Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2242: Sóng Gió Lại Nổi Lên (2)

Phương Bình tiếp tục Thiên Bộ Lệnh: "Thiên Bộ cử Điền Mục, Lý Trường Sinh, Bắc Cung Vân, Trần Thất xuất chiến!"
Trần Vân Hi vội vàng nói: "Hai con yêu thú cấp chín kia thì sao?"
Phương Bình trầm ngâm một lát, trước đây hắn không cân nhắc đến hai con yêu thú này, dù sao chúng nó cũng là yêu thú địa quật, không chừng sẽ làm phản. Nhưng Thương Miêu phải đi, không thể giữ hai con yêu thú này ở Trái Đất.
"Mang đi luôn!"
Phương Bình nhanh chóng quyết định, tiếp tục nói: “Thành Trấn Tinh thì để bọn họ tự sắp xếp! Số lượng cấp chín Hoa Quốc, cộng thêm Thành Trấn Tinh, sẽ rơi vào khoảng 40 vị!"
Đây xem như đã là một nửa sức chiến đấu cấp chín của Hoa Quốc! Một khi bị tổn hại ở Vương Chiến Chi Địa thì hậu quả khó mà lường được. Nhưng tình thế hiện nay như đang đi trên băng mỏng, sao có thể chọn sống an ổn được. Nếu lần này Hoa Quốc không đi, chắc chắn sẽ xảy ra rất nhiều sơ sót. Hơn nữa Phương Bình cũng muốn nhân dịp này, giết chết nhiều cường giả hơn, đây là cơ hội hiếm có! Lần sau chắc sẽ không còn cơ hội tốt như thế này nữa. Lần này còn có thể mượn sức thiên ngoại thiên và Giới Vực!
"Tốt, còn nữa không?"
Trần Vân Hi đáp một tiếng, lại nói: "Lần này cũng có không ít cường giả cấp tám xin tham chiến! Chúng ta nên phản hồi thế nào?"
"Cấp tám..."
Phương Bình hơi chần chờ nói: "Rất nguy hiểm!"
"Bọn họ cũng biết là rất nguy hiểm! Nhưng lần này phần lớn đều là đỉnh cấp tám, bọn họ muốn thăng cấp, trở thành võ giả cấp chín!"
Trần Vân Hi giống như đã biến thành người khác, nghiêm mặt nói: "Ta đề nghị cho phép bọn họ gia nhập! Trận chiến có mấy trăm cấp chín tham gia như thế này, nếu bọn họ có thể sống sót trở về, có lẽ sẽ có thể trở thành cấp chín!"
Phương Bình nhìn cô một cái, một lát sau mới nói: "Ông người xin đi rồi sao?”
"Ừm."
Trần Vân Hi gật đầu nói: "Ông nói, nếu đã giao địa quật Kinh Nam cho Huyền Minh Thiên, vậy thì ông ấy cũng nên được giải phóng rồi. Lần này, ông muốn tham chiến! Còn có hiệu trưởng Lưu..."
"Hiệu trưởng Lưu mới cấp tám ba tầng kim thân..."
Phương Bình hơi nhíu mày, Trần Vân Hi bất đắc dĩ nói: "Hiệu trưởng Lưu nói, mấy năm qua, vì ông ấy chiến đấu quá ít mới mãi dậm chân tại chỗ, lần này dù thế nào cũng phải đi!"
"Haiz!"
Phương Bình than nhẹ một tiếng, sau đó lại nói: "Có thể! Hạn chế số lượng cấp tám tham dự, chỉ tuyển tầm 20 người! Công thêm 30 vị từ Thiên Bộ, tổng cộng là 50 người! Bảo bọn họ mau đến đây tập hợp, ngày mai ta muốn thấy mặt!"
"Được!"
"Cường giả của những nơi khác đã đến hết chưa?”
"Gần đủ rồi, đang chờ Thiên Bộ sắp xếp."
"Bảo bọn họ ngày mai tới đây tập hợp! Gần đây có vấn đề gì không?"
"Có một ít, nhưng đã lắng lại, không gây ra đại loạn, bọn họ cũng đang khắc chế."
Hai người bàn bạc với nhau, sau khi Phương Bình truyền đạt xong mệnh lệnh, Trần Vân Hi khẽ cười nói: "Khi nào xuất phát?"
"Ngày mai tập hợp, mùng 1 tháng 3 xuất phát!"
Ngày mai là 28, cũng ngày cuối cùng của tháng. Ngày kia, Phương Bình chuẩn bị xuất phát. Hắn đã nhận được tin tức, cường giả địa quật cũng bắt đầu hội tụ rồi.
"Vậy ta không tiễn được các ngươi rồi!"
Trần Vân Hi chậm rãi nói: "Ngày mốt ta cũng lên đường"
Trước đây cô đã nói, lần này Phương Bình đi Vương Chiến Chi Địa, cô cũng muốn xuống địa quật rèn luyện. Phương Bình đã sớm biết, nhưng vẫn không nhịn được nói: "Không cần phải như vậy..."
"Cần!"
Trần Vân Hi tươi cười xán lạn nói: "Võ giả Tân Võ đều phải tranh giành mạng sống! Chúng ta chỉ biết làm này làm kia, đã bỏ lỡ quá nhiều thời gian, nếu còn không xuống địa quật, ta cũng sắp quên mất cách chiến đấu rồi."
Phương Bình nhìn cô, một lát sau mới gật đầu nói: "Vậy ta cũng không tiễn ngươi! Lần sau người trở về, sẽ nhìn thấy Phương Bình bước lên vị trí số một bảng xếp hạng Phong Vân! Giết khiến địa quật sợ hãi! Đừng quên quan tâm những tin tức lớn này!"
"Sẽ không quên"
Trần Vân Hi cười tươi, nhanh chóng rời đi.
Ngày 27 tháng 2, Thiên Bộ chiêu mộ cường giả khắp nơi. Mệnh lệnh vừa truyền ra, cường giả ở khắp nơi đã sớm chuẩn bị, dồn dập chạy đến Ma Đô.
Phía Tây Sơn, Phương Vũ rời khỏi địa quật, sung sướng cười điên cuồng: "Cuối cùng ông đây cũng được ra rồi!"
Ông tọa trấn Tây Sơn nhiều năm, chưa từng rời khỏi địa quật, lần này cuối cùng cũng có cơ hội rồi. Lão già cười to không ngớt, không thèm quan tâm trận chiến gian khổ sắp xảy ra. Ông đã chứng kiến quá nhiều, quá nhiều thứ! Chứng kiến Hoa Quốc ban đầu gian nan phòng thủ, sau vài năm thì cục bộ phản công, sau lại đại phản công, chiếm đoạt một phần ngoại vực. Đến hiện tại, lần đầu tiên nhân loại đại quy mô tiến vào vùng cấm! Vùng cấm thần bí cuối cùng cũng bắt đầu xuất hiện trong mắt bọn họ. Ông không phải Phương Bình, hơn nửa đời này đều ở địa quật Tây Sơn, chưa từng bao giờ đặt chân tới vùng cấm.
Phía địa quật Nam Giang, Phạm Hải Bình yên lặng sắp xếp nhà cửa, vị cường giả nhân loại có thể xem là lớn tuổi này, có hơi hơi xúc động. Từ Ma Đô đến Nam Giang, từ Nam Giang lại về Ma Đô, cảm giác không còn giống nhau nữa. Thu dọn xong nhà cửa, không gây ra ra bất kỳ động tĩnh nào, lão nhân rời khỏi địa quật, nhìn về phía Ma Đô, môi nở nụ cười, rời đi.
Từng vị cường giả, lại lần nữa tụ tập ở Ma Đô. Lần trước tập hợp, Trần Diệu Tổ, Trương Vệ Vũ đột phá, chém giết hơn trăm cường địch! Lần này, sẽ thế nào? Cũng trong lúc đó, ở Kinh Đô, Trương Đào, Lý Chấn, Nam Vân Nguyệt, Trương Vệ Vũ... Những cường giả tuyệt đỉnh cùng tụ về một nơi. Mọi người đẹp không bay đi, cao cao trên tầng mây, nhìn xuống mặt đất, chỉ cảm thấy đồ sộ đẹp đẽ vô cùng.
"Thịnh thế!"
Trương Đào một tiếng cười to, kiêu ngạo nói: "Là do ta, Trương Đào, tạo ra! Hai vị tiền bối Thẩm, Trần, tuy mở ra Tân Võ, nhưng Trương Đào ta mới là người giúp thịnh thế giáng lâm, ngày sau, tên của ta sẽ lưu danh sử sách!"
Một bên, Lý Chấn cười nói: "Vậy ta thì sao?"
"Ngươi?"
Trương Đào ha ha cười nói: "Các ngươi nhất định chỉ là diễn viên quần chúng! Sách sử có lẽ sẽ nói một câu, Võ Vương và mọi người khai sáng thịnh thế... Các ngươi chính là một trong số mọi người!"
"Cái tên nhà ngươi!"
Lý Chấn bất đắc dĩ cười khổ, Nam Vân Nguyệt cũng cười, cười xán lạn. Cười cười, Trương Đào chợt đổi giọng, quát lên: "Có thể giết thì giết! Giết không được thì vây lại! Nhớ kỹ, lần này phải nhốt hết bọn họ vào trong đó, nếu không, chỉ cần nửa năm, thịnh thế sẽ bị phá hủy! Nhốt những người này lại, bọn họ sẽ như rắn không đầu, thiên hạ đại loạn, chỉ còn lại nhân loại, trên dưới một lòng, mới có thể dồn sức tấn công!"
Thịnh thế sắp bị phá hủy! Uy thế diệt để không kéo dài được bao lâu. Địa quật, thiên ngoại thiên, Giới Vực, Cấm Kỵ Hải đều là thế lực hỗn tạp, chỉ có bắt đi lãnh đạo của bọn họ, mới có thể khiến bọn họ loạn lên, mới có thể tranh thủ càng nhiều thời gian và cơ hội cho nhân loại: Càng ngày càng có nhiều người muốn dò xét Trái Đất rồi. Bọn họ không đợi được nữa! Chỉ còn một đường nối cuối cùng chưa mở nữa mà thôi, bây giờ Trái Đất không còn thu được nữa rồi. Nếu cứ tiếp tục như thế, chẳng mấy chốc sẽ có cường giả cấp Đế xuất hiện trên Trái Đất, Chân Vương cũng sẽ lục đục tràn vào. Những người kia sẽ quan tâm đến mạng sống của người bình thường sao? Buồn cười! Để điều tra thông tin, tra tìm Phục Sinh Chi Chủng, chỉ cần phóng uy thế một lần đã có thể giết sạch trăm triệu dân chúng. Trương Đào sẽ không để chuyện đó xảy ra! Bên cạnh, đám người Lý Chấn cũng gật đầu, Trương Vệ Vũ cười nói: "Mới trở thành tuyệt đỉnh không lâu đã dính đến chuyện kinh thiên động địa thế này, ta kích động đến mức phát run luôn! Thật tiếc cho Ngô Xuyên, hắn quá xui xẻo, lại tiếp tục sắm vai người qua đường!"
"Ha ha ha!"
Mọi người đều cất tiếng cười to, bốn bộ bốn phủ, bảy vị Bộ trưởng tuyệt đỉnh đều ở đây, bao quát cả Trần Diệu Tổ - Bộ trưởng trên danh nghĩa. Còn Ngô Xuyên thì... Quên đi, không nhắc tới cũng được.
Bọn họ còn đang cười to, Ngô Xuyên được nhắc đến đang ngự không, nghiến răng nghiến lợi.
"Lần này mà còn không đột phá, lão tử thà chết cho xong!"
Ngô Xuyên cắn răng, hắn biết chuyện sắp xảy ra rồi! Hắn phải đột phá! Đột phá trước khi Vương Chiến Chi Địa bị phá tan, như thế mới có tư cách tham gia chuyện lớn tiếp theo. Có thêm một vị tuyệt đỉnh, đồng nghĩa với có thêm sức mạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận