Toàn Cầu Cao Võ

Chương 808: Ta Là Thiên Đế

Phương Bình toàn thân phát sáng ánh kim rực rỡ, dọc đường huênh hoang, cực kỳ kiêu ngạo.
Người trong bộ kỷ luật của hội võ đạo đều ngây người!
Lại nữa rồi, hơn nữa còn quá đáng hơn lần trước, rốt cuộc Phương Bình còn muốn đi qua bao nhiêu chỗ đây?
Còn nữa… Vì sao hội trưởng lại tỏa ra ánh kim rồi?
Phía sau, lão Lý không lên tiếng, thực ra ông muốn mang Phương Bình bay trở về, nhưng hắn không chịu, cứ nhất định muốn tự đi, nói là tập khống chế sức mạnh.
Nhưng nhìn thế nào… Nhìn thế nào cũng giống như đang khoe khoang!

Đi được một đoạn, Phương Bình đột nhiên quát: "Tần Phượng Thanh, đứng im!"
Ngay sau đó, đôi mắt Phương Bình phóng ra một vệt ánh kim.
Phía trước, Tần Phượng Thanh sợ tới mức vội vàng nhảy dựng lên, há to miệng, sau một lúc lâu cũng không thể nói thành lời.
Ông trời ơi!
Ai có thể nói cho ta biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì được không?
Thằng nhóc này, sao lại tỏa ánh kim rồi?
Nhìn ánh kim trong hốc mắt Phương Bình chiếu ra xa mấy mét, lão Lý đứng bên cạnh lại mệt mỏi, đáng không?
Tỏa ra ánh sáng cũng tiêu hao rất nhiều lực lượng khí huyết đấy!
Hiện tại Phương Bình cũng không để ý điều này, phía sau đầu cũng tỏa ra ánh kim chói mắt, nhìn Tần Phượng Thanh nói: "Thấy cường giả kim thân không biết chào sao?"
Tần Phượng Thanh nhìn cậu, rồi lại nhìn lão Lý bên cạnh, sau một lúc mới ngớ ra nói: "Ngươi nói kim thân… là… là ai?"
Lão Lý còn không phát ánh sáng đây này!
"Ngươi đoán xem?"
Đoán tổ tông nhà ngươi!
Tần Phượng Thanh lúc này thật muốn mắng người, đậu xanh rau má hột vịt lộn, ông đây đoán cái gì!
Thằng nhóc này rốt cuộc làm sao?
Hắn thật sự sắp suy sụp tới nơi rồi!
Đừng nói là Tần Phượng Thanh, vừa nãy Tống Doanh Cát bước ra từ phòng năng lượng xem có chuyện gì, vừa nhìn cũng đơ người, cảm thấy mình đang nằm mơ.
Ma Võ rốt cuộc làm sao a?
Vì sao Phương Bình tỏa ra ánh kim rồi!
Đâu chỉ bọn họ, mà hễ ai nhìn thấy cũng đều ngây người, tư duy nhanh chóng bị trì trệ.
Võ giả sơ cấp không hiểu cái gì thì còn may. Võ giả trung cấp, bình thường đều biết đây có nghĩa là gì.
Cùng lúc đó rất nhiều cường giả ngự không đến.
Dù là Ngô Khuê Sơn đang trị thương cũng bị Hoàng Cảnh lôi tới.
Xảy ra chuyện lớn rồi!
Phương Bình xuất hiện ở khu Nam, toàn thân phát sáng ánh kim!
Lúc nghe được tin tức này Hoàng Cảnh cũng sắp sụp đổ rồi.
Mấy ngày trước, hắn còn trò chuyện với Ngô Khuê, nói chưa biết chừng ngày đẹp trời nào đó, Phương Bình sẽ đột phá cấp tám, cấp chín!
Kết quả… kết quả thằng nhóc này thật sự luyện kim thân rồi!
...
Giữa không trung, Ngô Khuê Sơn và Hoàng Cảnh lập tức hạ xuống.
Bọn họ vừa hạ xuống, một lát sau, Lữ Phượng Nhu, Đường Phong cũng nhanh chóng ngự không hạ xuống.
Ngoại trừ Lưu Phá Lỗ vẫn còn đang dưỡng thương, thì gần như tầng lớp cấp cao của Ma Võ đều đã có mặt.
Nhìn thấy Phương Bình toàn thân ánh kim lấp lánh, đầu tiên Lữ Phượng Nhu đờ người, tiếp đó không nói lời nào, tiến lên phía trước xách cổ Phương Bình, ngự không rời đi!
Những người khác cũng đơ luôn, chúng tôi còn chưa lên tiếng, bà đã dẫn người đi là sao?
Trong không trung, ánh kim trên người Phương Bình ngày càng dày đặc, khiến đám người phía dưới nhìn không rõ.
Không có cách nào cho người ta nhìn thấy, quá mất mặt.
Lữ Phượng Nhu cũng không quan tâm đến thể diện của mình chút nào, lần nào cũng xách cổ mình như vậy, hại lão Lý cũng học theo, làm mấy lần rồi, có phiền hay không cơ chứ!
Ánh kim càng rực rỡ, Lữ Phượng Nhu càng nghiến răng nghiến lợi, quát khẽ: "Thu lại!"
"Thu không được."
Phương Bình vô tội, không phải hắn không biết thu lại, có điều, thật sự hơi không khống chế được, hiện tại đang phát ra ánh kim, cho dù có thu lại cũng vẫn sẽ có vầng sáng lờ mờ.
Lữ Phượng Nhu hít sâu một hơi, không nhiều lời nữa, nhanh chóng mang hắn vào biệt thự số 8.
Vừa xuống nơi, Phương Bình không để ý được bước chân của mình, một bước đạp bậc thềm cửa nhà vỡ thành bốn năm mảnh.
Lữ Phượng Nhu khẽ cau mày, Phương Bình lập tức nói: "Ta sẽ gọi người tới sửa!"
Còn về đền tiền, phạt tiền… chẳng sao cả.
Hiện tại hắn có 10 tỷ trong người, ai để ý điều này?
Nhà trường vẫn còn nợ hắn cả 10 tỷ, trừ đi, xem khi nào có thể trừ hết.
Hiện tại vẫn chưa bán được cổ phần của công ty dược phẩm, công ty dược phẩm cũng chưa lên sàn, không biết hệ thống không thể phán đoán, hay là khó xác định giá trị cổ phần, mãi vẫn chưa cộng điểm tài phú cho hắn.
Phương Bình cũng không lo lắng, mấy ngày nay nhà trường đã bắt đầu thương lượng với hai công ty. Bán được rồi thì lại có vài tỷ vào tài khoản. Tiền ư… chuyện nhỏ!
Lữ Phượng Nhu cũng không lên tiếng, thấy hắn vẫn muốn đạp lên mặt đất, bà đành xách hắn vào trong phòng, vừa đi vừa nói: "Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"
"Không phải ta có thể chuyển đổi lực lượng thiên địa sao? Hôm nay ta thử rèn luyện xương sọ một chút, sau đó đã rèn luyện được không ít..."
Lữ Phượng Nhu nghiêng đầu nhìn hắn, ánh mắt nguy hiểm nói: "Ngươi xem ta là kẻ ngốc sao?"
Ngươi có giỏi thế nào đi nữa, lực lượng thiên địa có nhiều hơn nữa, chỉ trong một ngày có thể rèn luyện xương sọ đến mức này sao?
Nếu vậy thì Tông sư cấp bảy chỉ cần ba ngày là vào cấp tám rồi!
Phương Bình vô tội nói: "Thật đó, ta nghi ngờ xương sọ của ta thực ra cũng là trời sinh đã được rèn luyện, chỉ là trước đây bị che lấp, bây giờ rèn luyện một chút nên bị thức tỉnh rồi."
Lữ Phượng Nhu đột nhiên không còn gì để nói.
Khả năng này… Có không?
Có không?
Thật sự có thể đấy!
Nhưng, làm sao có thể chứ!
Tất cả những chuyện tốt trên thiên hạ đều được Phương Bình hưởng sao?
Hắn có được tính là võ giả biến dị không?
Không tính!
Ánh mắt Lữ Phượng Nhu vô cùng phức tạp lại buồn bã nói: "Hiện tại ta nghi ngờ ngươi là cường giả kim thân cấp tám phục sinh đấy!"
Vừa nói ra lời này, Phương Bình liền sửng sốt.
Mấy người vừa đuổi theo tới cũng đều sững lại!
Ngô Khuê Sơn chấn động, đột nhiên nói: "Rất có khả năng này!"
Hoàng Cảnh cũng nuốt nước bọt, trầm thấp nói: "Cấp tám sống lại, rốt cuộc cần bao lâu? Hắn là cường giả của niên đại nào?"
Cấp tám kim thân tử trận, nếu vật chất bất diệt không bị tiêu diệt thì có khả năng sống lại. Rốt cuộc là cần bao nhiêu năm thì không ai biết.
Bởi vì đây chỉ là lý thuyết, không người nào biết cấp tám thật sự có thể sống lại hay không.
Nhưng Phương Bình lúc này… thật sự quá phù hợp với tất cả điều này rồi!
Nếu như hắn là vật chất bất diệt còn sót lại sau khi cường giả kim thân cấp tám mất đi, sau đó nhập vào trong cơ thể của mẹ Phương Bình, từ đó phục sinh, hiện nay đang thức tỉnh, thì tất cả mọi chuyện đều có thể lý giải được!
Lực lượng tinh thần biến dị, xương cốt biến dị, xương sọ biến dị, thậm chí bao gồm việc hạch não xuất hiện sớm, đều có lời giải thích hoàn mỹ!
Không có lý giải nào càng phù hợp hơn suy đoán này rồi!
Ngay sau đó, lão Lý đột nhiên nói: "Phải chăng… võ giả biến dị đều như vậy!"
Trước kia mọi người chưa suy xét qua điểm này, bởi vì những người khác chỉ biến dị một vài bộ phận cụ thể, quá ít rồi.
Nhưng bây giờ, Phương Bình xuất hiện đột nhiên khiến mọi người ý thức được điểm này.
"Cường giả cổ đại phục sinh!"
"Liệu có trí nhớ kiếp trước hay không?"
"Kiểu cường giả này còn có những người khác không?"
"..."
Mấy vị cường giả đều chấn động, gần như đều đồng ý với suy đoán như vậy!
Chỉ có như vậy mới có thể giải thích tất cả điều này!
Có lẽ, ở mấy trăm năm trước hoặc mấy ngàn năm trước, Phương Bình chính là cường giả cấp tám, thậm chí có thể là cường giả trên cấp tám, năm đó bị tiêu diệt nhưng vật chất bất diệt vẫn còn sót lại, thời gian dần trôi, nồng độ năng lượng ở Trái Đất tăng lên, hắn sống lại!
Những người khác kinh hãi, Phương Bình cũng kinh hãi!
Mẹ nó! Đầu óc mấy người này thật phong phú!
Hắn lớn như vậy rồi, nếu như bản thân mình không có hệ thống, chắc hắn cũng sắp tin luôn!
Còn có lời giải thích nào hay hơn lời giải thích này?
Cấp tám chết rồi, bây giờ sống lại, thật sự quá hợp lý!
Suy nghĩ của Lữ Phượng Nhu sắp đột phá chân trời luôn rồi, sao bà ấy có thể nghĩ ra chuyện này cơ chứ?
Lữ Phượng Nhu không ngừng thay đổi sắc mặt, nhìn Phương Bình nói: "Em có ký ức lạ nào không? Liệu ký ức có phục sinh cùng với vật chất bất diệt hay không?"
Rõ ràng, bà Lữ cho rằng cậu chính là cường giả cấp tám đã chết, nay sống lại…
Bạn cần đăng nhập để bình luận