơ thể.
Phương Bình hơi nhíu mày, tốc độ khôi phục của hai người này không chậm. Một người dựa vào lực lượng tinh thần có thể nhanh chóng khôi phục, một người dựa vào xương sọ rèn luyện, tốc độ khôi phục cũng cực nhanh.
Trận sau gặp bọn họ, muốn đánh dây dưa kéo dài tiêu hao thể lực là chuyện khó rồi.
Hai người giao chiến, thanh thế cực kỳ lớn, thậm chí xuất hiện dị tượng.
Bầu trời bị chiếu thành một nửa ánh vàng, một nửa trong suốt.
ngoại trừ vị trí của võ đài trên sân thể dục, hai người này đi tới đâu, mặt đất sụp đổ tới đó.
Mắt thấy hai người này đánh gần về phía mình, Phương Bình nhìn cái đầu lấp ló ra ngoài mặt đất của Tần Phượng Thanh, nghĩ thầm, nếu như đánh sát tới đây, Tần Phượng Thanh liệu có thể trở thanh tuyển thủ thi đấu giao lưu đầu tiên chết trận?
Cũng may, khu vực khán đài có Tông sư ra tay, bố trí lực lượng tinh thần bình phong, hai người vẫn chưa tiếp tục di chuyển đến bên này.
Trong sân thể dục, năng lượng và lực lượng khí huyết tung hoành dày đặc.
Lý Hàn Tùng hóa thân thành chiến thần màu vàng đánh lên thanh thế mạnh mẽ, nhìn cực mạnh.
Diêu Thành Quân ngược lại không lóa mắt như vậy, nhưng thong dong hơn hôm qua không ít, lực lượng tinh thần tùy tâm chuyển động, người bình thường không nhìn thấy, nhưng Phương Bình lại có thể cảm nhận được, lực lượng tinh thần của Diêu Thành Quân hóa thành một thanh trường thương, không ngừng công kích đầu Lý Hàn Tùng.
"Đúng là mạnh hơn mình, có lẽ đã hơn 700 hz rồi… Anh ấy có thể càng dễ dàng đột phá Tông sư hơn Lý Hàn Tùng."
"Nhưng sau khi vào Tông sư, tốc độ của anh ấy sẽ chậm hơn Lý Hàn Tùng, Lý Hàn Tùng sẽ nhanh lên cấp tám kim thân hơn."
"Vương Kim Dương cũng gần như vậy, bước vào Tông sư chưa chắc đã nhanh bằng Diêu Thành Quân, nhưng cấp bảy lên cấp tám sẽ nhanh hơn một chút, hay không phải nhỉ, là cấp tám càng dễ lên đỉnh cấp tám?"
Phương Bình trong lòng suy đoán một chút, tạm thời cũng khó phán đoán.
Lúc đang theo dõi trận đấu, Trần Hạo Nhiên bỗng nhiên đi tới, anh ta nhìn thấy em gái mình ở đây, tiện thể tới xem một chút.
Thấy bên người Phương Bình không có ai, Trần Hạo Nhiên trực tiếp ngồi xuống, cười nói: "Phương Bình, hai người này càng ngày càng mạnh, em có nắm chắc ko?"
Phương Bình nhìn anh ta với ánh mắt quỷ dị, Trần Hạo Nhiên không thoải mái, sao nhìn tôi như thế?
Trước đó Phương Bình đánh Lưu Thế Kiệt gần như tàn phế, giúp anh ta đánh thắng Hoa Quốc Võ đại, cho nên khá có hảo cảm với Phương Bình, vì vậy mới đi qua đây ngồi.
Bây giờ lại nhìn anh ta như vậy, khiến Trần Hạo Nhiên hơi khó chịu.
Phương Bình sâu xa nói: "Anh không cảm thấy dưới chân mình hơi cộm sao?"
Trần Vân Hi bên cạnh khiếp sợ, lúc này mới trưng vẻ mặt đưa đám nói: "Anh, anh đạp đầu Tần học trưởng, anh ấy nhất định sẽ trả thù anh!"
Trần Hạo Nhiên ngơ ngác, không nhịn được cúi đầu nhìn, chờ nhìn thấy dưới chân mình đang đạp lên vài cọng tóc, lẩm bẩm nói: "Đây... Đây là Tần Phượng Thanh?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận