Toàn Cầu Cao Võ

Chương 1624

"Bây giờ xem ra, không đi vạn đạo hợp nhất cũng tốt, ta không giống người khác, ta có điều kiện cân đối tiếp tục phát triển, những người khác không có điều kiện này, chỉ có thể đi một con đường.”
Phương Bình tính toán, võ giả cấp tám chủ tu kim thân, là vì bọn họ không thể song tu. Nếu vừa tu luyện lực lượng tinh thần, vừa rèn luyện kim thân, chỉ riêng cảnh giới cấp tám đã có thể vây khốn bọn họ trăm năm.

Vừa đi vừa nghĩ, mọi người đã đến thành Hi Vọng.
Bây giờ trong thành Hi Vọng, số lượng thầy trò Ma Võ rất nhiều, có đến mấy ngàn người. Ma Thành cách đó trăm dặm cũng có hơn một nghìn thầy trò Ma Võ đang đóng quân.
Đối tượng phòng ngự chủ yếu của Ma Thành là thành Yêu Phượng, chỗ đấy gần thành Yêu Phượng hơn, thành Hi Vọng chủ yếu phòng ngự thành Yêu Quỳ.
Ngô Khuê Sơn tọa trấn thành Hi Vọng, lão Lý lại tọa trấn Ma Thành. Nhưng hôm nay, hai người đều ở trong thành Hi Vọng. Không chỉ có bọn họ, ba vị cường giả Kim thân Quách Thánh Tuyền cũng có mặt. Ba người bọn họ liên thủ, chiến lực có thể sánh với một vị cấp chín.
Tần Phượng Thanh mang theo Phương Bình tiến vào thành Hi Vọng, để bọn họ đi dạo xung quanh một hồi, sau đấy tự nhiên đi đến khu vực quân doanh trung ương, đêm nay muốn tập kích thành Yêu Quỳ, hắn là cường giả Tông Sư, cũng là chiến lực chủ chốt. Còn Phương Bình thì hiện đang đóng vai võ giả cấp ba, nên chỉ đi dạo xung quanh thôi.
...
Quân doanh trung ương, Phạm lão vẫn chưa đi, gần đây chính phủ có ý điều ông đến tọa trấn Nam Giang địa quật, nhưng hiện nay Ma Võ chưa chính thức bàn giao, ông cũng cần tọa trấn một quãng thời gian, hoàn thành bàn giao cho Ma Võ.
Trong đại sảnh chỉ huy, Hứa Mạc Phụ nhíu mày nói: "Lý viện trưởng, bây giờ thế cuộc không quá ổn định, khai chiến nhiều lần chưa chắc đã là chuyện tốt, chúng ta hoàn toàn không có thời gian nghỉ ngơi lấy sức. Hơn nữa, nếu nhịp độ gây chiến càng nhanh, ta lo sẽ có thành trì gia nhập vòng chiến.
Thành Thiên Môn... à không, cách 300 dặm xung quanh Ma Thành còn có hai tòa thành trì khác, gần đây cũng rục rà rục rịch, nếu Phạm lão không đi, ta lo 4 thành sẽ thật sự liên thủ chống lại chúng ta."
Ma Đô địa quật đã có hai vị cấp chín, lão Lý cũng có thể tính là 1, cộng thêm mấy vị Quách Thánh Tuyền là 4 vị. Nhưng khí thế của lão Lý và Quách Thánh Tuyền cũng không phải là cấp chín, nên 4 thành mới không triệt để liên minh, chỉ khi nào chiến đấu nhiều lần, liên minh cũng là chuyện sớm hay muộn.
Ma Đô địa quật là nơi đầu tiên có thể sẽ xuất hiện tình huống 4 thành địa quật liên thủ. Ma Võ gia nhập, không những không thể giảm bớt áp lực, còn khiến áp lực của Hứa Mạc Phụ càng lúc càng lớn.
Lão Lý bình thản nói: "Bọn họ chính là đồ hèn, nhất định phải đánh sợ bọn họ! Địa quật chính là như vậy, người người ích kỷ, ngươi không khiến bọn họ sợ, bọn họ sẽ nghĩ ngươi dễ ức hiếp! Nếu đã dễ ức hiếp, còn bị vùng cấm ghim, sớm muộn cũng sẽ có chuyện.
Thà giết gà dọa khỉ, để bọn họ biết, chúng ta cũng không dễ trêu. Nhiều năm như vậy cũng không thể triệt để liên thủ, làm sao có thể hoàn thành trong thời gian ngắn chứ. Thành Yêu Quỳ gia nhập chiến tranh mới có một năm đã tử thương nặng nề, lần này, lại tiêu diệt thêm một đám nữa, bọn họ chắc chắn sẽ sợ!"
Một bên, Ngô Khuê Sơn nhìn lão Lý, suy nghĩ một chút nói: "Nếu chúng ta ra tay, thành Yêu Phượng đại khái cũng sẽ ra tay. Phạm lão và Quách đạo sư đối phó thành Yêu Phượng, thành Yêu Phượng đến nay vẫn không có ý định khai chiến toàn diện, hai vị cấp chín là đủ rồi. Ta và Trường Sinh tập kích thành Yêu Quỳ..."
Hứa Mạc Phụ vội vàng nói: "Vậy ai trấn thủ thành Hi Vọng?"
Hứa Mạc Phụ nói xong, rất nhanh nói: "Nếu các ngươi bị cuốn lấy, nếu lại có thêm cấp chín khác đột kích, các ngươi không thể thoát thân, vậy đối phương rất có thể sẽ xông vào đường nối!"
Lão Lý nghe vậy cười nói: "Vậy thì ta đi tập kích đối phương, lão Ngô tọa trấn đường nối. Một mình ta cũng dễ giết người, sẽ không khiến các thành chủ phải kiêng kỵ. Lần này, ta phải thử xem có thể giết luôn hai tên cấp tám còn lại không.
Đại chiến bạo phát, thuận tay tiêu diệt cấp tám cũng là chuyện bình thường... Dù sao cũng đã triệt để trở mặt, trừ tuyệt đỉnh không thể ra tay, giết mấy tên cũng không sao. Cùng lắm thì sau đó đề phòng chút, phòng ngừa cấp chín địa quật ra tay với cấp tám của chúng ta."
"Một mình ngươi được không đấy?"
Ngô Khuê Sơn hơi chần chờ, lão Lý cười nhạo nói: "Đương nhiên không thành vấn đề! Ta của bây giờ cũng không phải ta lúc trước. Cho dù khó có thể Lấy 1 địch 2, nhưng bọn họ muốn giết ta... Nằm mơ! Ở Tử Cấm địa quật, 6 vị cấp chín truy sát ta cũng không thành, bọn họ tính cái gì.
Ngày đó ta mới cấp tám ba tầng kim thân, bây giờ đã hoàn thành năm tầng kim thân, tiến vào tầng sáu, cũng đã bước một chân vào cấp chín rồi. So thực lực thì, bản nguyên không dài cũng không phải là đối thủ của ta."
Bây giờ, khí huyết của lão Lý đã vượt 90 ngàn cal, sắp đến mốc 100 ngàn rồi. Sau khi hoàn thành 90 ngàn cal khí huyết, đa số võ giả sẽ chọn cảm ngộ con đường bản nguyên, bước ra bước thứ nhất, chính thức tiến vào cấp chín.
Chỉ một số ít võ giả sẽ tiếp tục rèn luyện kim thân, hoàn thành sáu tầng kim thân, đạt đến cực hạn, khí huyết 100 ngàn rồi mới bước vào cấp chín. Mà lão Lý cảm thấy, đi lên con đường bản nguyên, còn không bằng tiếp tục rèn luyện kim thân, cấp tám rèn luyện kim thân, đối với ông mà nói, chỉ cần tiêu hao năng lượng. Đến cấp chín, sẽ cần cảm ngộ cảnh giới và con đường võ đạo.
Cấp chín sẽ không tiến bộ quá nhanh, hắn cũng sẽ như thế, còn không bằng ở lại cấp tám rèn luyện Kim thân rồi hãy vào cấp chín, một lần trở thành cường giả tuyệt đỉnh trong số các cấp chín.
Vừa nói xong, Khấu Biên Cương tọa trấn Ma Đô địa quật nhiều năm không nhịn được nói: "Ngươi rèn tới kim thân tầng sáu rồi? Thật là nhanh!"
Lão già thật sự hơi ngưỡng mộ, vừa ngưỡng mộ vừa đố kị, phức tạp nói: "Năm tháng trôi qua quá nhanh, ta nhớ năm ngoái cùng thời điểm này, Phương Bình mời ta, Điền Mục, Trần Diệu Đình, Lưu Phá Lỗ đồng thời hộ tống hắn về Nam Giang. Khi đó, Điền Mục cấp tám, Trần Diệu Đình cấp bảy, Lưu Phá Lỗ cấp bảy, ta cấp tám, ngươi khi đó mới cấp sáu.
Một cái chớp mắt, Điền Mục đã là cấp chín, Trần Diệu Đình hoàn thành cấp tám ba tầng kim thân, đang rèn kim thân tầng bốn rồi. Ngươi thì bước lên con đường vạn đạo hợp nhất, tiến vào cấp tám sáu tầng kim thân, ngay cả Lưu Phá Lỗ cũng đến cấp tám rồi..."
Khấu Biên Cương phức tạp vô cùng, đậu xanh, ta khi đó cấp tám ba tầng kim thân, hiện tại lại ngang cấp với Trần Diệu Đình, cũng vừa mới bước vào cấp tám bốn tầng kim thân, chán chẳng buồn nói.
Lão Lý cười ha hả nói: "Hết cách rồi, thiên phú tốt, tiến bộ nhanh..."
"Thôi đi!" Khấu Biên Cương xì cười một tiếng, vuốt râu mép nói: "Các ngươi tiến bộ nhanh chóng, đều có liên quan đến Phương Bình. Nói đi nói lại, thằng nhóc này cũng thiếu ta một món nợ ân tình, trước đây ta thấy hắn quá yếu, cũng không cần hắn trả nợ. Nhưng bây giờ nó cấp tám rồi, hơn nữa nghe nói đang rèn kim thân tầng ba, có phải nên tìm hắn đòi nợ rồi không?"
Ngô Khuê Sơn bật cười, Khấu Biên Cương nói Phương Bình thiếu ông một món nợ ân tình, đúng là có thật. Lúc trước bảo vệ Phương Bình về Nam Giang, Khấu Biên Cương cũng bỏ rất nhiều công sức.
Lão Lý cười ha hả nói: "Vậy ngươi tìm hắn đi, thằng nhóc đó bây giờ là người vô sản, nhưng sau này thì không chắc. Nhưng lão Khấu ngươi..."
"Cút đi, kêu ai đó?" Khấu Biên Cương bất mãn nói: "Trước đây gọi ta Khấu lão, bây giờ là lão Khấu, Lý Trường Sinh, lúc lão Vu ở đây, ngươi cũng không cuồng như thế, tiểu nhân đắc chí, thực lực bây giờ mạnh, không xem ta ra gì nữa đúng không?"
Lão Lý rất phiền muộn, Phương Bình cứ gọi "Lão Lý, lão Lý", nhưng hắn thật sự không hề già. Mới hơn 60 tuổi, vẫn còn trẻ chán so với mấy lão già bảy mươi, tám mươi như Khấu Biên Cương.
Nếu lão hiệu trưởng còn sống cũng mới tám mươi. Những người này, đều là võ giả thuộc thế hệ của lão hiệu trưởng, hắn lại là học sinh, tính ra là thấp hơn một đời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận