Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1071

Ầm!
Tiếng nổ ầm ầm đinh tai nhức óc vang lên trong chớp mắt, hai người nửa người nửa xương gần như bị đánh triệt để tan vỡ, Sắc Vi Vương bay lên trời, một quyền đánh về phía vị cấp tám trước đó đã giao thủ với Phương Bình.
Cú đấm này trực tiếp tiêu diệt khung xương của đối phương, xương rơi xuống đất, vương vãi xung quanh.
Sắc Vi Vương liếc mắt nhìn Phương Bình không nhúc nhích, hơi nhíu mày, nhưng cũng không nhìn thêm. Thực lực đối phương bình thường, ngay cả cấp tám đã suy yếu đến mức sắp chầu trời cũng đánh không lại, yếu xìu, dù ngụy trang hắn cũng không thèm để ý.
Lúc này, gương mặt Sắc Vi Vương trắng bệch, trên người cũng đầy vết máu vàng óng.
Trước đó, hai cấp chín giao thủ bên cạnh hắn, hắn không nhúc nhích, cũng không phòng ngự, nên cũng bị thương rất nặng, nặng hơn là lực lượng tinh thần thật sắp bị diệt hoàn toàn rồi.
Nhưng hắn vẫn đợi được cơ hội! Chờ được cơ hội hai người này suy yếu liêu xiêu!
Nhân cơ hội này, hắn rốt cuộc cũng coi như là người thắng cuối cùng.
Hai người bị đánh bay ra ngoài, va nát vô số tinh thạch, mệt mỏi tê liệt ngã nằm xuống đất.
Thiết Mộc không dám tin, cũng không cam thâm, run rẩy nói: "Sao... sao có thể..."
Cường giả cấp chín không phải người ngu!
Nếu bọn họ không xác định được trạng thái của Sắc Vi Vương, bọn họ sẽ không quyết đấu sinh tử để hắn sống lại kiếm lợi!
Lực lượng tinh thần của Sắc Vi Vương quả thực bị tiêu diệt, đây là chuyện cả hai vị cấp chín vô cùng xác định.
Chỉ là một cái xác chết di động thôi!
Dù cho nhục thân tồn tại trăm nghìn năm, lại có thể làm sao?
Nhưng bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới, lực lượng tinh thần của Sắc Vi Vương lại không bị diệt, vì sao?
Từ lúc Thiên Nam địa quật mở ra đến giờ, Sắc Vi Vương cũng uất ức đến bây giờ, lúc này vừa đi đến gần hai người, vừa ho ra máu, cười nói: "Đúng là các ngươi đã tiêu diệt bất diệt thần của bản vương, nhưng vậy thì sao?
Hai trăm năm qua, bản vương cũng thu hoạch được một vài thứ tốt!
30 năm trước, Thanh Ngọc đã kết quả một lần... Thiết Mộc, ngươi không ngờ phải không?"
"Sao có thể!"
Thiết Mộc không cam lòng, lẩm bẩm nói: "Nó kết quả... dù nó có thể kết quả, sao nó có thể đưa ngươi..."
"Tại sao không? Sớm chiều ở chung hai trăm năm, bản vương từ lâu đã nhận lời Thanh Ngọc, chờ bản vương trở thành Chân Vương, giúp cô ấy hóa hình, chúng ta làm một đôi thần tiên quyến lữ..."
Nghe vậy, dù đang đối mặt với nguy cơ sinh tử, sắc mặt Dương Đạo Hoành và Thiết Mộc cũng vô cùng quỷ dị!
Thiết Mộc không hé răng, nhưng Dương Đạo Hoành giễu cợt nói: "Thần tiên quyến lữ? Yêu thực... có phân biệt giới tính hả? Thành chủ Sắc Vi... buồn cười biết bao... ha ha ha... Không ngờ ngươi lại muốn cùng yêu thực... ha ha ha... Chuyện cười lớn!"
Dương Đạo Hoành cười nghiêng nghiêng ngửa ngửa, thở không ra hơi.
Bởi chuyện này chẳng khác nào nhân loại cưới chó làm vợ!
À không, tội con chó, chó còn chia giống đực giống cái, còn yêu thực xác thực không có giới tính!
Quan trọng là, không đến tuyệt đỉnh, yêu thực chính là yêu thực.
Dù đến tuyệt đỉnh, cái gọi là hóa hình cũng không phải là hóa thành hình người, mà sẽ giống như lực lượng tinh thần của Tùng Vương vậy, trên cây xuất hiện mặt người mà thôi, nói đúng hơn đó chỉ là một biểu tượng, nhưng ít nhất có thể mở miệng nói chuyện, chứ không cần dùng lực lượng tinh thần nói chuyện như bây giờ.
Đương nhiên, Tùng Vương cũng không phải yêu thực, trước đó xuất hiện chỉ là lực lượng tinh thần hóa hình của hắn mà thôi, không có nghĩa hắn chính là yêu thực.
Sắc Vi Vương lạnh lùng liếc mắt nhìn, lạnh nhạt nói: "Không sao, bản vương không ngại bị người sắp chết chê cười!"
Phía sau.
Phương Bình ngược lại không cười, chỉ liếc nhìn Sắc Vi Vương một cái, vai phản diện chết vì tội nói nhiều, đậu xanh ngươi lại nói nhiều như vậy, không sợ hai vị cấp chín trước mặt bùng nổ sức sống làm thịt ngươi sao?
Nhưng Phương Bình hiện tại cũng... hơi đau đầu không biết làm sao.
Tên này bây giờ lại sống!
Biến đổi bất ngờ như vậy, chẳng lẽ mình lại ra mặt tỏ vẻ đáng thương xin được sống sao?
Nhưng dù tỏ vẻ đáng thương, sau đó mình cũng gặp phiền toái rồi.
Sắc Vi Vương đang trong trạng thái này, có lẽ mình sẽ bị một quyền đấm chết mất.
Lực lượng tinh thần công kích có hiệu quả không?
Ngay trong lúc Phương Bình suy nghĩ, Sắc Vi Vương không nói nhảm nữa, hắn đấm ra một quyền, lại đánh hai người bay ngược mấy chục mét, xương cốt bắt đầu nổ tung.
Hai người này thật sự không còn sức phản kích rồi.
Sắc Vi Vương biết rõ tình hình hơn Phương Bình!
Lẽ nào người người đều giống như hắn, đều có bảo vật giữ mạng?
Những thứ này cũng không phải rau cải trắng!
Yêu thực cấp chín có loại kết quả, có loại sẽ không có quả.
Hoa Tường Vi ban đầu chỉ nở hoa không kết quả, nhưng 30 năm trước, Hoa Tường Vi tiêu hao hơn nửa sức mạnh và tinh hoa sinh mệnh, kết ra một quả, chính là để cho hắn giữ mạng.
30 năm trước, thành Sắc Vi đã nhận được tin của vùng cấm, vực Nam Thập Nhất sẽ mở ra đường nối đến Phục Sinh Chi Địa. Một khi đường nối mở ra, dựa theo tính toán vị trí đường nối ở các vực khác, thành Sắc Vi có thể sẽ nằm ở tuyến đầu tiên.
Đối mặt với nguy hiểm như vậy, Hoa Tường Vi bất chấp hậu quả mới kết được một quả này.
Trúc Mệnh có cơ duyên như vậy, lẽ nào hai người này cũng có?
Sắc Vi Vương không quan tâm những chuyện đó, tiếp tục đánh, một lần lại một lần...
Cường giả cấp chín rất khó giết, đặc biệt là hiện tại, hắn không thể tiêu diệt lực lượng tinh thần của đối phương, cũng không thể tiêu diệt được vật chất bất diệt của đối phương, chỉ có thể đánh nát xương cốt để tiêu diệt bọn họ.
Xương cốt của hai vị cấp chín bắt đầu vỡ vụn.
Dương Đạo Hoành lúc này còn có thể nói chuyện, hắn liếc nhìn vị trí của Phương Bình, trong mắt hiện lên một vệt bi thương, ngửa mặt lên trời thét một tiếng, sau đó đâm đầu xuống lòng đất... nhưng sau một giây, hắn bị Sắc Vi Vương đá một cước bay ngược lên.
Muốn động đến phong cấm cũng phải nhìn ngươi có cơ hội và sức lực hay không!
Đá bay đối phương, Sắc Vi Vương hình như nhớ ra điều gì, bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, nhấc hai người lên, muốn ném lên không trung!
Trên không có vết nứt không gian, kém chút nữa thì quên mất, đây mới là phương pháp giết người tốt nhất.
Ngay lúc hắn muốn ném người lên cao, Phương Bình bắt đầu cân nhắc có nên ra tay hay không.
Dương Đạo Hoành dù sao cũng là cường giả cấp chín, nếu chết ở đây thì quá uổng phí.
Phương Bình không định ra mặt, chỉ là nghĩ, có nên dùng lực lượng tinh thần đánh vào phong cấm, để phong cấm phản kích hay không.
Nhưng nếu làm như vậy, xác suất Dương Đạo Hoành bị liên lụy khá cao.
Đương nhiên, đến lúc này, có chết hay không phải xem may mắn rồi.
Ngay khi Phương Bình muốn ra tay, phong cấm bỗng nhiên phản kích rồi!
Trong nháy mắt, dưới chân Sắc Vi Vương bùng nổ ra lực lượng tinh thần công kích cực mạnh.
"A!"
Sắc Vi Vương kêu thảm một tiếng, lần này, hắn cũng không kịp phòng ngự.
Phương Bình ngây người rồi!
Lại làm sao!
Sắc Vi Vương còn đang kêu thảm, hai vị cấp chín người không ra người, xương không ra xương như đã triệt để chết đi, bị hắn ném qua một bên.
Xa xa, một bóng người chậm rãi đi từ trong đống đổ nát ra, nhìn về phía Sắc Vi Vương, khẽ cười nói: "Vương, là ta."
"Thanh... Thanh Hồng..."
Ánh mắt Sắc Vi Vương u ám, lúc này, hắn thật sự không cam lòng, còn cảm thấy phẫn nộ hơn đám người Thiết Mộc!
Bọn họ chiến đấu đến hiện tại, tất cả lá bài tẩy đã dùng rồi, cuối cùng... Hắn lại chết trong tay người của mình!
Thanh Hồng, võ giả cấp bảy trong nhóm áp giải võ giả nhân loại đến Giới Vực.
Lúc trước Thiết Mộc giữ lại một cấp bảy không cho ra mặt, người đó chính là hắn.
Bởi vì hắn là người của thành Sắc Vi, Thiết Mộc cũng không quá tin tưởng đối phương, đến lúc chiến đấu, một cấp bảy hơi xa lạ khiến bọn họ không an tâm.
Cũng chính vì vậy, trong mấy lần đại chiến trước đó, hắn lại tránh được một kiếp, không bị tiêu diệt.
"Vương, thuộc hạ cũng không nghĩ tới sẽ như vậy."
Thanh Hồng thống lĩnh thổn thức, nhẹ giọng nói: "Bốn vị vương giả, bốn vị tôn giả, không ngờ... Người cuối cùng còn sống lại là thuộc hạ."
Sắc mặt Thanh Hồng ửng hồng, không giấu được vẻ tham lam, nói mê: "Thật nhiều thần binh... thần binh vương giả của ngài, thần binh cấp chín của Dương Đạo Hoành, còn có thần binh cấp tám, cấp bảy... Còn có trái tim của ngài, trái tim và hạch não của bọn họ...
Bao gồm cả máu thịt, xương cốt của các người...
Cùng với Suối Sinh Mệnh trong cơ thể ngài!
Vương, thuộc hạ cũng muốn trở thành vương giả, lập nên thành trì của riêng mình, xưng vương xây tổ...
Có lẽ thuộc hạ còn có thể bước vào Giới Vực, tìm được di thể Chân Vương, vương, thuộc hạ cũng không nghĩ tới."
Trong lúc Thanh Hồng nói chuyện, hắn cũng không bước lên, hắn lo Sắc Vi Vương còn một đòn đánh chết hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận