Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1248

Phương Bình nở nụ cười, càng loạn càng tốt, càng loạn mới có càng nhiều cơ hội.
Nói xong, Phương Bình nhìn Tưởng Siêu, hung hăng nói: "Không cho phép ngươi dùng tiếng Hoa Quốc, dùng tiếng địa quật cho ta, nói chuyện lưu loát thông thạo một chút, đi theo bọn ta, ít nhất cũng phải nắm giữ được năng lực cỏn con ấy!"
Tưởng Siêu vội vàng gật đầu, mặt đầy cay đắng. Đừng, đi theo các ngươi... Cũng chỉ lần này thôi, lần sau, dù có chết, ta cũng không đi theo các ngươi nữa.
Mấy tên này là đồ điên, chỗ nào nhiều người thì chạy đến chỗ đó, cần tiền không cần mạng, Tưởng Siêu cũng chịu hết nổi rồi.
...
Buổi tối ngày 4, Vương Chiến Chi Địa xuất hiện một tiểu đội năm người. 3 vị võ giả vương đình, hai vị võ giả phục sinh.
Năm người này rêu rao bước đi... Thuận tay tiêu diệt hai đội ngũ nhỏ. Hai đội này cũng không phải thế lực lớn, mà chỉ là hoàng triều và tông phái nhỏ.
Phương Bình thuận tay lấy 4 thanh thần binh, bản thân hắn được hai thanh, điểm tài phú đạt 970 tỷ.
Nhưng lúc này, mỗi phút Phương Bình tiêu hao 10 triệu điểm tài phú, mỗi giờ tiêu hao 600 triệu. Nếu là lúc xưa, một tiếng 600 triệu, Phương Bình sẽ vội vã lên đường.
Hiện tại, Phương Bình ung dung, không chút vội vàng, gặp phải đội ngũ nhỏ, giết mấy tên là có tiền, lấy được tài phú, 600 triệu có là gì. Đi một ngày, coi như cũng chỉ hao mất một thanh thần binh cấp bảy trung kỳ mà thôi.
...
Mà ngay khi nhóm Phương Bình nghênh ngang chặn giết những võ giả địa quật ở Vương Chiến Chi Địa, Tư lệnh Chu vội vàng, cẩn thận chạy đi báo cáo, cuối cùng cũng xem như đã an toàn đến Ngự Hải Sơn.
Trên thực tế, lúc này, song phương vẫn còn đang giữ thỏa thuận, cách Vương Chiến Chi Địa ngàn dặm là Ngự Hải Sơn, có Võ Vương tọa trấn, phía địa quật, Phong Cửu Thành cũng không chặn giết ông.
Trên đỉnh núi cao nhất của Ngự Hải Sơn.
Tư lên Chu không dám đi lên cao hơn, bên kia có vết nứt không gian, cách Trương Đào một khoảng, Tư lệnh Chu vội vàng báo cáo tình hình.
Trương Đào nghe một hồi, ánh mắt khẽ biến: "Ngươi nói, là Tưởng Siêu?"
"Ừm, là hắn."
"Tưởng Siêu..."
Trương Đào bỗng nhiên nở nụ cười!
Tưởng Siêu... Sao có thể là Tưởng Siêu! Nhưng mà... Tên mập kia trước đó nói muốn cùng hành động với ai?
Phương Bình!
Trong lòng đã có phán đoán, Trương Đào vẫn cười nói: "Biết rồi, ngươi đi về trước đi, ta sẽ cho người thông báo với thành Trấn Tinh, để bọn họ nói với Chiến Vương, mời Chiến Vương tiền bối đến Vương Chiến Chi Địa một chuyến..."
Tư lệnh Chu hơi bất ngờ, không khỏi nói: "Bộ trưởng, lẽ nào bọn họ thật sự dám làm trái với thỏa thuận?"
Tuy ông vội đến thông báo, nhưng cũng chỉ lo lắng sợ bên kia không tuân theo quy tắc. Nhưng tuyệt đỉnh tự mình đến, xem ra có phần chuyện bé xé ra to.
Ông vốn chỉ muốn khiến Trương Đào quan tâm chuyện này một chút, hoặc nên nói, bảo Chiến Vương đừng tự ý khơi mào chiến tranh, nhưng hiện tại, Trương Đào chủ động gọi Chiến Vương đến.
Trương Đào khẽ cười nói: "E là có chuyện lớn xảy ra, chỉ không biết sẽ như thế nào... Chết một ít cũng không sao, tuyệt đối đừng chết hết... nếu không, không dễ nói chuyện..."
"A?"
Tư lệnh Chu lại mờ mịt khó hiểu, Bộ trưởng... đang nói tới ai vậy? Võ giả nhân loại sao? Nhưng nếu võ giả nhân loại chết hết, Bộ trưởng còn cười được sao?
Trương Đào vung vung tay, không nói nữa.
Chờ đến khi Tư lệnh Chu rời đi trong ngơ ngác khó hiểu, Trương Đào lại nở nụ cười, thật thú vị.
Cấp chín tọa trấn Vương Chiến Chi Địa phái người đi khu vực cấp bảy thông báo, nghĩa là bọn họ muốn phá kết giới, bước vào khu vực cấp sáu.
Mấy thằng nhóc kia rốt cuộc làm gì rồi?
"Chẳng lẽ, thật sự giết không ít người?"
Trương Đào thầm chờ mong, lúc trước, ông đánh cược với Hòe Vương, tuy cuối cùng không phải do ông đồng ý đánh cược.
Yêu Thực vương đình có 128 võ giả, nếu đám người Phương Bình có thể giết bớt một đám, sau đó chết rải rác ở những nơi khác một chút, có lẽ Yêu Thực Vương Đình lần này sẽ tổn thất nhiều hơn một nửa. Đến lúc đó, chỉ cần nhân loại còn 14 người còn sống là thắng rồi.
"Rốt cuộc đã giết bao nhiêu?"
Trương Đào thầm nghĩ, một tuyệt đỉnh như ông, bây giờ lại ngồi quan tâm suy nghĩ xem võ giả cấp sáu giết được bao nhiêu người cấp sáu, cũng thật là chuyện hiếm thấy.
...
"Đồ khốn kiếp!"
"Dám ngăn cản người của vương đình!"
Phương Bình đánh chết một vị võ giả cấp sáu cao kỳ, hắn nhìn hai vị cấp sáu cao kỳ còn lại, hung hăng vô cùng nói: "Cút!"
Hai người kinh sợ, ngay sau đó, lập tức xoay người bỏ chạy!
Người của Yêu Thực vương đình không giết bọn họ, hung hăng ghê gớm, nhưng cả hai lại không dám nói lời nào.
Thực lực không bằng người, thế lực cũng không bằng người, chỉ có thể chấp nhận số phận.
Phương Bình bĩu môi, lại là hai tên đỗ nghèo khỉ! Chẳng có thần binh mà xưng là thiên kiêu địa quật, thiên tài hoàng triều... Làm gì có thiên tài nào không có tiền?
"Chỉ được một thanh thần binh, mấy người đám hoàng triều này quá nghèo!"
Phương Bình không vui, Tưởng Siêu không nói gì, thần binh... thật sự bị ngươi xem là cỏ, tùy tiện quơ tay nhổ một phát là có hả?
Tính toán một chút, Từ lúc Phương Bình đi vào đến giờ, còn chưa tới hai ngày, hắn lấy được bao nhiêu thần binh rồi?
Tính luôn thu hoạch từ trước đó đến hiện tại, mấy người bọn họ đã lấy được 62 thanh thần binh rồi.
Từ lúc nào thần binh có thể dùng hàng chục để đếm?
Tưởng Siêu không có quyền lợi gì trong đội ngũ này, hắn cũng không nói lời nào, Vương Kim Duong bình tĩnh nói: "Hoàng triều cũng chỉ có một vị Chân Vương tọa trấn, đám người này cũng không dám tự ý săn giết yêu tộc, ít thần binh cũng là chuyện bình thường."
Gần 400 người tiến vào Vương Chiến Chi Địa.
Nhân số của hai vương đình lớn gần 250 người, các hoàng triều lớn và tông phái chỉ có không tới 150 người.
Mà hai vương đình lớn có gần 150 thanh thần binh.
Những người khác, số người có thần binh không đến 50 người.
Phương Bình giết không bao nhiêu người đã có thể lấy được 6 thanh, nhiêu đó cũng đã nhiều rồi.
"Tổng cộng tiêu diệt 17 người..."
Phương Bình vừa đi vừa nói: "Tính luôn trước đó, hẳn là hơn 130 người rồi chứ?"
"Hẳn là có."
Hai người thuận miệng trò chuyện, Lý Hàn Tùng và Diêu Thành Quân giả thành tù binh, hai người không nói lời nào.
Tưởng Siêu nghe vậy líu lưỡi, số võ giả địa quật tiến vào Vương Chiến Chi Địa lần này bị giết hết một phần ba rồi!
Hạo kiếp!
Hạo kiếp của địa quật!
Nên biết, những năm trước đây, dù đến cuối cùng, số lượng tử thương cũng không thảm thiết như vậy, mới ngày thứ nhất đã tổn thất hết một phần ba, à không, hiện đã qua ngày thứ hai rồi.
Nếu ở tiếp một tháng, liệu có còn người sống không?
Đang nói chuyện, Phương Bình hơi thay đổi sắc mặt, nhìn về phía xa xa nói: "Có người đột phá rồi!"
Ngoài xa hơn mười dặm, cầu thiên địa, cửa tam tiêu hiện lên trong hư không, sau đó, một cây đại thụ mờ ảo nổi lên trong không trung.
Phương Bình nhìn một hồi, nhíu mày nói: "Lần đầu nhìn thấy luôn ấy, quá trình đột phá của những người này... khá tương tự chúng ta, tuy nói con đường võ đạo trăm sông đổ về một biển... nhưng con đường tu luyện khá giống nhau!"
Võ giả địa quật và võ giả nhân loại thực ra cũng không khác nhau lắm.
Điều khác nhau đặc thù nhất chính là năng lượng tu luyện của song phương không giống nhau, một bên tu luyện năng lượng ở địa quật, một bên tu luyện khí huyết.
Phương Bình bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề, trầm giọng nói: "Nếu như sinh ra ở địa quật... có thể tu luyện bằng năng lượng không?"
Bình thường hắn không quá để ý đến vấn đề này.
Bởi vì, nhân loại không có bất cứ phụ nữ mang thai nào xuống địa quật sinh con, ít nhất thì hắn không biết.
Tưởng Siêu nghe vậy, lắc đầu nói: "Không được đâu, chuyện này ta từng nghe đến, đó là điều không thể. Đừng thấy hai bên nhìn giống nhau, thực tế không phải cùng chủng loài, cấu tạo có phần khác nhau, tuy ta thấy như nhau cả.
Nhưng mà chúng ta từng có ghi chép, đã có người từng làm thí nghiệm, không được, rốt cuộc, đứa trẻ sinh ra vẫn tu lực lượng khí huyết."
Phương Bình gật đầu, cũng không hỏi nữa, liếc mắt nhìn xa xa, suy nghĩ một chút mới nói: "Đi thôi, đổi đường khác đi!"
Mọi người hơi bất ngờ, mục đích của Phương Bình vốn là truy sát Phong Diệt Sinh.
Hiện tại đã có người đột phá, khả năng lớn chính là đám người của Phong Diệt Sinh, vì sao phải đổi đường?
Bạn cần đăng nhập để bình luận