Toàn Cầu Cao Võ

Chương 3115: Khởi Hành (2)

Chương 3115: Khởi Hành (2)Chương 3115: Khởi Hành (2)
"Vậy bây giờ chúng ta đi đâu?" Lung tung không có mục đích, Thương Miêu cũng không biết Phương Bình muốn đi đâu.
Cấm Ky Hải lớn như vậy, chạy loạn khắp nơi rất dễ bị lạc. Mới vừa rời khỏi không bao lâu, Thương Miêu đã muốn chạy, nó muốn về ăn cơm.
"Cứ đi rồi tính sau, đi Thần Giáo trước, sau đó đi sơ võ, rồi tới Thiên Phần." Phương Bình cười nói: "Ta đến Cấm Ky Hải cũng nhiều lần rồi, nhưng chưa lần nào điều tra kỹ càng. Đúng rồi, Yêu Đế thành lập Yêu Đình, Hỗn Loạn Thần Quốc của Loạn, còn có Vương Ốc của Nguyệt Linh, Tây Hoàng Cung của Thiên Cực, đều ở trong biển. Nếu có cơ hội, ta sẽ đến từng nơi xem thử..."
"Đến dọn hết đồ luôn hả?" Thương Miêu nghỉ ngờ nói: "Ngươi mà lấy hết, bọn họ sẽ đánh ngươi!"
".." Phương Bình cau mày trầm tư, tại sao tam quan của con mèo này lại bất chính như vậy!
Đến thăm bạn cũ mà thôi, sao nó có thể liên tưởng đến chuyện cướp giật được chứ? Với lại, bây giờ Phương Bình đâu có thèm mấy món tài nguyên tâm thường nữa. Nay đã khác xưa rồi!
Nếu không phải là thứ cực kỳ tốt, Phương Bình chưa chắc đã quan tâm.
Phương Bình không thèm quan tâm đến Thương Miêu nữa, hắn nhìn biển rộng mênh mông, nơi này cũng có không ít thế lực.
"Hay là đi Vương Ốc? Bây giờ không nên trở mặt với Thần Giáo, đi Vương Ốc đi, Nguyệt Linh có liên quan đến Bắc Hoàng, thuận lợi cho việc chào hỏi..."
"Đi phải, Thần Giáo."
Thương Miêu nghỉ ngờ nhìn hắn, sao cứ thấy sai sai thế nhỉ? Trái phải... Bên nào là bên trái, bên nào là bên phải? Nó cảm thấy tên lừa đảo đã chỉ sai hướng, trừ Yêu Đình ở giữa là đúng, còn Vương Ốc và Thần Giáo hình như bị ngược rồi?
Phương Bình lẩm bẩm, mình nên đi đâu đây?
"Đi thẳng, Yêu Đình."
Thương Miêu nghi ngờ, tên lừa đảo... hình như mất cảm giác phương hướng rồi thì phải. Đường đường là cường giả phá bảy mà năng lực tìm đường tâm thường này cũng không có, Thương Miêu cảm thấy rất bất lực, chẳng lẽ lần này lại mang mình đi lạc hay sao?
"Đi trái, núi Vương Ốc."
Tên lừa đảo đi ngược rồi, rất tốt, đi Thần Giáo cũng không tệ, nếu đến Vương Ốc, con mụ điên kia sẽ đánh nó.
Thương Miêu cứ thế lẳng lặng mà nhìn hắn. Mèo không nhắc!
Bởi vì Thương Miêu đột nhiên nhớ tới một chuyện... Nguyệt Linh thật là đáng sợ, ngày nào cũng nói muốn đánh mèo, chó lớn mới là kẻ nói bà ta đánh nhau giỏi, nó không nói gì hết á, mắc gì ngày nào cũng đòi đánh nó hết vậy.
Phương Bình lẩm bẩm lầu bầu vài câu, không nói nhảm nữa, mau chóng chạy đến chỗ "Vương Ốc".
Thần Giáo, Khôn Vương, Càn Vương đều đang bế quan. Hiện nay, Cấn Vương chưởng quản tất cả. Bên trong thân điện, Cấn Vương ngồi trên ngôi cao, Khôn Vương không có mặt ở đây, hiện tại chỉ có Cấn Vương ra mặt làm chủ.
Phong, Thiên Thần đều là thần long thấy đầu không thấy đuôi, còn Trấn Hải Sứ thì, tên kia chỉ chiêu mộ yêu tộc, cường giả hải ngoại không phải yêu tộc, cũng chỉ có thể lựa chọn Thần Giáo.
Còn Loạn thì... tự đóng kín cửa tự mình xưng vương, rối loạn cực kỳ, thứ tốt thì không có, không có chuyện gì làm thì sẽ ra ngoài đánh nhau, ai thèm nương nhờ vào tên kia. Thần Giáo trước kia đã sớm bị phá hủy, Thần Giáo của hiện tại càng lúc càng lớn, Khôn Vương còn đang không ngừng mở rộng đại lục mới này, càng ngày càng nhiều người đến nương nhờ Khôn Vương, người của các tiên đảo đều đến. Với tình hình hiện tại, chỉ có cường giả phá tám mới có thể chân chính làm trụ cột, dựng lên thế lực lớn. Mà trừ Nhân tộc ra, chỉ có Thần Giáo và địa quật có phá tám.
Phía dưới cũng có mấy người ngồi ngay ngắn. Mặt mũi ai cũng tràn đầy phức tạp, có chút do dự, có chút bất đắc dĩ.
Ba vị Thánh Nhân vẫn không cảm thấy thoải mái lắm. Đương nhiên, trên thực tế, ngày đó bọn họ cũng sớm chạy, Thiên Thực muốn ngăn, đều bị bọn họ đánh trở lại. Nhưng Thiên Khôi chết trận ở đó, không thể trách Phương Bình, chỉ có thể trách Hòe Vương.
Sắc mặt Thiên Cơ bỗng sa sầm lại: "Đại nhân, nghe nói Khôn Vương đại nhân cũng đang chiêu mộ tên súc sinh Hòe Ảnh kia, việc này tuyệt đối không thể! Hòe Ảnh giết Thiên Mệnh, khiến đại chiến tan tác."
Giờ khắc này, Thiên Cơ suy nghĩ một chút, than thở: "Cấn Vương đại nhân, Tam Giới hỗn loạn, quy thuận Thần Giáo là kết quả sau khi chúng ta thương lượng. Nhưng mà..."
Sắc mặt Thiên Cơ vẫn còn hơi trắng, lần trước bị Phương Bình đánh trọng thương, suýt chút đã phải chết, may là hai vị còn lại cứu hắn, hắn mới có thể giữ lại một mạng.
Cấn Vương cười nói: "Thiên Cơ, Thiên Khôi và mấy vị cổ thánh khác chết cũng không phải do Hòe Ảnh. Hòe Ảnh cũng là kẻ thức thời, biết đường cầu sinh. Hòe Ảnh không được Thiên Đình mới tiếp nhận, lưu vong Biển Khổ, nếu như có thể vào Thần Giáo, Thần Giáo sẽ có thêm một vị Thánh Nhân, cũng là chuyện tốt. Giúp Thần Giáo lớn mạnh..."
Cấn Vương cũng nhìn bọn họ, tươi cười nói: "Thiên Cơ, bây giờ Thiên Khôi đã tử trận, các ngươi và Nhân tộc có oán, Thiên Đình mới cũng phải cẩn thận, đề phòng Nhân tộc tiến công bất cứ lúc nào. Tam Giới tuy to lớn, nhưng Thánh Nhân cũng không thể tự do lang thang bên ngoài. Thiên Bại cũng ở Thần Giáo, bây giờ, trong số ba mươi sáu Thánh, Tam Giới chỉ còn các ngươi thôi..."
Cấn Vương lại lần nữa cười nói: "Hòe Ảnh vẫn hữu dụng, mâu thuẫn trước đó cũng không phải quá lớn..."
"Người đâu, gọi Hòe Ảnh đến!"
"Vâng!"
Rất nhanh, có người rời đi, không bao lâu sau, Hòe Vương khom người, cẩn thận từng li từng tí một đi vào. Cấn Vương hơi híp mắt lại, nhìn về phía Hòe Vương.
Đúng là một kẻ khiêm tốn!
Đáng tiếc... Nếu hắn không giết Thiên Mệnh, thì may ra còn có người tin, bây giờ làm gì có ai tin hắn nhát gan sợ phiền phức, là hạng người khom lưng uốn gối nữa chứ?
Mấy năm qua ở địa quật, trừ Lê Chử, thì hắn chính là cường giả mạnh nhất!
Cường giả cấp Thánh Nhân!
Đối với Hòe Vương, Thần Giáo có thái độ mời chào, nhưng theo suy nghĩ của Cấn Vương, Hòe Ảnh không thích hợp mời chào, Thiên Thực vẫn muốn giết hắn, nếu không phải có Nhân tộc uy hiếp, Thiên Thực đã sớm đến Biển Khổ tìm hắn rồi.
Hiện tại Hòe Vương muốn nương nhờ vào Thần Giáo là vì để tránh chuyện đó xảy ra, tìm cái chỗ dựa. Nếu không, hắn cũng sẽ không hiện thân.
Cấn Vương cảm thấy, vì một vị Thánh Nhân, đắc tội một vị Thiên Vương thì không có lời. Huống hồ, người này nham hiểm... Kết quả Hồng Khôn lại nói 'Cường giả ai mà không nham hiểm", Càn Vương cũng đồng ý, Cấn Vương cũng không có gì để nói.
Loại người như Hòe Ảnh có lẽ sẽ càng thích hợp với hoàn cảnh hiện tại, mời chào Hòe Ảnh cũng có tác dụng. Trong ba mươi sáu Thánh, lần này có 3 vị tới, cộng thêm Hòe Ảnh là bốn vị cường giả cấp Thánh Nhân, Cấn Vương đương nhiên phải đích thân đứng ra chiêu đãi, mời chào bọn họ. Nếu bốn vị Thánh Nhân gia nhập, thực lực của Thần Giáo sẽ ngày càng mạnh hơn.
Tạm gác ý niệm trong lòng, Cấn Vương vừa muốn mở miệng, Hòe Vương đã khom mình hành lễ: "Bái kiến Cấn Vương đại nhân, bái kiến các vị Thánh Nhân Thượng Cổi"
Không thấy ai phản ứng, Hòe Vương lập tức nói: "Trước đây tiểu nhân từng quy thuận Mệnh Vương đại nhân, Mệnh Vương là môn hạ của Cấn Vương đại nhân, thật ra tiểu nhân đã sớm muốn quy thuận Thần Giáo, tiểu nhân cũng là Địa Cẩu Chân Quân, một trong bảy mươi hai thần sứ của Thần Giáo... Lần này đến Thần Giáo, cũng xem là trở về..."
Cấn Vương hơi sửng sốt, trước đây hắn không để ý, bây giờ nghe nói như vậy, hắn mới phát hiện, đúng là vậy!
Tên này từng nương nhờ Mệnh Vương, Mệnh Vương chết rồi, mà hắn vẫn là cường giả Chân Quân của Thần Giáo. Cấn Vương không biết nên nói gì, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy xui xẻo, cái tên này, cứ về phe ai là người đó lại xui xẻo.
Hồng Khôn thật sự phải cân nhắc cho kỹ!
Mấy vị Thánh Nhân khác cũng thờ ơ lạnh nhạt, không nói lời nào.
Hòe Vương thấy thế, vội vã cười nói: "Trước đây tiểu nhân tấn công Thiên Mệnh đại nhân cũng là bất đắc dĩ, Nhân Vương rất mạnh, tiểu nhân lại bị Võ Vương nắm thóp, sợ Lê Vương Chủ và Vũ hoàng tử trách tội, không thể không nghe lệnh hai người này...
Bây giờ mọi chuyện cũng đã kết thúc, tiểu nhân cũng không sợ bị bọn họ uy hiếp nữa, lần này tiểu nhân tới Thần Giáo cũng là thành tâm muốn có cơ hội đặt chân ở Tam Giới, không còn bị áp bức nữa..."
"Hừ!" Đám người Thiên Cơ hừ lạnh một tiếng, đúng là ở Tam Giới, không có Thánh Nhân nào có thể vô sỉ bằng Hòe Vương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận