Toàn Cầu Cao Võ

Chương 3054: Trí Giả Nghĩ Nhiều, Tất Có Chuyện Sai Lâm

Chương 3054: Trí Giả Nghĩ Nhiều, Tất Có Chuyện Sai LâmChương 3054: Trí Giả Nghĩ Nhiều, Tất Có Chuyện Sai Lâm
Đại đạo ầm vang, Thiên Cực nhìn vết nứt trên bầu trời cung Tây Hoàng, bĩu môi nói: "Thiên Cương chết rồi, thoáng cái hai Thiên Vương, đám người này xuất hiện ở Tam Giới để làm nơi trút giận cho mọi người phải không? Chết nhiều Thiên Vương như vậy... trận chiến này nên kết thúc rồi."
Thiên Khôi, Thiên Cương, Thiên Nhàn, Thiên Mệnh, Chưởng Binh Sứ, Nguyên Hoa... Thiên cực tính toán, sáu vị, chắc là gần đủ rồi. Còn giết nữa, chỉ sợ thật sự sẽ vượt qua giới hạn, sáu vị Thiên Vương chết, trận chiến này xem như nên kết thúc.
Nhìn lướt qua Thịnh Nam, Thiên Cực cúi đầu nghiên cứu bàn cờ, mở miệng nói: "Nhìn thấy chưa? Còn muốn tham chiến không? Đi nạp mạng nữa không? Thiên Vương chết, ngoại trừ Thiên Mệnh, ai yếu hơn bản vương? Nếu tên kia không chết, không cho phép hắn tiến vào cung Tây Hoàng, nếu ngươi muốn đi cùng hắn thì tự dẫn người ra ngoài..."
Thịnh Nam cười khổ, hắn nào dám! Đại sư huynh... Đại sư huynh tự cầu phúc đi.
Hôm nay chết bao nhiêu Thánh Nhân, hắn không có tâm tư thống kê, chết quá nhiều, vũ trụ bản nguyên không ngừng chấn động. Mình vẫn nên tiếp tục đi theo hoàng tử thì hơn, dù sao hoàng tử còn biết tránh né tai họa. ...
Trên Cấm Ky Hải, Phương Bình không giết Thiên Cương, là lão Trương ra tay tiễn Thiên Cương về trời. Hai vị Thiên Vương tử vong, trời đất chấn động. Giờ khắc này, bầu trời lại có dấu hiệu bị xé rách lân nữa.
Phương Bình ngửa đầu nhìn trời. Từng vị cường giả Thiên Vương đi ra từ hư không, ai nấy đều chấn động. Tam Giới Tuần Sát Sứ... không còn hung hăng nữa, mặt ai cũng xám xịt như màu đất.
Chỉ trong chớp mắt, chết hai vị Thiên Vương!
18 vị cường giả, chớp mắt đã chết mất 4 người.
Bọn họ từng uy hiếp không ít cường giả phá tám, đương nhiên khi đó, đám người kia còn không thể hiện ra thực lực phá tám.
Các Tuần Sát Sứ càng phẫn nộ hơn.
Phương Bình tiện tay chém người này xong thì lấy Thánh Nhân Lệnh về, không quan tâm đến những thứ khác.
Phương Bình vừa nhìn trời vừa thuận tay chém ra một đao, chém chết một vị Thánh Nhân đang định bỏ trốn. Ngươi nói xem, có Thánh Nhân Lệnh thì giấu đi, cứ phải lấy ra hộ thân làm gì, không giết ngươi thì giết ai?
Lại chết thêm một người! Hai Thánh Nhân, hai Thiên Vương!
Tám ngàn năm qua, bọn họ ẩn thân hậu trường, có lúc cũng sẽ đi ra, duy trì cân bằng cho Tam Giới. Nhiều năm qua, dù có gặp Trấn Thiên Vương, mấy vị cường giả cấp Thiên Vương cũng sẽ dùng uy thế để uy hiếp, Trấn Thiên Vương cũng phải vội vàng tránh né, bọn họ thật sự không ngờ sẽ có ngày này.
Tên này chính là ma đầu. Bây giờ Hoàng Giả không giáng lâm, bọn họ cuối cùng cũng biết ngoan, không dám tiếp tục trách cứ.
Mọi người nhìn hắn, sắc mặt đám người Kỷ Vân tái nhợt, nhìn vê phía Phương Bình, trong mắt lóe lên sự lạnh lẽo, nhưng giấu đi rất nhanh.
Ma đầu!
"Trời sắp nứt rồi sao?" Phương Bình nhìn bầu trời, cười nói: "Hoàng Giả lại muốn giáng lâm? Vị ban nãy à? Vị bị đánh nổ con mắt phải không?"
Phương Bình không thèm quan tâm đến ông, cười ha hả nói: 'Hoàng Giả bố cục lâu như vậy, chỉ vì chết mất hai Thiên Vương mà đánh tới đây, vậy là thành công hay thất bại?"
Sắc mặt của mấy vị phá tám cũng rất nghiêm túc, không dám mở miệng khiêu khích Hoàng Giả. Giết người là để thăm dò, kết quả chết mất hai vị Thiên Vương, vị muốn giáng lâm kia hình như có chút nổi giận, có chút không nhịn được.
Lúc này, Trấn Thiên Vương truyền âm đến, âm thanh vang lên trong đầu Phương Bình: "Đừng tiếp tục khiêu khích nữa! Nếu các ngươi cứ dồn ép Hoàng Giả, một khi giáng lâm... Nhóc con, ngươi nhất định phải tìm chết sao?"
Hoàng Giả lúc nào cũng có thể giáng lâm, Phương Bình lại còn dám khiêu khích, dù bọn họ cực hận, cũng không thể không thừa nhận là cái tên này vô cùng hung tàn, vô pháp vô thiên!
"Hoàng Giả mà phẩm hạnh thế hả?"
Phương Bình chỉ lười biếng và lạnh nhạt nói: "Thử xem! Kiên trì chỉ tới đó, chúng ta tùy tiện giết người, đối phương đánh đến nơi thì còn đấu đá gì nữa? Mới chết có hai Thiên Vương đã muốn đi ra, vậy thì dứt khoát đừng đánh, mọi người đều chịu thua, làm cháu làm chắt cho rồi.
Phương Bình cười nhạo, khiêu khích, hung hăng.
"Nếu đây là mưu tính của Hoàng Giả, nhẫn nại của Hoàng Giả, khí độ của Hoàng Giả... Ta chỉ nói một câu, cút con mẹ nó đi, thứ rác rưởi chết tiệt!"
"Vậy mà còn muốn bố cục vạn năm, muốn thống lĩnh Tam Giới?"
Không ít người đều cảm thấy Phương Bình điên rồi!
"Nhịn được tới đó thôi hả?"
Hoàng Giả đều như vậy, không thể ngang hàng, còn đánh cái gì? Không thể đánh người của hắn, đánh thì giáng lâm, ai chơi!
Chơi cờ đúng không? Ta làm cho mọi quân cờ đều bất động, cho ngươi khỏi chơi!"
Phương Bình không sợ chút nào, ngửa đầu nhìn trời, cười nói: 'Hoàng Giả có quy tắc chung không? Có lập thệ gì không? Hay là người của các ngươi không thể chết được, dù cho thành Hoàng, thì cũng chỉ những người được các ngươi chọn mới có thể thành Hoàng? Nếu là vậy... thì cho ta cái danh sách đi, mấy người còn lại về nhà tắm rửa đi ngủ, ai về nhà nấy, tìm mẹ mà khóc!"
Phương Bình cười ha hai
Trương Đào cũng lạnh nhạt nói: "Nói không sai, chúng ta chết là hết, bọn họ chết thì Hoàng Giả giáng lâm giết người... Còn đấu cái gì! Cho cái danh sách đi, để bọn họ chơi với nhaul"
Cười một tiếng, Trương Đào nói: "Hoàng Giả? Vị Hoàng Giả nhiều lần muốn giáng lâm này không phải là người ngớ ngẩn nhất thì cũng là người yếu nhất, đại khái là bị mấy Hoàng Giả còn lại cô lập, chỉ lo người của mình chết rồi, không có ai tiếp viện đúng không? Loại người này... Ta cảm thấy không cần thiết phải sợ, tính hết Thiên Vương ở đây... Khà khà, có lẽ hôm nay có thể giết một Hoàng!"
Trương Đào cười to nói: "Chỉ sợ các ngươi không dám! Muốn thành Hoàng... thì cứ giết thử xem, không cẩn thận là bay màu đấy!"
Phương Bình cũng cười nói tiếp: "Khó nói! Chín Hoàng tồn tại 30 ngàn năm, không ai có thể thành, có lẽ chín Hoàng chính là cực hạn, bản nguyên chỉ có thể nuôi dưỡng chín Hoàng? Chết mất một người, có lẽ sẽ có người khác thành Hoàng thay vào?”
Lúc này, ánh mắt Trấn Thiên Vương khẽ nhúc nhích, nhẹ giọng nói: 'Cường giả bản nguyên đều cần vũ trụ bản nguyên nuôi dưỡng, cần rất nhiều khí bản nguyên, Hoàng Giả càng nhiều, càng cần khí bản nguyên nuôi dưỡng thế giới bản nguyên, nuôi dưỡng đại đạo bản nguyên... Có lẽ... thật sự bị hạn chế về mặt số lượng."
Ông vừa nói xong, phía sau, Phong khẽ cười nói: "Cũng khó nói, năm đó cũng có người suy đoán chuyện này, bốn Đế không thể thành Hoàng, có thể là do bản nguyên không thể để người thành Hoàng nữa, bằng không, bốn Đế mạnh mẽ như vậy... Lại mãi cũng không thể thành Hoàng, thật sự là khó mà giải thích được."
Phương Bình cười híp mắt nói: "Vẫn có hy vọng và khả năng, đương nhiên, rất nguy hiểm! Ở đây nhiều người như vậy, cùng cược một phen, có lẽ có thể giết chết đối phương, nhưng đại khái sẽ chết chín phần mười... Người sống sót cuối cùng có thể sẽ thành Hoàng."
Trương Đào cân nhắc nói: "Mọi người đợi nhiều năm như vậy, chẳng phải đang chờ cơ hội này sao? Thắng thì ăn thịt, thua thì bỏ mệnh, chỉ thế thôi! Có mấy người chết rồi cũng là chết vô ích, ví dụ như Chưởng Binh, ngay cả cơ hội cũng không có, chúng ta nhìn thấy cơ hội... Là sẽ có khả năng thành công!"
Hai người kẻ xướng người họa, dù mọi người đều biết tâm tư của bọn họ, nhưng chuyện này cũng là sự thật. Đúng, mọi người đợi tám ngàn năm, ẩn giấu tám ngàn năm, tính kế tám ngàn năm, chiến đấu tám ngàn năm... Vì cái gì?
Thành Hoàng!
Ngày Thiên Phần giả mở ra, biết có cơ hội, những người này dồn dập giết vào trong. Hôm nay, nếu thật sự có thể giết Hoàng, thật sự có thể thành công, dù mọi người đều hiểu rằng có lẽ những người có mặt ở đây sẽ chết gần hết, thậm chí toàn quân bị diệt, nhưng đúng là vẫn có cơ hội!
Thiên Tí bỗng nhiên cười nhẹ nói: 'Nếu các vị dám đánh... Sơ võ nguyện ý góp sức giúp các vị!"
Ánh mắt mọi người lấp loé. Sắc mặt đám người Kỷ Vân tái nhợt, không dám nhìn thẳng.
Đáng sợi
Hắn lại một lần nữa nghĩ đến điều này, đều là người điên! Những người này đang thương lượng giết Hoàng!
Hoàng Giả vô địch!
Đây là chuyện mà tất cả mọi người đều biết. Nhưng khi thật sự liên thủ... có bao nhiêu phá tám? Nơi này có không ít, Thiên Phần còn có, sơ võ cũng còn, cộng thêm những Thiên Vương khác, chưa chắc đã không thể giết được Hoàng.
Có lẽ mọi người đều có suy nghĩ đó, nhưng không ai dám nói ra, nhưng mà, hôm nay có người nói rồi.
Một tên điên phá sáu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận