Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1203

Phương Bình sửng sốt: "Hắn là Đô thống?"
"Đúng, Phương tướng quân."
Trương Bằng cười cười, thái độ đối xử với Phương Bình không tệ, bởi cả hai người đều là tướng quân, ngay cả Đỗ Hồng cũng vậy.
Còn Lý Dật Minh và Diêu Thành Quân, và hai người khác đều mang quân hàm Đô thống.
Ở Quân bộ, phân biệt cấp độ rất rõ ràng, sẽ không phá hủy quy tắc, bởi vì Quân bộ là nơi tuân thủ quy tắc, nếu không tập thói quen tuân theo quy tắc, đến địa quật làm sao thống lĩnh người khác.
"Hắn là Đô thống..."
Phương Bình kinh ngạc nhìn Lý Dật Minh, sau đó thẳng sống lưng, hơi dè dặt liếc mắt nhìn Lý Dật Minh.
Không ngờ ngươi là Đô thống, ta còn tưởng ngươi là tướng quân chứ! Biết sớm thì ta nên thể hiện chút uy nghiêm của cấp trên rồi.
Sắc mặt Lý Dật Minh khó coi, cũng không lên tiếng, ủa ủa, Đô thống giành cơm của ngươi chắc? Tên Trương Bằng này chuyên phá đám, sớm muộn cũng tìm hắn tính sổ.
Trương Bằng mặc kệ hắn, tiếp tục cười nói: "Ba ngày tiếp theo, ta sẽ giảng giải cho mọi người một số kiến thức vùng cấm, có gì không hiểu, mọi người có thể hỏi ta..."
Phương Bình lập tức nói: "Trương tướng quân, sao ngươi không gia nhập quân Võ An?"
"Lựa chọn cá nhân thôi, ta cũng không nhất định phải gia nhập quân Võ An."
Trương Bằng thuận miệng nói một câu, sau đó nhân tiện nói: "Nói về vấn đề chính, lần này mọi người đến vùng cấm, rất nguy hiểm, không thể bất cẩn."
Nói xong, Trương Bằng tiện tay vung lên, trước mặt mọi người xuất hiện một tấm bản đồ.
Trương Bằng mở miệng nói: "Đây là bản đồ tổng quát của vùng cấm, bởi vì khu vực bọn ta thăm dò được không nhiều, nên bản đồ không quá hoàn chỉnh, các ngươi xem qua một chút."
Phương Bình cúi đầu nhìn, gương mặt hơi nghiêm túc!
Ngự Hải Sơn thật sự vây quanh toàn bộ vùng cấm!
Ngự Hải Sơn như một vòng tròn lớn bao vây lấy vùng cấm, mà Ngự Hải Sơn to lớn cỡ nào? Phương Bình khó mà tưởng tượng được Ngự Hải Sơn rốt cuộc hùng vĩ đến mức nào!
Độ rộng tính từ Đông sang Tây của một vực trung bình khoảng 5000 dặm (khoảng 8070 km) trở lên, Ma Đô địa quật thậm chí rộng gần 10.000 dặm (~ 16.140 km)!
Đương nhiên, có một số vực nhỏ hơn một chút, ít thành hơn một chút, như Thiên Nam địa quật.
Nhưng dù như vậy, cũng rộng khoảng 5000 dặm, vậy 108 vực... chu vi 540.000 dặm (~871.560 km)?
Đây... đây là một ngọn núi sao? Một ngọn núi có khả năng là núi nhân tạo?
Trên Trái Đất, dãy núi dài nhất cũng không dài quá 20.000 dặm! Lấy Ngự Hải Sơn làm chu vi, vậy diện tích vùng cấm là bao nhiêu?
Đại não Phương Bình nhanh chóng chuyển động, lẩm bẩm nói: "Vùng cấm... ít nhất cũng phải 5 tỷ kilomet vuông... Quá... quá lớn, quá rộng!"
Trên bục giảng, Trương Bằng cười nói: "Phương tướng quân đánh giá thấp diện tích của vùng cấm rồi, vùng cấm hẳn là có diện tích hơn 6 tỷ kilomet vuông, mà diện tích Trái Đất không đến 600 triệu kilomet vuông, cho nên diện tích vùng cấm lớn hơn 10 lần Trái Đất.
Đương nhiên, diện tích như vậy cũng bình thường, dù sao thì 108 ngoại vực cũng đã lớn quá sức tưởng tượng của chúng ta. Nên vùng cấm lớn như vậy là điều dễ hiểu, dù sao ngoại vực cũng không phải khu vực trung tâm."
Phương Bình lắc đầu, vùng cấm xem như một hình bầu dục bất quy tắc, mà chiều rộng lớn nhất của hình bầu dục này lại dài hơn 90.000 km!
Lấy tốc độ âm thanh ngự không, mỗi giờ có thể đi được 1200 km. Nói cách khác, nếu cường giả duy trì tốc độ âm thanh để ngự không, muốn đi từ đầu này đến đầu kia, ít nhất cũng phải bay 70 - 80 tiếng!
Bay với tốc độ âm thanh trong 70 - 80 tiếng, đừng nói là Phương Bình, dù là cường giả cấp bảy cấp tám cũng chịu không nổi.
Cường giả cấp chín bay với tốc độ âm thanh liên tục gần bốn ngày mới có thể bay từ đầu này đến đầu kia, thế giới khổng lồ như vậy, chẳng trách có thể sinh ra nhiều cường giả như vậy.
Phương Bình bỗng nhiên nói: "Vùng cấm có bao nhiêu nhân khẩu?"
"Không nhiều, chừng 10 tỷ người."
Trương Bằng cười nói: "Nhiều nơi của vùng cấm đều là khu vực nguy hiểm, người không thể ở. Tuy diện tích của bọn họ lớn vượt sức tưởng tượng, nhưng nhân khẩu cũng chỉ hơn Trái Đất một chút thôi. Có rất nhiều khu vực lớn rộng mấy chục ngàn dặm không có người ở.
Đương nhiên, đây là số liệu suy đoán mà bọn ta căn cứ trên một số tư liệu, có lẽ không chỉ nhiều người như vậy.
Dù sao thì theo số lượng cường giả, nhân khẩu của bọn họ hẳn là nhiều hơn.
Vùng cấm hơi rối loạn, bốn vương đình lớn chỉ là bốn thế lực lớn nhất, ngoài ra, còn rất nhiều cường giả chiếm núi xưng vương, tự cắt đất cai trị.
Ở địa quật, bốn vương đình lớn cai quản một phương, có khu vực giáp ranh, cũng có khu vực trống. Mà khu vực trống này sẽ sinh ra thế lực mới.
Có cường giả cấp chín chiếm cứ một vùng, tự xưng vương làm tổ.
Cũng có cường giả tuyệt đỉnh chiếm cứ một đất, thành lập hoàng triều hoặc tông phái.
Trong số những thế lực tự phát này, một số sẽ nghe theo lệnh vương đình, một số thì bất cần, không nghe lệnh vương đình, tự do theo ý mình.
Cho nên ở vùng cấm, thường xảy ra hỗn chiến..."
Trương Bằng vẫn còn tiếp tục giới thiệu, Phương Bình nhìn bản đồ, trong lòng suy nghĩ điều gì, tuyệt đỉnh toàn cầu đều đang trấn thủ Ngự Hải Sơn.
Tuyệt đỉnh toàn cầu cũng chỉ chừng 50 người, chuyện này nghĩa là mỗi vị tuyệt đỉnh phải trấn áp một khu vực rộng hơn mười ngàn dặm.
Chẳng trách các vị tuyệt đỉnh cảm thấy áp lực quá lớn. Hơn mười ngàn dặm, quá rộng!
Khoảng cách từ phía Đông đến phía Tây của Hoa Quốc cũng chỉ mới mười ngàn dặm, nghĩa là, một vị tuyệt đỉnh phải trấn thủ một dãy núi trải dài Đông - Tây Hoa Quốc.
Mà Phương Bình không biết... Ngang qua hơn mười ngàn dặm, các vị tuyệt đỉnh có thể trò chuyện với người trấn thủ khu vực cạnh bên.
Nếu biết... chắc Phương Bình sẽ khinh bỉ đám người cấp chín như Ngô Xuyên đến chết mất. Đều là cấp chín, các ngươi tự đổi lại gọi là cấp chín giả cho rồi!
Ngày xưa, khi ở Nam Giang địa quật, lão tổ họ Tưởng - Chiến Vương từng nói chuyện với tuyệt đỉnh gần đó, cùng nhau áp chế cường giả vùng cấm.
Đương nhiên, điều này cũng có liên quan đến chuyện khoảng cách hai bên gần nhau, có một số tuyệt đỉnh thủ khu vực không liền kề nhau, cũng có một số tuyệt đỉnh trấn thủ khu vực sát nhau.
Dù Phương Bình không biết, lúc này hắn cũng đã có chút cảm nhận. Một người tọa trấn khu vực rộng mười ngàn dặm, cường giả vùng cấm không dám tự ý ra vào ngoại vực, có thể thấy được uy lực của tuyệt đỉnh ở ngưỡng nào!
...
Trên bục giảng, Trương Bằng vẫn tiếp tục nói cho mọi người biết một số tình huống tổng quát.
Vùng cấm, vương đình, hoàng triều, thành trì, tông phái, thế lực các gia tộc lớn, không chỉ như vậy, vùng cấm còn có cấm địa của yêu tộc! Thế lực của yêu tộc ở vùng cấm cũng mạnh mẽ đáng sợ.
Trong bốn vương đình, Thủ Hộ vương đình và Vạn Yêu vương đình đều là yêu tộc. Trong đó, Thủ Hộ vương đình yếu nhất, Vạn Yêu vương đình loạn nhất, ngoại trừ hai nơi này có nhiều yêu tộc tụ hợp, một số yêu tộc mạnh mẽ một chút cũng tự lập thành thế lực tự do, rất mạnh.
...
Ngày đầu tiên, Trương Bằng hầu như chỉ giới thiệu các thế lực tạo thành vùng cấm. Bốn vương đình, hơn mười hoàng triều, hơn mười tông phái khổng lồ...
Đương nhiên, đa phần đều chỉ nói sơ sơ qua, không nói quá chi tiết. Trên thực tế, đối với vùng cấm, Quân bộ cũng chỉ biết sơ sơ.
Ngày 6 tháng 6, Trương Bằng bắt đầu giới thiệu địa điểm mọi người sẽ đến.
Trong phòng học, đám người Phương Bình chẳng khác nào học sinh tiểu học, nghiêm túc nghe giảng.
Trên màn ảnh lớn, xuất hiện một bản đồ vùng cấm.
Trương Bằng chỉ vào một chấm đỏ nhỏ đến mức gần như không nhìn thấy, nói: "Nơi này chính là địa điểm mọi người sẽ đến lần này - Vương Chiến Chi Địa!"
Tưởng Siêu không nhịn được nói: "Không phải Giới Vực hả? Ta nghe nói nơi này có liên quan đến Giới Vực..."
Trương Bằng liếc mắt nhìn hắn, hơi nhíu mày nói: "Đừng nghe lời đồn, Giới Vực mà ngươi nói có lẽ có liên quan đến nơi này, nhưng tất cả quan hệ chưa được xác định, chỉ có thể nói, một số tình huống ở đây có chút liên quan đến Giới Vực."
Phương Bình liếc mắt nhìn Tưởng Siêu, được lắm, lần sau không thể hoàn toàn tin lời tên mập này được! Tin tức không chính xác, hơn nữa, còn hay chen lẫn suy đoán của hắn, vô căn cứ.
Giống như lần trước, Tần Phượng Thanh và Đầu Sắt liều lĩnh lỗ mãng xông vào Giới Vực cũng là do tình báo của thằng mập gà mờ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận