Toàn Cầu Cao Võ

Chương 2279: Ăn! (2)

"Ta là Lực Vô Kỳ! Đệ nhất cường giả của Thủy Lực Thần tộc dưới cấp Chân Thần! Phương Bình, ngươi rốt cuộc có ăn thịt của lão tổ nhà ta không hả? Con mèo đáng chết kia lấy đi nhiều thịt của lão tổ như vậy, nếu ông đây không chết, sớm muộn ta cũng sẽ đến cửa trả thù!"
"Hoan nghênh luôn đó!"
Phương Bình cao giọng cười to.
"Tại hạ là Long Hiên của Long Đảo, thuộc hạ của Long Đế! Long Hiên xin chào các vị!"
"Bản tọa Vân Võ Dương, đích truyền đời thứ ba của đảo Vân Sơn! Các vị, nếu ai may mắn thoát được, hãy báo cho cha ta, Võ Dương cũng từng chém giết năm vị bản nguyên, chưa từng làm mất mặt Vân gia!"
Từng vị cường giả, lên tiếng hét cao! Không cam lòng sao? Có! Nhưng vào giờ phút này, nhìn thấy người Tân Võ đều không sợ chết, người sống lâu như bọn họ cần phải sợ chết đến vậy sao? Phương Bình, 21 tuổi. Lý Trường Sinh, 61 tuổi. Ngô Khuê Sơn, 65 tuổi. Ngô Xuyên, 70 tuổi. Những cường giả Tân Võ này, nhỏ thì mới hơn 20, già cũng chưa được trăm tuổi. Đối phương còn có thể thản nhiên cười đùa như vậy, sao đám già cổ hủ như bọn họ lại có thể mất mặt trước khi chết như vậy được?
Bên ngoài vòng vây thi khôi, Địch Hạo, Kỳ Huyễn Vũ, Cố Thanh đứng lặng trên không nghe tiếng người báo tên từ bên trong vòng vây của thi khôi, có người quen, cũng có người lạ... Cố Thanh bỗng than thở: "Sau khi trận chiến này kết thúc, thiên kiểu thiên tài năm xưa không còn bao nhiêu người nữa."
Thời của bọn họ có không ít thiên kiểu. Lạc Vũ, Nguyệt Vô Hoa... Những người này đều là nhân vật cùng thời với hắn. Nhớ năm đó, bọn họ cũng từng nổi danh khắp tam giới. Nay, những người cùng thế hệ đang kéo dài hơi tàn trong nhiều trận đại chiến lại sắp phải bỏ mạng lại nơi đây rồi. Thi khôi ít dần.
Trước như biển rộng sóng sau xố sóng trước, lúc này đã ít đi nhiều.
Nhưng những cường giả bị kẹt trong vòng vây cũng đang giảm. Người bị thương không chết tiếp tục chinh chiến! Người bị thương quá nặng thì bị bắt đi vào chính giữa, vòng phòng ngự bốn phía ngày càng nhỏ lại rồi. Trước đó, hai phe còn sót lại hơn 350 người, có gần 200 người có thể chiến. Mà lúc này, chỉ còn khoảng 300 người sống sót, người còn có thể chiến đấu... Không đến 100! Thấy cảnh này, Kỳ Huyễn Vũ nhìn về phía Địch Hạo và Cố Thanh, trầm giọng nói: "Hai vị, để chậm nữa sẽ có biến đó! Bây giờ bọn họ đã đến mức này, hai người nên ra tay rồi!"
Tiếp tục như thế, có lẽ có thể sẽ triệt để khiến nhóm người Phương Bình kiệt sức mà chết. Tuy nhiên, rất mất thời gian! Nếu Địch Hạo và Cố Thanh ra tay thì có thể nhanh chóng hủy diệt bọn họ.
Cố Thanh thấy thế, hơi nhíu mày nói: "Kỳ điện chủ, cần gì phải hy sinh vô ích! Bọn họ hung tàn không sợ chết, lúc này, họ ước gì người của chúng ta tiến lên, sắp chết cũng phải tự bao giết địch, ra tay bây giờ có cần thiết không?"
Trong ba phe hợp tác, thực lực tổng thể của phe Cố Thanh trước đó là yếu nhất. Nhưng hiện tại, ba phe tương đương rồi! Địa quật cũng còn chừng 200 cường giả, bọn họ cũng gần như vậy, quân Thần Đình tính thêm cả nhóm thi khôi thì số lượng cũng ngang ngửa. Như vậy mới có thể cân bằng lực chiến ba bên! Cố Thanh rất hài lòng với tình huống bây giờ, hắn không muốn lúc này để người của mình đi chịu chết. Kỳ Huyễn Vũ tổn thất nặng nề, muốn các phe khác cũng vậy, nhưng Cố Thanh không muốn. Địch Hạo liếc mắt nhìn những chiến sĩ giáp đỏ như máu mặt mũi trắng bệch, bình tĩnh nói: "Bản tướng hiện tại không thể để họ đi chịu chết, bọn họ đang rất mệt mỏi, lúc này tham chiến thì sẽ cửu tử nhất sinh!"
Thật ra hắn biết Kỳ Huyễn Vũ nói cũng có lý, đêm dài lắm mộng. Nhưng hiện tại, binh sĩ giáp máu của quân Thần Đình đang phải tiêu hao rất lớn. Duy trì Phong Thiên đại trận không phải là chuyện đơn giản. Nhiều cường giả cấp chín chiến đấu với nhau đến bây giờ mà bản nguyên hỗn loạn không bạo phát là nhờ Phong Thiên đại trận! Phong Thiên đại trận, nghe tên cũng biết, là trận pháp có thể phong cấm trời đất! Lúc này, khí tức của các cường giả giao chiến đều bị phong tỏa trong vùng trời nhỏ bé này, thế nên bản nguyên hỗn loạn mới không bạo phát. Nếu không, bản nguyên hỗn loạn đã sớm công kích mọi người ở đây rồi.
"Kỳ điện chủ, nơi này người chết quá nhiều, đa số đều là cường giả bản nguyên, lúc này mở phong cấm có lẽ sẽ lập tức khiến bản nguyên hỗn loạn bạo phát, ngươi nhất định muốn bản tướng mở trận để ra tay với họ sao?"
Ánh mắt Kỳ Huyễn Vũ đảo vài vòng, trong lòng hừ lạnh! Trước đó, Phương Bình chỉ chăm chăm nhắm vào người của Thần Lục, khiến họ tổn thất nặng nề. Lúc trước là phe mạnh nhất, hiện tại cũng chỉ ngang hàng với bọn họ, bản thân lão cũng bị thương nặng, điều này khiến Kỳ Huyễn Vũ hơi bất an. Nhưng nhìn thấy quân Thần Đình cũng tiêu hao rất lớn, lão cũng thở nhẹ một hơi. Tuy ba phe hợp tác, nhưng chỉ là kế tạm thời. Mọi người đều có ý xấu, lão không muốn để một phe nào chiếm lợi.
"Lão phu phải mau chóng khôi phục thực lực mới được!"
Kỳ Huyễn Vũ bỗng nhiên không vội nữa! Chờ chút cũng được! Bản nguyên của mình đang hỗn loạn, phải nhận lúc này để khôi phục thực lực, chờ khi đám người Phương Bình bị tiêu diệt, thương thế của mình có lẽ cũng đã khôi phục rồi. Đến lúc đó, khôi phục lại thực lực đỉnh phong, lão sẽ càng tự tin hơn. Nghĩ như vậy, Kỳ Huyễn Vũ không vội nữa. Bên dưới, giết chóc vẫn diễn ra!
Cùng lúc đó, bên ngoài Phong Thiên đại trận. Trên một chỗ núi đá bên ngoài có thể nhìn thấy chiến trường xa xa nhìn như một cái lồng giam lớn! Lý Hàn Tùng nhìn mà muốn rách cả mí mắt!
"Lão Vương, còn chưa ra tay sao?"
Lý Hàn Tùng không chờ nổi nữa! Hắn rất lo lắng! Phương Bình và mọi người bị bao vây, hơn nữa đã có rất nhiều người tử trận! Khi thấy lại có thêm một vị cấp chín nhân loại tự bạo, Lý Hàn Tùng khóe mắt ướt lệ: "Lão Vương, đi thôi! Đậu xanh rau muống nhà ngươi, ngươi sợ chết như vậy sao?"
"Ngươi quên khi đó ai đã cứu lão sư ngươi, ai cùng người đi Đế Phần, ai liều lĩnh giúp người tăng cấp rồi sao?"
“Đậu má...”
Lý Hàn Tùng vô cùng bất an và táo bạo, mấy lần muốn xông ra đều bị Vương Kim Dương gắt gao đè lại.
"Câm miệng!”
Vương Kim Dương quát lạnh một tiếng. Híp mắt nhìn về phía trước, lão Vương lạnh lùng nói: "Bớt làm nhảm lại giùm! Đồ ngu này, bây giờ căn bản không đánh vỡ được trận pháp! Chờ một chút! Ta thấy những cường giả giáp máu kia cũng sắp không trụ được bao lâu nữa! Đợi thêm một chút, ta và lão Diểu liên thủ, đánh vỡ một cái lỗ nhỏ ở trên bầu trời, người phải nhanh chóng chui vào! Nhắc nhở người trước, khi người chui vào, tất nhiên sẽ khiến cho ba vị cường giả đỉnh cấp ở trên bầu trời chú ý, ba người đồng loạt ra tay, ngươi có thể sẽ bị đánh thành thịt băm!"
Lý Hàn Tùng nghe vậy lại không sợ, mừng lớn nói: “Sắp ra tay rồi? Không sao, ta không sợ!”
“Ngu xuẩn!”
Vương Kim Dương lại mắng Đầu Sắt, cắn răng nói: "Ngươi chết rồi thì kệ ngươi, nhưng người chết rồi thì làm sao cứu người? Nhớ kỹ, nhất định phải đưa được quả Thiên Thần vào tay Phương Bình! Theo ta quan sát, tinh thần lực của hắn bị hao tổn rất nặng, hắn không còn dùng đến hoàng kim ốc nữa rồi... Coi như chúng ta chữa ngựa chết thành ngựa sống đi! Không biết quả Thiên Thần có thể giúp hắn tăng lực lượng tinh thần lên 10.000 hz hay không nữa! Nếu có thể, lực lượng tinh thần của hắn phá vỡ hạn chế, sẽ giúp nhục thân càng mạnh hơn! Một khi hoàng kim ốc khôi phục, cũng sẽ càng mạnh hơn, thậm chí có thể nhốt lại cường giả như Kỳ Huyễn Vũ! Đến lúc đó, chúng ta mới có hy vọng đánh cược để lật ngược tình thế!"
"Thử xem sao, dù sao cũng tốt hơn không thử!"
Lý Hàn Tùng hít sâu một hơi, không còn mắng chửi nữa, dần lấy lại bình tĩnh, cắn răng hỏi: "Còn bao lâu nữa?"
"30 giây! Đợi thêm 30 giây nữa! Hiện tại ta không chắc có thể đánh vỡ được phong cấm!".
"Được, các ngươi làm việc uy tín một chút nhé, ta qua bên đó trước, một khi các ngươi đánh võ một lỗ hổng trên phong cấm, ta sẽ lập tức chui vào! Yên tâm, ta có Đế Khải, thần khí đó, mấy tên súc sinh kia sao có thể đánh chết ta?"
“Cẩn thân!”
Vương Kim Dương căn dặn một câu! Diêu Thành Quân cũng trầm giọng nói: "Lỗ hổng trên phong cấm sẽ nhanh chóng liền lại, thời gian rất ngắn! Chúng ta chỉ có một cơ hội này, nếu ngươi không bắt lấy cơ hội, bọn ta sẽ bị phát hiện, đến lúc đó, bọn ta cũng hết cách! Lý Hàn Tùng, có thể cứu được bọn họ hay không phải dựa vào ngươi, chứ không phải bọn ta!"
"Rõ rồi!"
Lý Hàn Tùng hít sâu một hơi, áp lực! Áp lực rất lớn! Nếu hắn không thể nắm chắc cơ hội chui vào trong nháy mắt, nhóm người Phương Bình đều sẽ bị vây giết. Còn chuyện quả Thiên Thần liệu có thể giúp Phương Bình phá vỡ giới hạn 10.000 hz lực lượng tinh thần hay không thì hắn không biết, thử xem sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận